Ly hôn rồi kết hôn -9
Hơn 1 tiếng trôi qua cuối cùng ánh đèn đỏ của phòng cấp cứu cũng tắt, vị bác sĩ chuyên khoa cùng các bác sĩ khác bước ra với gương mặt mỏi mệt vì căn căng thẳng bởi họ biết rõ nếu bệnh nhân trong kia mà có mệnh hệ gì thì chắc chắn họ cũng toi luôn với người phụ nữ uy quyền này.
Seungwan đang ngồi dựa lưng vào ghế chờ đợi nhìn thấy các bác sĩ bước ra liền chạy vội đến hỏi :-'' Cô ấy sao rồi?''
Bác sĩ chính trong ca phẫu thuật này nhìn Seungwan rồi nhìn viện trưởng viện phó đang đứng phía sau Seungwan đổ mồ hôi hột chờ đợi thì chậm rãi nói :-'' Cổ tay bị mảnh vỡ thủy tinh cứa vào gây đứt mạch máu nhưng may mắn không tổn hại có đến các dây thần kinh hoạt động... tuy mất máu khá nhiều nhưng cũng may là được đưa sớm và điều trị kịp thời, một lát nữa đây bệnh nhân sẽ được đẩy ra, cô có thể trước tiên đi làm giấy tờ nhập viện trước ...''
-'' Tôi muốn gặp cô ấy!'' Seungwan không quan tâm lắm những câu sau bởi những câu đầu tiên của vị bác sĩ đã khiến cho Seungwan thần trí hoảng loạn.
-'' Vậy còn giấy t....'' Vị bác sĩ muốn nói Seungwan nên làm theo thủ tục nhưng lại nhìn thấy cái lắc đầu của viện trưởng nên đành sửa lại :-'' Mời theo tôi~''
Khi Joohyun tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau, không cần nhìn xung quanh Joohyun chỉ cần ngửi thấy mùi thuốc khử trùng thôi cũng biết rằng cô đang ở bệnh viện. Đôi mắt đẹp chớp chớp vài cái rồi lia xang bên cạnh giường liền thấy mái tóc tím phủ ngay bên cạnh nơi tay cô đang truyền nước...
Dường như có điều gì mách bảo Seungwan cũng chợt tỉnh rồi ngẩng mặt lên nhìn vào Joohyun, 2 đôi mắt chạm vào nhau... Seungwan thì vui mừng mỉm cười còn Joohyun lại đau lòng rơi nước mắt muốn xoay mặt đi.
Seungwan nhìn thấy Joohyun muốn xoay mặt đi liền vội vàng đứng bật dậy nói :
-'' Vợ ơi em đừng khóc~''
Chỉ với hai tiếng 'vợ ơi' của Seungwan cũng đã khiến Joohyun rơi nước mắt càng nhiều hơn chứ đừng nói là ngừng khóc.
-'' Vợ ơi Wan sai rồi, Wan xin lỗi vợ, em đừng khóc nữa có được không?'' Seungwan vẫn tỉ tê nói lời xin lỗi.
Joohyun nghe thấy lời xin lỗi liền nén tiếng nấc đáp lại :-'' Cô đi đi, tôi khôngmuốn nhìn thấy cô!''
-'' Vợ ơi em đừng đuổi Wan đi mà, Wan biết lỗi của Wan rồi...em tha lỗi cho Wan đi, một lần này thôi mà vợ~'' Seungwan vội vã bước chân sang phía đối diện mặt Joohyun nói.
-'' Cô đi chỗ khác đi tôi chán ghét nhìn thấy gương mặt giả tạo sự yêu thương của cô!'' Joohyun bực tức hét lên rồi xoay người lại chỗ cũ.
Seungwan làm như không hiểu ý bước lại về chỗ cũ đứng trước mặt Joohyun rồi lấy hai tay che kín mặt nói :-'' Wan không để em thấy mặt Wan nữa, em đừng đuổi Wan đi nha...''
