QUYỂN I - Siêu sao sống lại (19)
Chương 98: Trần Minh Húc (1)
Nhân vật chính trong bộ phim mới của đạo diễn Lý Nguy rốt cuộc đã được xác định, kế tiếp chính là việc kí hợp đồng, trong phim mặc dù có vài cảnh SEX cùng lõa thể nhưng dù sao phim này cũng không phải là A phiến, phân cảnh không nhiều lại không rõ ràng lắm, thậm chí có nhiều chỗ có thể dùng thế thân cùng đạo cụ.
Đương nhiên rồi, những điều khoản này đều nhất nhất được ghi trong hợp đồng, phải được Lục Thiên Thần thông qua mới có thể kí tên.
Quá trình kí hợp đồng vô cùng thuận lợi, bộ phim sẽ khởi quay chính thức vào ba tháng sau, đến lúc đó Đường Phong sẽ bay qua Mỹ tiến nhập tổ phim bắt đầu bộ phim đầu tiên có ý nghĩ quan trọng với cậu, bộ phim này có thể không thu được nhiều cái gì phòng bán vé, nhưng lại là một cơ hội tuyệt vời để một người bắt đầu hành động.
Đường Phong xem qua kịch bản cũng rất thỏa mãn về nhân vật của mình, mặc dù trong hai người đàn ông lại bị đặt ở vị trí « cùng loại với phụ nữ », nhưng bởi vì tính cách nhân vật rất phức tạp sẽ làm cho cậu có càng nhiều địa phương để phát huy.
Ở nước Mỹ năm ngày Đường Phong mới cùng Lục Thiên Thần ngồi máy bay trở về, trước khi tham gia đóng phim Đường Phong vẫn còn một tiết mục « tình nhân trong mộng » trên TV cùng việc học tập ở ban huấn luyện siêu sao, thời gian ba tháng cũng vừa vặn để kết thúc công việc ở trong nước, công tác ba tháng sau đó Lục Thiên Thần đều giúp Đường Phong thu hồi, chỉ có đón một ít tạp chí.
Ở trên đường trở về, Đường Phong không ngừng nhúng nhích rồi hàn huyên cùng Lục Thiên Thần bên cạnh có tinh thần chấn hưng mười phần luôn không có ảnh hưởng của việc lệch múi giờ, cậu có chút nghi hoặc cần người đàn ông này giải đáp.
« Tôi nghĩ rằng anh sẽ có ý kiến đối với kịch bản. » Đường Phong thử thăm dò.
"Kịch bản rất lớn mật, đạo diễn có phong cách của mình, bộ phim như vậy có thể sẽ nhận được nhiều lời phê bình, nhưng vẫn có thể tạo được một cậu chuyện trọng tâm, còn hơn đi đóng phim theo quy của mấy chục năm qua, đây là một biện pháp có thể giúp cậu nổi danh rất nhanh." Lục Thiên Thần đang cúi đầu xử lý văn kiện cũng không có nhìn chàng trai bên người, hai tay của hắn gõ bàn phím rất nhanh cũng không có bởi vì nói mà tốc độ bị nhiễu loạn.
Điểm này Đường Phong đồng ý, nói đến cái gì là hành động?
Đại chúng phổ thông rất khó nhận ra hành động của một người là tốt hay xấu, thường đều cần đi qua một nhân vật để lý giải diễn viên, đây là sự thật, Đường Phong cũng vô pháp phủ nhận chuyện có thật.
Hành động cho dù tốt mà không gặp phải nhân vật thích hợp, khả năng cả đời ngươi cũng chỉ có thể như vậy.
Là vàng đương nhiên sẽ phát sáng, mà nếu vẫn luôn luôn chôn dưới nền đất xám xịt, huống chi giá vàng lúc cao lúc thấp, là một người diễn viên đến lúc đã bỏ lỡ tuổi tác tốt nhất mới được người phát hiện thì chỉ có thể lưu lại vô số tiếc nuối.
