Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[short fic] [Chanbaek] Xin lỗi, lỗi của mình là yêu con người! [ym]

Thế kỉ 24, trình độ khoa học và công nghệ của con người đạt được rất nhiều thành tựu vượt bậc ngoài sức tưởng tượng. Họ gọi đó là kỉ nguyên Robot. Những con Robot được tạo ra ngày càng tinh vi hơn và Robot đảm nhiệm nhiều vai trò hơn trong đời sống của con người... Chúng được tạo ra, hoàn hảo tới mức gần như chúng ta không thể phân biệt nổi một con Robot với một con người nếu không dựa vào một số dấu hiệu đặc biệt ... câu chuyện của chúng ta bắt đầu trong thế giới ấy...

--------------------Trường Trung học Z- Hàn Quốc năm 2312----------------------

-"Chanyeol à, không phải là cậu đã mua nó đấy chứ? con Robot đời cũ ấy đó! ha ha" Một cậu bạn của Chanyeol lên tiếng trêu trọc khi nhìn thấy cậu dắt theo con Robot mới mua được đến trường.

-"Này, cậu hãy nhìn lại con Robot vệ sĩ thô kệch của cậu trước khi nói điều đó với mình đi Sungyun" Chanyeol ngay lập tức phản pháo, anh chỉ tay vào con Robot vệ sĩ của Sungyun.

-"Gì chứ? ít ra nó biết hơn 30 loại võ thuật khác nhau đấy, còn con Robot của cậu đâu có gì ...há há"

Chanyeol không thèm để ý tới điều đó, anh thực sự không thích ai đó chê bai con Robot của mình. Không. Nói đúng hơn, đối với Chanyeol nó không phải là Robot, mà là bạn của anh, giống như một con người thật sự.

-"Không, cậu ấy là bạn tôi- không phải là một món đồ..." Chanyeol hằm hằm trả lời rồi quay đi, nắm tay "người bạn" của mình và kéo nó về nhà.

Robot không phải cũng có cảm xúc sao? Robot cũng biết buồn, Robot cũng có thể khóc, Robot cũng biết tổn thương là như thế nào, hạnh phúc là như thế nào...Chanyeol nghĩ thầm. Về đến nhà, Chanyeol dắt Baekhyun vào phòng của mình.

-"Baekki à, cậu thực sự là người bạn của mình đấy " Chanyeol vươn cánh tay vuốt vuốt mái tóc của Robot Baekhyun.

-"Nhưng Robot không phải là đồ vật sở hữu của con người sao?" Baekhyun ngơ ngác đáp lời cậu chủ của mình.

Chanyeol đứng dậy, kéo Baekhyun ôm vào lòng thì thầm:

-"Cậu là một người bạn tốt của mình, hãy quên việc cậu là Robot đi nhé!"

-"Như vậy làm sao được chứ?" Baekhyun lúng túng, và điều đó hiện rõ trên khuôn mặt nhân tạo của cậu. Robot không phải là con người, Robot không được phép nói dối và cũng không được phép che dấu cảm xúc của mình. Đó chính là điều duy nhất để có thể phân biệt 1 con robot với 1 con người. Chanyeol cười khì khì,nhìn vào khuôn mặt ngốc nghếch của Baekki, cậu đưa tay véo má của nó.

-"Chà, cậu xem này, má cậu với má của mình cũng mềm ý như nhau vậy, cũng ấm ấm như vậy" Rồi Chanyeol kéo Baekki ra chiếc gương gần đó, anh chỉ vào gương.

-"Hãy nhìn xem, cậu có thấy có sự khác biệt nào không?"

Baekki không nói gì, nó chăm chú nhìn vào gương để tìm kiếm sự khác nhau giữa 2 người, cuối cùng nó cũng tìm ra, đó là chiếc vòng ở cổ. Một thiết bị để đánh dấu những con Robot và cũng như là thiết bị định vị của Robot. Baekhyun chỉ tay vào cổ mình:

-"Là chiếc vòng này sao? ngoài nó ra, mình không thấy có sự khác biệt nào..."

-"Đúng vậy đó baekki à, cậu có thể suy nghĩ và học hỏi, cậu có cảm xúc y hệt như con người nữa, vẻ bề ngoài của cậu cũng không khác của con người 1 chút nào cả..." Chanyeol thì thầm với Baekhyun, 2 tay anh ôm vào vai của Baekki. Rồi sau đó, anh quyết định sẽ biến Baekki thành một người thực sự. Anh đưa tay nhập mã khóa và cởi chiếc vòng đeo trên cổ của Baekki ra.

-"Cậu chủ à... như vậy....!" Baekhyun lúng túng quay lại, định giữ chiếc vòng cổ của mình...

-"Suỵt!" Chanyeol đưa tay đặt lên môi của Baekhyun. Baekhyun tròn mắt nhìn anh, cậu cảm thấy trái tim bằng máy của mình đang có vấn đề gì đó...Nhưng cậu không rõ...

Sau khi đã tháo chiếc vòng, Chanyeol dẫn Baekhyun đi mua một chiếc vòng đeo ở tay, nó giống như là một thiết bị liên lạc đặc biệt mà con người vẫn dùng. Chiếc vòng có hình rất đẹp, cứ như là một ngôi sao vậy, có gắn đá lấp lánh và dây đeo bằng bạch kim. Baekhyun thích thú với món quà mà Chanyeol mua cho mình, cậu giơ tay lên cho Chanyeol xem khả năng đặc biệt duy nhất của cậu là phát ra ánh sáng từ đôi bàn tay...

