Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hết yêu -4

Ngày thứ năm sau khi chia tay!

Hôm nay Seungwan đến thật sớm rồi mang bình giữ nhiệt mà cô ấy đã pha sẵn ở nhà rồi mang trước vào văn phòng phó tổng vì sợ tí nữa gặp mặt Joohyun thì không biết phải nói năng làm sao để đưa.
Seungwan rón rén như kẻ trộm bước vào phòng Joohyun rồi loay hoay suy nghĩ không biết nên để ngay bàn làm việc của Joohyun hay là bàn nói chuyện với khách..
Đắn đo một hồi Seungwan mới quyết định để bình giữ nhiệt lên bàn làm việc ngay chỗ Joohyun dễ thấy rồi lẻn ra ngoài chờ đợi.

7h rồi đến 8h...
8h rồi đến 9h...

Seungwan có chút nóng lòng không hiểu vì sao một người thường ngày rất gương mẫu 7h đi làm như Joohyun lại đến trễ, không phải bệnh rồi chứ?

Seungwan bấm số gọi xuống phòng nhân sự hỏi Joohyun hôm nay có đi làmhay không thì nhận được câu trả lời là :

-'' Chị là thư ký riêng của phó tổng Bae mà chị không biết thì làm sao em biết được! ''

Ngậm ngùi tắt máy xong Seungwan lại không yên lòng mà nén xấu hổ gọi cho Joohyun hỏi thăm..

Đầu dây bên kia vang lên tiếng đợi thật lâu rồi mới có một giọng nói khàn khàn như sắp chết tới nơi vang lên : -'' A...lô~''

Seungwan thấy tim mình đau nhói khi nghe thấy giọng nói thều thào kia...

-'' Phòng nhân sự muốn tôi hỏi xem hôm nay phó tổng có đi làm hay không ?''

-'' Hôm nay chị bệnh....chị....tạch!!!'' Vừa nói được mấy câu là âm thanh phía bên vang lên tiếng rơi vỡ rồi sau đó là tắt luôn.

Seungwan điếng hồn đeo vội đeo đại chiếc túi xách lên vai rồi chạy nhanh vô thang máy xuống lầu rồi bắt taxi đi đến nhà Joohyun... ngay cả việc quẹt thẻ chấm công Seungwan cũng không màng tới mà chỉ một lòng nhắm hướng tới nhà Joohyun.

Đứng trước cửa nhà Joohyun.. Seungwan thuần thục nhấn mã mật khẩu rồi vội vàng chạy vô trong nhà...

Phòng khách không có, phòng ăn không có, phòng ngủ....có!

Seungwan phát hoảng khi thấy Joohyun trần như nhộng đang nằm bất tỉnh dưới đất liền vội vàng nâng cô ấy dậy để lên đùi mình rồi đưa tay vỗ lên gương mặt lạnh ngắc kia lo lắng gọi :-'' Joohyun à... Joohyun à..... chị ổn chứ?'' Hỏi xong chính Seungwan còn thấy mình ngu bởi bị xỉu bất tỉnh như thế này thì ổn thế nào được cơ chứ.

-'' Ưm...'' Joohyun chầm chậm mở đôi mắt đẹp ra nhìn Seungwan xong liền nhắm mắt lại.

Trong khi Seungwan còn đang vui mừng việc Joohyun tỉnh dậy thì Joohyun lại cố gồng mình ngồi dậy khỏi lòng Seungwan rồi lạnh lùng hỏi :-'' Tới đây làm gì? ''

Seungwan biết rõ Joohyun đang kéo dài khoảng cách với mình nhưng vẫn cố gắng dịu giọng nói :-'' Em thấy chị bệnh nên....em đỡ chị lên giường nhé?'' Nói cong liền đưa tay muốn đỡ Joohyun lên nhưng lại bị chính cô ấy né tránh.

-'' Về đi!!'' Joohyun lạnh lùng nói.

-'' Chị uống thuốc chưa?'' Seungwan không màng tới lời đuổi thẳng thừng của Joohyun mà lại lo tới vấn đề khác.

-'' Em về đi!!!'' Joohyun lại đuổi.

-'' Có vẻ là chưa uống thuốc rồi, thế chị đã ăn sáng chưa?'' Seungwan tự biên tự diễn.