Lựa chọn làm một diễn viên vĩ đại, cùng một ngôi sao nổi tiếng chiếm lĩnh các phòng bán vé, cậu nghĩ hai vấn đề này hoàn toàn không mâu thuẫn, cậu muốn trở thành một ngôi sao nổi tiếng chi phối các phòng bán vé, cũng muốn trở thành một diễn viên vĩ đại lưu danh sử sách.
Sau khi trở về S thị Đường Phong cứ nghĩ người đầu tiên tìm đến mình sẽ là Charles, nhưng kết quả người thứ nhất tìm đến cửa lại là người cậu nghĩ như thế nào cũng không ngờ được đích thị Trần Minh Húc.
Đường Phong là sau khi tham gia buổi họp của Giải trí Thiên Thần cùng người trong công ty thì gặp phải Trần Minh Húc, cậu căn bản không cần phải làm gì trong hội nghị, đều là do Lục Thiên Thần thuyết phục những con người bảo thủ đón nhận việc Đường Phong tham gia phim của đạo diễn Lý Nguy, cũng vài chuyện vụn vặt sau khi đi Mỹ.
Sau buổi họp Đường Phong dự định lên sân thượng của công ty để hóng gió, Lục Thiên Thần nói sau khi tan tầm sẽ dẫn cậu về nhà trọ của ban huấn luyện siêu sao, mà cậu rốt cuộc không cần phải luôn ở trong phòng làm việc của Lục Thiên Thần mà đờ ra rồi.
Sau đó ngay lúc Đường Phong đang cầm ly cà phê đờ ra trên sân thượng thì Trần Minh Húc hiện ra, vị người dẫn chương trình chạm tay có thể phỏng này mặc một thân quần áo nhẹ nhàng trắng trong thuần khiết, nếu như loại trừ địch ý khó hiểu Trần Minh Húc dành cho cậu, thanh niên này thoạt nhìn rất tốt, là người dẫn chương trình đầu tiên khiến cậu có ấn tượng tốt.
"Anh không đến tiết mục của tôi nữa, vì sao?" Câu nói đầu tiên khi gặp mặt, Trần Minh Húc trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Đường Phong có chút kì quái, chuyện như vậy đáng giá Trần Minh Húc tự mình đến tìm cậu sao?
"Tôi vì sao phải đi tham gia , một tiết mục cố ý làm khó dễ tôi?" Cũng không tính khách khí mà phản kích trở lại, Đường Phong thấy được biểu tình của Trần Minh Húc lộ ra một tia ngạc nhiên rõ ràng, trong đó lại có một chút tức giận.
Trần Minh Húc tức giận cái gì? Đường Phong không rõ ràng lắm, cũng không rõ, có thể có được đáp án trong ngày hôm nay.
------oOo------
Chương 99: Trần Minh Húc (2)
Nổi giận rất tốt, người suốt đời cứ luôn nổi giận sẽ không có giờ phút nhìn đến sự thanh thản trong lòng, cũng rất dễ thổ lộ ra lời nói thật.
Đường Phong đã từng xem qua nhật kí do "Đường Phong quá khứ" lưu lại, trong nhật kí không có bất kì lời nào nhắc đến Trần Minh Húc, nhưng từ những biểu hiện này có thể suy ra, Trần Minh Húc cùng "Đường Phong trước đây" có một chút liên quan.
"Vì sao? Đường Phong, tôi đã nghĩ anh đã thật sự hoàn toàn thay đổi cách cư xử, nhưng hiện tại nhìn đến vẫn là một kẻ lang tâm cẩu phế, anh nói anh đã quên những chuyện lúc trước, tôi đây sẽ nói cho anh biết, đừng cảm thấy là tôi khi dễ anh, là chính anh khẩn cầu tôi để được tham gia tiết mục." Ngực không ngừng phập phồng, Trần Minh Húc thoạt nhìn bị tức giận không nhẹ.
