Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hận -8

Nhiệt tình cuối cùng cũng lắng xuống, Joohyun nửa nằm nửa ngồi dựa trên sofa rồi vòng tay ôm lấy Seungwan, sự thân mật của họ lúc này đây gần như là vô cực..

Thân thể dán vào nhau, da kề sát da, hơi thở cùng mồ hôi hòa vào nhau...

-'' Vì sao lại là tôi?'' Seungwan khẽ hỏi, cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều, vì sao trong hàng triệu người trên thế giới thì Joohyun lại có hứng thú với cô...4 năm trước đã vậy...4 năm sau vẫn vậy.. Bae Joohyun giàu có và xinh đẹp như thế đâu phải là thiếu người yêu..

-'' Vì em là em... Vì trong mắt tôi chỉ có một duy nhất hình bóng em... Vì tôi không thể ngừng yêu em được..'' Theo cùng từng lời mật ngọt chính là những dấu hôn nhẹ lên bờ má... vai cùng tay của Seungwan..

Seungwan để mặt Joohyun hôn lên cơ thể mình, ánh mắt hướng về một góc tối không được ánh sáng mặt trời chiếu vào khẽ hỏi :-'' Yêu tôi..vậy vì sao lại làm thế với tôi?''

-'' Tôi không đổ lỗi cho tuổi trẻ..chỉ là vì tôi sợ mất em...'' Joohyun chầm chậm nói rồi khẽ siết nhẹ vòng ôm thêm một chút như sợ Seungwan sẽ lại biến mất...một lần nữa.

-'' Sợ mất tôi?'' Seungwan hỏi lại rồi khẽ nhếch môi cười..một nụ cười mang đầy nước mắt cùng sự thê lương..-'' Vì sợ mất tôi nên đạp đổ đi tương lai của tôi? Vì sợ mất tôi nên đưa tôi vào nơi tăm tối đó...khiến tôi mất đi người thân cuối cùng của mình? Bae Joohyun à, vì cô sợ mất tôi mà tôi... Shon Seungwan này đã mất tất cả...''

Joohyun im lặng.. cô ấy không còn gì để nói...hay hoặc chăng là không thể nói ra được điều gì để biện hộ cho mình, bởi vì những oán hận của Seungwan đều là sự thật..

-'' Seungwan à, từ giờ..cho tôi được ở cạnh em được không em?''

-'' Nếu tôi nói không?'' Seungwan nở nụ cười lạnh.

-'' Tôi xin lỗi.. dù em nói không nhưng tôi vẫn sẽ bám theo em thật chặt...tôi không thể mất em..'' Joohyun có chút dịu dàng lại có chút cường ngạnh nói.

-'' Tôi biết rõ cô sẽ nói như thế này, vậy cô hỏi tôi làm gì khi chính cô đã quyết định như thế?''

-'' Bởi vì tôi chờ.....'' Bởi vì tôi hy vọng..

-'' Tôi sẽ ở cạnh cô, để từ từ giết chết cô...'' Đây chính là lí do thuyết phục Seungwan ở lại bên Joohyun..nó chắc chắn không phải là tình yêu..

-'' Được...cám ơn em~'' Joohyun khẽ cười nói, trên con đường yêu hận này.. ai yêu trước là người đó thua...và cô Bae Joohyun đã thua triệt để từ trước đây thật lâu..

Seungwan im lặng không nói nữa mà dựa hẳn vào lòng Joohyun, trong buổi chiều nắng nhẹ ấy.. Seungwan lần đầu tiên được nghe thấy tiếng tim đập vững trãi của một người khác..không phải của chính cô..

Không biết cả hai đã ngủ quên đi từ lúc nào, chỉ biết khi Seungwan tỉnh dậy vì đói thì bên trong căn phòng sáng choang ban nãy giờ đây đã được một màu đen như mực bao phủ... không gian cũng trở nên lạnh lẽo hơn..

Seungwan chịu lạnh khẽ rúc thật sâu vào lòng ngực của Joohyun, tai phải áp lên bên đầy đặn kia có thể nghe được tiếng tim đập, tai trái thì nghe từng tiếng hít thở nhè nhẹ...

-'' Joohyun à, tôi đói!'' Seungwan khẽ nói, cô không biết Joohyun có thức hay không..hoặc có nghe thấy hay không nhưng cô vẫn muốn nói..

Trong bóng đêm Joohyun đưa tay lên không khí vỗ nhẹ hai cái, ánh đèn trong phòng khách bỗng dưng sáng trở lại..
Joohyun kéo cơ thể Seungwan cùng ngồi thẳng lại rồi khẽ nói :-'' Đi lên phòng tắm rửa..rồi tôi sẽ nấu cho em ăn~''

Seungwan nhẹ gật đầu rồi để mặc cho Joohyun nắm lấy tay mình kéo đi..

