Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 4

"Tuấn Chung Quốc! Ngươi đùa đủ chưa? Thả ta ra! Chẳng phải ngươi chán ghét nam nhân sao? Ưm!"

Vừa nói xong đã bị đối phương cường ngạnh mà hôn đến suýt tắt thở. Nụ hôn kéo dài mang theo sự chiếm hữu bá đạo của Tuấn Chung Quốc khiến cho Chí Mẫn bị công kích đến choáng váng mà vô thức hé mở khớp hàm. Chiếc lưỡi tinh quái như rắn nước luồn lách mang theo mùi rượu lẫn cả vị máu rỉ ra từ khoang miệng, xọc đến đại não làm cho y có cảm giác như đang say.

"Say, là do rượu say hay là do tình say đây? Tại sao mình lại không chán ghét nụ hôn này? Hay tại vì bản thân đã cô đơn quá lâu? Hoặc có thể là như Chung Quốc đã nói. Mình đã đợi chờ hắn từ lâu sao? Không! Sao có thể như vậy được? Mình..."

Tuấn Chung Quốc kết thúc nụ hôn sâu. Lại ôn nhu như nước hôn lên trán Chí Mẫn. Nụ hôn lại hạ xuống nơi khóe mắt mặn nước của y. Y đã không còn cự tuyệt hắn như lúc đầu nữa mà hai tay đã vô thức ôm lấy cổ Tuấn Chung Quốc từ lúc nào. Hắn vén vén tóc mai hỗn loạn  trên khuôn mặt đẹp đẽ trước mắt. Đôi con ngươi sâu thẩm như đáy hồ phẳng lặng thâm tình nhìn ái nhân trong vòng tay.

"Chí Mẫn... Ta là thật tâm yêu em. Lần đầu gặp đã yêu em. Dù em là nam nhân ta vẫn cứ không kìm lòng được mà yêu em, yêu em đến tê tâm liệt phế! Em nói xem, sao em lại nhẫn tâm với ta như thế? Một năm qua em vẫn nhớ đến vị sư huynh kia. Em biết không, ta ghen tị với hắn đến chết đi được."

"Ngươi yêu ta thật sao? Ngươi nói dối! Yêu ta tại sao lại nạp thiếp nhiều như thế? Rõ ràng là gạt người"

"Đó là trước đây thôi! Từ khi gặp em rồi ta nào còn tâm trí yêu ai. Những người sau này ta một ngón tay cũng không muốn chạm vào. Em xem tất cả có ai mang cốt nhục của ta không? Ta một giọt cũng không cho bọn họ. Tất cả đều để dành hết cho em."

Vừa nói vừa lấy tay Chí Mẫn đặt lên thứ đang căng cứng đến phát đau của mình. Chí Mẫn cảm nhận được độ nóng rực kia thì như phải phỏng, y định giật tay lại nhưng lại bị Tuấn Chung Quốc giữ chặt.

"Ngươi... sao ngươi... sao lại lớn như vậy để làm gì hả? Ngươi muốn làm gì?"

"Haha phu nhân à, em hỏi câu này có phải là quá muộn rồi không? Ta đã nói là muốn sủng em rồi còn gì. Nào chúng ta cùng thực hiện nghĩa vụ phu phu đi."

"Hả, khoan đã. Cái gì mà nghĩa vụ, ta không muốn..."

"Nhưng mà ta muốn. Ta sắp nhịn hết nỗi rồi. Em châm lửa rồi thì phải tự mình dập lửa chớ."

"Ta mặc kệ, cho ngươi chết cháy."

"Phu nhân, em thật nhẫn tâm. Vậy thì đừng trách ta tại sao lại chơi trò Bá Vương ngạnh Thượng Cung."

"Khoan... khoan đã... đừng cắn."

"Sao nào?"

"Hay ta dùng... dùng tay giúp ngươi, được không?"

"Cũng được nhưng nếu kỹ thuật của em không làm ta tới được thì phu nhân, em cứ việc nằm yên đó cho ta là được. Ta sẽ phục vụ em."

"Ta... ta... ngươi ép người quá đáng!"

"Ai quá đáng? Em đã gả cho ta rồi, chuyện hầu hạ này không phải bổn phận của em sao?"

"Được, được ta biết rồi. Ngươi nằm yên đó cho ta, cẩn thận nếu không ta một tay phế ngươi!"

"Hahaha. Tuấn gia đời này chỉ có mỗi mình ta, bây giờ ta giao con cháu đời sau của Tuấn gia cho em định đoạt."

"Ngươi câm miệng cho ta! Nhưng mà, ta bây giờ phải làm gì đây?"

"Phu nhân à, ta nghĩ thật ra thì em nên để ta làm em thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn."

"Ta biết nên làm gì rồi. Chỉ... chỉ cần cầm lấy thôi chứ gì... cầm lấy rồi... trời ạ... ngươi đúng là không phải người mà."

"Cầm lấy đi, thử yêu thương đệ đệ của ta xem. Cầm không hết vậy thì dùng hai tay nào! Đúng là tay của phu nhân thật nhỏ, lại còn thật xinh a, trắng nõn mịn màng! Sao lại run quá vậy? Lên xuống một chút, đúng rồi, dùng lực vào, nhanh một chút... Phu nhân! Em muốn phế ta thật đấy à? Tại... tại sao lại bẻ như vậy? Hỏng mất rồi thì hạnh phúc nữa đời sau của em biết tính làm sao đây hả? Kỹ thuật tay của em cũng quá là gà đi, em xem ta sắp ngủ tới nơi rồi này."

"Là do... do sinh lý ngươi có vấn đề ấy, không phải tại ta."

"Ta bình thường, không phải lúc trước em cũng từng thử qua rồi sao?"

"Ta mặc kệ! Ta không làm nữa!"

"Định lật lọng sao? Hay là để ta trực tiếp làm em?"

"Ta không làm! Chết cũng không làm!!!"

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com