Đường Phong gật đầu, vừa cười vừa nói: "Nhưng hiện tại tôi không cần phải tham gia tiết mục của cậu rồi, cậu nghĩ muốn cái gì, một câu cám ơn sao? Tôi đây cám ơn cậu lúc ở tiết mục một mực giúp đỡ tôi có cơ hội xuất hiện trên màn hình."
Đây tuyệt đối là một câu châm chọc, dù Trần Minh Húc tức giận đến đầu óc loạn thành một đoàn cũng nghe ra được, người dẫn chương trình trẻ tuổi dùng ánh mắt như nhìn quái vật mà nhìn Đường Phong sau đó nhướng mày.
"Tài ăn nói của anh tốt hơn trước đây nhiều nhỉ!"
"Cậu không phải là người đầu tiên nói như vậy!" Đường Phong không dự định giải thích cái gì, một ngày mở đầu liền phải giải thích cả đời, như vậy quá mệt mỏi.
Đại khái là sự trầm ổn lãnh tĩnh của Đường Phong cũng đã lây sang Trần Minh Húc, thanh niên đã không còn quá tức giận như lúc đầu, cũng chỉ liên tục nhìn chằm chằm Đường Phong, nhìn tới nhìn lui, sau khi tỉnh táo lại liền phun ra mấy câu nói ác độc: "Nghe nói mấy ngày trước anh mới đi Mỹ cùng với Lục Thiên Thần, tôi có đúng hay không nên chúc mừng anh, anh canh giữ bên cạnh Lục Thiên Thần như một con chó rốt cục cũng đạt được ưu ái của đối phương?"
Sẽ vì vài câu nói mà nổi giận thì sẽ không là Đường Phong, cậu có chút buồn cười hỏi: "Tôi hiện tại rất ngạc nhiên giữa chúng ta đã từng có cái gì khúc mắc nghiêm trọng khiến cho cậu bây giở đả kích tôi như vậy, nhưng tôi nhớ là cậu cũng không phải đặc biệt hận tôi, bằng không cũng sẽ không để cho tôi tham gia tiết mục của cậu."
Trong giới giải trí muốn đối phó một người đáng ghét, biện pháo tốt nhất chính là giảm thiểu tối đa con đường hấp thụ ánh sáng của người kia mà không phải kéo vào trong tiết mục, dù ở trong tiết mục bị đả kích, đó cũng là một phương pháp để hấp thụ ánh sáng.
Một tiểu minh tinh không có tên tuổi lại không có bất cứ con đường cố định nào để hấp thụ ánh sáng, thực sự là chết chắc.
"Không công bằng..." Trần Minh Húc hít sâu một hơi, phiền muộn ngồi xuống ghế, lông mi liên tục run rẩy, thoạt nhìn như là sắp khóc.
"Điều này thật không công bằng, dựa vào cái gì chỉ có anh quên tất cả, dựa vào cái gì anh hiện tại càng ngày càng tốt, anh rõ ràng là một tên khốn kiếp, bị bụi bặm chồng chất lên." Bắt đầu mắng lên.
Đường Phong buông ly xuống rồi đi tới, cậu đứng ở phía trước của Trần Minh Húc: "Tôi có thể ngồi xuống không?"
"Trước đây anh không có lễ phép như vậy." Trần Minh Húc ngẩng đầu liếc mắt trừng Đường Phong, đạng tiếc ánh mắt không có chút uy hiếp, chỉ càng tỏ ra có vẻ đáng thương.
"Muốn khóc thì khóc đi, không nên nghẹn, đối với thân thể không tốt." Đường Phong ngồi cạnh Trần Minh Húc, cậu luôn rất khó nổi giận với mấy người trẻ tuổi, bởi vì cậu đã từng trải qua những năm tháng của tuổi trẻ, biết rõ ở tuổi này ai cũng có rất nhiều mê man cũng bàng hoàng, bề ngoài thoạt nhìn kiên cường như một con nhím, nhưng trên thực tế đều có mặt yếu đuối của bản thân.
