Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hận -1 (18+)* SM

Đầu tiên cho T xin lỗi vì đã viết ra một phần như thế này.. có lẽ với một số bạn đó là sự xúc phạm đến Wendy hoặc Irene..
Nhưng mà T viết fic về WenRene vì T thương họ..phần này có lẽ sẽ làm các bạn phiền lòng nhưng đây là những gì T muốn viết.
Nếu các bạn cảm thấy nó phản cảm quá đáng xin hãy nói... T sẽ xóa... T hứa đó!

.........

Ngày 15 tháng 8 năm 2014

Hôm nay là ngày Seungwan vừa tròn 18 tuổi, hôm nay cũng là ngay Seungwan vui vẻ nhất và tự thưởng cho mình một phần tokbokki thật ngon..

Seungwan là con một nhưng lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó, cha cô mất sớm vì bệnh.. chỉ có hai mẹ cùng nhau đùm bọc sẻ chia những lo toan trong cuộc sống.

Mẹ Shon là một người phụ nữ hiền lành, vì trước khi cha Shon qua đời thì có một khoảng thời gian ông ấy phải nhập viện dài hạn để điều trị... gánh nặng gia đình đè nặng  trên đôi vai của người phụ nữ nghị lực đó.
Rồi khi cha Shon mất..
Seungwan năm đó chỉ mới 14 tuổi, với nỗi đau mất cha và nhìn mẹ càng ngày càng gầy yếu vì những việc làm nhọc nhằn hòng kiếm thêm tiền đóng học phí cho mình thì Seungwan đã xin phép mẹ được nghỉ học..
14 tuổi năm đó lần đầu tiên Seungwan bị mẹ tát, một cái tát rất mạnh đủ để mẹ con cô cùng bật khóc...
Không cần một lời nói nào răn dạy.. chỉ với một cái tát mẹ Shon đã làm cho Seungwan có thêm nghị lực để cố gắng cùng mẹ vượt qua khó khăn.. bởi vì cô hiểu.. muốn thoát nghèo thì phải có học thức và phải trưởng thành.

Bây giờ.. 18 tuổi rồi Seungwan cảm thấy khi xưa mình đã quyết định đúng..
Với sự nỗ lực không ngừng thì cô đã nhận được học bổng toàn phần hỗ trợ đi du học..
Trong tuần sau cô sẽ đi và chỉ cần vài năm nữa thôi khi ra trường, cô tin chắc một tương lai tươi sáng sẽ đến với mẹ con cô.

Seungwan vui vẻ cầm phần tokbokki đi ra khỏi quán để đi vào một con hẻm nhỏ.. cô cần phải chia sẻ thứ này cùng với mẹ của mình..

-'' Không biết hôm nay mẹ có tăng ca không nhỉ?'' Seungwan vừa nhíu mày lẩm bẩm tự hỏi rồi lại khẽ mỉm cười..

Và rồi nụ cười tươi sáng ấy cũng tắt vội luôn từ đó khi ngay lúc đó có một bàn tay ôm lấy miệng Seungwan rồi mạnh mẽ đẩy cô ấy vào một góc tường.. phần tokbokki cũng bị rơi xuống đất..

Seungwan sợ hãi không thôi..
-'' Ưm.....ưm..'' Seungwan cố vùng vẫy để thoát được bàn tay kia thì lại bị nó kéo vào một góc sâu hơn trong góc tối..

-'' Ưm... buông!!!!'' Cuối cùng Seungwan cũng thoát khỏi bàn tay đang bịt miệng mình mà thét lên nhưng rồi bị cuối cùng lại bị người đó bịt lại bằng nụ hôn nồng nặc mùi rượu.

-'' Ưm... ưm....'' Seungwan cố vùng vẫy, cô cảm thấy bị xúc phạm.. và đối tượng thật là kinh tởm..

Trong hẻm tăm tối Seungwan cố vùng vẫy và kêu gọi sự giúp đỡ nhưng không được thể.. rồi trong lúc vô tình tay Seungwan túm được một mớ tóc.. thật dài..

Vì muốn thoát khỏi sự nguy hiểm từ đối phương nên Seungwan liền nắm lấy mớ tóc đó mà giựt thật mạnh..
Và chính mái tóc đó cũng giúp Seungwan xác định được đối phương là một người bán nam bán nữ...
'Bốp'

Ngay sau đó là một cái tát thật mạnh vào má phải của Seungwan khiến cô ấy cảm thấy hoa cả mắt..
Ngay sau đó đối tượng kia đẩy mạnh Seungwan xuống đất..

Nhắm mắt chờ đợi một trận đau đớn nhưng may mắn là phía dưới đất đã được ai đó bỏ những chồng thùng giấy cũ..
Nhưng đó chỉ là một may mắn nhỏ thôi khi mà xuyên qua một chút đèn le lói ngay ngoài ngỏ Seungwan nhìn thấy rõ khuôn mặt của đối phương..
Đó là một cô gái, một cô gái rất xinh đẹp và nổi tiếng ở trường học của Seungwan..
Bae Joohyun!

-'' BAE JOOHYUN !!'' Seungwan lớn tiếng kêu lên để cho Joohyun biết được rằng cô đã biết rõ thân phận của cô ấy.. vậy nên đừng đùa như vậy nữa.

