"Trong bóng tối, chỉ có đôi mắt anh sáng ngời trong ống kính của em"
Duyên trời cho, vừa khéo cho hai con người mù mờ chuyện tương tư. Cách bộc bạch chân thành nhất từ trái tim chẳng phải lời nên thơ hay câu hát, mà là câu nói giản đơn ngại ngùng của những người thương nhau.
"Anh thích em."
Ý tứ của Jin ngay từ ban đầu đã rất rõ ràng. Mỗi một câu nói "nghĩ tới em", "chú ý đến em", "lại gần bắt chuyện với em", "gặp được em", "anh rất may mắn" đều là một lần nói "anh thích em từ lâu rồi".
Từng giọng điệu, từng nhịp thở của anh và em đều khiến đôi bên tơ lòng rối bời.
--- Phần đầu hơi chậm nhiệt một chút, mong mọi người tiếp tục theo dõi, phần sau sẽ rất đáng yêu nha!
NHIỄM PHẢI PHEROMONE CỦA EM(Nhiễm thượng nhĩ đích tín tức tố) Tác giả: Tất Hoàn NiệmThể loại: DanmeiGiới thiệu: Tương lai giả tưởng, ABO, ngọt văn, vườn trường, cường x cường, băng sơn phúc hắc nam thần công (giá trị Alpha bùng nổ biến thành quỷ súc đế vương công) x thần đồng khoa học tự nhiên thâm nho thụ (trước Beta sau phân hoá thành Omega thụ), 1×1, HE Nhân vật chính: Bùi Diễn x Lạc Hành VânEdit: Mimi, DLinhBeta: Chi…
Tên truyện: GV Diễm TinhTác giả: Ái Cật Thảo MôiThể loại: Song tính, nhiều cp, np, ...Edit: Voi CòiNguồn: kamui_chan (đang tìm profile bạn ý để xin phép) Tình trạng: Đang tiến hànhHành tinh M, ngành công nghiệp tình dục phi thường phát đạt, ngôi sao GV là thần tượng toàn dân, trở thành một ngôi sao GV chính là giấc mông của rất nhiều đàn ông, Trầm Thu là một chàng trai song tính tuấn mỹ, cùng bạn tốt Lâm Khê đồng thời tiến vào công ty GV lớn nhất hành tinh trở thành thực tập sinh, cùng trúng cử còn có một chàng trai song tính khác, cùng với đó còn có mấy chàng Công tinh khiết tính cách khác biệt lại anh tuấn tiêu sái.H văn này có cả nhất thụ đa công, cho nên túm lại đây là np văn, H văn kiên quyết không ngược, kết cục của thụ đều rất hạnh phúc.…
VĂN ÁN Ta sống một đời bạo quân, đăng cơ được mười bốn năm, nền chính trị bạo ngược, sưu cao thuế nặng, rời xa quân tử thân cận tiểu nhân. Cuối cùng phi tử ta yêu nhất tự tay rót cho ta chén rượu độc. Đầu của ta bị phản quân phơi nắng treo ở tường thành.Trọng sinh một lần nữa, ta cảm thấy đời này sẽ không yêu bất cứ người nào nữa. Bất quá, ta sẽ đối xử tốt hơn với hoàng hậu Trác Văn Tĩnh - người mà ta cho tới bây giờ chưa nhìn thẳng một lần. Bởi vì chỉ có hắn ở lúc cuối cùng chưa từng vứt bỏ ta.…
Hán Việt: Thúc bất khả nhẫnTác giả: Tô OảnTình trạng: Hoàn thành (Đang beta lại) Nguồn: WikidichSố chương: 67Bìa: TRAM520Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng , Sạch , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Trâu già gặm cỏ non [VĂN ÁN] Mục Nhạc: Tất cả mọi người đều nói em thích cháu tôi, cho dù nó đã có bạn gái rồi nhưng em vẫn không hề đau lòng hay đố kị gì cả. Thật ra tình cảm em dành cho nó không phải là yêu thích, mà là như trưởng bối yêu thương dung túng tiểu bối mà thôi.Diệp Dung:... Vậy ý của chú là?Mục Nhạc: Vậy thì em làm trưởng bối của nó thôi -- làm thím là thích hợp nhất.Diệp Dung:... Chú nói nghe rất có đạo lý, cháu không biết phải nói gì cả.________Mục Nhạc: Chúng ta cũng coi như là thanh mai trúc mã đúng không? Lúc em vừa sinh ra tôi đã từng ôm qua em rồi.Diệp Dung: Đúng vậy, trúc mã... chú.Mục Nhạc:...Nói ngắn gọn, chính là chuyện người chú bắt cóc tiểu thanh mai của cháu trai về nhà. Trúc mã lớn tuổi quá thì phải làm sao bây giờ? (Truyện đang được beta lại cho mượt hơn, tiến độ có hơi chậm một chút, mong mọi người thông cảm ạ.)TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI ĐÂY! CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…
