Chương 11: Tiến bộ part 02
"Cái gì..."
Sakura nhìn cả căn phòng với cả hai bên mày nhướn lên. Rất nhiều genin từ mọi quốc gia tập trung trong một lớp học bé tí, tất cả đều chìm vào im lặng khi đội của cô bước vào, chẳng ai trông tươi tỉnh hết.
Một sự khởi đầu tuyệt vời.
"Sasuke-kun!" Chưa ai kịp chớp mắt, Yamanaka Ino đã nhảy bổ lên lưng Sasuke, hai tay nhỏ choàng lấy cổ cậu, má áp sát vào má cậu. "Cậu đã ở đâu thế hả, xinh trai? Cậu đúng là biết cách xuất hiện vào phút cuối đấy nhỉ?"
Thế rồi, như thể vừa nhận ra phần còn lại của Đội 7 cũng có mặt, con nhỏ nhăn nhó với Naruto và Sakura.
"Hai người thì cứ việc biến đi nhé." Nhỏ hất bộ móng sơn màu tím với động tác đuổi đi.
Sasuke, về phần mình, nhìn trông cứ như người bị ép ăn món tệ nhất trong lịch sử vậy. Sakura khịt mũi, còn Naruto làm bộ mặt buồn nôn; cậu chẳng thấy được thứ mà hầu như mọi cô gái trong làng nhìn thấy ở cậu đồng đội đáng ghét.
"Ino, đừng phiền phức nữa," một genin với mái tóc nâu buộc thành cái đuôi ngựa bù xù lầm bầm, tay đút trong túi quần. Cậu thở dài. "Trời, lắm chuyện thật đấy."
"Ái chà, chẳng phải là Ba tên hề đây sao," Naruto cười lớn và nhận lấy một cái lườm cáu kỉnh từ đồng đội của Ino. "Đứa dở bám Sasuke, Thằng ngốc lười biếng và Tên mậ-"
"Tên ngốc lười biếng" được nhắc ở trên liền lấy tay che miệng Naruto, hướng về phía cậu bạn quá khổ một cái liếc lo lắng. Suýt nữa thì cậu đã nói từ cấm rồi.
"Hừ, Shikamaru, bình tĩnh nào," cậu tóc vàng càu nhàu, giật lùi lại. "Tôi không có–"
Cậu chưa kịp nói hết câu thì một giọng nói ồn ào và khó chịu đã vang lên. "Xem ra cả lũ đã ở đây hết rồi!"
Và rồi Đội 8 bước vào, nhóm cuối cùng trong ba đội tân binh Konoha. Naruto lườm người vừa nói, một cậu tóc nâu đội mũ có chú cún bám trên đầu.
"Thật buồn là tính cả cậu nữa," Shikamaru lầm bầm.
"Ghừ, là Kiba..."
"Các cậu xuất hiện làm tôi bất ngờ đấy," Kiba chế nhạo, lờ đi mấy cú đấm phóng về phía mình. "Tụi này đã luyện tập ghê lắm, còn lâu các cậu mới hơn được!"
"Im đê!" Naruto nổi khùng, chỉ chỏ một cách thô lỗ về phía cậu ta. "Có mà cậu còn lâu mới thắng nổi tôi ấy!"
"M-Mình xin lỗi, Naruto-kun," cô gái bên cạnh Kiba lắp bắp, không dám nhìn vào mắt cậu. "K-Kiba-kun không có ý nói như vậy đâu..."
"Cậu nói gì thế, Hinata? Ý tớ chính là vậy mà!"
Sakura, đang dần phát chán với cuộc nói chuyện (nếu nó được gọi là thế), để ý thấy một genin tóc trắng lớn tuổi hơn tiến tới gần.
"Mấy cậu có thể im lặng giùm anh cái được không?" anh ta nhắc nhở, giọng nhẹ như chỉ nghiêm túc có một phần. "Ba nhóm mấy đứa chẳng biết cư xử gì hết. Đây có phải chuyến tham quan đâu."
"Anh nghĩ mình là ai hả?" Ino gầm gè, miễn cưỡng tụt xuống khỏi người Sasuke.
