Chương 7 (H)
Mang tâm trạng hoang mang chạy về phòng chị, chỉ vừa mới tới trước cửa lại nghe tiếng khóc nghẹn ngào của chị "Nhất Nhất em đâu rồi, thì ra tất cả những gì nãy giờ chỉ là mơ thôi sao, thật sự em đã từ bỏ chị rồi sao Nhất Nhất."
Vội vàng mở cửa xông vào ôm lấy chị "Không có, Nhất Nhất của chị đây mà, Nhất Nhất của chị chưa bao giờ từ bỏ chị hết."
"Thật không Nhất Nhất sẽ không bao giờ bỏ Dao Dao sao?"
Nghe thấy chất giọng làm nũng của chị làm tim em hẫng đi hẳn một nhịp, nhẹ nhàng vỗ lưng chị bảo "Thật mà Nhất Nhất sẽ không bao giờ rời bỏ Dao Dao cả."
"Bây giờ thì ngoan ngoãn nằm đây em đi nấu ít canh giải rượu cho chị được không?" nói rồi em buông ra định đứng dậy, bất ngờ lúc này Dao Dao bỗng ôm chặt cổ em lại không chịu buông ra "Đừng đi...đừng...đừng bỏ chị mà Nhất Nhất." vừa nói nước mắt chị bắt đầu rơi.
Chị vừa khóc em lại bắt đầu bối rối rồi dịu dàng vỗ lưng chị nói "Dao Dao ngoan không khóc nữa được không, em không có bỏ chị mà chỉ là đi nấu canh giải rượu cho chị thôi nếu không ngày mai sẽ nhức đầu đó được không Dao Dao."
Mặc cho sự khuyên nhủ của em chị vẫn ôm chặt lấy không buông, bất lực em đành đứng dậy đi vào bếp với một con koala đang dính trên người. Không biết là do sức nóng của nhà bếp hay hơi thở từ chị, toàn thân em bắt đầu trở nên nóng bực khó chịu, chật vật trong nhà bếp rất lâu mới có thể hoàn thành được bát canh giải rượu. Đặt chị lên lại giường rồi từ từ đút chị uống hết bát canh, có vẻ canh có tác dụng vì chị đã tỉnh táo lại một chút.
Sau khi uống hết bát canh giải rượu Dao Dao đã tỉnh hơn một chút, nhìn rõ được trước mắt chính là người chị luôn mong nhớ, không biết có phải tác dụng của rượu hay không nó khiến chị trở nên dũng cảm, kéo sát em lại gần mình, tay giữ lấy gáy em nhắm đúng vào môi em mà hôn xuống. Tuy bất ngờ về hành động của chị nhưng em nhanh chóng thích nghi, không để chị chiếm thế thượng phong quá lâu, em nhanh chóng giành lai quyền chủ động, lấy tay đặt lên gáy của chị kéo gần lại mình để nụ hôn có thể trở nên sâu hơn, chiếc lưỡi tinh nghịch bắt đầu tàn phá bên trong khuôn miệng chị dần dần hút hết dịch ngọt trong miệng chị, cho tới khi chị chịu hết nỗi mà vỗ lấy vai em, em mới bỏ ra. Sau nụ hôn dài ngắm nhìn khuôn mặt đỏ ửng của chi lúc này em mới lên tiếng "Chị đã tỉnh rượu hẳn chưa, có nhận thấy được người trước mặt chị là ai chưa, em không phải Viên Nhất Kỳ đâu."
"Không chị không hề nhận nhầm em là Nhất Nhất, Nhất Nhất của chị. Mặc dù có lẽ đã muộn rồi nhưng chị yêu em Nhất Nhất." Lấy chút cam đảm còn xót lại chị lớn tiếng nói.
Nhìn chị với ánh mắt khó tin em đáp "Sao chị nghĩ đã muộn rồi?"
"Không phải...không phải em đã ở bên...ở bên Châu Châu rồi sao?" quay mặt đi hướng khác chị run rẩy đáp.
Một lần nữa kéo chị nhìn thẳng vào mình em nói "Dao Dao à trái tim em nhỏ lắm, nó chỉ chứa được một người thôi, mà chị biết không từ ngày đầu gặp chị vị trí này đã không còn dành cho ai khác được nữa rồi. Nhưng chị có chắc chắn với quyết định của mình, nó không phải là sự ngộ nhận nào đó hay sự hiểu lầm nhất thời vì em có tính chiếm hữu rất mạnh đó, khi chị đã quyết định rồi thì em sẽ không buông tha cho chị đâu, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì em cũng sẽ không để chị rời xa em đâu."
