Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6: Tâm sự đêm khuya

"Ngẫm đi ngẫm lại thì em vẫn cảm thấy vụ này có gì đó không đúng"-Seulgi bâng khuâng nói, ngẩng mặt nhìn bầu trời đêm ở Seoul.

Vốn dĩ còn nghĩ mọi người đều đã ngủ nên mới tranh thủ lên sân thượng hóng gió sẵn tiện yên tĩnh suy nghĩ một chút. Âm mưu này quá rõ ràng..rõ ràng đến nỗi khiến người ta nghi hoặc, nhưng liệu có phải vì người đó cố gắng làm vậy để tạo hiệu ứng khiến nhóm bọn họ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản hay không, liệu rằng mọi việc chỉ đơn giản là do mình nghĩ quá nhiều thôi sao.

Còn đang mãi mê suy nghĩ, tiếng bước chân vang lên cho thấy ngoài Seulgi còn có 1 người khác khó ngủ tối nay.

"Em có tâm sự sao?"-Moonbyul nhẹ nhàng lên tiếng sau đó cũng ngồi bên cạnh Seulgi nhìn lên bầu trời.

Thời tiết hôm nay không tệ, rất thích hợp để tâm sự, nếu có thêm bia lạnh nữa thì đúng bài. Chỉ là, xem ra người bên cạnh thật sự đang nghiêm túc nghĩ về việc gì đó rồi đây.

"Không hẳn, chỉ là em cảm thấy hơi khó hiểu về cách hành động của Bae ChanHyuk. Nhưng sau đó em lại cảm thấy dường như do mình nghĩ quá nhiều thôi"-Seulgi nói.

"Chị cũng cảm thấy ông ta có vấn đề. Chỉ là..em thực sự chỉ đơn giản vì chuyện này mà bận tâm thôi sao?"-Moonbyul từ tốn nói, dù sao cũng là người trải qua yêu đương vì vậy tâm trạng của đứa nhỏ bên cạnh cũng có thể phần nào hiểu được.

"Ừm còn có...cả chị ấy nữa. Bae Joohyun, chị ấy thật sự là 1 người tốt đó"-Seulgi cười nói, nhắc đến Joohyun môi lại vô thức mỉm cười, ánh mắt cũng theo đó mà dịu dàng pha lẫn chút tự hào hiếm thấy.

Theo lẽ bình thường biểu hiện này xứng đáng bị ghẹo nha bất quá hiện tại cả hai cũng không tính là ngồi trên bàn nhậu mà trải lòng tâm sự, làm sao có thể bông đùa được đây.

"Có lẽ em nói đúng huống hồ nhìn qua ảnh cũng có thể thấy cô ấy là 1 cô gái xinh đẹp chỉ là sứ mệnh của cô ấy. Chúng ta nên làm sao mới phải đây"-Moonbyul trầm tư nói. Ai ngờ lời này lại chọc phải cái máu xót "bạn thân" của Seulgi.

"Chị ấy bằng tuổi vợ chị đấy à thậm chí còn nhỏ hơn 1 tháng lẻ 8 ngày cơ..sứ mệnh, nghe thật là quá sức trên đôi vai nhỏ đó mà"-Seulgi nói.

"Haha vậy sao? Chậc chậc xem em kìa lúc chị ghẹo Seungwan cũng không thấy em bày ra cái bộ dáng xót thương này nha"-Moonbyul cười đáp. "Thật uổng công cho đứa em sóc chuột của tôi mà, 1 2 chỉ cho mình em xem mấy lúc làm aegyo giờ thì hay rồi gấu thân yêu bị chị gái khác me me cướp mất rồi".

"Yah, chị nói như thể bọn em quen nhau vậy. Tụi em ngoài best friend thì còn là business friend nữa đó. Nhắc 1 hồi cậu ấy mò lên đây nữa bây giờ. Aigoo 1 gấu không thể đấu cùng 2 sóc chuột sến lụa 1 lúc đâu"-Seulgi lắc đầu làm bộ dáng sợ sệt cười nói.

Bầu không khí trầm lắng cũng dịu đi phần nào nhờ vào cuộc trò chuyện của cả 2. Và dĩ nhiên còn một người "đáng thương" trở thành cameo bất đắc dĩ trong cuộc trò chuyện này đang ở 1 góc nào đó bận rộn lăn lộn trên giường trong chăn ấm nệm êm chuẩn bị đi ngủ thì lại hắt xì mà không rõ nguyên nhân.

"Ai nhắc mình thế không biết, thiệt đúng là cái đồ không có ý tứ"-Seungwan nói.

Chuyện đời khi bạn nhắc ai đó đến nỗi người ta hắt xì thì sẽ có lúc đến bạn được trải nghiệm cảm giác chân thật đó. Nói không đâu xa, Seulgi và Moonbyul cũng vậy. Rốt cuộc chỉ có thể cảm thán có lẽ do sương gió buổi tối thôi.

"Em có muốn nhậu không Seulgi?"-Moonbyul hỏi.

"Có lẽ để hôm khác, ngày mai em muốn bọn mình tỉnh táo để tìm hiểu thêm thông tin về ông ta"-Seulgi đáp.

"Như vậy cũng được, à còn có Yongsun nhờ chị hỏi em dạo gần đây có cảm giác bị ai theo dõi không đó?"-Moonbyul cười nó, chợt nhớ ra câu hỏi của chị nhà nên tiện thể hỏi luôn tránh quên.