"Anh á?" Anh ta cười khẩy, tay chỉnh lại kính. "Yakushi Kabuto." Chuyển trọng tâm sang một chân, anh ta khoanh tay. "Các cậu hãy mở to mắt ra mà nhìn xung quanh mình đi." Ngay sau khi đám genin tân binh vừa làm theo, anh liền gật đầu tới một nhóm cách đó không xa. "Bọn người Làng Mưa đằng kia khá là nóng nảy đó; nếu là anh, anh sẽ coi chừng. Còn đám Làng Cỏ kia thì chuẩn bị nổi điên kìa." Điệu cười khẩy càng rộng thêm. "Mấy đứa còn phải học nhiều về cách cúi đầu và những người không nên chọc tức lắm. Nhưng mà thôi, cũng chẳng tránh được; như mọi tân binh khác, mấy đứa nghĩ mấy đứa biết hết. Anh đây cũng nhớ nó như thế nào."
"Có nghĩa là anh đã trượt kì thi này ít nhất một lần rồi," Sakura thêm vào, bình thản đón lấy ánh mắt của anh ta.
"Hơn một lần ấy chứ," anh thành thật đồng tình. "Đây là lần thứ 7 anh tham gia rồi đấy."
"Chà!" Naruto cười toe. "Chắc anh có nhiều kinh nghiệm lắm nhỉ?! Anh phải giúp bọn em đấy!"
"Cậu quên là anh ta đã trượt 6 lần rồi à," nữ đồng đội của cậu cắt ngang. "Dù nhiều kinh nghiệm hay không, rõ ràng là anh ta chưa hề nắm được cách để qua kì kiểm tra."
Kabuto mỉm cười khó khăn, trông vừa thích thú vừa bực bội. "Dễ thương thật," anh ta đáp lại. "Nhưng anh đây dù gì cũng có kinh nghiệm đấy nhé, và nếu mấy đứa suôn sẻ thì vẫn cần sự giúp đỡ của anh." Anh lôi ra một tập bài từ trong túi. "Chí ít thì anh cũng có thể cho mấy đứa chút kiến thức về tình hình bằng những thẻ bài kĩ năng shinobi này."
"Thẻ kĩ năng shinobi?" Kiba nhắc lại, chun mũi vào. "Chưa từng nghe đến."
Kabuto rút ra một lá rồi cúi người, đặt nó lên sàn. "Nói cho đơn giản, thông tin là sự tập hợp về các kĩ năng mà ta dùng, chuyển hóa nó thành biểu tượng, rồi đốt vào những thẻ bài sử dụng chakra này. Anh đã mất 4 năm trời để thu thập toàn bộ kiến thức cần thiết cho kì thi này đấy. Tổng cộng là có gần 200 lá tất cả." Anh ta lật nó lên, rồi gõ gõ vào nó bằng ngón giữa. "Chúng trống trơn, phải không nào? Cách duy nhất để đọc đợc dữ liệu trên lá bài là dùng chakra để mở khóa."
Tạo hổ ấn bằng một tay, anh ta trút chakra vào tấm bài cho tới khi chữ viết và hình ảnh hiện lên trên bề mặt. Một tấm bản đồ thế giới xuất hiện, và những ô nhỏ làm bằng chakra nâng lên từ mặt lá bài, mỗi quốc gia lại có một độ cao khác nhau.
"Có bản đồ ở trong lá bài để làm gì cơ chứ?" Ino cạnh khóe. "Mọi người đều biết mỗi quốc gia ở đâu; ngay từ học viện đã được biết rồi mà."
"Ah, nhưng nó không chỉ là bản đồ thôi đâu," anh ta phản bác. "Nó cho thấy có bao nhiêu genin được gửi tới từ mỗi quốc gia tới Kì thi Chuunin năm nay. Hơn cả, anh còn có dữ liệu của từng quốc gia gửi genin tới kìa, mặc dù Làng Âm thanh thì không có nhiều lắm, nó khá là nhỏ và cũng không được nhận nhiều sự tôn trọng."
Sasuke nheo mắt lại. "Anh có thẻ dữ liệu của từng thí sinh không?"
Kabuto mỉm cười ranh mãnh. "Cậu để ý đến ai hả?" anh ta hỏi, thu lại chakra từ tấm thẻ bản đồ/biểu đồ rồi đặt lại nó vào cỗ bài. "Anh phải công nhận là nó chưa hoàn thiện, nhưng anh đã có thông tin của tất cả thí sinh năm nay, kể cả đội của cậu. Cứ nói xem cậu biết gì về người này, để anh tìm và nói cho cậu biết thứ anh có."