Nhìn thẳng vào ánh mắt em chị đáp "Không lần này sẽ không phải là một sự ngộ nhận nào nữa cả, chị yêu em chị có thể chắc chắn vào điều đó. Thời gian qua đã quá đủ với chị rồi, cảm giác không có em ở bên, cảm giác nhìn thấy em vui vẻ bên người khác như hàng ngàn mũi dao đâm sâu vào tim chị. Chị sẽ không hối hận cũng sẽ không rời xa em đâu."
Chỉ chờ có thế em lập tức nhào tới ôm chị vào lòng, dùng đầu mình không ngừng cọ vào vai chị, tham lam dùi đầu vào cổ chị mà hít hà mùi hương mà lâu rồi em không được cảm nhận, cho tới khi nghe chị trong lúc vô thức lại rên nhẹ một tiếng làm em giật mình buông ra, miệng ríu rít xin lỗi.
Nhìn bộ dáng lo lắng của em chị chợt bậc cười dùng chất giọng nũng nịu của mình chị lên tiếng "Nhất Nhất hôn chị...mau hôn chị"
Một lần nữa bị chị đánh bại em nhào tới ngấu nghiến môi chị, không phải nụ hôn dịu dàng, thăm dò như hồi nãy, lần này em nhanh chóng công thành chiếm đất, mạnh bạo chiếm hữu mà mút lấy môi chị, lưỡi cũng nhanh chóng quấn quít với lưỡi chị mà chơi đùa, tay em cùng bắt đầu không yên mà vuốt ve lưng chị. Cho đến khi chị không chịu nỗi nữa mới dứt ra. Chứng kiến chị vùi đầu vào cổ em mà thở dốc, từng hơi thở ấm nóng của chị phả vào cổ em khiến toàn thân em dần nóng lên. Nhẹ nhàng đẩy chị ra em lên tiếng "Đừng, chị làm thế em thật sự sẽ chịu không nỗi."
Nở nụ cười quyến rũ chị nói "Hửm! Nếu chịu không nỗi Nhất Nhất sẽ làm gì chị vậy"
"Đừng như vậy Dao Dao em không muốn làm hại chị."
Tà mị trả lời "Nếu chị muốn Nhất Nhất làm hại chị thì sao." Như để đảm bảo chắc chắn em sẽ không thể cưỡng lại nữa chị nắm lấy ngón tay em đưa vào miệng khẽ mút.
Đoàng sự nhận nhịn từ nãy giờ đều bay biến mất, em đè chị lên giường, nắm chặt hai tay chị đặt lên đỉnh đầu, vùi đầu vào cổ chị mà liếm mút cho tới khi nghe được những tiếng rên khe khẽ của chị em mới hài lòng mà bắt đầu lột bỏ toàn bộ quần áo trên người cả hai.
"Dao Dao em sẽ cho chị biết khiêu khích em ngày hôm nay chính là điều sẽ khiến chị phải hối hận khi nghĩ lại đó"
Nói rồi em tiếp tục hôn lấy môi chị, dày vò khoang miệng chị, hút hết toàn bộ mật ngọt trong đó, sau khi cảm thấy đã đủ em bắt đầu dời xuống cổ chị mà cắn mút.
"Uh...đừng Nhất uhhh....sẽ để lại dấu Nhất uh...mai còn có lịch diễn Nhất uh..."
Nghe được sự cầu xin của chị em đành khó chịu buông bỏ chiếc cổ thơm ngọt của chị, tuy vậy vẫn không tha cho chị, lựa chọn những vị trí đảm bảo khó nhìn thấy nếu như che dấu kĩ mạnh bạo cắn xuống, hài lòng ngắm nhìn dấu ấn của mình trên cơ thể chị. Em bắt đầu dời xuống nhũ hoa của chị mà bắt đầu liếm mút, lâu lâu chơi ác cắn mạnh một cái, không để bên kia trống vắng tay em cũng bắt đầu mò lấy bóp nắn, lâu lâu lại ngắt nhẹ đỉnh một cái, cho đến khi hai bên nhũ hoa đã sưng tấy dựng thẳng lên.
