Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nếu em không phải là em -11

Joohyun đánh tay lái vào dừng bên lề đường bởi tầm mắt cô ấy cũng đã sớm phủ hai tầng sương mỏng, cố nén đau lòng Joohyun nhẹ giọng hỏi cô nhóc :
-'' Seungwan à em làm sao thế ? Nói chị nghe xem em đang ở đâu vậy?''

Phía bên kia dường như không bận tâm đến lời nói của Joohyun cho lắm chỉ lẩm bẩm những câu không đầy đủ :-'' Em yêu chị... yêu chị... yêu Joohyun của em...''

Không khó để Joohyun nhận ra Seungwan đang say và nói mê nên mới không trả lời mình, hít một hơi thật sâu Joohyun nói như thể hét lên vào điện thoại :-'' Shon Seungwan chị hỏi em đang ở đâu, cha đang lo lắng đợi em ở nhà kìa.. nói chị nghe em ở đâu nhanh lên!!''

Seungwan dường như có chút hoảng với tiếng hét của Joohyun nên liền nhanh chóng lắp bắp trả lời :-'' Chị đừng tức giận... em đang ở ngoài công viên gần nhà mình..hức..'' Cô nhóc nói xong lại khóc khiến cho Joohyun nghe vậy cũng có chút đau lòng mà dịu giọng lại nói :-'' Em ở yên đó cho chị, nếu chị tới mà không thấy em thì.....''

Không đợi Joohyun nói hết Seungwan đã hứa hẹn :-'' Em sẽ đợi chị...'' dù rằng không biết lời hứa của kẻ say rượu có thể tin được hay không nhưng Joohyun cũng nhanh chóng đạp ga cho xe chạy đến công viên gần nhà.

Khi Joohyun cho xe dừng bên lề đường rồi đi bộ vào bên trong công viên thì đôi môi đỏ lại nở nụ cười khổ, đáng lẽ cô nên biết Seungwan sẽ đến chỗ này ngay từ đầu chứ, cô đáng lẽ nên nhớ rằng mỗi khi Seungwan buồn sẽ đi đến bên mấy chiếc xích đu nho nhỏ ngay khu vui chơi cho trẻ em kia... bởi những lúc như vậy Seungwan sẽ cảm thấy yên tĩnh và bình ổn lại tâm trạng... 10 năm qua số lần Seungwan mệt mỏi rất ít nhưng lần nào điểm đến cũng là chỗ này.

Khi đôi cao gót màu đỏ bước đến phía trước đối diện bới đôi cao gót màu đen thì mới dừng lại, Joohyun nhíu mày nhìn đống chai rượu Soju đang nằm ngổn nhang ngay dưới chân Seungwan rồi nhìn cô nhóc kia đang ngồi trên xích đu dang tay ôm lấy sợi dây thừng mà nhắm mắt ngủ ngon lành.. một cảm giác bình yên nhưng cũng đầy chua xót..

Joohyun cúi đầu xuống thấp một chút nhìn vào hai hàng lệ vẫn còn đang vươn trên gương mặt non nớt của Seungwan rồi nhẹ nhàng dùng ngón tay lau đi, động tác rất nhẹ nhưng đã khiến cô nhóc kia giật mình tỉnh giấc rồi đưa đôi mắt có chút ngây dại nhìn vào Joohyun thật yên lặng và chăm chú.

Joohyun nhìn thấy sự ngây ngô của Seungwan thì mỉm cười nói : -'' Sao em lại ra đây ngủ vậy hửm? Có biết chị đi tìm em rất lâu rồi không?''

Seungwan nghe vậy liền cúi đầu xuống: -''Em xin lỗi ~''

-'' Về nhà thôi!'' Joohyun nói xong liền nhanh chóng đưa tay muốn kéo Seungwan đứng lên đi về nhà..

-'' Joohyun à em và chị kết thúc đi!'' Seungwan né tránh bàn tay của Joohyun rồi ngước đôi mắt ngập nước nhìn cô ấy nói.

Joohyun đã sớm biết Seungwan đột nhiên biến mất rồi khóc rồi uống rượu say như thế này thì chắc chắn sẽ có nguyên do và cô ấy đã dự tính được giữa hai người khi gặp mặt sẽ có cuộc tranh cãi nhưng hai chữ KẾT THÚC này..cô ấy chưa từng nghĩ sẽ nghe thấy từ Seungwan.

-'' Vì sao?'' Joohyun cố dùng giọng bình tĩnh nhất để hỏi lại Seungwan.

-'' Vì hai ta không thích hợp với nhau, chúng ta chỉ nên là chị em thôi Joohyun à..'' Seungwan cười nói nhưng nước mắt lại không thể ngăn cản được cứ vô lực mà rơi xuống.

-'' Không hợp? Là em không yêu chị nữa sao?'' Joohyun hỏi lại một cách nóng nảy.

-'' Em xin lỗi nhưng rồi chị sẽ tìm thấy một người khác tốt hơn, một người đàn ông có thể đem lại hạnh phúc cho chị!'' Seungwan tuy nói là vậy nhưng chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh Joohyun hạnh phúc bên một người khác không phải là mình thì trái tim lại đau đớn như bị xé nát.