Tác giả : Giải TốngThể loại: Hiện đại, đô thị, nữ chính 19 tuổi, nam chính 31 tuổi, tình yêu duy nhất cả đờiChuyển ngữ: Tũn CòiĐộ dài: 56 chương + 5 phiên ngoạiNhân vật chính: Tần Liệt, Từ ĐồTừ Đồ đã gây ra họa khiến cho Từ Việt Hải ném cô vào nơi thâm sơn cùng cốc, mong có người dạy dỗ đưa cô về với chính đạo.Từ Đồ cô vốn dĩ không sợ trời cũng chẳng sợ đất...mãi cho đến lúc cô gặp Tần Liệt.Về tên truyện:Tên gốc của truyện là 'Liệt Đồ' như cái tên ban đầu mình để. Nhưng vì đã có nhà edit trước nên mình đổi lại một chút.Tam giác mùa hè (Liệt Đồ).'Tam giác mùa hè' là một tam giác tưởng tượng của bầu trời đêm, với các đỉnh là sao Ngưu Lang, sao Deneb và sao Chức Nữ. Hai đỉnh Ngưu Lang, Chức Nữ là hai ngôi sao nằm ở hai bên bờ của dải Ngân Hà. Đỉnh còn lại sao Deneb là chiếc cầu ô thước nối liền đôi bờ Chức Nữ Ngưu Lang mãi mãi không rời.Cũng như Tần Liệt và Từ Đồ, Niễn Đạo Câu hoang vu hẻo lánh đã làm chiếc cầu đưa họ đến bên nhau trong những ngày mùa hè vàng rơm nắng.Editor:Văn án vậy thôi, chứ nữ chính rất đáng yêu, hiểu chuyện đúng lứa tuổi của mình, dễ thương lắm. Truyện nhẹ nhàng với cảnh núi đồi biêng biếc, với thôn quê nghèo nhưng ấm áp tình người, nơi đó có những đứa bé mất cha mất mẹ khi đất đá đổ sụp xuống, tình thương là thứ bọn chúng luôn khao khát kiếm tìm; nơi mà chiếc bút màu là báu vật quý giá, khó khăn nghèo khổ nhưng trái tim đầy dũng cảm trong sáng.Truyện không phải là quá trình nam chính đào tạo nữ chính gì ghê gớm, vì nữ chính vốn cũng chẳn…
Thể loại: nhất thụ lưỡng công, hiện đại, 3P, song tính, sinh tử, hơi ngược, sủng.Nhân vật chính: Triển Tô Nam, Kiều Thiệu Bắc x Cố KhêEdit: Lenivy, Nấm RơmTại sao?Khi nhìn thấy khuôn mặt giân dữ của Thiệu Bắc và Tô Nam, suy nghĩ của Cố Khê chính là: Tại sao?Cuối cùng thì cậu đã làm gì sai?Cơn đau từ thể xác không thể nào so sánh với sự tổn thương trong tim.Liệu rằng điều đó có đúng? Cố Khê mang theo vết thương đó luôn tự hỏi bản thân mình.Bí mật của thân thể cùng với một bí mật khác.Vì nó mà nhất định cậu phải sống sót, phải cắn răng chịu đựng.....Mười hai năm, tất cả đều muối bỏ biển...Gặp lại nhau, nỗi niềm xúc động cùng sự bi thương giờ chỉ còn lại sự bình thản...Cậu vẫn là Cố Khê nhưng là một Cố Khê đã thay đổi.Tựa như dòng suối đã chảy xuôi thì vô phương chảy ngược lại.TRUYỆN ĐĂNG CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU NHÁ !…
Tác giả: A Phì A.TRUYỆN COVER.Chaeyoung thân là bà chủ phòng trọ, lại đi yêu một người mới đến thuê trọ, còn là một người bốc vác ở công trường.Mỗi khi nhìn thấy cô đi làm về, cởi quần áo ra, rồi nhìn thấy thân thể của cô, nàng lại muốn để cho cô làm một lần.Nghĩ đến cô đã cảm thấy ngứa ngáy, vì muốn dụ dỗ cô lên giường với mình mà đã nghĩ ra vô số thủ đoạn.----------"Tôi bị bệnh rồi, cô có thể chăm sóc tôi được không?""Phía dưới của tôi ngứa quá à, có phải đã sắp hỏng rồi không?""Hỏng rồi, bị làm đến hỏng mất rồi."…