Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

QUYỂN I - Siêu sao sống lại (11)

Chương 59: bàn ăn bốn người (1)

Lục Thiên Thần cúi đầu nhìn tài liệu trên bàn, suốt mấy giờ, hắn chỉ lật xem được ba trang, nửa tiếng trước hắn lật tới trang số ba, hiện tại tiến độ công việc vẫn là trang số ba.

Hắn rất muốn biết, lúc Charles mang Đường Phong đi làm, tên kia làm thế nào để tập trung xử lý xong công việc?

Lần thứ ba mươi sáu, Lục Thiên Thần hơi nghiêng đầu nhìn chàng trai cách đó không xa, Đường Phong đúng là không có phát ra tiếng vang làm phiền hắn, thế nhưng tên kia rất thích đi tới đi lui trong phòng làm việc, vì để không phát ra tiếng bước chân đã đem giày cởi ra. Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu đến đôi chân trần trắng trẻo khiến người chói mắt.

Xem sách một lát không có gì hứng thú, Đường Phong đứng bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn tượng đài phun nước ở xa xa, đứng cũng không hảo hảo đứng, thích kiễng đầu ngón chân của một bên chân trần, nhìn cũng không hảo hảo nhìn, nhìn một chút bắt đầu nhích tới nhích lui, cái cổ giãy dụa như một đồng hồ quả lắc, lại xoa xoa thắt lưng, kéo kéo tay.

Rất nhanh Đường Phong phát hiện trong phòng làm việc có tạ tay, người này lại bắt đầu ngồi ở trên ghế salon tập cử tạ rèn luyện thân thể.

Đường Phong không có phát ra âm thanh, thế nhưng cả người lại không ngừng lúc ẩn lúc hiện, mấy lần Lục Thiên Thần thực sự rất muốn làm cho đối phương dừng lại, nhưng kết quả là đến lúc ăn cơm trưa hắn cũng không có mở miệng.

"Ba bữa cơm phải đúng giờ, nếu không sẽ có bệnh bao tử." Đường Phong chống hai tay lên trên bàn Lục Thiên Thần, cậu mới không nói cho tên đáng ghét này, nguyên buổi sáng cậu nhích tới nhích lui là cố ý.

Lục Thiên Thần ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đường Phong: "căn tin."

"Đi." Cậu có thể đi bất cứ chỗ nào.

Theo Lục Thiên Thần đi tới căn tin ở tầng trệt, Đường Phong hưởng thụ không ít ánh mắt chăm chú đến từ các nhân viên, nhưng loại tình huống này hắn đã trải qua lúc ở cùng Charles, cho nên đừng hi vọng cậu sẽ xấu hổ hay quẫn bách.

Thực sự là trùng hợp, Đường Phong đang nghĩ về Charles, tên đàn ông ở cùng cậu một tháng cư nhiên xuất hiện, địa điểm xuất hiện, vị trí xuất hiện, cùng lần Charles mời Đường Phong ăn trước kia giống nhau như đúc.

Ở khu gọi món tốn tiền, Charles ngồi trên ghế hút thuốc uống rượu, trên mặt hay là dáng dấp vẫn rất tao nhã, chỉ là lúc này ngồi đối diện Charles không phải là Đường Phong, mà là một người thanh niên thoạt nhìn có dáng dấp rất tốt.

Lần thứ hai thấy Charles, trong lòng Đường Phong chỉ có một bận tâm: tên hoa hoa công tử này có thể hay không có một ngày thận suy.

Trừ lần đó ra, thấy Charles ở cùng người khác cậu không có chút bận tâm dư thừa, giống như cậu cũng hiểu được Charles thấy cậu ở cùng Lục Thiên Thần, vị hoa hoa công tử cùng cậu hảo tụ hảo tán cũng sẽ không có bận tâm dư thừa như nhau.

"Này, thực sự là trùng hợp, cùng nhau ăn chứ?" Charles vừa nhìn thấy Đường Phong cùng Lục Thiên Thần thì giơ tay lên quơ quơ, thuận tiện đem thanh niên ngồi đối diện kéo đến ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mình, cánh tay vô cùng thân thiết khoác lên vai thanh niên, cười đến vô cùng xán lạn.

Lục Thiên Thần mỉm cười đi tới: "Tốt."

Lục Thiên Thần ngồi xuống đối diện Charles, cũng có nghĩa Đường Phong chỉ có thể ngồi bên kia Charles, chàng trai thong dong ngồi xuống, thong dong cùng Charles bắt chuyện, thong dong cùng thanh niên được Charles mang đến gật đầu chào hỏi.

------oOo------

Chương 60: bàn ăn bốn người (2)

"Bảo bối, muốn ăn cái gì, gọi thoải mái, không cần khách khí." Charles bày ra một bộ dáng tình nhân hoàn mỹ, vẻ mặt tươi cười mê người,tròng mắt ướt át thâm nâu lộ ra thần thái động lòng người, ôn nhu lại săn sóc.

Thanh niên tên Lý Hoàn vô cùng cảm động hưởng thụ, tuy rằng không rõ vì sao tối hôm qua Charles mới hôn hắn một chút đã đem hắn ném ra ngoài, nhưng cuối cùng hắn cũng lấy được tiền bồi thường không ít, hắn nghe người ta nói không ít kim chủ đối với loại người như bọn họ không chút hòa nhã, thậm chí có phần tàn nhẫn, chỗ nào giống vị tiên sinh này, anh tuấn lại ôn nhu săn sóc.