Sakura cau mày, kiềm lại một cơn ớn lanh. Anh ta đã có dữ liệu về đội của họ rồi ư? Không hay chút nào. Gã này khiến cô có cảm giác không tốt. Cứng người, cô tự hỏi liệu anh ta có biết gì về "aniki" không.
Cô phải để mắt đến Yakushi Kabuto.
"Có hai người," Sasuke đáp. "Gaara của làng Cát và Rock Lee của làng Lá."
"Cậu biết cả tên cơ à?" Kabuto gần như bật cười. "Thế thì dễ thôi."
Anh ta lôi ra hai tấm thẻ từ trong cỗ bài bằng một động tác nhanh lẹ, tất cả đều quan sát những tấm thẻ sáng lên với chakra. Anh đặt một tấm xuống sàn.
"Đầu tiên là Rock Lee. Cậu ta lớn hơn ba đứa một tuổi. Những nhiệm vụ đã làm: 20 nhiệm vụ cấp D và 11 nhiệm vụ cấp C. Giáo viên jounin của cậu ta là MaitoGai, thể thuật của cậu ta tiến bộ vượt bậc trong năm nay. Không có tài năng nào khác đáng nhắc đến. Cậu ta được đánh giá là xuất sắc trong đám genin năm ngoái nhưng không đăng kí Kì thi Chuunin, vậy nên cũng là tân binh như mấy đứa. Đồng đội là Hyuuga Neji và Tenten."
Thể thuật à? Sakura ngẫm nghĩ. Thế thì cô đã đúng; cậu ta là người đã đổ mồ hôi để giành lấy chỗ đứng, bởi vì thể thuật không phải là thứ có thể học trong một ngày.
Kabuto lấy ra một tấm thẻ khác.
"Tiếp theo là Gaara của làng Cát, thường được biết tới là Sabaku no Gaara. Không rõ số nhiệm vụ cấp D, 8 nhiệm vụ cấp C và, ái chà, 1 nhiệm vụ cấp B. Không có nhiều shinobi tân binh được nhận đâu. Thông tin khác duy nhất mà anh có là cậu ta trở về từ mỗi nhiệm vụ mà không hề có một vết xước."
Sasuke im lặng nhìn 2 tấm thẻ, những bánh răng vô hình đang quay trong đầu cậu.
"Cũng dễ hiểu," Kabuto kết luận, thu lại chakra rồi cất mấy tấm thẻ bài. "Tất cả genin ở đây đều giống như họ - xuất sắc, được chọn lọc và là những người ưu tú nhất. Phải như vậy thôi, bởi vì kì thi này rất tàn nhẫn." Nụ cười lươn lẹo của anh ta vẫn không lung lay ở câu cuối. "Anh chẳng biết thầy mấy đứa nghĩ gì khi cho cả 9 tham gia nữa."
Sakura chẳng thấy sợ đơn giản vì trượt kì thi không là gì với cô. Nếu nó là mục tiêu thì chắc chắn cô đã thấy hơi lo lắng, nhưng cô ở đây chỉ để đấu với những người mạnh hơn và tăng sức mạnh cho bản thân thôi.
Cô chuyển ánh nhìn sang Naruto, cậu đang đứng cúi gằm đầu, run rẩy. Đôi mày cô nhướn lên. Từ khi nào mà cậu ấy tiêu cực vậy. Naruto giống như mặt trời – một nguồn năng lượng nồng nhiệt vô hạn. Những thứ này đâu thể làm cậu sợ được.
Cô đặt tay lên vai cậu, tuy không nói một lời nhưng vẫn muốn an ủi. Nếu người Naruto mà suy sụp được thì cái gì giữ cho cô không giống như thế?
Ngay sau đó, cậu chống một tay lên hông và chỉ chỏ về phía cả căn phòng đầy genin, gào tướng lên theo cái cách mà chỉ mình cậu làm được. "TÊN TÔI LÀ UZUMAKI NARUTO, KHÔNG AI TRONG SỐ CÁC NGƯỜI ĐẤU LẠI ĐƯỢC TÔI HẾT! DATTEBAYO!"
Ngoài 9 người bọn họ và Kabuto, còn có 143 thí sinh khác – tất cả đều đang lừ mắt về phía họ.