Joohyun vừa tức lại vừa muốn cười nhìn Seungwan giả ngơ một hồi, nước mắt đau lòng lại rơi xuống :-'' Cô đưa tôi đến đây làm gì? Sao không để cho tôi chết đi?''
Seungwan nghe thấy tiếng khóc của Joohyun liền thôi ngoan cố nữa vội ngồi xuống nắm lấy bàn tay đang truyền nước của cô ấy dịu dàng nói :
-'' Em chết rồi Wan ở với ai?''
-'' Ở với ai mà chả được, không phải có đầy người quan trọng hơn tôi đối với cô sao?'' Joohyun nói lẫy.
-'' Thôi mà.... Wan thề với trời là cuộc đời này Wan chỉ thương yêu Bae Joohyun nhất thôi, em là lẽ sống là sinh mạng của Wan đó~'' Seungwan đưa 3 ngón tay lên trời thề thốt.
-'' Cô thề đi, rồi trời sẽ đánh người gian dối như cô cho mà xem!'' Joohyun mạnh miệng trù ẻo thêm.
-'' Wan đâu có gian dối gì với em đâu Joohyun? Wan yêu thương cưng chiều em còn không kịp nữa là~'' Seungwan đáng thương nói.
-'' Thôi, tôi biết rõ mấy người chán ghét tôi rồi... nếu đã có người mới thì ly hôn đi, xem như lần hôn nhân này của tôi cũng là một sự sai lầm!'' Joohyun hừ lạnh nói nhưng nước mắt yếu đuối lại chảy ra.
Seungwan nghe thấy hai chữ 'chán ghét' và 'ly hôn' thì bặm môi nhíu mày không hài lòng rồi nhanh chóng đi ngược lại phía sau lưng Joohyun một lần nữa rồi leo hẳn lên giường ôm Joohyun vào lòng với động tác cực kỳ cẩn trọng không để cô ấy bị thương nhưng cũng không thể trốn thoát...
-'' Không cho em nói 'ly hôn' với Wan!'' Seungwan bá đạo nói khi Joohyun còn đang vẫy vùng, một bàn tay ôm lấy eo cô ấy kéo vào lòng mình rồi để một tay khóa tay đang bị thương và một tay đang truyền nước biển ra phía trước để khỏi bị đụng trúng.
-'' Buông ra, cô có người mới rồi không cho phép ôm tôi~'' Joohyun cố giãy nhưng không thành công liền nói.
-'' Wan không những ôm em mà còn hôn em nữa kìa, bởi Wan làm gì có ai ngoài em cơ chứ~'' Seungwan nói là làm hôn liền mấy phát lên chiếc gáy trắng cùng bờ má non mềm.
Joohyun vừa tức vì bị trêu đùa vừa xấu hổ lẫn hờn giận nên liền òa khóc :-'' Oa.... Wanie xấu xa bắt nạt em.....''
Seungwan lúc này nghe kiểu Joohyun khóc như vậy mới hài lòng nhỏ nhẹ thủ thỉ bên cánh tai mỏng :-'' Joohyun cục cưng.. bảo bối..bà xã đại nhân.. honey...tình yêu to lớn to bự nhất trong cuộc đời của Wan ơi Wan chỉ yêu riêng mình em thôi, chỉ duy nhất Bae Joohyun mà thôi!''
-'' Hức...Wanie nói dối...hức..hức... rõ ràng là Wanie bỏ em đi cùng người mới...oa...~'' Như cuối cùng cũng được nói lên sự ấm ức trong lòng Joohyun lại òa khóc.
-'' Không phải đâu, em bình tĩnh nghe Wan nói nè.... người gọi cho Wan hồi trưa qua là Saeron, nó là vợ của em họ của Wan...''
-'' Hửm???'' Joohyun khó hiểu xoay đầu một chút ậm ừ hỏi.