Đường Phong cúi đầu xem thực đơn, tùy tiện gọi vài món ăn lạt, đối với thanh niên cùng Charles bên cạnh coi như không thấy, giao dịch kết thúc, Charles muốn lên giường với ai không liên quan đến cậu, giống như cậu cùng ai nói thương yêu cũng không có nửa điểm liên quan đến Charles.

"Lục tổng, buổi chiều tôi có thể dọn nhà rồi phải không?" Hắn không muốn dọn nhà vào buổi tối, dọn tới ký túc xá còn phải sắp xếp lại một lần, dọn quá muộn sẽ vô cùng khó chịu.

Lục Thiên Thần đem thực đơn đưa cho người bán hàng, tà tà liếc mắt Đường Phong: "Buổi chiều cùng tiểu Vũ thảo luận chuyện tiết mục và việc ở ban huấn luyện."

Ý tứ chính là, buổi chiều không thể trở lại dọn nhà, vậy tại sao lúc sáng không thảo luận lại dời tới buổi chiều? Lục Thiên Thần là cố ý đùa giỡn cậu? Nhìn không giống a.

Đường Phong khẽ nhíu mày, đang chuẩn bị đưa tay lấy ly nước trước mặt, cái ly đã bị Charles cầm lên đưa cho Lý Hoàn.

"Thân ái, uống nước." Charles cười đến xán lạn.

Đường Phong không chút ngại ngùng cầm ly nước bên tay trái vốn thuộc về Lục Thiên Thần, cậu nghĩ Charles nhớ lầm chén ly nước của cậu là ly nước của Charles, này lần lượt nhìn lại ly nước của Lý Hoàn là của Lục Thiên Thần, của Lục Thiên Thần chính là của cậu.

Charles co rút khóe mắt, Lục Thiên Thần thoáng giương mắt ngắm Đường Phong đang uống nước.

"Làm sao vậy?" Chàng trai thoáng cái cũng cảm giác được Lục Thiên Thần đang nhìn cầu.

"ly của tôi". Lục Thiên Thần nhìn Đường Phong nói.

Đường Phong nở nụ cười: "Ly này tôi uống rồi, của anh ở bên trái kìa."

Lục Thiên Thần giương cằm lên.

Đường Phong bĩu môi đem ly để xuống, dù sao cậu cũng uống rồi, Lục Thiên Thần còn có thể uống lại ly nước này sao?

Lục Thiên Thần cầm lên ly nước bị Đường Phong uống qua rồi ngửa đầu uống cạn, Đường Phong mở to hai mắt nhìn, tươi cười bên khóe miệng Charles có chút cứng ngắc.

"Thân ái, tôi cũng khát." Charles đem ly nước Lý Hoàn uống qua đưa lên bên mép, hơi dừng lại một chút, trong mắt lộ ra vài phần chán ghét, giống như uống thuốc mà nhấp một ngụm nho nhỏ, chắc cũng đủ ướt môi.

Đường Phong xoay người hướng người bán hàng phất phất tay: "Phiền phức rót thêm một ly nước."

Một đám toàn những tên buồn chán.

"Đường Phong..." tay Charles gõ bàn, nủa ngày nghẹn ra tên của chàng trai.

"Ân?"

Charles mỉm cười đưa tay ôm vai Lý Hoàn: "Đây là thân ái nhà ta."

Đường Phong cười gật đầu: "Tôi biết, chúng tôi vừa trao đổi, có đúng hay không là Lý Hoàn?" Cậu hướng thanh niên đối diện lộ ra tươi cười ôn hòa, gương mặt Lý Hoàn có chút phiếm hồng mà cúi đầu.

Charles cười gượng hai tiếng, âm thầm trừng mắt người thanh niên bên cạnh, thực sự là tên không biết giới hạn.

Một bữa cơm diễn ra trong bầu không khí quỷ dị, ăn nhanh cho xong Lục Thiên Thần đối diện lão bằng hữu, đối Đường Phong nói: "Có chút vấn đề, ký túc xá đã đầy, cậu trước tiên ở nhà của tôi, tôi sẽ giúp cậu tìm nhà trọ.

"Tốt." Nhà trọ so với ký túc xá tốt hơn! Đường phong hết sức hài lòng, miễn cưỡng ở chung với Lục Thiên Thần hai ngày, dù sao Lục Thiên Thần nhìn cậu cũng không vừa mắt, khẳng định sẽ mau chóng tìm được nhà trọ.

Đang uống rượu vang đỏ Charles đột nhiên bị sặc đến.

------oOo------

Chương 61: Ác ngôn ác ngữ

"Thế nào, cứ quyết định như vậy? Mọi người có chịu không?" Người thanh niên đẹp trai lại có vài phần khả ái, đưa micro trong tay hướng về phía khán giả, tươi cười không mất ngây thơ lại tỏa ra sức sống mạnh mẽ của tuổi trẻ.

Mặc kệ nhìn thế nào cũng là một chàng traichọc người yêu thương, sức sống tuổi trẻ có thể phát động sự yêu thích của mọi người, mặc kệ là nam, là nữ, là lão, hay là ấu.

