Chap 13: Bắt cóc (2)
Hello, Shane nè! Bị dọa phóng hỏa đốt nhà gì gì đó nên giờ ngoi lên up chap cho bàn dân thiên hạ biết tui còn sống. Hic hic, tui khổ vậy đó T.T
Thôi, đọc truyện vui vẻ nha!!
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong một căn biệt thự lớn, có một phòng khách lớn. Trong phòng khách lớn, có một bộ ghế sofa cũng lớn, và đang tọa chấn trên đó là bốn nhân vật cũng đặc biệt lớn. Hiện giờ có bốn cặp mắt đang trừng lớn nhìn nhau, à không, một người trừng kẻ kia, kẻ kia thì cười cười nhìn lại, bỗng chen vô cặp mắt hình 'viên kẹo' lườm kẻ kia muốn rớt mắt. Vâng, đó chính là cục diện giữa Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên, Vương Kỳ Phúc và Triệu Thành Vũ.
..
.
Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải đang làm việc thì có điện thoại gọi đến bảo Kỳ Phúc bị bắt cóc. Cậu thắc mắc tên bắt cóc đó có bị điên hoặc giả điên hay không mà đi bắt cóc một-sát-thủ!! Aiiii, nhưng với tư cách là anh trai cùng với bạn thân, khụ, sắp lên chức anh dâu thì anh và cậu cũng đi xem một chuyến. Riêng Chi Hoành và Thiên Tỉ sau khi nghe xong thì... vẫn nhàn nhã ngồi đếm tiền, trước khi Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải đi có ném lại một câu
'Này giết xong tên đó thì nhớ lưu lại xác một chút, Nam Nam nó đang cần đồ thí nghiệm!'_rồi mặt lạnh ngồi đếm tiền tiếp =.=
Hình như vẫn chưa nói Dịch Dương Thiên Tỉ có một đứa em trai là Dịch Dương Thiên Nam, hiện đang làm nghề pháp y, chuyên mổ tử thi và xác ướp. Bây giờ Thiên Nam đang cần gấp một cái xác để làm thí nghiệm rút não gì gì đó, thân là một anh trai tốt, Dịch Dương Thiên Tỉ mặt liệt còn hơn chữ liệt (nhưng mà vẫn ấm với người nhà), không cảm xúc phun ra một câu khiến người nghe rợn tóc gáy. Nhưng có lẽ...
..
.
Vương Nguyên trừng mắt nhìn Triệu Thành Vũ cười cười nhìn mình, lâu lâu quay qua sủng nịnh nhìn Vương Kỳ Phúc ngơ ngác ngồi một bên ngó...trần nhà, bị hắn nhìn đến phát ngượng. Vương Tuấn Khải vì vợ tương lai bị dòm nên tắm trong một thùng giấm chua, liếc Triệu Thành Vũ muốn thủng cả mặt. Họ đã giữ tư thế này được 15 phút, đến mức con ruồi cũng muốn ngủ rồi!
-"Sao đây? Gọi chúng tôi đến chỉ để ngồi nhìn mặt nhau thế này thôi à?"_Vương Nguyên lên tiếng phá vỡ bầu không khí, khóe môi nhếch lên xinh đẹp mà yêu mị, thật giống hoa hồng có gai!
-"Tất nhiên là không. Nhưng mà không phải cậu là người nhà của con tin sao? Không sợ tôi sẽ làm gì cô ấy à?"_bộ dáng cà lơ cà phất khiến người nhìn muốn đập một phát.
-"Vào chủ đề!"_Vương Nguyên vẫn không lạnh không nóng nói.
-"Nhà ngươi giỡn mặt với bổn đại gia à?"_Vương Meo Meo từ đâu moi ra cây súng chĩa thẳng vào Triệu Thành Vũ. Cái bản mặt đẹp trai hất ngược lên trời một góc 45 độ, mém gãy cổ vì hất mạnh quá =.=
-"Khụ, đó là súng đồ chơi tôi dùng để dọa mấy con cừu non thôi, tôi còn tưởng nó mất rồi, anh moi đâu ra hay vậy??"_Triệu Thành Vũ hắng giọng một cái, nheo mắt nhìn Vương Tuấn Khải.
-"Khụ khụ khụ khụ, vào vấn đề chính!"_Vương Meo Meo chôt dạ vứt khẩu súng đi, đưa tay lên chỉnh cà vạt mới sực nhớ hôm nay không có đeo nên (lại) chung thủy mắt hình viên đạn nhìn đối phương.
-"...."_Vương Nguyên câm nín nhìn anh. Tên này lâu rồi chưa bị đánh nên lầy phải không??
-"Được rồi, không giỡn nữa.."_hắn thu lại vẻ cợt nhả, chân vắt chéo bỏ xuống, dáng ngồi chuẩn mực học sinh gương mẫu, nghiêm túc thành thật khai báo, khụ, nghiêm túc nhìn tam Vương "Vương Nguyên, chắc cậu cũng biết tôi là ai, việc tôi bắt cóc Vương nhị tiểu thư đây là có lý do, tôi muốn cậu ra mặt và hơn hết, tôi muốn đầu quân dưới trướng của cậu, đem Hắc Long sát nhập vào Devil! Tôi dám đem tính mạng của mình ra bảo đảm sẽ tuyệt đối trung thành!"_hắn kiên định nhìn thẳng vào cậu, trên mặt nổi lên sáu chữ cùng cái dấu chấm than 'tôi đây rất đáng tin tưởng!'.
-"..."_cậu có hơi bất ngờ khi nghe hắn nói, cũng biết được rằng hắn là đang thật sự nghiêm túc. Đầu hơi nghiêng qua một bên, tay gõ loạn trên bàn ra chiều đang suy nghĩ.
