Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sixteen

"Cậu có sao không vậy?" Sooyoung hỏi khi cô ấy quay đầu lại từ trên ghế phụ, "Cậu trông giống như cậu đã nhìn thấy một con ma vậy".

"A-Ah, tớ ổn" Seulgi hắng giọng, cố gắng không nghĩ nhiều về người phụ nữ mà cha cô vừa đưa về nhà.

"Được thôi...nếu cậu đã nói như vậy" Sooyoung nhún vai trước khi cô ấy giới thiệu đến chàng trai đã lái xe cho cô ấy ngày hôm nay, đó là Sungjae, một học sinh cuối cấp ở một trường khác mà cô gái đã quen biết. "Vậy chúng ta đã sẵn sàng để tiệc tùng cho đến khi mặt trời lặn chưa nào?!"

"Nghe có vẻ thật khập khiễng".

"Tôi biết mà" Sungjae đã chuẩn bị sẵn khi nhận được một cú đấm vào tay, trước khi anh ta lái xe đến địa điểm được tổ chức bữa tiệc.

Khi họ đến nơi, tâm trí Seulgi đã bị cuốn theo suy nghĩ về người phụ nữ đó mặc dù cô đã cố gắng hết sức để không nghĩ đến điều đó. Cô không giận - không, cô thực sự không tức giận. Cô chỉ hơi ngạc nhiên một chút. Có lẽ Seulgi vẫn luôn nghĩ rằng cha cô vẫn chưa hoàn toàn ổn từ khi mẹ mất, nhưng hóa ra có vẻ là cô đã sai.

Trên đường đi cô đã nhận được một tin nhắn từ cha mình. Ông ấy đang xin lỗi về việc đã để cô thấy cảnh đó và muốn nói chuyện với cô, nhưng Seulgi đã gạt nó đi và nói với ông rằng mọi thứ điều ổn và họ có thể nói về điều đó vào ngày mai. Cô không muốn cha mình sẽ lo lắng cả đêm, không phải khi Seulgi thậm chí còn không giận về điều này.

Họ tìm thấy Yerim dọc theo đường đi trước khi họ đến khu vực đặc biệt của Yeoui-do, với những dãy biệt thự dài như những ngôi nhà được nối liền nhau. Seulgi cũng không đi đến đây nhiều lắm, cùng lắm là chỉ có hai lần khi cô đến thăm nhà của Sooyoung khi đó. Cô chỉ nhận ra rằng càng đi vào, những ngôi nhà càng trở nên lớn hơn - hoặc có thể do chính những cấu trúc khác nhau đã khiến ngôi nhà trông lớn hơn.

"Có vẻ như nhà của Seungyoon là ngôi nhà ở xa nhất ở cuối cùng" Sungjae chỉ về phía trước.

Và dựa trên chính những tia sáng đang phát ra từ ngôi nhà đó, Seulgi biết chắc rằng ngôi nhà đó chính là nó. Mọi ngôi nhà khác đều trông khá yên tĩnh và cách biệt với bên ngoài, nhưng ngôi biệt thự to lớn như ngôi nhà ở cuối kia lại là ngôi nhà đang phát ra những ánh sáng rực rỡ và trông rất hiếu khách so với những ngôi nhà khác. Họ đến trước cổng nơi có hai người lính canh đang trong một bộ đồ bảo vệ màu đen cho khu vực đỗ xe và hướng dẫn họ đỗ xe tại một địa điểm hợp lí.

"Những người này có thể giàu đến mức nào?" Seulgi hỏi khi cô bước xuống xe, nhìn chằm chằm vào ngôi nhà vẫn đang bùng nổ với âm nhạc.

"Đủ giàu để có thể sỡ hữu tất cả những thứ này!" Yeri xua tay với toàn bộ phong cảnh trước mắt.

"Đi theo tớ" Joy dẫn họ ra sân sau, tới được khu vực hồ bơi. "Jackson và Mark nói rằng họ đã đến đây trước rồi"

Seulgi thu vào tầm mắt mình, một nhóm thanh thiếu niên xa lạ, dần đến, một số lại ở trong hồ bơi, đắm mình với chút bia rượu hoặc thường chỉ lắc lư một chút và có những khoảng thời gian tốt đẹp. Họ đã gặp được Jackson và Mark, người trước mặt trông có vẻ không để tâm gì đến trong khi Jackson đang khen ngợi trang phục của cô.

"Điều đó là đương nhiên" Seulgi thốt lên và tất cả bọn họ mỉm cười đồng ý trước khi họ lấy cho mình những ly rượu được chuẩn bị sẵn trên bàn và đi vào trong nhà.