Nhưng không!
Không một tiếng trả lởi mà chỉ có một bóng đen đè mạnh xuống cơ thể của Seungwan..
Đôi môi Seungwan bị chiếm lấy bởi nụ hôn điên cuồng từ Joohyun, nó mạnh mẽ chiếm đoạt dù Seungwan đã cố trốn chạy..
Nước mắt sợ hãi của Seungwan rơi xuống cùng những lần vùng vẫy, hàm răng trắng cố cắn chặt cánh môi hồng không muốn để đầu lưỡi tà ác đang vờn quanh bên ngoài đi vào sâu bên trong...

Nhưng chống đối là không thể trước sự cường ngạnh của Joohyun.
Một vàn tay của Joohyun cách lớp áo sơmi nắn bóp lên bờ ngực của Seungwan..

-'' Buông....ưm..'' ngay khi Seungwan vừa hét lên làn nữa thì chiếc lưỡi kia đã thành công đi vào bên trong khoang miệng của cô ấy...

Hai bàn tay Seungwan tạo thành nấm đấm nhỏ để đánh lên người Joohyun , hàm răng cũng cắn mạnh lên môi cô ấy mùi máu tanh lan tỏa trong khoang miệng cả hai cùng với mùi rượu nồng nặc đến từ Joohyun.

Có lẽ vì chịu đau khi bị cắn phải nhiều lần nên Joohyun đưa tay mạnh mẽ bóp chặt lấy xương hàm của Seungwan..
Hai chân bên dưới tách ra hai chân đang cố khép chặt của Seungwan, Joohyun dùng ưu điểm cơ thể đè nặng lên người Seungwan rồi kéo mạnh hai tay của Seungwan đẩy lên phía trên cao dùng một tay cố định lại.

Một bàn tay khác chặn lấy miệng Seungwan trong khi đôi môi tà ác bắt đầu giao du từ môi xuống cổ rồi ngực cô ấy, từ những nụ hôn mạnh mẽ đó để lại rất nhiều dấu ấn sâu đậm...

-'' Ưm..ưm....'' Seungwan bật khóc trong sợ hãi, đôi mắt xinh đẹp mở to khi hai tay và hai chân đã không còn sức để vùng vẫy..

Joohyun rời khỏi người Seungwan một chút để ngồi dậy rút đi dây nịt bên hông mình, ngay khi Seungwan định bỏ chạy thì cô ấy đã buộc hai tay Seungwan lại với nhau bằng dây nịt..

Sau đó, từng hạt từng hạt cúc áo được mở tung theo cùng ánh mắt nóng rực của Joohyun..

Khi chiếc bra màu đen lộ ra ngoài thì đã bị Joohyun mạnh mẽ đẩy lên rồi nhanh chóng cúi đầu xuống gặm cắn rồi liếm mút nó..

-'' Làm ơn... tha cho tôi....'' Seungwan thú thít cầu xin..

Với những người khác thì lời cầu xin này rất tội nghiệp và đáng thương nhưng với Joohyun thì không.. cô ấy không hè có ý định sẽ dừng lại..

Bởi vì ngay sau đó bàn tay của Joohyun đã lần xuống bên dưới lớp váy nữ sinh của Seungwan mà kéo bỏ lớp quần lót của cô ấy.
Và rồi khi Seungwan còn chưa thể phản kháng gì thêm thì Joohyun đã nhét nó vào miệng Seungwan...

Sợ hãi.. nhục nhã.. và cảm giác kinh tởm đồng thời ùa đến khiến Seungwan uất nghẹn.

Và rồi khi Joohyun mạnh mẽ dùng hai ngón tay đi vào trong cơ thể Seungwan thì Seungwan đã cảm nhận như bản thân đã chết.

Nó đau.. rất đau..

Những nhịp ra vào mạnh mẽ của Joohyun không thể khiến Seungwan vơi đi nỗi đau mà chỉ khiến cô ấy càng thêm đau đớn.

Là cơ thể.. là trái tim.. hay là ngay cả linh hồn cũng đã bị tổn thương?
Từng giọt máu từng giọt nước mắt của Seungwan chảy ra không biết có làm cho Joohyun cảm thấy sung sướng hay không?
Nhưng từng giọt mồ hôi của Joohyun rơi xuống cơ thể non mịn của Seungwan thì lại khiến Seungwan cảm thấy kinh tởm..

Đêm sinh nhật 18 tuổi là một vết nhơ đã lấy đi sự trong trắng của Seungwan...
Lấy đi sự ngây thơ của Seungwan..
Và lấy đi nụ cười của cô ấy...

Sự hành hạ nào cũng kết thúc khi người bị hành hạ trở nên mệt mỏi và ngất đi..
Có lẽ người hành hạ cảm thấy không vui vẻ khi món đồ chơi của mình mất đi sức sống chăng?

Ngay khi Seungwan ngất xỉu thì Joohyun cũng dừng lại...
Sau đó mới giúp Seungwan mặc vào quần áo và gọi tài xế riêng của nhà họ Bae đến đưa họ về....
Có vẻ như... Joohyun không phải là say đến mất đi lí trí?

......

Để 18+ không phải nó có H mà vì nó khá bạo lực...
Không phải T để lừa mọi người đâu...
Thông cảm cho T nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com