Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Nụ cười không thật và ánh mắt lạc lõng

Buổi sáng, Seungmin bước vào phòng luyện tập với nụ cười tươi quen thuộc. Vẫn là giọng nói rộn ràng: “Mọi người ơi, hôm nay cố lên nhé!” Nhưng nếu để ý kỹ, bạn sẽ thấy vành mắt cậu hơi sưng, giọng nói khàn nhẹ hơn thường lệ, và khi quay lưng đi, cánh vai cậu trĩu nặng như đang vác một điều gì đó vô hình.

Một vũ công trong nhóm nhìn Seungmin chằm chằm lúc nghỉ giải lao rồi lẩm bẩm: “Cậu ấy gầy hơn thì phải...”

Quản lý nghe thấy, khẽ liếc qua nhưng lại vội quay đi, dường như đang đắn đo giữa việc hỏi han hay tiếp tục giả vờ không biết gì. Trong thế giới idol, đôi khi ai cũng hiểu ngầm rằng việc nói ra sự mệt mỏi là điều không nên, vì nó không mang lại giải pháp – chỉ khiến mọi thứ thêm nặng nề.

Ngày hôm đó, cả nhóm có buổi livestream tương tác với người hâm mộ. Máy quay bật lên, ánh đèn chiếu thẳng vào gương mặt của từng thành viên.

Seungmin ngồi ở giữa, nụ cười vẫn nở, ánh mắt long lanh như thể tất cả vẫn đang diễn ra bình thường. Cậu còn pha trò, chọc ghẹo Han Ji Sung về mái tóc mới. Người hâm mộ bên dưới phấn khích, spam tim và tin nhắn cổ vũ không ngớt.

Nhưng giữa lúc cả nhóm cười vang, có khoảnh khắc Seungmin hơi chững lại.

Một bình luận nổi bật hiện lên:

“Cười giả trân vậy Seungmin? Hết thời rồi à?”

Nó lướt qua mắt cậu như một nhát dao mỏng cắt vào lòng tự trọng. Seungmin vẫn cười, thậm chí còn làm biểu cảm dễ thương ngay sau đó, như thể không có gì xảy ra. Nhưng trong lòng, nụ cười ấy đã vỡ vụn. Cậu biết bản thân không còn duy trì được phong độ như trước – giọng hát đôi khi không còn ổn định, vũ đạo hơi lạc nhịp khi mất tập trung vì mệt. Và những người theo dõi cậu lâu năm, một số bắt đầu nhận ra.

Seungmin không ghét người hâm mộ.

Cậu biết rằng họ cũng chỉ kỳ vọng.

Nhưng kỳ vọng cũng giống như chiếc mặt nạ vô hình – càng đeo lâu, càng khó tháo xuống.

Đêm về, Seungmin ngồi trong phòng cùng Hyunjin. Cả hai cùng xem lại đoạn video livestream ban chiều. Hyunjin bật cười khi thấy mình bị troll, rồi nhìn sang Seungmin:

“Cậu hôm nay vui thật đấy, không thấy mệt à?”

“Haha... cũng bình thường thôi mà,”

Seungmin đáp, ngón tay vẫn vân vê gấu áo.

Hyunjin hơi nghiêng đầu, ánh mắt như định hỏi thêm, nhưng rồi chỉ lặng lẽ gật đầu. Cậu quen với việc Seungmin ít chia sẻ, quen với kiểu “ ổn” từ cậu bạn cùng phòng – câu nói luôn là tấm rèm chắn giữa Seungmin và thế giới.

Lúc Hyunjin ra ngoài mua đồ ăn đêm, Seungmin mở điện thoại, vào nhóm fan chat riêng – nơi các fan thân thiết hay gửi tin nhắn. Có những lời yêu thương, nhưng cũng không thiếu các lời trách móc, so sánh cậu với các thành viên khác.

“Dạo này Seungmin làm sao ấy, biểu cảm gượng quá.”

“Fan Seungmin vẫn ảo tưởng anh ấy giỏi nhất nhóm à?”

Từng chữ đập vào mắt như từng giọt nước chảy xuống mặt kính đã đầy vết nứt. Seungmin tắt màn hình, ngả đầu xuống gối. Cậu thở dài, bàn tay đặt lên ngực – nơi tim vẫn đập, nhưng không còn vững vàng.

Cậu từng nghĩ, chỉ cần nỗ lực, chỉ cần làm tốt vai trò, chỉ cần không để người khác thất vọng, thì sẽ được yêu thương. Nhưng tình yêu của công chúng thì luôn có điều kiện – như ánh đèn sân khấu, rực rỡ nhưng có thể tắt bất kỳ lúc nào.

Hôm sau, khi công ty yêu cầu nhóm quay một clip ngắn hài hước để quảng bá sản phẩm mới, Seungmin tiếp tục diễn xuất như thường. Vẫn là cậu “happy virus” với nụ cười lém lỉnh, đùa giỡn và tạo bầu không khí. Đạo diễn còn vỗ vai cậu:

“Tốt lắm, Seungmin. Nhìn cậu lúc nào cũng tràn năng lượng.”

Cậu cúi đầu cảm ơn, không một chút chần chừ. Nhưng khi đạo diễn quay đi, ánh mắt cậu lặng đi trong thoáng chốc.

Thật trớ trêu – người ta luôn tưởng rằng ai hay cười là người hạnh phúc nhất.

Buổi tối hôm đó, cả nhóm ra về muộn. Trong xe, tiếng cười nói vẫn rộn ràng. Seungmin ngồi ở ghế gần cửa sổ, dựa đầu vào kính, ngắm nhìn những vệt đèn đường trôi qua như dòng ký ức đang dần trôi đi khỏi tầm với. Có thứ gì đó bên trong cậu đang rạn nứt. Không ồn ào. Không rõ rệt. Nhưng không thể ngăn cản.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com