"Hảo—— " thanh âm đồng loạt vang lên trong trường quay, tiếng gầm quanh quẩn bốn phía, khiến mọi người đều có thể cảm giác được khán giả đối với người dẫn chương trình có bao nhiêu yêu thích.

Vừa là ca sĩ vừa là người dẫn chương trình, đây là Trần Minh Húc, một trong những minh tinh thần tượng nổi tiếng nhất.

"Hảo nga, như vậy trên tiết mục cuối tuần sẽ có hoạt động kết nối điện thoại, không biết minh tinh nào sẽ liên lạc với minh tinh át chủ bài của tối hôm nay, chúng ta thế nhưng rất chờ mong." Cười đến như súc vật vô hại, Trần Minh Húc liếc mắt nhìn một nam nhân ngồi ở ghế sau không chớp mắt, nói "Nhất là Đường Phong tiền bối của chúng ta, ở giới giải trí lâu như vậy, khẳng định quen biết không ít đại bài đi?"

"Ha hả a, Đường Phong vào sớm, hơn nữa khi đó cũng rất nổi tiếng, khẳng định quen biết không ít người lợi hại đi? Trước đây cùng Ca Trần xuất đạo ở một đoàn thể thần tượng ni! Thời gian kết nối điện thoại cuối tuần, cũng nên cho chúng ta một cái kinh hỉ, kết nối Ca Trần đi? Tôi nhưng là fan của cậu ấy!" Một nữ minh tinh hạng ba ngồi cách đó không xa nỗ lực phối hợp với người dẫn chương trình.

"Ca Trần hiện tại nổi tiếng như vậy, bận rộn như vậy, làm gì để ý tới loại tiết mục này của chúng ta, Đường Phong, cậu cũng đừng làm cho chúng ta thất vọng a!" Ngữ khí mang theo cố ý trêu tức, một nam minh tinh hạng ba cũng phụ họa tô đậm bầu không khí, không ít người cười theo, giống như là bọn họ đã biết trước, chuyện liên hệ với Ca Trần vào cuối tuần là không thể xảy ra.

Đúng là trước đây Đường Phong quen biết Ca Trần, nhưng hôm nay đồng nghiệp không đồng mệnh, người trước vì sinh kế mà chung quanh bôn ba, ở trong tiết mục thường xuyên bị người chế nhạo, người sau đã trở thành đường đường một nam minh tinh nổi tiếng, dĩ nhiên địa vị không giống nhau.

Đương nhiên, đây là từ trước.

Đường Phong hướng màn ảnh dễ dàng cười: " Các ngươi không nên quá kinh ngạc vào cuối tuần!"

Một số khán giả trong trường quay bị ngữ khí của hắn chọc cho nở nụ cười.

Ghi hình kết thúc, làm người dẫn chương trình Trần Minh Húc còn đang cùng khán giả nói chuyện phiếm, vô luận nhìn như thế nào, Trần Minh Húc đều là giống như ngoại giới miêu tả, là một người nghịch ngợm, bình dị gần gũi mà lại khiến người yêu thích.

"Tại sao cậu ta luôn cố ý nhằm vào anh?" Tiểu Vũ thấp giọng nói mang theo vài phần chán ghét, "Rõ ràng có nhiều người như vậy, nhưng là giống như có thù oán với anh, mỗi lần lên tiết mục đều bị hắn châm chọc khiêu khích, không xứng là minh tinh thần tượng."

"Được rồi, trong đài truyền hình không nên nói việc này, chúng ta trở về đi." Nếu như vì người không thích ngươi mà tức giận, còn không phải mỗi ngày đều tức giận đem bản thân tức chết a, tuy rằng Đường Phong cũng không rõ vì sao Trần Minh Húc thoạt nhìn luôn luôn cố ý làm khó cậu, luôn luôn ước gì hắn bị xấu mặt trước đám đông.

Nhưng nhờ phúc của Trần Minh Húc, cậu cũng không đến mức ở tiết mục không có lấy một lần lên màn ảnh, Đường Phong âm thầm cười cười, dù sao cuối tuần là lần cuối cùng lên tiết mục này rồi.

"Đường Phong, cuối tuần có thể liên lạc với Ca Trần sao?" Tiểu Vũ đi ở bên cạnh hỏi.

Ca Trần... Đường Phong dừng cước bộ, vừa cười vừa nói: "Cậu hôm nay thế nhưng là Đại minh tinh, xuất hiện ở loại tiết mục này không tốt lắm đi? Dù sao tổ tiết mục là cố ý khiến ta xấu mặt vào cuối tuần, cũng không cần đem lời bọn họ nói tưởng thật, đến lúc đó kết nối điện thoại với một người mới ở công ty là được."

"Đường Phong, kỳ thực Ca Trần ngày hôm nay vừa mới tham gia tiết mục ở đài truyền hình này." Tiểu Vũ nhỏ giọng nói thầm một câu.

"Chuyện này tôi sẽ giải quyết, buổi chiều không có việc tôi đi đây, có việc gì cứ gọi cho tôi." Đường Phong vừa đi vừa nói.

"Ân, được rồi, vậy anh buổi chiều hảo hảo nỗ lực lên, đừng quá mệt mỏi." Biết Đường Phong từ trước đến nay rất có chủ kiến, tiểu Vũ cũng không nói thêm gì nữa.