-"Này, nhà ngươi tưởng dễ lắm à? Đương nhiên là không đượ.. Áhhhhh!! Bảo bối, em là muốn mưu sát chồng sao???"_cái tên Cua Đao nào đó vẫn không sợ chết, chen mỏ vào nói cho bằng được, lại bị Vương Nguyên không lưu tình đạp một phát vào chân la oai oái. Mà dạo này thời tiết nóng quá nên con người lúc nào cũng như tảng băng di động giống anh cũng bị tan ra rồi hay không??
-"Được thôi, rất vui được hợp tác!"_cậu mặt vẫn tỉnh bơ sau khi 'mưu sát' chồng tương lai, vẫn kinh đạm phong vân như trước (điềm tĩnh).
-"Bảo bối!"_anh bất mãn nhìn cậu lại bị ném cho ánh mắt ngụ ý 'Nếu anh không ngồi yên thì tối nay nằm đất!' nên đành ngậm bồ hòn làm ngọt, nuốt lệ vào tim =.=
-"Đây không phải hợp tác, Vương Nguyên. Từ giờ tôi sẽ là thủ hạ trung thành của cậu, sẽ bảo vệ cậu và Devil, cả..cô ấy nữa."_hắn một lần nữa lại lia ánh mắt cưng chiều tập kích Vương nhị tiểu thư ngây thơ ngồi một bên vẫn đang trân trân ngó trần nhà.
-"Khỏi cần, vợ của tôi tôi tự bảo vệ được!_anh định đưa tay lên ôm thì bị cậu búng rớt giò heo đang chuẩn bị nhào đến.
-"Vậy thì hãy giao Kỳ Phúc cho tôi, được không??"_ánh mắt cầu khẩn_ing~~
-"Đượ thôi, nhưng nên nhớ, cậu còn một địch thủ nặng ký đấy!"_cậu nheo mắt bí hiểm nói, phủi phủi quần áo (không dính bụi) rồi tiêu sái đi về.
-"Tin tưởng tôi!"_như hiểu được ý cậu, hắn mỉm cười rồi đứng dây tiễn khách.
-"Ahh, chờ em!"_Vương Kỳ Phúc nãy giờ ngồi nhìn trần nhà giờ mới sực tỉnh đứng dậy chạy theo song Vương. Cơ mà cô có cảm giác mình mới bị bán đi! =.=
Ba người lên xe, theo hướng Vương gia mà đi. Vì nghe tin Kỳ Phúc bị bắt cóc nên anh và cậu quyết định hôm nay không phải đi làm. Triệu Thành Vũ lưu luyến đứng nhìn qua khung cửa sổ, môi mấp máy mấy từ chỉ hắn mới nghe được:
'Em quên rồi sao tiểu thiên thần-ân nhân cứu mạng của tôi??'
Cộc cộc!
-"Vào đi!"_thu lại tâm tình, hắn hạ giọng ra lệnh.
-"Thưa, ngài có điện thoại!"_tên thuộc hạ bước vào, cung kính đứng chờ.
-"Được rồi, đưa cho tôi, anh đi ra ngoài đi!"
-"Dạ"
...
[Sao rồi?? Anh đã làm xong nhiệm vụ rồi chứ??]_giọng một người phụ nữ vang lên bên kia đầu dây, chắc là còn trẻ và đẹp.
-"Cô nghĩ sao??"_hắn không trả lời mà đẩy lại câu hỏi cho cô ta.
[Đừng nói là anh làm trái ngược lại giao dịch nhé??]_cô ta nghi ngờ hỏi lại.
-"Bingo! Cô đoán đúng rồi đó! Từ giờ tôi sẽ bảo vệ Vương Nguyên và người thân của cậu ấy, nếu cô dám động đến cậu ấy tức là động đến tôi. Cái giá phải trả đắt lắm đó."_hắn cười cười đứng dựa vào thành cửa sổ, tay mân mê vạt áo, mắt nhìn ra bên ngoài. Aizz, lại nghĩ tới cô ấy nữa rồi!!
[Anh... sao có thể??]_có vẻ tức rồi.
-"Sao lại không thể?? Chỉ trách cô quá ngu ngốc lại kêu tôi đi bắt cóc Vương Nguyên!"_có vẻ hả dạ rồi.
[Hừ! Được lắm. Để tôi chống mắt lên xem anh bảo vệ thế nào!]_cô ta nói xong thì chỉ còn lại tiếng 'tút tút'.
-"Hừ! Đúng là ả đàn bà ngu ngốc!"_người ta cúp máy rồi mà vẫn đứng rủa được. Triệu Thành Vũ này level đã lên super max!!
..
.
Bên kia, người phụ nữ sau khi nghe điện thoại xong thì tức giận run người,đố đạc trong bán kính 3 mét xung quanh đều bị càn quét sạch sẽ. Mặt trắng bệch, tay nắm chặt đến mức thấy cả xương trắng , ánh mắt giăng đầy tơ máu giờ đã bị thù hận ngăn chặn tầm nhìn
-"Vương Nguyên! Mày sẽ sống không được lâu đâu!"
-------------------------------------End chap 13-------------------------------
Tui nói nghe nè, giờ tui kết cặp Triệu Thành Vũ-Vương Kỳ Phúc quá. Hay là cho hai người đó làm 1 cặp đi. Còn Triệu Khánh sẽ ghép với Dịch Dương Thiên Nam, cho Nam Nam làm tổng thụ, Triệu Khánh làm tổng công có được hay không?? Nếu ai có ý kiến thì để lại 'dấu răng' ở dưới nhé! Đừng quên cho tui ngôi sao nho nhỏ đó!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com