-'' Tôi nói là EM ĐI VỀ ĐI!!!'' Joohyun dùng chút sức lực cuối cùng của mình mà hét lên với giọng cáu bẳn.

-'' Lên giường nằm cái đã~'' Seungwan tự nói xong rồi cúi người xuống đưa tay bế cơ thể trần trụi của Joohyun lên giường, sau đó lại lấy chăn đắp lên cho cô ấy.

-'' Shon Seungwan !!!'' Joohyun tức giận khi bị ngó lơ liền gọi thẳng tên Seungwan.

-'' Đợi chút em đi kiếm thuốc cảm!'' Seungwan nói xong liền bỏ đi ra khỏi phòng để lại một mình Joohyun trong phòng ngủ với nụ cười bí hiểm.

Tìm thấy thuốc rồi nhưng Seungwan lại phải bận rộn nấu một nồi cháo cho Joohyun ăn giải cảm, xong xuôi lại bưng vào tận phòng mời công chú ngủ trong rừng thức dậy ăn.

Seungwan vỗ nhẹ lên mặt Joohyun rồi nói nhỏ :-'' Joohyun à dậy ăn cháo nè~'' có lẽ vì quá mệt nên Joohyun đã ngủ quên nhưng lại ngủ không sâu giấc, vừa gọi là thức liền.

-'' Ăn nè~'' Seungwan thổi nguội muỗng cháo đưa đến bên miệng Joohyun.

Có lẽ vì biết có chống cự cũng vô ích với Shon Seungwan nên Joohyun hiếm khi ngoan ngoãn mà ăn gần hết tô cháo..

Ăn xong Seungwan đi dẹp tô rồi khi đi vào đã thấy Joohyun quấn mấy lớp chăn gối lên người liền hoảng hốt chạy lại vỗ lên mặt cô ấy hỏi :-'' Joohyun à chị sao vậy?''

-'' Lạnh!'' Joohyun chỉ trả lời một tiếng trong khi càng cố quấn chặt tấm chăn hơn nữa.

-'' Lạnh lắm hả?'' Seungwan lại vừa đưa tay xem trán Joohyun thấy nhiệt độ bình thường nhưng cô ấy lại cứ than lạnh thì nóng lòng hỏi.

-'' Ừm...'' Joohyun lại rên rỉ nhiều hơn.

Không kịp suy nghĩ nữa Seungwan tốc chăn ra rồi leo lên giường ôm lấy Joohyun vào lòng mình rồi liên tục đưa tay xoa lên lưng và vai cô ấy hỏi : -'' Đã ấm hơn chưa?''

-'' Ừm~'' Joohyun thỏa mãn đáp khi càng lúc càng rúc người vào sát Seungwan hơn nữa, hơi nóng từ cánh mũi phả thẳng vào vùng cổ Seungwan.

-'' Sao lại để bị cảm thế này cơ chứ!'' Seungwan thở dài trách móc Joohyun không biết tự chăm sóc bản thân mình.

-'' Em quan tâm sao?'' Joohyun nhàn nhạt hỏi.

-'' Đương nhiên rồi, không những quan tâm mà em còn lo lắng nữa...chị bao nhiêu tuổi rồi cơ chứ?'' Seungwan cũng rất tự nhiên nói.

Ngay lúc này một Joohyun yếu đuối không biết bằng cách nào đó lật người một phát đè hẳn lên người Seungwan rồi nhíu mày nói :-'' Quan tâm và lo lắng cho chị thì tại sao lại muốn chia tay?''

Seungwan nhíu mày nhìn từng lời nói và hành động của Joohyun rồi mới chợt như chợt hiểu nói :-'' Chị không bị bệnh?''

-'' Chị có bị bệnh!'' Joohyun ngay lập tức trả lời rồi nắm lấy tay Seungwan để lên bờ ngực trái trần trụi của mình mà nói :-'' Trái tim chị đau vì nhớ em!''

-'' Chị....em và chị kết thúc rồi!'' Seungwan cố dằn thứ cảm xúc thân thuộc kia mà nói.

-'' Chị không muốn kết thúc...chị cắn chết em!'' Joohyun quả nhiên nói được làm được khi ngay lập tức nhe răng cắn một phát lên cánh môi của Seungwan thật đau.