"Đường Phong, muốn tôi đưa anh về không?" Đứng chờ ở thang máy, tiểu Vũ hỏi.

Lắc đầu, Đường Phong nói: "Không cần, tôi có thể tự mình trở về." cũng đã vài ngày trôi qua, không biết Lục Thiên Thần có hay không tìm được nhà trọ tốt, nhưng cũng phải nói lại, cậu ở trong nhà Lục Thiên Thần coi như hài lòng. Lại nói tiếp một chuyện khôi hài, rõ ràng Lục Thiên Thần là ông chủ hắn là nhân viên, thế nhưng mỗi ngày Lục Thiên Thần đều phải dậy sớm đến công ty, mà hắn không chuyện gì có thể ngủ thẳng đến chín mười giờ.

Cửa thang máy mở ra, Lúc Đường Phong cùng tiểu Vũ đang chuẩn bị đi vào thì ba bốn người bước ra, trong đó có mấy người nhìn gần giống tiểu Vũ là trợ lý, mà chàng trai đứng chính giữa có chút không giống người thường, bị người vây quanh, khí chất xông ra, giống một đống ngôi sao vây quanh mặt trăng.

Cửa thang máy mở ra chớp mắt, người trong ngoài thang máy đều đồng loạt dừng cước bộ.

Không nói gì, không ai nói, chàng trai đứng trong thang máy có chút lãnh đạm nhìn Đường Phong đứng bên ngoài chuẩn bị vào, không nói một chữ, ánh mắt giống như cái đinh gắt gao đâm vào trên người Đường Phong.

Mặc kệ là Đường Phong hay là tiểu Vũ, đại khái không ngờ có thể gặp Ca Trần dưới tình huống này, nghe nói Ca Trần vừa trở về sau khi chụp ảnh ở Hàn quốc kết thúc, hiện tại đi đến đài truyền hình là vì tuyên truyền cho phim mới đi?

"Này, Ca Trần." Đường Phong cười cùng chàng trai bắt chuyện.

Tiểu Vũ trộm liếc mắt ngắm Ca Trần, trong lòng có một người can đảm không kịp suy nghĩ đã nói ra: "Ca tiên sinh hảo, kỳ thực là chúng ta đang muốn đi tìm cậu!" Không đợi Đường Phong cắt đứt nàng, tiểu Vũ giống như súng máy một hơi nói ra, ngay cả chuyện về tiết mục vừa thu cũng nói ra.

"Chỉ là một chiếc điện thoại, nếu như Ca tiên sinh có rảnh..." Tiểu Vũ nói.

"Tôi sẽ suy nghĩ." Thanh âm cực kỳ lạnh lùng, Ca Trần nhàn nhạt liếc Đường Phong, "Cậu còn đang tham gia những tiết mục loạn thất bát tao như vậy?" Ngữ khí bất thiện.

"Những tiết mục loạn thất bát tao này cũng rất thú vị." Đường Phong đi vào thang máy, trên mặt thủy chung lộ ra tiếu ý tự nhiên, đối với lời nói dẫn theo địch ý của Ca Trần mắt điếc tai ngơ, chỉ có tiểu Vũ kinh ngạc nhìn một thân quần áo trắng tinh giống như thiên sứ Ca Trần, không, hiện tại nàng nhìn Ca Trần chỉ thấy một người phàm tục.

Nguyên vốn tưởng rằng dựa vào việc hai công ty hợp tác cùng với hai người đã từng qua lại, Ca Trần mặc kệ thế nào cũng sẽ đồng ý, theo như lời ngoại giới Ca Trần là người tốt, thân thiện, nhưng nàng hiện tại hoàn toàn không thấy.

Nhớ tới những lời mình vừa nói, tiểu Vũ nhất thời nóng mặt, ta đã đem Đường Phong đánh mất bao nhiêu mặt a!

"Ca Trần lúc đó chẳng phải cũng đi thu hình tiết mục ở đài truyền hình sao?" Hiện tại không phải thời gian sững sờ, tiểu Vũ lập tức phản kích.

"Tiết mục của Ca Trần chúng ta thế nhưng là tiết mục nói chuyện chính thống." Trợ lý của ca Trần cũng không phải để trưng bày.

Mùi thuốc súng dần dần dày, Đường Phong vội vã kéo tiểu Vũ, đưa tay ấn mấy nút ở thang máy: "các ngươi đi ra hay cùng chúng ta xuống dưới?"

Mấy người trợ lý liếc mắt trừng Đường Phong, vây quanh Ca Trần đi ra thang máy, một bên độc miệng nhục mạ: "Không phải là một món hàng đê tiện xuống dốc sao, vừa bị người quăng đi, thật là đáng thương."

"Các ngươi——-" tiểu Vũ kéo ống tay áo muốn lao ra, Đường Phong càng vội vã nắm người trở về.

Cửa thang máy đóng lại, Đường Phong lắc đầu, "Cô gái ngốc, người trên thế giới này nhục mạ tôi rất nhiều, cô vẫn muốn đánh trả toàn bộ?"

"Bọn họ nói anh như vậy, tôi sao có thể ở bên cạnh thờ ơ nhìn?!" tiểu Vũ tức giận vô cùng.