-'' Em đang chúc phúc cho tôi sao Seungwan? Hahaha....haha...'' Joohyun nhíu mày mỏng hỏi Seungwan rồi bật cười thật lớn, cười đến khi gương mặt đỏ ửng và nước mắt tràn ra hai bên khóe mắt thì mới thôi mà nói :-'' Thật buồn cười.. ai cũng như nhau cả.. em cũng như người ta mà thôi Seungwan à! Khi em nói yêu tôi em đã nói những gì? Em nói em sẽ mang đến hạnh phúc cho tôi và sẽ bằng mọi cách khiến tôi vui vẻ mỉm cười, và giờ khi em hết yêu hay chán ghét tôi rồi thì em lại nói chúc tôi sẽ hạnh phúc bên một người khác..một người không phải là em. Seungwan à là tôi đã ngu ngốc tin lời hứa ban đầu của em hay vì em đã thất hứa cùng tôi vậy... nói tôi nghe đi Seungwan à!'' Joohyun biết lời nói này đây sẽ khiến cả hai người đều tổn thương, cô ấy cũng biết lỗi không phải ở Seungwan mà là có một khúc mắc gì đó NHƯNG đôi khi cách để xoa dịu nỗi đau là làm cho người khác cùng đau với mình, tình yêu đôi khi ích kỷ như vậy đó.

-'' Em xin lỗi Joohyun à, em xin lỗi... xem như là em đã thất hứa với chị đi..từ bây giờ cho đến về sau Shon Seungwan em nợ chị một lời xin lỗi..'' Seungwan nức nở nói.

-'' Em xin lỗi thì tôi sẽ không yêu em, sẽ không đau vì sự ruồng bỏ mà em dành cho tôi sao?'' Joohyun cười trào phúng hỏi.

-'' Em không hề ruồng bỏ chị, làm ơn đừng nói những lời tự làm tổn thương đến cả hai ta nữa có được không?''

-'' Không! Đôi với tôi cuộc chia ly này chính là một sự ruồng bỏ, là em bỏ tôi...trong khi tôi vẫn yêu em!''

-'' Em cũng không muốn chia tay mà!'' Seungwan lớn tiếng nói, sau đó lại đưa tay nắm lấy hai bên vai Joohyun để tầm mắt cả hai chạm vào nhau, khóa chặt hình bóng nhau...:-'' Joohyun à, nếu ta bên nhau thì chị sẽ không được hạnh phúc đâu. Nghe em, ta chia tay nhưng vẫn còn có thể làm chị em tốt là bạn thân..là tri kỷ của nhau mà!''

-'' Giữa hai người đã từng nói tiếng yêu, nếu đã yêu thật lòng thì mãi mãi cũng không thể nào trở thành bạn thân thành tri kỷ được. Nếu đã chia tay thì tôi mãi mãi cũng không muốn làm một người thân quen với em... '' Joohyun lạnh lùng nói.

-'' Joohyun à, hãy hiểu cho em...'' Seungwan nói như cầu xin..

-'' Xin lỗi nhưng tôi không thể hiểu được! Tôi không hiểu vì sao tôi yêu em và em cũng yêu tôi nhưng chúng ta lại chia tay cả, Seungwan à em không thấy chuyện này buồn cười lắm hay sao?'' Joohyun nói xong lại nở một nụ cười trào phúng khác.

-'' Joohyun à chị nên hiểu là em yêu chị, em không muốn chị vì em mà bị ánh mắt của người đời khinh thường, em không muốn vì chuyện của chúng ta mà chị bị họ dòm ngó khinh khi dè bĩu.....'' Seungwan khó khăn không thể nói được rõ nỗi lòng của mình.

-'' Ai dè bĩu khinh khi tôi? Là em sợ...chứ tôi không sợ điều đó!'' Joohyun nói chậm rãi nhưng chắc chắn.

-'' Đúng là em sợ ! Joohyun à em sợ người ta nói xấu sau lưng chị khi biết mối quan hệ của chúng ta, em sợ họ lấy cái đó làm sự uy hiếp đối với chị.. em sợ lắm Joohyun à......!'' Cuối cùng Seungwan cũng nói ra nỗi lo sợ từ trong lòng.

-'' Em sợ? Seungwan à tôi cũng sợ!'' Joohyun cũng nói ra nỗi sợ của mình
:-'' Seungwan à tôi lớn hơn em 3 tuổi, tôi cũng biết mình yêu em trước em rất nhiều.. tôi cũng từng sợ khi tôi nhận ra tình yêu của mình không giống như những đứa con gái ngoài kia vì họ chỉ yêu những anh chàng đẹp trai mạnh mẽ trong khi tôi lại đi yêu một cô gái nhỏ có nụ cười ngốc nghếch... tôi đã từng rất sợ em biết không? Nhưng vì em, vì tình yêu và cảm giác muốn được bên em mà tôi đã vượt qua được nỗi sợ đó.... Seungwan à, tất cả vì tôi yêu em!''

Seungwan lần đầu tiên được nghe thấy tiếng lòng của Joohyun thì có chút xót xa, thì ra... một cô gái xinh đẹp tài giỏi như vậy cũng vì yêu cô mà sợ hãi... thì ra, cả hai họ đều có một bóng đen trong lòng..chỉ là họ tự che dấu nó đi bằng nụ cười hạnh phúc mà thôi..

-'' Seungwan à, ta yêu nhau.. nên đừng kết thúc tình yêu này có được không? '' Joohyun nói trong nước mắt.

Seungwan nhìn vào đôi mắt xinh đẹp nay đẫm lệ của Joohyun, nhìn cánh môi hồng đang bị chính cô ấy cắn chặt lấy..
Seungwan cảm giác được trái tim Joohyun cũng như mình thấy đau đớn vì hai tiếng KẾT THÚC...

-'' Joohyun à em xin lỗi... Chúng ta yêu nhau, là em nói sai rồi.. hai ta không nên chịu sự chia cách này.. em sai rồi...em xin lỗi!''

Không cần nói những lời tha thứ hay trách mắng, một nụ hôn kèm theo nước mắt đã thay thế tất cả, nghẹn ngào đau thương hay hanh phúc vui mừng..tất cả chỉ thuộc về một chữ YÊU...

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com