Bên trong cũng nhiều người như ở bên ngoài, với một số người đã ở trên sàn nhảy lắc lư thân mình với âm nhạc, một số lại ngồi trên những chiếc ghế dài, có những cuộc trò chuyện nhỏ với nhau và một số lại đang bận dán đôi môi của họ vào nhau. Hãy vào phòng đã nào, Seulgi nghĩ, khi thấy có một cặp vợ chồng say xỉn đang chuẩn bị làm những việc kích tình ở nơi này.

Jackson chỉ vào một nhóm người ở góc phòng và giới thiệu cô ở đó. Hóa ra họ chính là đội đối thủ đã giành chiến thắng trong cuộc thi nhảy khi đó. Cả hai đã nói chuyện khá lâu và Seulgi đã chú ý đến một trong những cô gái trong đội, Mijoo, cô gái đó khá quyến rũ một cách rõ ràng.

Cô gái trở nên khá táo bạo với những lời nói nhỏ nhẹ của mình cho đến việc chạm nhẹ vào tay cô và bám vào nó. Seulgi nghĩ rằng có lẽ rượu là một trong những lý do khiến cô gái trở nên như vậy khi cô đã nhìn thấy cô ấy uống ly rượu đỏ đó một cách nhanh chóng. Jackson quay lại nhìn cô một cách lo lắng vài lần, nhận thấy được tình hình của cô và anh có vẻ đang hơi quẫn bách.

-

Giống như mọi người khác ở trong nhà, Seulgi đã chơi ném bóng vào những cốc bia với nhóm. Ban đầu, cô đã từ chối, cô muốn mình hoàn toàn tỉnh táo sau khi đã rời khỏi bữa tiệc, nhưng cả nhóm đã nải nỉ và thuyết phục cô với rất nhiều nỗ lực, cuối cùng đã khiến cô phải tham gia vào trò chơi đó.

Và ôi trời, cô đã có một quyết định sai lầm.

Seulgi không nên đồng ý để chơi trò chơi này vì đội đối thủ quá giỏi và cuối cùng cô đã phải uống vài cốc bia 16oz và bây giờ cô cảm thấy như thế giới của mình đang quay cuồng.

"Cô có ổn không vậy?"

Mijoo ngồi xuống bên cạnh cô trên chiếc ghế dài, khi cô đã hoàn thành trò chơi. Tay cô ấy quàng qua vai cô trong khi Seulgi đang chống một tay trên ghế khi cô nhẹ nhàng xoa đầu mình, đôi mắt cố gắng tập trung vào cảnh tượng trước mắt.

"Cô có vẻ hơi choáng váng?" Cô gái cười khúc khích khi nhìn thấy cô như vậy.

"Hm..tôi thực sự không biết mức độ mà mình có thể chịu đựng được" Seulgi cười ngượng, "Và giờ tôi đoán là mình đã biết được rồi"

"Vì vậy nó đã ngăn cô chơi tiếp vòng tiếp theo? Tôi nghe nói họ sẽ chơi tiếp ở đó - nhưng với số tiền trên bàn". Mijoo hỏi, trước khi cô ấy ghé sát tai cô hơn, "Cô có muốn đi đâu đó...yên tĩnh hơn với tôi không?"

Mijoo đã ma sát đôi môi của cô ấy trên vành tai cô, vì vậy Seulgi đã cố gắng né tránh khỏi cô ấy với một nỗ lực yếu ớt, "T-Tôi xin lỗi...", cô phải vào nhà vệ sinh. "Tôi cần phải uh...pee"

Và với điều đó, Seulgi đứng dậy - khá loạng choạng - và di chuyển giữa đám đông, cố gắng tìm nhà vệ sinh. Cánh cửa đầu tiên cô mở ra đã không khóa nhưng bên trong lại có hai chàng trai đang nằm đè lên nhau và cô gần như bị vấp ngã vì sốc - cũng bởi vì cô hơi say một chút - trước khi cô xin lỗi và nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Cô mở một cánh cửa khác, nghĩ rằng đó là một phòng vệ sinh hay một phòng gì đó khi cô phát hiện ra thêm một hành lang tối. Có thêm một vài cánh cửa và một góc rẽ. Và Seulgi phải đồng ý rằng ngôi nhà này thực sự rất lớn và cô bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu, có lẽ vì không có ai ở xung quanh đây và cô chỉ có một mình nhưng cô thực sự phải tìm nhà vệ sinh và thật nhẹ nhõm.

