vii.
31.
Giselle: Bé đã bao giờ cảm thấy luôn bị theo dõi chưa?! Dõi theo một cách trìu mến và đong đầy yêu thương!
Ningning: À thì ... Em ...
Giselle: Bởi một con người hoàn hảo tuyệt diệu như Onee-chan của Bé đây (ỌwỌ)
Ningning: *đỏ mặt*
.
.
.
*tại một góc khuất trong phòng*
Karina & Winter: ...
Karina: Báo cảnh sát thôi Mindongie!
32.
Winter: *hát nghêu ngao* *nhảy chân sáo*
Giselle: ...
Winter: Cái dorm này ~ Là của bố mày ~
Giselle: *hắng giọng* Chị gọi Yu Jimin nhé Mindongie!
Winter: *hát to hơn*
Giselle: *rút điện thoại ra*
Winter: KHOAN ĐÃ! ĐỪNG! EM XIN LỖI! EM XIN LỖI !!!
33.
Karina: Bro!
Giselle: Bro!
Karina: Ngày hôm nay của cậu có gì hay ho không, bro?
Giselle: *thì thầm* Có cậu (:v)
Karina: *rùng mình* Ừ, được rồi. Nhưng tại sao cậu lại phải ... thì thầm với tớ, bro?!
Giselle: Vì cậu là điều hay ho nhất của tớ, bro (:>)
Karina: Bro ... (ỌwỌ)
Giselle: Bro! (ỌwỌ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com