Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 2 - Mashmallows

[SHORFIC/TRANS] - Think Again/Hãy nghĩ lại đi – SeulDy/SeulWen

Chapter 2 – Mashmallows

Author: BlinkyB 

Trans by Cáo - Flop Heaven Team, GCD

Seulgi thức dậy với vẻ vô cùng mệt mỏi. Đêm trước nó đã phải huấn luyện cho một trong những võ sĩ tốt nhất tại Hàn Quốc để chuẩn bị cho một cuộc chiến quan trọng. Cuộc đào tạo rất khắc nghiệt, hoặc có thể do nó chỉ có gần hai giờ để chìm vào giấc ngủ. Nó không thể hiểu tại sao mình không thể làm cho đầu óc mình ra khỏi cô gái Canada kia. Cô ấy rất phiền nhiễu, và Seulgi ghét cô ta, vậy tại sao cô ấy lại suất hiện trong suy nghĩ của Seulgi ?


Ngay khi nó mở đôi mắt nâu to tròn của nó, nó nhớ lại những con số trên mảnh giấy trong quần short denim của mình. '10 -6.292-97 **. 'Làm thế nào nó có thể nhớ được? Seulgi chỉ liếc nhìn nó một lần. Nó thông minh nhưng không thể thông minh đến thế, nó chỉ nhớ số điện thoại của nó và cha mẹ của mình.


Seulgi đi vào phòng tắm và đánh răng. Nó nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình trên gương. "Dừng lại Seulgi, điều này chỉ xảy ra với mày một lần và tại sao mày lại làm như nó sẽ chẳng bao giờ xảy ra nữa vậy??Hả?" nó nói, như thể nó đang nói chuyện với một người nào khác. Nó thở dài, sau đó quay trở lại để thay quần áo. Nó lấy ra một số chiếc quần jeans màu đen và áo sơ mi, sau khi thay quần áo xong, Seulgi đi đến đại học, trước khi mang số của Wendy cùng.


Nó đến lớp Nghệ thuật và Pháp luật, trong cùng một phòng, nó ngồi ở bàn ngày hôm qua ... chỉ có một điều khác lạ rằng Wendy không còn ngồi cạnh nó như hôm qua nữa. Nó liếc nhìn cánh cửa mỗi khi ai đó bước vào lớp, nhưng không ai trong số họ là người Seulgi nghĩ đến.


Thầy Yoon đã có và bắt đầu giảng dạy, bàn Wendy vẫn trống rỗng. Mười phút, hai mươi phút, nửa tiếng. Seulgi lấy điện thoại của mình ra khỏi túi của mình và nhắn tin cho Wendy.

Cậu đang ở đâu? Hôm nay mới là ngày thứ hai của cậucậu đã không đến lớp học?

Seulgi.

Hai phút sau, điện thoại của Seulgi rung.

Mình đã ngủ quên nhưng thật tốt khi biết cậu thực sự đang quan tâm đến mình. Mình đang trên đường đến, đừng đợi nhé ! :)

Đối với phần còn lại của buổi sáng Seulgi hối hận vì đã gửi tin nhắn đó, hối hận về sự lo lắng cho Wendy, hối hận vì đã gặp cô ấy. Cho đến cuối cùng Seulgi nhìn thấy cô ấy, ngồi ở một quán café và ăn kẹo dẻo. 'OMG !, cô ấy rất dễ thương' Seulgi nghĩ khi đang nhìn những viên kẹo trên miệng của cô. Wendy nhìn thấy Seulgi và vẫy tay, mỉm cười mặc dù má cô ấy như sắp nổ tung.


Nó đi bộ đến đó và ngồi ngay bên cạnh cô ấy.


"Hey, cậu muốn ăn không?" Wendy nói. Seulgi ăn một cái, chỉ để làm hài lòng cô gái bên cạnh nó.


"Cảm ơn câụ" Seulgi nói và mỉm cười, một cách thực sự chân thành.


"Vậy ... cậu đang lo lắng cho mình, huh?" Wendy đã trêu nó và cười. Đã là 1:00 và gần như chẳng còn ai trong quán cà phê cả.


"Mình không lo lắng về cậu" Seulgi nói dối "Nhìn kìa..., chúng ta sẽ phải đến lớp, đã trễ rồi" nó nói, nó đang cố gắng thay đổi chủ đề. Dĩ nhiên nó đã lo lắng, nó đã nhớ Wendy. Khi nó đứng lên Wendy nắm lấy cổ tay nó để ngăn nó lại.


"Chúng ta có thời gian mà. Chúng ta phải mất mười lăm giây để có được ra khỏi nhà ăn, cộng với hai phút rưỡi trên thang máy và một mười lăm giây để lớp. Như vậy chúng ta vẫn còn thừa ba phút. Nó là 00:51 " Wendy đã phân tích rõ ràng và Seulgi thấy rằng thực sự buồn cười, nhưng nó không cười.


"Ok như vậy ... cậu sẽ làm gì với 6 phút còn lại của chúng ta?" Seulgi cố hỏi để có thể đi cùng. Wendy không nói gì, cô cúi xuống và một lúc sau thì ngưởng lên và tặng Seulgi một nụ hôn lên má.


"Cậu vừa làm gì đó ?!" Seulgi hét với cô ấy, đột nhiên má của Seulgi chuyển sang màu đỏ như một quả táo. Nó có cảm xúc lẫn lộn, Wendy đã nhầm lẫn về việc nó chỉ xấu hổ thay vì tức giận hoặc. Cô ấy chắc chắn không mong đợi đó.