"Dạo gần đây thì không có động tĩnh gì, trừ hôm đó..có lẽ do hôm đó em tiếp xúc với Joohyun unnie với lại mấy hôm nay em cũng không có ra cửa hàng, bọn em cũng chỉ đơn thuần nhắn tin với nhau thôi"-Seulgi đáp.

"Ừm chị hiểu rồi, dù sao cẩn thận vẫn hơn. Không phải chị không tin mắt nhìn người của em nhưng mà.."-Moonbyul nói.

"Em hiểu ý chị mà, chỉ là lần này em không chỉ tin vào mắt nhìn người của em còn có trái tim của em"-Seulgi đáp, còn có..cảm giác quen thuộc cùng an toàn của cả hai.

Ánh sao chiếu sáng, yên bình trên bầu trời nhịp nhàng lấp lánh. Bỗng dưng tiếng chuông điện thoại vang lên, là tiếng chuông điện thoại của Seulgi. Nhìn tên hiển thị chủ nhân cuộc gọi lại là Joohyun, có chút bật ngờ nhưng vẫn không để người bên kia đợi quá lâu.

"Em nghe chị nè, có chuyện gì vậy Joohyun unnie?"-Seulgi lo lắng hỏi. Quen biết 1 thời gian đúng là Seulgi có phát hiện Joohyun thích gọi điện hơn nhắn tin nhưng mà hiện tại trễ như vậy bất giác lại có nhiều hơn 1 chút lo lắng cho đối phương.

"Chị..chỉ là chị hơi khó ngủ, trễ như vậy em vẫn chưa ngủ sao?"-Joohyun áy náy nói, kì thật nàng vừa gặp ác mộng, bất giác lại nhớ đến Seulgi. Dù biết rằng đã muộn như vậy có thể Seulgi đã ngủ, mình gọi như vậy có thể sẽ làm phiền người ta nhưng lại không nhịn được..cảm giác muốn nghe giọng Seulgi, chiếc giọng có thể trấn an nàng ngay lúc đó.

"Trùng hợp nhỉ? Em cũng vậy..như vầy đi em canh cho chị ngủ, có Kang Gấu ở đây sẽ không có con quái vật nào dám đến hù dọa chị trong giấc mơ nữa. Sau khi chị ngủ thì em sẽ tắt máy, được không?"-Seulgi nói.

"Nhưng mà như vậy em sẽ phải thức thêm rất lâu"-Joohyun áy náy đáp, không phải Joohyun chê ý kiến này dở tệ hay phi thực tế đâu, nàng chỉ là không thích cảm giác làm phiền người khác đâu.

"Không sao đâu mà, dù sao em cũng có chút chuyện cần phải thức. 1 công đôi việc hìhì còn không lần sau đổi lại chị thức canh cho em, chịu không?"-Seulgi nói.

"Ừm như vậy đi, một lát em ngủ ngon"-sau 1 lúc im lặng suy nghĩ thì Joohyun cười đáp.

"Chị cũng vậy, ngủ ngon Joohyun unnie"-Seulgi nói.

Điện thoại vẫn để ở chế độ mở, không gian yên tĩnh hơn 1 chút và đâu đó có 2 người tuy không cùng một chỗ nhưng vẫn cùng lúc hướng nụ cười về phía đối phương.

"Wow, không ngờ 1 ngày có thể chứng kiến sự soft xỉu của em đó nha Seulgi"- Moonbyul người con gái an tĩnh hóng chuyện nãy giờ giờ mới lên tiếng.

"Chị nhỏ 1 chút, chị ấy chuẩn bị ngủ rồi đó"-Seulgi nói, kêu người ta nói nhỏ mà nguyên câu nói nhìn như sắp còn toàn khẩu hình không có âm thanh của bản thân.

"Được rồi, được rồi"-bộ dáng có hình không có tiếng này cũng rất nhanh được Moonbyul học theo.

Thật là tự dưng làm 1 người sến lụa như Moonbyul cảm thấy cảm giác cô đơn hiếm có mà, chợt bất giác nhớ đến chị người yêu.. Khoang dừng khoản chừng là 4s..chị người yêu? Chị xã bảo bối..âu mai gót thôi tiêu họ Moon rồi bảo đi xíu rồi quay lại mà tới giờ còn nằm đây thôi rồi, có khi nào xuống dưới bị khóa chốt cho ở ngoài cửa luôn không đây.

Tầm này mà còn quan tâm gì chuyện tâm tình "hàng xóm" nữa, chạy lẹ về với hạnh phúc bản thân thôi. Và thế là...

"Chị về với Yongsun nha Seulgi, 1 lát em nhớ khóa cửa"-Moonbyul nói sau đó đứng dậy chạy lẹ.

Bỏ lại 1 người hết sức ai oán vì "bạn thân" nhạy cảm với âm thanh lại bị dọa cho giật mình tỉnh ngủ vì cái người chị "ruột" đang chạy theo tiếng gọi tình yêu kia.

"Moon Byul Yi..unnie nupakachi!!!!"-Seulgi dặn lòng nói. Nếu không phải vì nể mặt giấc ngủ của Bae tiểu thư thì mấy con chim trên cao, mấy con chó con mèo trong xóm tới công chuyện với giọng hét của bạn gấu họ Kang. Kang Seulgi hứa uy tín luôn đó.

=============End chap 6=============








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com