Càng là người đường hoàng, thường thường nội tâm lại càng yếu đuối, bọn họ muốn biểu hiện chính mình rất mạnh mẽ, cho nên luôn luôn nỗ lực chế tạo một loại bầu không khí thôi miên tên "tôi rất mạnh mẽ", đây là một loại màu sắc tự vệ, cũng là giữ lại một cái khích lệ vói bản thân.
Trần Minh Húc cúi đầu hai tay nắm chặt đặt trên hai chần, cả tiếng hô lên: "Tôi không có muốn khóc!"
"Được rồi, tôi biết cậu không khóc." Đường Phong chỉ là quan tâm hậu bối, cũng không có chút hổ thẹn về những việc làm không biết mà Đường Phong trước đây đã làm đối với Trần Minh Húc, nghiêng người đưa tay ôm lấy Trần Minh Húc, lúc thương tâm có người ôm luôn luôn tốt.
Trần Minh Húc ban đầu hơi chút quẫy người một cái, nhưng rất nhanh thì đưa tay ôm lấy Đường Phong, thanh âm có chút nghẹn ngào từ trên vai chàng trai truyền đến:
"Hỗn... hỗn đản! Anh quả thực là một tên đáng ghét! Vô dụng! Không mặt mũi không da, một vương bát đản không biết hổ thẹn!" Trần Minh Húc dựa vào vai chàng trai, gắt gao ôm lấy lưng của Đường Phong, "Tôi hận anh, tôi hận tên ngu ngốc như anh..."
Đường Phong nghĩ, đại khái là Trần Minh Húc đem vốn mắng chửi người tích lũy hơn hai mươi năm qua đều dùng đến trên người của cậu đi.
------oOo------
Chương 100: tính thần bí
Đại khái vì xấu hổ nên Trần Minh Húc sau khi ghé vào vai Đường Phong khóc một trận vừa thông suốt liền bỏ chạy, kết quả đến cuối cùng Đường Phong cũng không biết rốt cục giữa Đường Phong và Trần Minh Húc đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện này đã có bắt đầu, cho dù không có kết thúc cũng sẽ có một cái quá trình, cậu nghĩ Trần Minh Húc hẳn là sẽ trở lại tìm cậu, cho dù không đến, cậu cũng sẽ có lúc nào đó tìm Trần minh Húc trò chuyện một chút.
Thân là chủ nhân hiện tại của khối thân thể này phải có nhiệm vụ hoàn trả tất cả nợ nần.
Ngày cuối tuần sau khi Đường Phong trở về vừa lúc bộ phim mà cậu đóng khi trước được tung ra, kỳ thật nguyên bản bộ phim được an bài sẽ đưa ra ở hai tháng sau, nhưng không biết đài truyền hình có đúng hay không là lo lắng "Đường Phong" bây giờ đang là nhân vật chính của các câu chuyện cho nên sớm đem phim tung ra.
Kết quả cùng dự đoán của đài truyền hình không sai biệt lắm, Diễn xuất của Đường Phong trong phim khiến người có cảm giác có trình độ cao hơn cả diễn viên chính, một thần tượng trẻ tuổi không quá nổi bật lại bị giới truyền thông ghẻ lạnh, nhưng lại bất ngờ được vô số nhà bình luận điện ảnh công khai khen ngợi diễn xuất của Đường Phong, đưa ra đánh giá vô cùng tốt "Một màn ảnh có vô số người, nhưng cuối cùng lại bị một nhạc công không có lời thoại hấp dẫn toàn bộ ánh mắt."
Mặc dù fan của mấy người diễn viên chính đối với việc diễn viên phụ đoạt lấy sự chú ý vô cùng bất mãn, rất tích cực vì thần tượng của mình mà tranh cãi ở các diễn đàn, nhưng đa phần mọi người đều đem tiêu điểm dành cho người thanh niên có biểu hiện xuất chúng.