"Mình không biết, mình chỉ cảm thấy như phải làm điều đó" Wendy trả lời, mà không có một lo lắng về việc ai đó kia có thể phản ứng lại. Seulgi thực sự đã rất tức giận. Nó thô bạo nắm lấy khuôn mặt của Wendy và hôn cứng môi cô. Trái tim nó đập nhanh, làm thế nào một cô gái đơn giản như vậy có thể khiến nó cảm thấy những điều nó chưa cảm thấy với bất cứ ai, ít nhất là không phải như thế. Điều đó làm nó trở nên càng điên cuồng hơn.


"Đó là ..." Wendy đã không nói nên lời, đó là lần đầu tiên kể từ khi cô gặp nó và khiến nó phản ứng một cách điên khùng và gần gũi đến thế. Sau một lúc suy nghĩ cuối cùng cô cũng tìm thấy một tính từ cho nó "mềm như kẹo dẻo" cô nói. 'Đó là một từ ngữ ư? ' Seulgi nghĩ, trong số một ngàn chữ và câu hỏi xâm nhập tâm trí nó.


"Sao chúng ta không bùng tiết tiếp theo?" Wendy đã hạ cánh tay của cô trên đầu của Seulgi xuống. Wendy không hiểu tại sao cô lại làm thế; việc đó có thể là sai, nhưng cô cảm thấy đúng, vì vậy cô ấy để để tay lên đầu Seulgi. Tay của Wendy cảm thấy rất ấm áp và mềm mại. "Ugh tối ghét cậu! Cậu rất đẹp, và tôi ghét cậu" Tâm trí của Seulgi đang không hề ổn định.

WENDY'S DIARY


Tue, 22 tháng Sáu, 2015


Xin chào nhật ký !! Argh, mình rất hạnh phúc ngày hôm nay. Một số điều xảy ra ở trường, mình chỉ chơi với Seulgi (người con gái mình đã nói với bạn về ngày hôm qua) tại căn tin, bạn biết, chúng tôi có đùa nghịch một chút và cô ấy đột nhiên hôn mình! Ý mình là, giống như một nụ hôn thực sự, trên môi! Trái tim mình đã bùng nổ. Đây là lần đầu tiên có người hôn mình ... thật đấy. Mình nghĩ rằng mình thực sự thích cô gái này, mình muốn cô ấy là của mình. Thêm vào đó, môi cô hương vị rất ngọt ngào ... bọn mình đang ăn kẹo dẻo nhưng đó không phải là lý do, mình thề; nụ hôn đó rất tốt và mình cảm thấy bàn tay của cô vuốt vemình, túm lấy mình thật chặt * thở dài * Mình nghĩ rằng mình sẽ dừng lại trước khi nhiệt độ cơ thể mình đạt quá mức quy định, ngay cả khi không ai có thể đọc lol.


Dù sao, như vậy sau khi điều đó xảy ra, bọn mình trốn học, đi đến trường và ngồi dưới gốc cây sau đó thì nói chuyện trong nhiều giờ, nó thật hoàn hảo. Không có gì khác xảy ra, ý mình là, về cơ bản, nhưng bọn mình rất giống nhau, thậm chí sự khác biệt dường như không có. ấy thích sách, thể thao, âm nhạc, bọn mình chia sẻ ngay cả bộ phim yêu thích của cả 2! Sao có thể thế chứ?! Và bạn biết chứ? Mình lấy can đảm và yêu cầu cô ấy đi chơi với mình... một ngày nào đó.Lúc đầu, cô ấy có một chút bối rối nhưng cuối cùng cô ấy đồng ý !! Vì vậy, bọn mình sẽ đi đến rạp chiếu phim vào ngày thứ Bảy để xem Ted 2, vì trong tuần cô ấy quá bận rộn, cô ấy là một huấn luyện viên boxing, mình thực sự là đ** thể tin nổi luôn! hahaha.


Thay đổi chủ đề, mình đã không thấy Irene ngày hôm nay, cô ấy bùng tất cả các lớp học, chúng tôi học chung, có lẽ mình nên nhắn tin cho cô ấy? Hoặc chờ đến ngày mai và xem nếu cô ấy đến trường không ... Mình có hỏi Seulgi vì họ là bạn và cô ấy không biết gì về Irene cả. Mìnhngười hay lo lắng vớ vẩn mà. Mình hy vọng cô ấy ổn. Có lẽ cô ấy chỉ làm giống như mình thôi, đi chơi với bạn gái của cô ấy, Joy. Mình đã không gặp cô ấy nhưng đã biết được thông tin tuyệt vời rằng cô ấy có bạn gái từ sau khi tốt nghiệp trung học! haha. Có lẽ một ngày nào đó cô sẽ giới thiệu cô ấy với mình, mình thực sự rất tò mò.


Một số giáo viên giảng bài rất chán, nên mình luôn thấy Seulgi, và mình cũng hay hay mơ mộng về cô ấy nữa. Mình thích học nhưng đôi khi giáo viên làm cho nó nên nhàm chán. Giống như bà Kwon, cô dạy lịch sử và cô nói bằng một giọng ... đơn điệu đến nỗi có thể ru ngủ một con cá voi ý chứ, ugh. Bên cạnh đó, đôi khi mình thấy khó khăn để hiểu một số từ bằng tiếng Hàn, vì chính họ cũng nói không rõ ràng một chút nào cả, mình phải sử dụng một từ điển và mình cảm thấy thực sự ngu ngốc.
Dù sao,
mình hứa sẽ viết mỗi ngày về (mình hy vọng là) cuộc sống tình yêu của mình trường học sẽ tốt đẹp.

Bye !!

Wendy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: