Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15


Thời gian vui vẻ cùng buông lỏng ngắn ngủi về sau mới là bận rộn, trở lại trường học Khổng Tiếu Ngâm lập tức lại vùi đầu vào vận động hội cuối tháng

Cũng không biết là vô tình hay là cố ý, mấy ngày nay nàng đều không có đi tìm Trương Ngữ Cách, càng tự giam mình ở trong văn phòng chưa từng ra.

Mạc Hàn đối với cái này cảm thấy mười phần không hiểu.

"Mình nói cậu mấy ngày nay xảy ra chuyện gì, cậu suốt ngày tự giam mình ở trong phòng không đi ra, vận động hội cũng không cần liều mạng như vậy a"

"Momo, mình mệt rồi"

Mạc Hàn nhìn trong con ngươi ngày xưa thần thái sáng láng nay ảm đạm vô quang, có chút tức giận nói.

"Cậu cái gì cũng không hỏi, cũng không hề làm gì liền kết án tử cho quan hệ của hai người, Khổng Tiếu Ngâm cái này không giống cậu"

Khổng Tiếu Ngâm giương mắt đối đầu ánh mắt mang theo thất vọng của Mạc Hàn, phiền muộn vuốt vuốt huyệt thái dương.

"Mình biết, mình chỉ là muốn điều chỉnh một chút, không cần lo lắng cho mình"

Người chủ động cũng sẽ mệt mỏi.

Nói đến nàng ngược lại thật bội phục Đới Manh.

Mạc Hàn hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.

Khổng Tiếu Ngâm nhìn chăm chăm ngoài cửa sổ, trong lòng một mảnh mê mang.

Cuối tháng chín là thời khắc yêu thích của đông đảo học sinh, bởi vì vận động hội tổ chức mang ý nghĩa các nàng không chỉ có thể có được kỳ nghỉ Quốc Khánh dài hạn, còn có thể ung dung nhiều ngày tiếp theo

Vận động hội sẽ nhanh bắt đầu khi các bên nói chuyện

Khổng Tiếu Ngâm ngồi ở trên đài hội nghị, một bên thanh sắc như thường giới thiệu hạng mục, vừa sửa sang lại bản thảo phát biểu, cúi đầu để cho người ta không thấy rõ biểu tình

Ở sau lưng nàng cách đó không xa Trương Ngữ Cách há miệng một cái, cuối cùng chẳng qua là chủ tịch quay người từ cửa sau đi xuống đài

Nàng còn muốn nói cho nàng mình báo nhảy cao, nhưng chỉ sợ người kia hiện tại cũng không muốn có quá nhiều trò chuyện a

Trương Ngữ Cách từ khi ngày đó trở về vẫn tự mình suy tư rốt cuộc nàng nói sai ở chỗ nào, làm sai chuyện gì, để Khổng Tiếu Ngâm phát sinh biến hóa như thế.

Nàng có thể cảm giác được đối phương cố ý tránh né, cái này khiến nàng cảm thấy có chút ủy khuất.

Nàng mở điện thoại ra, bấm vào khung chat của hai người, mở ra ghi chép nói chuyện phiếm trước kia, để cho tâm tình mình trở nên tốt một chút.

Sau đó nàng ấn tắt điện thoại, đi về phía chỗ nhảy cao kiểm tra

Khổng Tiếu Ngâm dĩ nhiên là từ trong miệng Hứa Giai Kỳ biết Trương Ngữ Cách báo nhảy cao, nàng rất sớm đã đả thông quan hệ người chung quanh Trương Ngữ Cách, dạng này mới khiến cho nàng chế tạo rất nhiều vô tình hay cố ý ngẫu nhiên gặp.

Mà nàng tự nhiên cũng biết mối quan hệ bạn bè của Hứa Giai Kỳ và Trương Ngữ Cách, đối với mình đã từng nhỏ mọn có chút xấu hổ.

Nàng ở những người khác thông báo khoảng cách lặng lẽ nhìn về phía nhảy cao kiểm tra, xa xa trông thấy thân ảnh cao gầy kia đang chuẩn bị chuyển động

Nàng nhìn một hồi liền thu tầm mắt lại, tiếp tục liếc nhìn đưa ra bản thảo, chuẩn bị thông báo.

Đột nhiên, nơi xa truyền đến tiếng kêu kinh ngạc khắp nơi, Khổng Tiếu Ngâm giương mắt nhìn lên liền nhìn thấy chỗ nhảy cao vây quanh một đám người. Nàng nhíu nhíu mày, đáy lòng lan tràn ra một tia bất an cùng bối rối.

Nàng cầm điện thoại di động lên, vừa vặn nhìn thấy Hứa Giai kỳ phát wechat cho nàng. Nàng khẩn trương vuốt màn hình, liền thấy tin tức làm nàng ngạt thở

"Học tỷ, Tako, lúc nàng nhảy cao bị cái trụ làm cho trượt chân ngã ở trên đệm làm động tới eo bị thương, bây giờ được đưa đến cứu thương rồi"

"Eo tổn thương?" Khổng Tiếu Ngâm nhìn thấy cái này không khỏi giật mình, Trương Ngữ Cách cho tới bây giờ đều không có nói chuyện chấn thương eo của nàng. Nàng không biết vết thương của nàng nặng bao nhiêu, nhưng nghĩ đến nhất định không thể nào dễ chịu.

Nàng vội vã bàn giao chuyện kế tiếp cho người bên cạnh, lại phát đầu wechat cho Mạc Hàn, liền sốt ruột chạy về phía phòng y tế.

Khổng Tiếu Ngâm giờ phút này trong lòng tất cả đều là bối rối cùng sợ hãi, nàng mất phân tấc, quên tỉnh táo.

Nàng đẩy cửa phòng y tế ra, lần lượt tìm kiếm gian phòng, cuối cùng ở bên trong trong một gian phòng nhìn thấy Trương Ngữ Cách nằm ở trên giường

"Hẳn là không cái gì trở ngại, nghỉ ngơi một chút liền tốt, tôi kê cho nàng một ít thuốc cao, đợi chút nữa các người cho nàng dán lên là được rồi"

Khổng Tiếu Ngâm gật gật đầu, nhìn về phía trên giường của Trương Ngữ Cách, cắn môi, chậm rãi đi ra phía trước.

Hứa Giai Kỳ lôi kéo Ngô Triết Hàm lặng lẽ rời khỏi gian phòng, giờ phút này trong gian phòng chỉ còn lại hai người các nàng.

"Đau lắm hả?"

Khổng Tiếu Ngâm thận trọng nắm chặt tay Trương Ngữ Cách, nhẹ giọng hỏi.

"Tạm được, cũng không phải không kiên trì nổi."

Trương Ngữ Cách nhỏ giọng hồi đáp.

Khổng Tiếu Ngâm sau khi nghe xong vẫn như cũ mặt mũi tràn đầy đau lòng, nàng có chút ủy khuất lại có chút oán trách nói.

"Em cũng không có nói với chị eo của em bị thương, nếu chị biết em bị thương cũng...."

Khổng Tiếu Ngâm không có đem lời nói cho hết, nàng cắn răng không để nước mắt chảy ra, sau đó điều chỉnh tốt tâm tính, thần sắc như thường đối Trương Ngữ Cách nói.

"Về sau có chuyện gì đều phải nói cho tỷ tỷ, được không?"

Trương Ngữ Cách gật gật đầu, nhẹ nhàng nắm chặt tay Khổng Tiếu Ngâm nói.

"Tỷ tỷ, em muốn trở về nhìn một chút"

"Không được..."

"Tỷ tỷ, bởi vì em bị thương, lớp của em không thể đạt được thành tích tốt hơn, em còn có thể nhảy cao hơn, thế nhưng là...."

Khổng Tiếu Ngâm nhẹ nhàng che miệng Trương Ngữ Cách, ánh mắt người ở phía sau kinh ngạc ôn nhu nói.

"Không phải lỗi của em"

Trương Ngữ Cách bị cái xúc cảm mềm mại cào ngứa đáy lòng, nhưng nàng vẫn là áy náy, kiên trì muốn ra ngoài.

"Vậy tỷ tỷ trước đem thuốc cao dán lên cho em, sau đó dẫn em đi đến chỗ đó"

Trương Ngữ Cách nghe vậy gật gật đầu, Khổng Tiếu Ngâm đỡ nàng từ trên giường ngồi dậy, có chút vén quần áo lên vạt áo, quay lưng lại, có chút khẩn trương cùng chờ đợi.