Không phải mấy người diễn viên chính diễn quá kém, mà là người diễn viên phụ diễn quá mức ưu tú mà thôi.
Đường Phong cũng cảm thấy có chút xấu hổ, cậu là một cái "người từng trải công thành danh toại" cư nhiên còn muốn tranh với mấy hậu bối, giống như tham gia trò chơi online, bên cạnh ngươi có một chuyên gia, nhưng Đường Phong lại là người mở ra trò chơi này.
"Quá tuyệt vời! Quả thực quá tuyệt vời!" Tiểu Vũ hiển nhiên có chút không thể khống chế tâm tình kích động, nếu như trên chân cô không phải là giày cao gót chín phân, đại khái cô sẽ kích động đến nhảy dựng lên.
"Đường Phong, anh không biết bạn bè người thân của tôi có bao nhiêu thích anh, anh diễn vô cùng tốt, tất cả mọi người đều đang thảo luận về anh, những tên hỗn đản từng nói anh quy tắc ngầm đều có thể câm miệng rồi!" Một bên lướt web, một bên lôi kéo Đường Phong đến xem bình luận trên mạng, thật hiếm khi có được xu hướng bình luận hầu như là nghiêng về một phía.
Nhưng kỳ thực kết quả này là có thể dự kiến, nếu như là một đám người lão luyện cùng tham gia, ngươi khả năng trong một chốc không thể phân ra ai giỏi ai kém, nhưng hiện tại lại tương đương với việc thả một đầu sư tử vào một vòng tròn tràn đầy những con cừu, mọi người liếc mắt chỉ thấy được sư tử uy vũ hùng tráng mà không đi nhìn kĩ những con cừu đẹp mắt, hoặc là suy nghĩ xem sư tử và cừu ai lợi hại hơn.
Sự thực rõ ràng sáng tỏ như vậy, thế nên không có chỗ cho nghi vấn phản bác.
"Xem đi, tôi đã nói rồi, biện pháp khiến cho đối thủ câm miệng chính là thành quả." Đường Phong cười vỗ vai tiểu Vũ, đã trải qua sinh hoạt càng chói mắt hơn nên Đường Phong đối với nhân khí không có bao nhiêu ở hiện tại cũng không có nhiều cảm giác, chỉ cần có tác phẩm tốt, nhân khí, danh lợi, cùng tài phú đều sẽ tùy theo mà đến, đó mới là thật.
Người trải qua bão tố sẽ không đối với mưa phùn ngẫu nhiên rơi xuống mà cả kinh.
Theo luồng nhiệt của phim truyền hình, cùng tiết mục "tình nhân trong mộng" và "ban huấn luyện siêu sao" liên tục duy trì lửa nóng, đả có không ít đài truyền hình đem các tiết mục thăm hỏi cùng tiết mục tống nghệ hướng Đường Phong vươn cành ô liu, muốn Đường Phong tham gia tiết mục để tùy tiện nhờ một chút. Đường Phong không ngại lên tiết mục nói chuyện phiếm, nhưng Lục Thiên Thần lo lắng việc Đường Phong hấp thụ ánh sáng quá cao trong một thời gian ngắn sẽ phản tác dụng nên uyển chuyển cự tuyệt lời mời của các đài truyền hình.
Giống như những gì Lục Thiên Thần đã hứa hẹn lúc trước, vị lão bản này rốt cuộc cũng có tính tự giác của một lão bản, ngoại trừ từ chối một vài tiết mục của một số đài truyền hình bên ngoài cũng tích cực liên lạc mấy tờ tạp chí nổi tiếng.
"Tôi nghĩ rằng anh sẽ cho tôi hấp thụ ánh sáng càng nhiều càng tốt." Đường Phong nằm dựa trên ghế mộc bên cạnh hồ bơi trong biệt thự của Lục Thiên Thần, hôm nay sẽ có vài tạp chí đến để phỏng vấn cùng ghi hình cậu, địa diểm quay chụp là có Lục tổng cung cấp.