Lúc còn trẻ đương nhiên không thể nhìn được, liều một mạng cũng phải lấy lại công đạo, nhưng cũng không biết là do qua nhiều chuyện phát sinh nên người chết lặng, hay là thành thục biết được tranh chấp nhiều cuối cùng cũng sẽ không có một kết quả, Đường Phong đem những lời đồn đãi, chuyện nhảm thậm chí nhục mạ công kích cảm thấy rất nhạt nhẽo.

Càng là người công thành danh toại càng có nhiều tranh luận, thừa nhận được bao nhiêu chê bai, cũng mới có thể hưởng thụ bấy nhiêu thừa nhận.

Trên hành trình diễn viên minh tinh này, nổi tiếng cùng thành công của ngươi được khán giả ủng hộ và yêu thích, đồng dạng cũng sẽ phải chịu một số người công kích cùng nhục mạ, đây là tính chất đặc biệt của giới giải trí, nếu như ngay cả một chút nhục mạ cũng chịu không nổi, thì có tư cách gì trở thành minh tinh được mọi người chú mục đây?

"Cái miệng sinh trưởng trên người bọn họ, bọn họ muốn nói cái gì không phải là chuyện chúng ta có thể khống chế, lúc một người khinh thường ngươi, ngươi không cần cùng hắn lý luận, làm tốt chuyện của mình, lấy thực tế chứng minh tất cả, tiểu Vũ ngươi đồng ý chứ?" Đường Phong vừa cười vừa nói.

Tiểu Vũ thở dài: "Rõ ràng tôi là người đại diện của anh, nhưng nghe anh nói tôi cảm thấy bản thân rất ấu trĩ."

Cùng so sánh với người lăn lộn hơn ba mươi năm, ngươi một cái tiểu cô nương đương nhiên là ấu trĩ rồi.

Sau khi chia tay tiểu Vũ, Đường Phong đón xe quay về nhà Lục Thiên Thần, gần đây chuyện tình bắt đầu nhiều hơn, sau ngày "ban huấn luyện siêu sao" chính thức bắt đầu, cậu sẽ lấy thân phận một người mới đi tham gia ban huấn luyện.

Cậu kỳ thực cũng không có trải qua cái gì huấn luyện biểu diễn chính thức, lúc mới vào đóng vai phụ trong một số phim ảnh, hai mươi bảy tuổi nhờ một bộ phim được để cử giải ảnh đế, năm ba mươi ba tuổi rốt cục như ước nguyện mang về vinh quang danh hiệu ảnh đế, hiện tại đi tham gia ban huấn luyện càng nhiều là hiếu kỳ cùng thú vị.

------oOo------

Chương 62: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng (1)

Cái gì là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, lúc này Đường Phong đã chính thức được lĩnh giáo, nếu có người nhìn ngươi không vừa mắt, muốn chửi bới ngươi, dạng lý do gì đối phương cũng có thể lấy ra.

[ Một đêm trở thành mỹ nam tử cổ điển nổi tiếng———- thực giả việc đem Ca Trần đẩy xuống biển?]

Từ ngày thứ hai đi ra đài truyền hình, trên một trang web xuất hiện một đầu đề bắt mắt, mở đầu tin tức, là miêu tả lai lịch của Đường Phong: đi ra từ một đoàn thể thần tượng cùng Ca Trần, sau đó xuống dốc, đạo đức không tốt bị công ty ướp lạnh, ghi hận trong lòng nên nhân lúc đóng phim đẩy Ca Trần rơi xuống biển.

Phối hợp không phải là hình ảnh xinh đẹp mà là lúc Đường Phong ở tuổi ngây ngô, nhưng từ hình ảnh đối chiếu với bản thân, cảm giác thật khác biệt.

Hai chân dài gác lên bàn làm việc, Charles trong tay cầm máy vi tính đem tin tức về Đường Phong phóng đại, tay phải bỏ thêm một khối băng vào ly rượu whisky uống một hớp, hắn tựa như giống nghiên cứu nhìn chằm chằm hình ảnh một hồi, lập tức thấp giọng nở nụ cười: "Đường hiện tại cùng trước đây hoàn toàn khác biệt, rõ ràng từ khuôn mặt đã có hai cảm giác bất đồng, vì sao? Đây là vì sao? Úc, từ lúc chúng ta ở chung sau đó sự quyến rũ của hắn thẳng tắp bay lên! Gặp quỷ! Giao dịch của chúng ta đã kết thúc!"

"Cậu nói, đây là vì sao?!" Charles đem ánh mắt ngoan lệ đặt lên người một bảo tiêu mặc đồ đen đứng một bên giả làm tượng, lúc tâm tình hắn không tốt trong phòng làm việc nhất định có bao cát thịt người tồn tại.

Đống cát đen vừa nghe ông chủ hỏi mình, cả kinh thẳng tắp lưng: "Ông chủ, này nói rõ là ngươi đem sức quyến rũ đầy đủ của Đường Phong đào móc đi ra, ông chủ thật lợi hại!"

"Tôi cũng cảm thấy như vậy." Dựa trên ghế da có chút nghĩ thông, Charles tiện tay đem máy vi tính để trên bàn, "Vậy theo như cậu vừa nói, vì sao tôi đem cậu ta ngoạn một hồi sau đó rồi vẫn nhớ cậu ta?"

