Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#19. Định mệnh hai thế giới

Sau khi linh tướng của Mingyu và Hoshi giao chiến, Woozi lắc đầu và nói:

-Các linh tướng không phải dùng để đánh nhau như thế này! Chúng ta có nhiệm vụ bảo vệ Linh Dược Phong.

-Sao cậu nhập vai vậy Woozi? Chỉ là đùa chút thôi mà. Phục Thủ của tôi mạnh lắm!

Hoshi không nghĩ giống Woozi nói như thế đấy. Woozi lườm Hoshi rồi bảo:

-Dù mạnh thế này thì đó cũng là linh tướng của cậu. Một trận chiến, hao tổn biết bao sức lực. Lỡ dị nhân đến thì biết phải làm sao chứ?

-Anh Woozi nghĩ nhiều rồi. Dị nhân sao có thể xâm nhập vào đây chứ. Nếu có thì cũng không đáng kể! - Mingyu lắc đầu nói.

-Phải đấy. Linh tướng của chúng ta đều giỏi mà! Anh lo xa quá! - Seokmin vỗ vai Woozi nói.

Có vẻ nhiều người đồng tình với Hoshi quá. Woozi lườm hai tên nhóc Seokmin và Mingyu vào bảo:

-Thế còn Wonwoo và Joshua, mấy người muốn tìm thế nào? Không có linh tướng thì phải đi hết các trấn để tìm đó.

Bỗng không ai dám ho he thêm tiếng nào. Seungkwan lại chẳng nói gì, rõ không bình thường. Hoshi là người chú ý đến cậu ấy đầu tiên, nhìn theo hướng Seungkwan. Cậu thấy một cây phong khổng lồ đang phát sáng rồi lại tắt cứ thế, như cái bóng đèn hỏng vậy.

Rồi Vương Ngọc xuất hiện bên cạnh Seungkwan, không còn là nhẫn giả áo đen, Vương Ngọc bỗng xinh đẹp hẳn với bộ kimono màu xanh. Bên hông cô là hai thanh kiếm Nhật có bao rất đẹp. Cô gái ấy chắp tay nói:

-Chủ công, Huyết Vương ra lệnh triệu tập!

Không chỉ Vương Ngọc xuất hiện mà Im Do của Woozi, Phục Thủ của Hoshi, Oh Tae của Mingyu cũng hiện hình bẩm báo. Seokmin vốn không có linh tướng nên nhận được sóng não với lời nhắn: "Huyết Vương triệu hồi Thái tử!"

-Huyết Vương? Là vua của Huyết Quốc đúng không? Có chuyện gì sao?

Hoshi nhìn Phục Thủ hỏi. Phục Thủ cũng không biết trả lời thế nào nên liền biến thành bụi sáng mà tan dần trong không khí. Các linh tướng khác cũng không biết gì về việc triệu hồi này, đồng loạt biến mất.

Woozi giữ Im Do ở lại để đưa cả đám tới La Diêm điện - nơi Huyết Vương ngự, để nhận lệnh. Im Do xoáy mình thành một cơn lốc rồi cuốn một loạt của năm người bọn họ đến La Diêm điện trong nháy mắt. Thần kì, không ai bị sao hết, vừa sợ hãi nhắm mắt ấy mà khi mở mắt lại thấy mình vẹn nguyên trước trong một sảnh điện uy nghiêm, lộng lẫy. Phía trên, một dãy linh tướng khổng lồ nghiêm mình đứng sau một linh nhân oai vệ ngồi trên ngai nạm ngọc - Huyết Vương. Woozi nhìn dáng vẻ phiền não của vị bá vương liền hiểu chuyện, nén chỉ tay về phía một bậc đứng cạnh Huyết Vương và bảo với Seokmin rằng:

-Đó là chỗ của em. Người ngồi kia là Huyết Vương, cha của em ở nơi này. Lên đó quỳ cùi rồi đứng vào cái bục đó là ổn thôi!

-Thế giới này rắc rối quá! Em thực sự chẳng hiểu cái gì cả, làm Thái tử làm sao đây? Phiền thật!