Lục Thiên Thần hiển nhiên sẽ có cách giải thích: "Bảo trì tính thần bí nhất định đối với một minh tinh mà nói cũng là một loại mị lực."
"Vậy anh cho rằng tình thần bí hiện tại của tôi như thế nào?" Đường Phong nghiêng đầu nhìn qua, cười hỏi.
Đáp án kỳ thực không cần phải nói ra, Lục Thiên Thần nhìn thoáng qua chàng trai, Đường Phong từ sau khi nhảy xuống biển rồi tỉnh lại vẫn luôn rất thần bí, mà Lục Thiên Thần cũng rất hưởng thụ loại cảm giác này, cũng không muốn đi miệt mài theo đuổi vì sao Đường Phong biến thành cái dạng như hiện tại, còn hơn quá trình, hắn càng chú trọng kết quả.
------oOo------
Chương 101: Chụp ảnh tạp chí
Khu nhà biệt thự cao cấp, quần áo hàng hiệu, Lục Thiên Thần hiển nhiên là dự định đem Đường Phong đóng gói thành một ngôi sao có khuynh hướng cảm xúc, mà không phải cái loại bình dị gần gũi.
Nhưng trên thực tế cũng không tính là đóng gói, Đường Phong người này có khí chất vốn có của bản thân cùng với những vật phẩm xa hoa này thật sự rất hòa hợp, đương lúc chàng trai tiền đồ vô lượng này mặc vào trang phục của Gucci hay Louis Vuitton, đeo đồng hồ Thụy Sĩ hiệu Patek Philippe, Lục Thiên Thần cũng không nhìn thấy bất luận cái gì không hợp hoặc mang đến cảm giác áp chế trên người Đường Phong.
Có người mặc quần áo sang trọng cũng không đẹp, mà có người mặc kệ là mặc quần áo hạ giá hay sang trọng đều đẹp như nhau.
Có chút người trời sinh không là một diễn viên hay ca sĩ, mà có người trời sinh đã định định sẽ trở thành một cái siêu sao.
Chủ đề của buổi chụp ảnh hôm nay là —- tự do, nhiếp ảnh gia mong muốn Đường Phong có thể tận lực biểu hiện ra khí chất đặc biệt của mình, trầm tĩnh lại, không pha tạp, mọi người thích phẩm chất chân thành cũng thích người có phẩm chất này, ngôi sao làm dáng cũng không có bao nhiêu người thích.
Chụp ảnh tạp chí đối với Đường Phong chỉ như cưỡi xe nhẹ đi đường quen, mà cậu cũng không cần tìm cách che giấu hay tận lực gì cả, đến lúc ống kính nhắm ngay cậu, chàng trai này có thể bày ra tư thế hoàn hảo đầy quen thuộc.
Khởi đầu là một chút nho nhã anh tuấn, ảnh chụp mang theo hơi thở quý tộc hiện đại, những ảnh chụp này rất tốt, cũng rất đẹp, nhưng giống như nhiếp ảnh gia đã nói, Đường Phong cần đem khí chất đặc biệt của mình biểu hiện ra ngoài, nếu như cói đến ảnh chụp đẹp, trên đời này càng có nhiều người mẫu có thể làm tốt hơn cậu nhiều.
Cùng nhiếp ảnh gia hỗn chiến hồi lâu Đường Phong cũng nhập vào rồi, bắt đầu là nới lỏng chỉnh sửa cà vạt chỉnh tề, Nhiếp ảnh gia cấp tốc đem hình ảnh này ghi lại, nhiếp ảnh gia rất tán thưởng biểu hiện của chàng trai, một bên âm thầm may mắn động tác của mình đủ mau lẹ, hắn cho rằng là mình đã bắt được mặt mị lực thiên phú của Đường Phong.