Nhiều ngày sau đó, Baekhyun vẫn dành phần lớn thời gian ngắm nghía chiếc vòng. Cậu thấy mình thật may mắn khi được Chanyeol mua lại ở một cửa hàng bán Robot cũ vài tháng trước. Cậu là một con Robot bị lỗi lập trình, nên chủ nhân cũ của cậu đã quyết định bỏ cậu đi...Chính Chanyeol đã cho Baekhyun được sống lại một lần nữa và đối xử với cậu thật tử tế. Baekhyun bắt đầu cảm thấy mình có nhiều cảm xúc và trạng thái lạ khi ở gần Chanyeol. Cậu vui khi Chanyeol cười, cậu buồn khi Chanyeol đi đâu đó cả ngày không về nhà, thậm chí cậu nhớ tới Chanyeol nhiều hơn mức bình thường. Cậu hạnh phúc mỗi khi Chanyeol động chạm vào cơ thể của mình...Cậu luôn muốn làm những điều gì đó tốt cho Chanyeol... Baekhyun không biết đó có nghĩa là sao? Nhưng cậu cảm thấy lo lắng liệu Chanyeol có bỏ cậu đi khi phát hiện ra điều đó không... Baekhyun lên mạng để tìm kiếm câu trả lời. Người ta nói đó là tình yêu. Không thể nào. Robot thì không được lập trình để có tình yêu. Baekhyun cảm thấy mình thật sự lạc lõng khi là một sản phẩm bị lỗi như vậy. Cậu lại co mình cuộn tròn trên giường. Khuôn mặt buồn thiu... Bỗng cậu nghe tiếng Chanyeol gọi.

-"Baekki à...cậu đâu rồi, tớ đi học về rồi này..." Chanyeol ở dưới nhà gọi lên.

-"Mình ở trên này" Baekhyun mừng rỡ như một đứa trẻ, khuôn mặt lập tức chuyển sang trạng thái vui mừng cực độ. Cậu vừa cười vừa chạy xuống. Chanyeol đẩy cửa bước vào dắt theo một người con gái:

-"Baekhyun à, đây là Kim nana, bạn gái của  mình..."

Cô gái bước vào, Baekhyun đứng sững trên bậc cầu thang nhìn cô gái. Khuôn mặt của cậu biến sắc.

-"Gì thế này Chanyeol, anh lượm được con Robot này ở đâu vậy..." Kim nana ngay lập tức truy vấn Chanyeol. Cố ta tiến thẳng tới chỗ Baekhyun đứng và nhìn quanh một lát. Cô ta thở dài có vẻ bực tức nói với Chanyeol.

-"Nó là một con robot ..."

Chanyeol vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

-"Đúng vậy, nhưng đối với anh nó không phải là Robot...nana à!"

-"Không, ý em nó là một con Robot bị hỏng đó, làm sao anh có thể có nó, mà thôi, không nói nhiều, anh mau tống khứ nó đi đí...!" Hana càu nhàu, làm ầm lên.

Baekhyun nhìn cô rồi quay sang nhìn Chanyeol có vẻ sợ hãi. Chanyeol vội vàng đẩy Baekhyun quay trở lên lầu:

-"Baekhyun à, xin lỗi cậu, cậu có thể để mình và cô ấy nói chuyện riêng một lúc được không?"

Baekhyun khẽ gật đầu rồi quay người vội vàng bước lên lầu. Cậu chỉ bước khuất khỏi tầm mắt của Chanyeol là vội vàng chạy thật nhanh, cậu sợ Chanyeol sẽ nhìn thấy cậu đang khóc. Baekhyun bịt tai lại, cậu không muốn nghe những điều mà Nana đang nói nhưng tiếng nói ấy quá to, không thể nào mà cậu không nghe thấy...

"Anh không biết đâu, nó là một con Robot biến thái, nó là một sản phẩm bị lỗi nặng nề... Em đã phát hiện ra nó có tình cảm với con người, ý em là với thằng em trai em . Bố mẹ em mua nó về làm quà sinh nhật cho em trai em vài năm trước, em đã để ý nó... sau khi em phát hiện ra điều đó, em đã phải bán rẻ nó đi cho hiệu đồ cũ đấy ..." Hana vẫn tiếp tục phàn nàn với Chanyeol. 

-"Em bình tĩnh nào, sao em có thể như vậy được chứ? giờ là thế kỉ nào rồi mà em còn suy nghĩ như vậy? Cả thế giới đã chấp nhận tính yêu đồng tính từ vài thế kỉ trước rồi..." Chanyeol cố gắng giải thích cho Nana hiểu.

-"Ý Anh là sao? em không quan tâm đến điều đó, ý em là nó là một con Robot, anh hiểu chứ? Robot làm sao được phép có tình yêu. Chỉ có con người mới có thể yêu nhau, vì chúng ta cần sinh con...Robot đâu có thể sinh con??" Hana lại tiếp tục phàn nàn.

-"Nhưng nó cũng có cảm xúc như con người cơ mà..." Chanyeol thực sự thất vọng khi nghe Nana giải thích về việc bỏ rơi con Robot của mình chỉ vì lí do đó.

-"Tùy anh, em về đây..." Nana không thèm nghe Chanyeol nói tiếp, cô ta quay gót , mở cửa.

-"Khoan đã, hãy nghe anh nói một chút đã Nana à..." Chanyeol vội vã đuổi theo Nana . Baekhyun đã nghe thấy tất cả. Giờ thì cậu đã biết thế nào là cảm giác đau khổ vì tình yêu của con người rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com