Seokmin bực mình, vùng vẫy chân tay với những tục lệ quái gở nhưng vẫn miễn cưỡng lên đó. Lúc anh tiến lên, biết bao linh nhân cùng linh tướng quỳ xuống như nghênh đón vị quân vương tương lai. Anh làm y như những gì Woozi nói. Khi đã tiến lên cái bục, một chiếc ngai bằng vàng nho nhỏ hiện lên, cứ thế Seokmin oai vệ ngồi lên đó.

Huyết Vương vỗ tay, tuyên hệ:

-Đã đủ các trấn linh nhân và Thái tử. Nay ta muốn nêu một việc hệ trọng! Cây Linh Dược Phong đang dần yếu đi, đồng nghĩa với việc Toả Nữ đế đang mạnh dần lên. Ta muốn tất cả các trấn linh nhân và cả Thái tử đi canh giữ biên cương và cây phong thần. Hơn nữa, phải đảm bảo an toàn của các con phố trong Huyết Quốc, đề phòng dị nhân xâm nhập gây loạn.

Bên dưới bắt đầu có những tiếng xì xào bàn tán của các linh nhân. Mingyu tranh thủ hỏi Woozi uyên bác vài câu:

-Việc này ghê gớm thế sao? Chúng ta còn phải đi lính à?

-Không phải đi lính mà là ra trận thật rồi. E rằng sẽ không còn đơn giản như chúng ta nghĩ nữa đâu!

Woozi trầm giọng nói. Sau khi ổn định trật tự, Huyết Vương ban cho Seokmin năm quả linh phong và nói:

-Năm quả này là năm linh tướng mạnh nhất Huyết Quốc. Ta nghĩ Thái tử là người xứng đáng nhân lấy!

-Nhưng... con không biết dùng linh tướng! Con cũng... không biết họ là ai. - Seokmin có vẻ lúng túng, các quần thần phía dưới cũng tò mò muốn biết năm vị cường tướng đó là ai lắm.

Huyết Vương ném một quả xuống đất, hô lớn: "Kim Vi! ". Một thiếu niên quen thuộc, mái tóc đen, người gầy gầy xương xương với y phục nâu đỏ xuất hiện - Hạo đây mà!

-Mạt tướng Minh Hạo - Kim tinh yết kiến Thái tử!

Hạo cười trêu Seokmin rồi nói. Seokmin mới đầu há hốc mồm không ngời đến nhưng nhìn điệu bộ của Hạo có vẻ hiểu rõ tình hình rồi đấy.

Huyết Vương ném quả thứ hai xuống, "Mộc Vi!". À lại thêm một người quen nữa này, ai đây, ai đây! Cơ bắp cuồn cuộn, vừa cao vừa đẹp trai thế này cùng với mái tóc nâu chỉ có thể là Jun thôi. Như Hạo, Jun cười khiêu khích Seokmin và nói:

- Jun - Mộc tinh xin bái kiến điện hạ!

Tiếng "điện hạ" ngân dài làm cho Seokmin rùng mình. Anh gãi gãi gai ốc ở tay rồi gật đầu.

Quả thứ ba rơi xuống với tên "Hỏa Vi" chúng ta sẽ gặp... Jeonghan? Thật đấy à? Một vi tướng hùng dũng, sắc đẹp nghiêng thùng đổ nước, chết nhầm phải là nghiêng nước nghiêng thành với mái tóc hung đỏ lạ lùng kia là Yoon Jeonghan sao? Trông đẹp quá! Vẫn chiêu cũ như Jun và Hạo, Jeonghan nhếch mép cúi đầu:

-Linh tướng là Jeonghan - Hỏa tinh thưa... Thái tử!!!

-Ôi mẹ ơi, tim tôi! Chết mất! - Seokmin gần như đổ người ra trước, ôm lấy ngực tỏ vẻ đau thương.

Huyết Vương thấy vậy mới hỏi:

-Sao thế Thái tử?

-Dạ không sao!

Anh nhăn nhó mặt mày như sắp khóc nói. Trong đầu Seokmin thầm nghĩ: "Tiếp theo một là Coups nhung, hai là Joshua hyung! Cược mười đĩa sushi luôn."

Đúng thế đấy Thái tử điện hạ, vị linh tướng "Mộc Vi" là Joshua hyung của cậu đó. Điệu bộ y chang ba người trước. Hoan hô cho bốn người, thuộc kịch lắm nhé!

-Tiếp theo tám, chín phần là Coups hyung! - Seokmin chắc thầm trong bụng.

Nhưng...