"Nghạch... Có thể còn chưa có đủ?" Đống cát đen lặng lẽ nhu liễu nhu mũi.

Ánh mắt Charles tan rã đột nhiên mạnh mẽ hội tụ, giống như một tia laser sáng sủa lợi hại, hắn ha ha cười: "Không có khả năng, từ trước đến nay ta không có cùng một người chơi đùa một tháng sau đó còn có thể nhớ hắn!"

"Nhưng ngài hiện tại không phải..." Bị ánh mắt ẩn chứa dao nhỏ của Charles bay tới cắm vào thân, đống cát đen vội vã câm miệng, phần chưa nói xong dù hắn không nói Charles cũng minh bạch.

"Không sai, tôi là đang nhớ đến cậu ta." Đây là hiện thực làm cho người kinh ngạc lại khó có thể lý giải, từ lúc Đường Phong rời đi, hắn nhìn ai cũng giống nước sôi không chút mùi vị, so với Đường Phong xinh đẹp hay đẹp trai hơn lại không thông minh bằng Đường Phong, so với Đường Phong thông minh hơn đều làm gia gia của hắn rồi, lại vừa thông minh vừa đẹp trai hơn Đường Phong, tạm thời chưa phát hiện.

"Sức hấp dẫn hiện tại của cậu ta là do tôi khai quật tới, tựa như cây táo chua sau khi trở thành cây táo ngọt, vì sao tôi phải đem mỹ vị này dâng cho người khác?" Charles vỗ bàn, cầm lấy điện thoại gọi tới một mã số.

"Khải, tôi đồng ý, nhưng tiết mục phát triển thế nào phải theo ý tôi!"

Sau khi nói những lời này, Charles cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều thư sướng, về phần bài viết mới đang trên báo chí cùng trang web, hắn rất mong chờ nhìn xem Lục Thiên Thần sẽ xử lý như thế nào, về phần Đường Phong, hắn tin tưởng người kia sẽ không đơn giản bị như vậy làm tổn thương.

Về phần người làm loạn phía sau...

Thực sự là xấu hổ, hiện tại hắn chuẩn bị cùng Đường Phong ở chung một thời gian ngắn làm minh bạch tình cảm của mình, tất cả con ruồi quấy rối đều mau tránh ra.

------oOo------

Chương 63: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng (2)

Internet Thủy Quân, lúc Đường Phong nghe được bốn chữ nho nhỏ liền có chút hiếu kỳ, nhưng tiểu Vũ cấm cậu lên mạng mở ra tin tức cùng bình luận, trái tim cực kỳ cường đại của Đường Phong làm sao nghe tiểu Vũ nói, cậu mang theo lòng hiếu kỳ mười phần mở ra trang chủ chủ một diễn đàn nổi tiếng, trong đó có không ít người bình luận về cậu, nói là bình luận còn không bằng nói là chửi rủa.

Đường Phong lật xem một ít bình luận trong đó, rất nhanh nhịn không được nở nụ cười.

"Tôi nghĩ đến cậu xem sau đó sẽ tức giận, cậu lúc trước chỉ cần người khác nói cậu gì đó ngươi liền cùng đối phương tranh chấp liên tục." buổi sáng tốt đẹp, một thân quần áo thoải mái Lục Thiên Thần ngồi ở bên cạnh bàn ăn lật xem báo chí, đường nhìn chạm đến tiêu đề to lớn liền ngoéo... khóe miệng, một tia cười nhạt chợt lóe lên rồi biến mất.

"Vậy trước đây anh nhất định cảm thấy tôi rất phiền." Đường Phong đem máy vi tính bỏ qua một bên, cúi đầu uống sữa bò.

Lúc Lục Thiên Thần buông tờ báo nhìn phía Đường Phong thì thấy trên môi chàng trai dính một vòng màu trắng, Đường Phong vươn đầu lưỡi liếm liếm sữa bò bên khóe miệng, cảm thấy liếm không khô được dừng lại lấy khăn tay lau một chút.

"Việc trước kia là việc trước kia, cậu như bây giờ rất tốt, đối với chửi rủa trên Internet cậu thấy thế nào?" Đường nhìn dời khỏi đôi môi khỏe mạnh lộ ra hồng nhuận của Đường Phong, Lục Thiên Thần tiếp tục cúi đầu xem báo, thờ ơ hỏi.

"Rất thú vị, một số người tỏ ra vô cùng quen thuộc bộ dáng của tôi nói ra một ít ngôn luận, còn có một số như đang ở hiện trường miêu tả sinh động như thật lúc đó tôi là như thế nào khi dễ Ca Trần, mà một số người quá phận khích lệ ta, nhiều người như vậy đều dùng "Đường Phong" trong ánh mắt bọn họ mà bình luận." Mấy ngày nay cùng Lục Thiên Thần ở cùng một phòng, bởi vì mỗi ngày đều ăn điểm tâm cùng nhau, còn hơn bầu không khí xấu hổ không nói gì hắn tình nguyện cùng ông chủ nói nhiều một chút.

Lục Thiên Thần đối với ấn tượng đầu tiên về Đường Phong cũng không được tốt lắm, nhưng hắn cũng tuyệt đối không bởi vì vậy mà phán quyết một người, muốn lý giải một người, sẽ cùng đối phương ở chung, nói chuyện.