Góc rẽ dẫn đến một phòng tắm và cô có thể giải quyết nỗi lo lắng của mình. Seulgi đã tự kiểm tra mình trong gương và mặc dù tầm nhìn của cô không thể tập trung một cách rõ ràng, cô vẫn biết mình trông giống như một mớ hỗn độn ngay bây giờ. Cô với tay lấy chiếc điện thoại trong túi quần jean, muốn nhắn tin cho Sooyoung về việc mình đang ở đâu kể từ khi họ tách nhau ra trước đó, nhưng điện thoại của cô đã bị mất.

Chết tiệt. Cô đã để nó trên chiếc ghế dài trước đó. Seulgi đã có một chút khó khăn để nhớ lại.

Ngay sau đó, cánh cửa mở ra và Mark bước vào, mùi rượu nồng nặn trong hơi thở của anh.

"Tớ vẫn còn đang sử dụng phòng tắm, Mark" Seulgi cảnh báo, nhìn Mark qua gương.

"Tôi biết" khóe môi của anh ấy nhếch lên một nụ cười tinh nghịch. "Tôi thực sự đang tìm kiếm cậu"

"Tại sao?"

Mark lấy ra thứ gì đó từ tay áo khoác của anh ấy và đặt nó lên bồn rửa, một chiếc máy ảnh và..., mắt cô lập tức mở to khi nhìn thấy đó là những bức ảnh mà Irene đã nhận được từ người đã đe dọa cô ấy. Ngoài ra còn có những bức ảnh khác nữa, được bí mật chụp ở đâu đó sau giờ học hoặc sau buổi tập nhảy của cô.

"Bất ngờ?" Mark nghiêng đầu.

Anh từ từ bước một bước lại gần cô. Và giống như con mồi đang bị kẻ săn mồi truy đuổi, Seulgi lùi lại một bước mỗi khi Mark tiến lại gần cho đến khi lưng cô đập vào tường.

"Tôi biết về những cuộc hẹn hò nhỏ của cậu và cô Bae, Seulgi" Mark nói trong khi đôi mắt của anh đang chuyển động lên xuống. "Hãy tưởng tượng nếu cả trường phát hiện ra mối quan hệ của hai người. Một giáo viên và một học sinh. Wow."

"Ngoài ra, cả hai người đều là con gái" Mark tiếp tục, đôi môi cong nhẹ nhưng sự nỗi loạn hiện rõ trong mắt anh ấy, "Đó sẽ là một tiếng xấu"

"C-Cậu muốn gì?" Seulgi hỏi, cố gắng tỉnh táo nhất có thể và cũng hy vọng là có ai đó, Sooyoung, Jackson hoặc thậm chí là Irene sẽ đến để tìm cô.

"Cậu"

"Cái gì?"

"Tôi muốn cậu, Seulgi", anh ấy chống tay phải bên cạnh đầu cô ấy, trong khi tay kia đang nghiêng cằm cô, "Mọi người đều thèm khát và theo đuổi cô Bae, nhưng không phải tôi. Tôi muốn cậu, Seulgi".

Chân cô hơi yếu đi khi Mark dựa sát vào môi cô mặc dù cô đã quay đầu đi, "Tôi không thể - tôi không thể t-thích cậu theo cách này được Mark"

"Từ chối tôi sẽ khiến cho những bức ảnh này lan rộng ra" Mark đe dọa khi anh ta kéo cằm cô để đối mặt với anh ta một lần nữa. "Cô Bae sẽ bị đuổi khỏi công việc của mình và ngày tốt nghiệp sẽ hoàn toàn là một nỗi sỉ nhục đối với cậu"

"Mark, làm ơn..." Seulgi bắt đầu cầu xin, "Xin cậu đừng khiến chúng ta trở nên như vậy..."

"Vì vậy, dễ dàng thôi hãy để tôi có được cậu" Mark trả lời, trước khi anh ta ghim hai tay cô vào tường.

Seulgi bây giờ là hoàn toàn bất lực. Với lượng bia trong cơ thể của mình, cô cố gắng đẩy anh ta ra nhưng đó là một nổ lực yếu ớt khi người trước mặt mạnh mẽ và tỉnh táo hơn cô. Cô hét lên, hy vọng tiếng hét của mình được nghe thấy nhưng nó cũng sớm bị chặn lại khi Mark mạnh mẽ hôn cô. Sự sợ hãi của cô, đây là nó. Seulgi nghĩ thầm, trong khi nước mắt tuôn rơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com