Một, hai phần kia là ai thì anh cũng không thể chắc phải không! Một cú hoảng loạn đến bất ngờ...

Huyết Vương nhẹ đặt quả thứ năm xuống chứ không ném rồi nói dịu dàng hơn: "Thủy Vi".

Linh tướng này, linh tướng này, linh tướng này... Không ai ngờ lại là em... Là Kang Ri Ji! En vẫn xinh đẹp như trước, tóc tết thành dải vắt sau lưng, bộ giáp phục nữ tính, có phần đoan trang, có phần gợi cảm. Em chỉ cần xoay mình xuống chỉ vài ba giây thôi. Woozi đứng dưới, nhổm lên, bật cả ra khỏi hàng, hai con tròng long lanh lên như muốn khóc.

Hoshi ôm lấy Woozi đang đơ như tượng đá, hỏi trong nước mắt vui mừng:

-Thật sự là hướng dương của chúng ta sao? Là em ấy sao, là Ri Ji?

-Không phải ảo ảnh đâu. Là em ấy! Là em!

-Seokmin... Ban lại Ri Ji cho Woozi...

Hoshi khóc dài. Seokmin và bốn người trên kia cũng bỡ ngỡ. Ri Ji thì như chẳng biết gì. Hai dòng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Seokmin, anh bỏ ngai vàng, chạy xuống nắm lấy bàn tay của em. Bàn tay lạnh ngắt, trắng bệch như làn da của em - làn da như thể bị bệnh. Anh lau nước mắt nhưng chúng cứ rơi ra mãi thôi. Seokmin nhìn dáng vẻ bàng hoàng của Huyết Vương và nói:

-Con giao linh tướng này, linh tướng...

-Mạt tướng là Ri Ji! - Em vẫn cười.

-Phải, tên em vẫn là Ri Ji. Giao em ấy lại cho một trấn linh nhân khác mạnh hơn con không?

Seokmin tha thiết cầu xin. Huyết Vương đành đồng ý, Seokmin tự mình dắt Ri Ji, phía sau anh và em có Joshua, Jeonghan, Jun, Hạo đi theo. Trông thì oai lắm! Nhưng chẳng linh nhân nào thuộc thế giới này biết ở một nơi gọi là Trái Đất, chuyện gì từng xảy ra...

Seokmin đặt bàn tay Ri Ji vào tay Woozi, bảo:

-Em nắm tay em ấy xong rồi! Anh... Anh giữ cho chặt vào! Nghe rõ chưa?

Seokmin cùng Hoshi khóc ròng. Seokmin quay lưng đi nhưng trước khi đó còn nói:

-Đó là lệnh... lệnh của Thái tử!

Woozi cũng khóc, nước bắt rơi lã chã. Các trấn linh nhân khác và Huyết Vương đã đi từ lâu. Nước mắt Woozi rơi xuống tay cậu, thấm vào tay em. Ri Ji dịu dàng nắm chặt lấy tay Woozi bảo:

-Chủ công đừng khóc! Mạt tướng biết sức lực bản thân không bằng bốn vị linh tướng kia nhưng sẽ cố hết sức bảo vệ chủ công và Huyết Quốc!

-Không! Em và Huyết Quốc, anh sẽ bảo vệ tất cả! Ri Ji, hồi!

Woozi cúi mặt, gượng sức nói. Ri Ji biến mất... Hoshi ôm lấy cậu, thì thầm:

-Không sao cả! Em ấy đã về rồi. Cậu bảo vệ em, tôi bảo vệ cậu!

-Đúng rồi. Chúng ta bảo vệ lẫn nhau!

Jeonghan xoa đầu Woozi nói. Chàng trai của chúng ta lau nước mắt rồi cười thật tươi. Joshua đếm quân số rồi lắc đầu ngao ngán:

-Ya, Coups, Wonwoo rồi cả Vernon và Dino đâu? Mấy tên lạc đàn này...

-Dù gì cũng khá đông rồi. Lại còn có bốn cường tướng ở đây. Tìm họ chỉ là việc cỏn con. Để em, em là nhẫn giả đấy!

Hạo phủi mép áo rồi nói. Mong là sẽ tìm ra họ sớm! Cuộc chiến sĩ hai vương quốc có vẻ sắp bùng nổ rồi. Phải tìm nhau sớm thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com