"Ahhh...Nhất Nhất đừng cắn ahhh...đau...đau uhhhh...đừng cắn mà."
"Không phải chính chị quyến rũ em sao bây giờ thì rên lớn tiếng lên cho em nghe xem nào."
"Uhhh...Nhất Nhất hư quá uhhh...em thật hư nha."
"Phải hư như vậy mới thỏa mãn được chị chứ"
Nói đoạn em tiếp tục công việc của mình, lần này em bắt đầu nhẹ nhàng mà trườn xuống bụng chị mà liếm láp cho tới khi cảm nhận được cơ thế chị khẽ run lên em mới bắt đầu mở rộng chân chị ra, nhìn vào hoa nguyệt hồng hào của chị. Vốn xẩu hổ muốn khép chân lại thế mà một cái chạm khẽ của em vào hoa nguyệt của chị khiến khí lực toàn thân hoàn toàn mất hết, chị mềm nhũn người ra thở hổn hễn.
"Dao Dao à chị cũng thiệt hư nha chỉ mới như vậy mà đã ướt đẫm hết rồi sao"
Nói rồi em bắt đầu vùi đầu vào hoa nguyệt chị mà mút liếm, chiếc lưỡi ma thuật bắt đầu tàn phá hoa nguyệt ướt đẫm của chị, không chỉ thế nó còn tìm kiếm lỗ nhỏ mà không ngừng đâm chọt, lâu lâu em còn tà ác khẽ cắn nhẹ hạt đầu bên ngoài khiến chị hét lên.
"Uhh...đừng cắn mà Nhất uhmm...sướng quá...uhm đừng cắn mạnh như vậy Nhất ahhhh......"
Cho tới khi chị ra đầy miệng em, em bắt đầu trườn lên lại cuối đầu hôn chị, bắt chị phải chính mình nếm trải hương vị dịch tình của mình. Cho tới khi thấy đủ em bắt tiếp tục hôn, cắn nhẹ vàng tai chị, tay thì nhẹ nhàng sờ mó hai bên đùi chị
"Nhất uh... đừng cắn nữa mà uhhh...Nhất chị khó chịu uh...khó chịu quá Nhất"
"Hửm khó chịu chỗ nào nói em nghe thử"
"Tiểu Dao Dao uhhh....tiểu Dao Dao khó uhhh...chịu"
"Thế em phải làm sao mới được"
"Cho chị uhh...cho chị đi Nhất chị muốn uhhh...muốn em vào trong chị"
"Hảo tất cả nghe chị"
Nói rồi miệng em bắt đầu dời xuống nhũ hoa của chị bú mút, bàn tay đang sờ mó hai bên đùi cùng bắt đầu từ đi lên trên, đến tới cửa động em bắt đầu nhẹ nhàng đưa hai ngón tay của mình vào trong chị, thấy chị khẽ rùng mình em từ từ chậm lại, ra vào một cách nhẹ nhàng cho tới khi nhìn thấy gương mặt thỏa mãn của chị em bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, mỗi cú thúc đều sâu chạm tới tử cung chị. Ngắm nhìn gương mặt sung sướng tới không thể mở mắt của chị em lại càng đâm rút mạnh hơn.
"Uhhh...đừng mạnh như vậy uhhh...mà Nhất sẽ rách mất uh....chậm lại uhhh...chậm thôi Nhất uhhhh..."
"Tiểu dâm đãng không phải hồi nãy chính chị cầu xin em vào trong chị sao giờ đừng hòng em tha cho chị."
Nói rồi em tiếp tục ra vào cho đến khi chị ra hết trên tay em. Đừng nghĩ em sẽ dễ dàng tha cho chị như vậy, là chính chị tự đánh thức con sói bên cạnh mình. Đêm đó em liên tục làm chị cho tới khi chịu không nỗi nữa ngất đi. Sau khi thỏa mãn ngắm nhìn những vết đỏ trải khắp cơ thể chị em mới nhẹ nhàng dùng khăn ấm lau sạch cơ thể chị, thu dọn lại hết bãi chiến trường do em gây ra, lấy đồ ngủ mặc vào cho chị, đặt một nụ hôn lên trán chị rồi mới ôm chị chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com