Khi miệng Joohyun cảm nhận được vị tanh nồng thì cô ấy mới bằng lòng nhả môi Seungwan mà nói :-'' Dám bỏ chị hả? Cắn chết em!!!'' Nói xong lại chuyển sang cắn cằm Seungwan.

Sau đó lại tới má... tới mũi..tới tai... rồi tới cổ.... Joohyun cứ tự biên tự diễn như vậy cho đến khi cả cái đầu Seungwan loang lỗ dấu răng thì Joohyun mới thút thít mà nói:

-'' Nói sẽ yêu sẽ bên chị cả đời mà giờ em dám thay lòng đổi dạ.... chị thà cắn chết em còn hơn là để em đi gặp rồi yêu nhỏ nào khác!'' Nói xong lại cách hai lớn áo mà cắn lên ngực Seungwan.

-'' Joohyun à....'' Seungwan khó xử nói.

-'' Mấy hôm trước là chị chưa khởi động não được thôi, còn bây giờ cho dù có chết thì chị cũng không buông em ra đâu!'' Joohyun hung hăng trợn mắt nói.

-'' Nhưng mà cha chị...'' Seungwan muốn nói rồi lại thôi.

-'' Cha chị làm sao?'' Joohyun nhíu mày hỏi bởi cha cô và mẹ cô đã đi du lịch nước ngoài từ tháng trước rồi thì có chuyện gì liên quan đến ông ấy ở đây nữa cơ chứ?

-'' Tổng giám đốc Seo có nói là chị và chủ tịch đã xảy ra xung đột vì em.... em không muốn tình cảm cha con chị vì em mà bất hòa... Joohyun à em....''

-'' Tổng giám đốc Seo nói?'' Joohyun trợn mắt hỏi bởi cô không ngờ một người làm công lấy lương như anh ta với vị trí cao như vậy mà lại là hạng người nhiều chuyện.

Cái đầu nhỏ của Seungwan gật gật.

-'' Đúng là có cãi nhau và liên quan đến em nhưng là vì chuyện chị Taeyeon á... cha chị muốn chị xin giúp một vé dành cho người nhà để đi xem concert của chị Taeyeon!'' Joohyun nhếch môi cười nói khi nghĩ tới cha mình đường đường là một chủ tịch tập đoàn lại là fan kpop mà lại là fan chú của ca sĩ Taeyeon mà cũng là chị gái của Seungwan nữa chứ.

-'' Chỉ có vậy???'' Seungwan nhiw không thể tin mà kinh ngạc mở to mắt hỏi.

-'' Ừ... chỉ có vậy!''

-'' Vậy thì tốt rồi... nếu chú muốn em có thể nhờ chị 2 em tới hát cho chú nghe được nữa á!'' Seungwan vui mừng nói.

-'' Cười cái gì? Chia tay với tôi mấy ngày rồi? Dọn đồ đi ra khỏi nhà mấy ngày rồi? Làm tôi khóc biết bao nhiêu nước mắt rồi? Bây giờ mấy người đền cho tôi thế nào đây?'' Joohyun ra vẻ nghiêm túc nói.

-'' Chị muốn thế nào cũng được!'' Seungwan mỉm cười nói xong liền đưa tay kéo Joohyun vào một nụ hôn nồng cháy.

-'' Chị muốn ở trên và đi vào em....3 tháng!'' Joohyun nói giữa nụ hôn.

Xem ra lần này Seungwan sẽ bị phạt nặng rồi nha~

END.
........

Đừng hỏi sao không có kẻ thứ 3 phá hoại gì đó hay là hiểu lầm này nọ rồi máu me thế này thế kia cho gây cấn.....T muốn cả Joohyun và Seungwan đều là người lý trí trong tình yêu bởi vì... không phải hiểu lầm nào cũng được gỡ bỏ...
Fic của T có 3 không:
- Không có kẻ thứ 3 làm rối tung mọi thứ.
- Không có những hiểu lầm tai hại đến vô bổ khiến tình cảm của nhân vật rạn nứt.
- Không có chuyện Joohyun chỉ nằm dưới đâu... chờ mà xem!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com