"Cậu ta bị làm sao thế hả?!" Ino la lên, lườm Sakura như thể đó là lỗi của cô.
"Thằng ngốc đó sẽ khiến bọn mình bị giết mất thôi," Shikamaru rên rỉ.
Naruto khoanh tay để sau đầu, toét miệng cười hoan hỉ. "Yeah! Thoải mái thật đấy!"
"Làm ơn đi," Sasuke khịt mũi, nhưng không thể ngăn được cái cười nhếch môi.
Kiba xoa mũi, cười ngặt nghẽo. "Thằng lùn đó có gan đấy."
Thở dài, Kabuto nhún vai rồi khẽ lẩm bẩm. "Biết làm sao được."
Tiếp ngay sau đó, anh ta đã nhảy bật lại để tránh hai cây kunai. Gã ninja làng Âm thanh tấn công vẫn đang ở trên cao từ nơi hắn bật khỏi cái bàn, còn gã thứ hai thì đã phóng tới trước. Hắn tạo ấn chú lạ hoắc bằng một tay rồi vung tay ra đấm móc. Kabuto né, cười khẩy, để rồi cứng người khi cặp kính của anh ta vỡ tan.
"Cái quái gì thế?" Ino kêu lên đầy hoài nghi. "Tên đó đã chạm vào anh ta đâu!"
"Chắc là trượt qua mũi anh ta rồi," Shikamaru lầm bầm. "Đáng đời, ai bảo ra vẻ cho lắm vào."
Một cơn rùng mình lướt qua xương sống Kabuto trước khi anh ta đổ gục xuống, nôn ra những thứ đã ăn trong ngày hôm đó.
"Eo ơi, anh ta nôn kìa!"
"Kabuto!"
"Anh không sao chứ?!"
"Mày đúng là tên yếu ớt," gã tấn công chế nhạo, đầu hắn quay theo góc độ rất kì quái. "Thật buồn cho một tên đã tham gia tới tận 7 năm trời."
"Bọn ta không vui trước lời bình luận về làng tụi này đâu," gã phóng kunai khúc khích cười. "Tốt nhất mày nên thêm cái này vào trong đống lá bài đi: ba genin làng Âm thanh vượt qua được năm nay."
Thế rồi, trước khi bất kì ai kịp cử động, một tiếng "Im lặng coi, lũ ranh con!" vang lên cùng với làn khói trắng bốc lên trước căn phòng.
"Cái gì ---"
Khi làn khói tan đi, hiện ra 20-30 chuunin và jounin, đứng đầu là một người đàn ông hói đầu phủ đầy sẹo. Ông ta, rõ ràng là người dẫn đầu, bước lên phía trước rồi nói với những genin cứng người.
"Cảm ơn đã chờ đợi," ông ta lên tiếng với một chút có thể là mỉa mai. "Tên ta là Morino, Ibiki, và ta sẽ là giám khảo cho phần thi thứ nhất của Kì thi Chuunin."
Đáp lại ông là sự yên lặng, ngoại trừ vài tiếng nuốt chửng. Ông ta nói phải là khá đáng sợ; nếu đây là giám khảo phần thi đầu thì họ có thể tạm đoán ra người dẫn đầu phần tiếp theo rồi.
"Genin làng Âm thanh," Ibiki nói tiếp một cách cụt lủn, "đừng quậy phá nữa. Các người có muốn trượt trước khi kì thi bắt đầu không?"
"Thành thật xin lỗi," tên tấn công Kabuto lầm bầm. "Tụi tôi hơi quá trớn."
"Về cái đó," vị giám khảo nói thẳng, "không được phép của ta thì không được đánh nhau – và nếu đã được ta cho phép, thì giết đối thủ cũng không bị chịu phạt. Bất kì kẻ nào không phục tùng sẽ trượt ngay lập tức." Ông ta nhìn thẳng vào mọi genin, từng người một. "Đã rõ cả chưa?"
Những người trước vốn đã lo lắng nay lại càng lo lắng hơn nữa.
"Giờ chúng ta sẽ bắt đầu." Ông ta giơ lên một tấm gỗ vuông có khắc số 1. "Thay vì ngồi vào chỗ đã được sắp xếp, các ngươi sẽ chọn một trong số những tấm bảng đó rồi ngồi vào vị trí trên bảng. Bọn ta sẽ tới đưa giấy thi."