Seungwan bật cười nói :-'' Thì là con bé Saeron là vợ của Yerim, mà Yerim là em họ của Wan. Mấy bữa trước hai đứa nó cãi nhau đòi sống đòi chết chia tay tới chia tay lui nên Seungwan phải làm người hòa giải....''
-'' Thì sao?'' Joohyun ngơ ngác hỏi.
-'' Thì Wan hòa giải cho người ta xong nhưng lại khiến vợ Wan đau lòng tự tổn thương chính mình nè, Wan vô dụng quá~'' Seungwan nói với kiểu như trêu chọc nhưng gương mặt đang dấu nơi hõm cổ của Joohyun lại chảy xuống những giọt ấm nóng mặn đắng...
-'' Vậy là Wanie không có phản bội em mà là do em nghi ngờ lung tung đổ oan cho Wanie sao?'' Joohyun vừa hỏi Seungwan mà cũng vừa tự hỏi chính mình.
-'' Wan không có ý nói em đổ oan cho Wan nhưng nhìn em thế này Wan đau lòng lắm~'' Seungwan khéo léo nói khơi gợi lòng tự trách của Joohyun.
Và đương nhiên phản ứng đáp trả của Joohyun là :-'' Wanie à em xin lỗi~''
-'' Đâu có là lỗi của Wan, khi Wan ngồi trên xe tự nhiên cảm thấy trái tim mình đau nhói nên cho xe vội vã trở về...nhìn thấy em nhắm mắt im lặng nằm trên giường cùng cổ tay thon nhỏ Wan yêu thương chảy đầy máu khiến lòng Wan đau lắm... Wan sai rồi, Wan xin lỗi em...sau này em đừng phạt Wan thế này nữa nhé~'' Seungwan đáng thương nhận lỗi.
Joohyun nghe Seungwan nói vậy thì cảm thấy có lỗi càng thêm nhiều hơn nên voiij vàng dùng tay đau đặt nhẹ lên bàn tay đang để nơi bụng mình rồi chân thành nói :
-'' Là lỗi của em, sau này em không ngốc như vậy nữa~''
Seungwan khẽ nhếch môi cười nhưng vẫn chối đẩy nói :-'' Không, là lỗi của Wan!''
-'' Không đâu, Wan không có lỗi... là lỗi của em khi nghi ngờ lung tung~'' Joohyun vẫn cố giành phần lỗi về mình.
-'' Nếu em đã giành lỗi về phần mình thì.... có lỗi phải phạt!'' Seungwan nói với giọng đắc ý.
-'' Shon Seungwan!'' Joohyun nâng cao giọng khi biết mình bị lừa.
-'' Sao nào, Wan phạt em phải để Wan chăm sóc cho em cả cuộc đời này không xa rời bởi nếu để em rời xa Wan em sẽ lại tự tổn thương mình nữa mất...''
-'' Wanie à, em yêu Wanie rất nhiều~'' Joohyun cảm động nói.
-'' Wan biết em yêu Wan nên mới ghen nhưng còn chuyện tự tiện nói ly hôn của em khiến Wan rất tức giận....'' Seungwan cố dùng giọng đe dọa nói.
Joohyun có chút hồi hộp im lặng đợi nghe hình phạt từ Seungwan...
-'' Wan phạt em từ nay về sau mỗi ngày khi thức giấc phải hôn Wan chúc buổi sáng tốt lành và hôn chúc ngủ ngon vào mỗi tối rồi còn phải nói yêu Wan ít nhất 3 lần một ngày nữa~'' Seungwan mỉm cười lồng ghép các ngón tay vào tay Joohyun.
Joohyun nghe vậy liền bật cố xoay đầu lại nhìn Seungwan cười hỏi :
-'' Phạt nặng vậy sao?''
-'' Đương nhiên rồi, bù lại Wan cũng sẽ nói yêu em mỗi ngày ít nhất 10 lần và hôn em thật nhiều...'' Seungwan nói xong liền nhướn người tới hôn lên đôi môi đỏ, yêu thương lại tìm về yêu thương.....
END.
........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com