Tắm rửa là một chuyện rất bình thường, và nó cũng bình thường như tình dục vậy..
Bên trong bồn tắm xa hoa Seungwan cảm nhận được bàn tay của Joohyun nhè nhẹ lướt qua cơ thể của mình tạo nên những cảm giác thư thái dễ chịu..
Nhưng nó không hề được đốt lửa thêm một lần nào nữa vì sau đó Joohyun giúp Seungwan mặc vào một chiếc áo phông rộng thùng thình màu trắng giống với cái cô ấy vừa mặc... chỉ vậy, chỉ một chiếc áo phông rộng rồi cùng nhau xuống bếp..

Seungwan đứng phía sau nhìn Joohyun cũng đang mặc giống mình thì có chút ngượng ngùng nói :

-'' Cô cho tôi mượn bra đi..'' Dù sao áo này cũng che phủ qua mông nên chỉ cần bra là được rồi, để thế này quả thật có chút biến thái và cô thật không quen với nó.

-'' Không cần, dù sao cũng ở nhà.. mặc thế này cho tiện...'' Joohyun như không để ý lắm nói.

-'' Tiện?'' Seungwan nhíu chặt hàng chân mày nhỏ hỏi lại.

-'' Thì ý tôi là mặc thế cho thoải mái ấy!'' Joohyun biết Seungwan đã nghĩ khác liền nói.

-'' Hừ.. mà cô đang nấu gì đó?'' Seungwan hừ lạnh rồi lại tò mò đi đến phía sau Joohyun nhìn cô ấy đang lấy kim chi từ tủ lạnh ra cắt khúc..

-'' Tôi sẽ chiên cơm cho hai chúng ta cùng ăn..'' Joohyun khẽ cười trong khi dùng mu bàn tay muốn kéo lên một lọn tóc rơi rớt bên trán..

Nhìn Joohyun cứ cố kéo lọn tóc như vậy Seungwan liền đưa tay giúp cô ấy chỉnh lại mái tóc...

Ánh mắt cả hai chạm vào nhau rồi bị khóa chặt bởi nụ cười và sự ôn nhu của đối phương..

Joohyun khẽ nghiêng đầu tới..Seungwan cũng vậy.. một nụ hôn thật nhẹ được họ trao cho nhau thật ngọt ngào và kéo dài..

'Ting'
Tiếng lò vi sóng vang lên khiến cả hai tạm thời dừng lại nụ hôn..
Seungwan nhìn thấy Joohyun đang để một tay nơi mông mình..một tay bò vào vạt áo nắm lấy một bên đầy đặn thì khẽ mắng:

-'' Xấu xa.. biến thái~'' Nói xong cũng nhanh chóng phủi tay Joohyun ra khỏi người mình.

Joohyun nhếch môi cười :-'' Chỉ xấu xa với em...với lại em cũng thích tôi biến thái còn gì~'' Nói xong lại nghiêng tới hôn lên môi Seungwan thêm một cái nữa mới bằng lòng đeo vào bao tay bị vứt đi từ lúc nãy mà bắt đầu chiên cơm..

Khoảng 15 phút sau đó bữa cơm cũng đã được chuẩn bị sẵn sàng trên bàn ăn..

Đường đường là một tổng giám đốc của Bae Ent.. là CEO tài ba nay lại có chút hồi hộp nhìn Seungwan ăn muỗng cơm đầu tiên rồi khi thấy ngón tay cái bật lên khen thưởng thì cười vui vẻ đến cong cả vành mắt xinh đẹp..

-'' Tôi mừng vì em thích...'' Joohyun khẽ cười nói.

-'' Còn tôi thì mừng vì nó ăn được~'' Seungwan cũng cười nhếch môi trêu chọc.

Joohyun thấy Seungwan chịu mở lòng mà trêu mình thì nụ cười trên môi lại càng tươi hơn... Lâu lắm rồi, một bữa cơm với Joohyun có thể ngon và ngọt đến như vậy..

-''hụ..'' Vì ăn cơm chiên nên có chút khô khiến Seungwan khó chịu mà ho..

Ngay lập tức Joohyun rót một ly nước đưa cho Seungwan rồi đi đến bên cạnh vỗ lưng cho cô ấy..

-'' Tôi xin lỗi.. ngày mai tôi sẽ dẫn em đi ăn những món ngon nhất~'' Joohyun như tạ lỗi lại như đang dụ dỗ.

Seungwan khẽ lắc đầu rồi đưa tay lau khóe mắt ẩm ướt vì trận ho vừa rồi mà nói :-'' Tôi không sao.. một chút cô nhớ đưa tôi về là được..''

-'' Em muốn về nhà ?'' Joohyun khẽ nhíu mày hỏi.

Nhìn vào đáy mắt có chút hụt hẫng cùng buồn bã của Joohyun một chút rồi Seungwan khẽ nói :-'' Ừ, phải về chứ~'' Nếu đêm nay cô không về Taeyeon sẽ rất lo lắng.

Một tia kỳ lạ xẹt qua ánh mắt của Joohyun nhưng nó nhanh chóng được che lấp đi...

-'' Được rồi, một chút nữa tôi sẽ chở em về!'

.......
Vẫn câu cũ.. vote đều đặn.. fic đều đặn..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com