Một khoảng lặng dài trôi qua.
"Cái gì?!" Naruto hét lớn. "Thi viết à?!"
Năm phút sau, cậu đã ngồi sụp xuống bàn, tay vò tóc. Hinata ngồi ngay bên phải ném sang cho cậu mấy cái nhìn lo lắng.
"Không được mở bài thi cho đến khi ta bảo," Ibiki cảnh báo, mắt quét qua đám người. "Nghe cho kĩ đây bởi vì ta sẽ không nhắc lại. Không được phép hỏi. Ngoài ra còn có vài điều luật nữa."
Sakura nhướn mày. Luật à? Không được hỏi? Nghe đáng nghi quá.
"Luật thứ nhất: mọi người đều bắt đầu với 10 điểm. Bài thi có 10 câu hỏi, mỗi lần trả lời sai sẽ mất đi một điểm."
Naruto lơ đãng gật đầu. Nghe có vẻ dễ đây, ít nhất thì cậu có thể làm vài câu đúng được.
"Luật thứ hai: đây vẫn là một kì thi đồng đội. Qua hay trượt đều quyết định bằng tổng điểm của cả nhóm."
Sakura cau mày. Ông ta không thề nói tổng điểm bao nhiêu thì qua hay trượt, nhưng vì không được phép hỏi nên cô không thể lên tiếng... Chuyện này bắt đầu có chút kì lạ rồi đấy.
"Luật thứ ba: nếu bị phát hiện gian lận, mỗi thành viên trong nhóm sẽ bị mất đi 2 điểm."
Có nghĩa là mất đi 6 điểm vì gian lận. Tuyệt thật. Shikamaru cau mày nhìn Ino. Đừng có làm gì ngu ngốc đấy.
"Nếu để giám thị bắt được đang gian lận sẽ ảnh hưởng xấu tới bản thân và cả đội," Ibiki giải thích. "Với một chuunin, làm ảnh hưởng xấu tới cả đội là điều không thể chấp nhận, những kẻ làm vậy sẽ trượt."
Vụ hạ điểm không thể quá nhiều được, Sakura tự nhắc nhở. Ông ta cũng không buồn nhắc tới, vậy nên chắc chỉ là cách đe dọa mà thôi. Miễn là Naruto đừng có gian lận thì không sao hết' Sasuke và mình chắc chắn có thể kéo tổng điểm cho cả đội.
"Và còn một điều nữa: nếu bất kì thí sinh nào mất hết cả 10 điểm, thì toàn đội của người đó sẽ cùng trượt, cho dù hai người kia có làm bài tốt đến cỡ nào đi chăng nữa."
Sakura đập trán xuống mặt bàn. Mắt Sasuke giật giật.
Naruto nuốt khan, mồ hôi chảy ròng ròng. Mình có thể cảm nhận được sát khí của họ từ tận chỗ này...
"Cuộc thi diễn ra trong vòng 1 tiếng," Ibiki nói. "Bắt đầu!"
Ngay lập tức, tất cả genin đều mở giấy thi.
Thở dài, Sakura nghiến răng. Cậu ta có thể kiếm ít nhất là một điểm mà, cô khẳng định. Mình biết. Naruto đâu có ngu đến thế.
Với bút chì trong tay, cô xem lướt qua câu hỏi đầu tiên.
"Giải đoạn mật mã sau và tóm tắt ý nghĩa."
Cô tự gật đầu. Cái này dễ.
Naruto làm được câu đó. Chắc vậy. Mà cũng có thể không...
Chỉ trong vòng 2 phút, cô đã tới câu hỏi tiếp theo.
"Đường parapon đánh dấu điểm B cho thấy khoảnh cách xa nhất có thể phóng shuriken hiệu quả tới kẻ địch A trên đỉnh ngọn cây cao 6-7m. Hãy tính toán viễn cảnh cụ thể và trình bày khoảnh cách phóng shuriken hiệu quả, trong đó tốc độ mà shinobi A dùng để tấn công bất kì kẻ địch nào nằm trong bán kính đường shuriken bay đã miêu tả. Trình bày bài làm."
Sakura nhắm mắt lại mệt mỏi.
Naruto sẽ không có lấy nổi một điểm trong cái bài thi ngớ ngẩn này mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com