Nhiếp ảnh gia đã chụp ảnh cho không ít ngôi sao, trong hàng trăm tấm ảnh chụp mới có thể chọn ra được duy nhất một tấm ảnh gọi là thành công, ngay lúc nhiếp ảnh gia cảm thấy may mắn vì hôm nay sớm bắt được "tấm ảnh thành công" của Đường Phong thì chàng trai này lại lấy tốc độ nhanh nhất để nói cho hắn biết, lúc này mới chr là bắt đầu mà thôi.
"Tôi nghĩ tới làm một ít tư thế mới." Đường Phong tựa hồ có chút ngoạn điên rồi, đối với lần đầu tiên chụp ảnh sau khi sống lại, cũng ứng với chủ đề "tự do" này, cậu cần một chút phóng túng.
Nhiếp ảnh gia vừa nghe liền vui vẻ, bọn họ không sợ ngôi sao làm những tư thế lung tung bừa bãi, mà là những ngôi sao không dám đi nếm thử: "Có thể, chỉ cần cậu cảm thấy thoải mái là được."
Sau đó Đường Phong đem cà vạt tháo xuống, dùng cà vạt đem hai tay của mình buộc cùng một chỗ, hướng màn ảnh làm một động tác vẻ mặt khoa trương lại hảo ngoạn, giống như đang sợ hãi than cậu bị trói lại rồi!
Nếu như nói lô ảnh chụp đầu tiên là thể hiện một thân nam nhi đầy mị lực của Đường Phong, như là thành thục, ổn trọng, giỏi giang cùng quý khí, như vậy những bức ảnh chụp phía sau chỉ có một đại nam nhân mang chút tính cách trẻ con.
Đường Phong hướng màn ảnh lộ ra một nụ cười tươi rói, quần áo mất trật tự dựa vào trên ghế salon, một chân rơi trên mặt đất, một chân khoát lên tay vịn của ghế sô pha, cái loại tư thế mở rộng này có đôi khi khiến nhân viên công tác ở hai bên mặt đỏ tim đập.
Ấn tượng của khán giả đối với Đường Phong đại khái dừng lại ở những từ ngữ không chút sáng tạo như "mỹ nam cổ điển" "ôn nhuận nho nhã" , nhưng nếu như bọn họ thấy được loạt ảnh chụp này của Đường Phong nhất định sẽ đổi mới cách nhìn, người nam nhân thoạt nhìn ổn trọng này sẽ híp mắt cắn ngón tay, sẽ trừng đôi mắt vô tội lại đáng thương để lấy lòng, cũng sẽ lộ ra biểu tình hung ác độc địa tràn đầy sát khí...
Chụp ảnh tạp chí thuận lợi trước nay chưa từng có, nhiếp ảnh gia không biết mệt mỏi cùng Đường Phong loạn chuyển khắp nơi trong khu nhà cao cấp, Lục Thiên Thần vẫn luôn đứng nhìn bên cạnh, không có ngăn cản bất kì hành động nào của Đường Phong, người này chẳng những có tiềm chất trở thành siêu sao, thậm chí cũng có thể đi làm người mẫu.
Một ngày đối mặt với ống kính, cả người Đường Phong phát ra mị lực làm cho người khác không dám nhìn thẳng, Lục Thiên Thần có đôi khi sẽ sản sinh một loại ảo giác, Đường Phong bình thường cùng hắn nói chuyện phiếm thật sự là Đường Phong đang đứng trước ống kính kia sao?
Tác phong hành sự của Đường Phong rất dễ khiến người khác trở thành bằng hữu của cậu, nếu như nhiếp ảnh gia không phải là còn có công việc vào buổi chiều, phỏng chừng bọn họ còn có thể uống xong trà buổi trưa rồi tâm sự cả ngày.
Chụp ảnh giằng co nửa ngày đều rất thuận lợi.
"Ở lại ăn cơm, Charles cũng sẽ đến." Sau khi tổ chụp ảnh cho tạp chí rời đi, Lục Thiên Thần liền nói.
Nghe tựa hồ không phải chờ mong kẻ khác như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com