Nói tóm lại, khuyết điểm của Lục Thiên Thần cũng là ưu điểm để thành công của người nam nhân này, quả quyết, tàn nhẫn, chưa từng có lòng thương cảm, thích một người sẽ biểu hiện ra ngoài, ghét một người càng không chút nào che giấu cũng không ủy khuất chính mình.

"Đánh giá người khác đối với cậu không quan trọng sao?" Lục Thiên Thần nhìn về phía Đường Phong, "Mọi người hiểu lầm cậu, chửi rủa cậu, không hiểu cậu, không rõ cậu, thậm chí ác ý hãm hại cậu, cậu còn có thể giống như bây giờ bình tĩnh?"

Đường Phong lắc đầu: "tôi cũng không phải thánh nhân đương nhiên cũng có chút khó chịu, ngày đó tôi online xem rất nhiều câu nói, không bình tĩnh thì lạnh lùng, thô tục lại trực tiếp, hơn nữa tôi không cho là trên thế giới này không có ai đứng về phía tôi, nhất định sẽ có người lý giải tôi, tin tưởng tôi, làm bạn tôi, lo lắng tôi. Tôi là hạng người gì, tôi làm loại chuyện gì, hay không có làm chuyện gì, theo thời gian trôi đi, tất cả đều sẽ được chứng minh."

"Về phần những lời này hoặc chân thật hoặc giả dối, có thể mê hoặc một số người, nhưng bọn hắn quá coi thường chỉ số thông minh của dân chúng rồi."

Đường Phong thẳng thắn thành khẩn nói ra ý kiến của mình, cậu cho tới bây giờ đều không lo lắng hình tượng được đánh giá thế nào trong mắt mọi người, cậu chỉ lo lắng một việc, đó là biểu hiện của chính mình có đạt yêu cầu của bản thân hay không.

Người đem khán giả trở thành hầu tử để trêu chọc, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ làm cho mình biến thành hầu tử bị người chế nhạo

"Cậu có thể nghĩ như vậy là hay nhất, ngày mai chính là họp báo về "Ban huấn luyện siêu sao, cậu ngày hôm nay hay nhất là ở một chỗ, về phần tin tức trên báo chí cùng internet tôi sẽ kêu người ở bộ phận quan hệ xã hội đi xử lý."

Đường Phong không có ý kiến, cậu cam tâm tình nguyện làm một trạch nam, chỉ là tùy tiện nói một chút.

"tôi tin tưởng công ty sẽ vì nhân viên lo lắng, tôi cũng tin anh là một ông chủ tốt, tôi tuy rằng không ngại dân chúng đánh giá tôi thế nào, nhưng rất chú ý có người đem một đống chuyện phiếm đến công kích tôi." Đường Phong đứng lên, hướng phía Lục Thiên Thần lộ ra tươi cười mê người, "Lục tổng, tôi có thể tin tưởng anh không?"

"Lúc làm việc, cậu có thể tin tưởng tôi."

...

...

Bị mệnh lệnh ngày hôm nay không thể ra cửa, Đường Phong ngồi ở hoa viên xinh đẹp của Lục Thiên Thần uống trà buổi chiều, cầm máy vi tính xem một ít tin tức nước ngoài, khoảng cách cậu "chết" đã qua một thời gian ngắn, tin tức trên internet liên quan đến cậu cũng ngày càng ít, cậu không quan tâm người khác thấy cậu như thế nào, đó là bởi vì cho tới bây giờ những người đó cũng không có tiếp xúc lý giải cậu.

Thế nhưng quan tâm cảm nhận của bạn bè bên người, cậu đột nhiên ly khai khiến mấy người bạn tốt đau lòng rồi, xem đến những lời đau xót cùng tưởng niệm của bạn bè, Đường Phong phảng phất về tới thời gian còn mắc bệnh tim, cảm giác trái tim từng trận co rút đau đớn rõ ràng lại khắc sâu.

"Michael Kino?" Ở một trời tin tức, Đường Phong đột nhiên phát hiện trong những minh tinh tiếc hận cậu cư nhiên cũng có tên từng cùng hắn đối nghịch ở khắp nơi.

[thế giới mất đi một nghệ thuật gia thiên tài, mà tôi mất đi một người bạn rất quan trọng——- Michael Kino]

Thở dài, Đường Phong đột nhiên có cảm giác nói không ra lời, mặc kệ Kino xuất phát từ tâm tính gì nói ra lời này, ấn tượng của cậu hiện tại đối với Kino có đổi mới rồi.

Đúng là bọn họ là địch nhân không quen nhìn nhau, nhưng địch nhân thường thường cũng là "người bạn" hiểu rõ mình nhất, từ phương diện này mà nói, bọn họ cũng có thể xem là bạn bè đi.

Trong hình Kino thoạt nhìn thần tình đau thương, không giống giả vờ, thân là một diễn viên, Đường Phong có thể nhận ra một người lúc nào là thật tình thực lòng, lúc nào là giả tạo diễn kịch, Kino không phải đang diễn trò, trong ánh mắt là cực kì bi ai.

'Kino..." Đường Phong lắc đầu, tắt đi trang tin tin tức.

...

...

Ban huấn luyện siêu sao tuyên bố mời dự họp lúc ba giờ đúng, ba ông chủ lớn cùng ban huấn luyện viên nhất tề làm nổi bật tâm tư nhân vật, ngày hôm trước căn bản không ai biết ban huấn luyện siêu sao có những ai, lại có người đoán là Nhâm lão sư, lúc tới hiện trường, mọi người rốt cục minh bạch vì sao một ban huấn luyện có dũng khí dùng danh hào "Siêu sao", bởi vì lão sư của ban huấn luyện mỗi người lai lịch không nhỏ.

Mặc dù lão sư ban huấn luyện không dự họp tuyên bố, thế nhưng chỉ cần nhìn phía trên áp phích tên của mấy người lão sư cũng đủ khiến ký giả và Đường Phong chấn kinh rồi.

Thanh nhạc, hình thể, vũ đạo, lễ nghi cùng với lão sư chỉ đạo biểu diễn, hầu như đều là nhân vật quan trọng ở mỗi lĩnh vực, trong đó có một số Đường Phong có nghe qua tên nhưng không có cơ hội tiếp xúc, có một số là lúc quay phim quảng cáo có hợp tác qua, mà có một số là quý nhân trong cuộc sống của cậu.

Lão sư hệ biểu diễn Lai Thụy, đã từng nhận giải cống hiến cho điện ảnh toàn cầu ở lễ trao giải ảnh đế thế giới cấp biểu diễn giả.

Nếu như trước đây Đường Phong đối với ban huấn luyện siêu sao không có thái độ nghiêm túc nhiều lắm, như vậy hiện tại hắn đã hoàn toàn thay đổi chủ ý, quý nhân đã từng chỉ điểm hắn lập tức có thể nhìn thấy, cho dù thân thể và dáng dấp của hắn giờ đã đổi khác, cũng không thể ngăn cản nội tâm của hắn dâng lên hưng phấn.

Lúc họp báo, Lục Thiên Thần, Charles, Tô Khải Trình toàn bộ đến đông đủ, Ca Trần trình diện làm khách quý cổ động, ký giả ngoại trừ hỏi tin tức liên quan ban huấn luyện cũng song song không bỏ qua Đường Phong cùng Ca Trần ở đây.

Lục Thiên Thần không cấp Đường Phong hay Ca Trần cơ hội nói chuyện.

"Tin tức đưa ra ngày hôm qua là sai lệch, giải trí Thiên Thần chúng tôi sẽ do bộ phận pháp luật trực tiếp truy cứu cơ quan báo chí bịa đặt tin giả cùng tuyên bố tin tức chưa xác định, nhân cơ hội ngày hôm nay có tất cả mọi người ở đây tôi phải nói, Đường Phong không chỉ là nhân viên của tập đoàn Thiên Thần chúng tôi, giải trí Thiên Thần thành lập một phần quy kết hỗ trợ Đường Phong, cậu ấy là hạng người gì người gần gũi cậu ấy sẽ biết. Việc Ca Trần và Đường Phong té xuống biển là ngoài ý muốn, nói Đường Phong hãm hại Ca Trần quá mức miễn cưỡng đến buồn cười, Đường Phong cũng nằm viện một háng, cũng là mới ra viện một tháng trước."

Lục Thiên Thần mang theo mỉm cười quét mắt nhìn ký giả dưới đài, nói từng câu từng chữ: "Chuyện này sự thực cuối cùng ra sao, mọi người có thể đi hỏi Ca Trần."

Thủ một ngón tay, Lục Thiên Thần đem vấn đề ném cho Ca Trần.

Lời nói của Lục Thiên Thần khiến trong lòng Đường Phong rất vui vẻ, nhưng thấy người này đem vấn đề ném cho Ca Trần, Đường Phong rất muốn cười, hình tượng của Ca Trần ở nơi này, đơn thuần a, thiện lương a, mỹ lệ a, Lục Thiên Thần đều đã lên tiếng, nhiều truyền thông nhìn như vậy, trừ Phi Ca Trần muốn hủy hình tượng mới có thể công nhiên chỉ trích Đường Phong.

Nhưng Ca Trần sẽ nguyện ý hi sinh hình tượng khổ tâm tạo dựng sao? Nếu như vậy, cũng sẽ không tìm người đánh Đường Phong, lại càng không tìm một nhóm internet thủy quân nói bậy phát thông cáo cho trang web cùng tòa soạn về Đường Phong.

Lục Thiên Thần yêu Ca Trần?

Đến bây giờ nghĩ lại, Đường Phong thật đúng là không có phát hiện điểm này.

Trên họp báo, Ca Trần làm sáng tỏ tin tức ngày hôm qua về Đường Phong là giả, thành viên cũ của đoàn thể thần tượng cho nhau một cái ôm biểu thị quan hệ hai bên rất tốt, Đường Phong đột nhiên cảm thấy rất châm chọc lại rất khôi hài.

Này gièm pha tới mau lại đi mau, làm sáng tỏ rồi lại làm sao?

Tương lai còn có thể có nhiều gièm pha cùng lời nói xấu giống như thủy triều dũng mãnh tiến đến, đây là khúc chiết minh tinh phải trải qua, mà thứ để ngươi chống đỡ những lời đồn đãi cùng chuyện nhảm, ngoại trừ tác phẩm vẫn là tác phẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com