Khổng Tiếu Ngâm nhìn sau lưng trắng nõn trơn bóng kia, gương mặt ửng đỏ, nhưng khi nhìn thấy dấu đỏ nhạt bị cái trụ ấn vào hết thảy đau lòng chiếm cứ cả trái tim nàng

Nàng nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay cọ qua eo thon kia, ôn nhu hỏi.

"Dán cái này ở đâu?"

Khuôn mặt của Trương Ngữ Cách hơi nóng, nhỏ giọng nói.

"Lại hướng trái một chút"

Khổng Tiếu Ngâm lại dùng đầu ngón tay đi phía trái điểm một cái, dẫn tới người trước một trận run rẩy.

Trương Ngữ Cách cắn chặt hàm răng mới không có để cho mình phản ứng quá lớn, nàng phí sức trả lời một tiếng liền không có nói tiếp.

Khổng Tiếu Ngâm cẩn thận đem thuốc cao từng chút từng chút dán ở trên lưng Trương Ngữ Cách, cuối cùng nhẹ nhàng vuốt lên mấy chỗ nếp cong

Hơi lạnh thuốc cao cộng thêm Khổng Tiếu Ngâm nhu hòa đụng vào khiến cả người Trương Ngữ Cách đều có chút phát run, mà cuối cùng mấy lần điểm nhẹ càng xen lẫn mấy phần đau nhức cùng mấy phần rung động xông lên tất cả giác quan của nàng

Lần này nàng không thể chịu nỗi, dưới tình huống thoải mái dễ chịu cùng đau đớn cùng nhau tồn tại nhỏ giọng rên rỉ một chút.

Mèo con rên rỉ ở trong phòng y vụ an tĩnh phá lệ rõ ràng, Khổng Tiếu Ngâm cùng Trương Ngữ Cách đều thẹn thùng đỏ mặt, không biết nên như thế nào đối mặt với đối phương.

Cuối cùng vẫn là Khổng Tiếu Ngâm phá vỡ trầm mặc.

"Đi.. đi thôi, tỷ tỷ đưa em ra ngoài"

Trương Ngữ Cách đưa lưng về phía nàng nhẹ nhàng gật đầu, có chút ngượng ngùng cầm vạt áo để xuống, thuận Khổng Tiếu Ngâm tùy ý vịn nàng đứng dậy, đi ra ngoài.

Hai người đi ra phòng y tế, đi qua lầu ký túc xá, cuối cùng đi vào bãi tập trước mặt lầu dạy học.

Khổng Tiếu Ngâm mở khóa cửa trên sân thượng, kéo Trương Ngữ Cách đi vào.

Sân thượng cùng trong tưởng tượng không giống nhau lắm, không phải hoang vu lại không có vật gì, mà là ấm áp lại khiến người ta buông lỏng.

"Đây là nơi hội học sinh dùng kinh phí tiết kiệm mua, mọi người bỏ ra thật lâu mới đem nơi này bố trí tốt, vì chính là có thể để mọi người có chỗ tốt lưu lại"

Khổng Tiếu Ngâm vừa nói, một bên kéo Trương Ngữ Cách đi tới một cái ghế dài, ngay phía dưới ghế dài chính là bãi tập mở ra vận động hội

"Em muốn nhìn thì an vị ở chỗ này xem đi, chị sợ em trở lại trên bãi tập lại bị người khác đụng vào sẽ không tốt."

Hai người lần lượt ngồi ở trên ghế dài, hồi lâu cũng không nói gì.

Trương Ngữ Cách an tĩnh nhìn qua phía dưới, có thể tâm tư hoàn toàn không ở trên những vận động kia

Đáy lòng của nàng lại lật lên khẩn trương khó mà ức chế, người gần trong gang tấc toàn thân trên dưới đều đang phát tán ra khí tức khiến nàng lưu luyến

Nàng không dám có hành động, nhưng sau một khắc Khổng Tiếu Ngâm sở tác sở vi lại làm cho nàng kinh ngạc đến khó nói rõ.

Chỉ nghe người bên cạnh thở dài một hơi, lập tức Trương Ngữ Cách liền cảm giác được cổ áo của mình bị người nắm chặt, cái ót cũng bị người hướng phía dưới nhấn tới, nàng vừa hoàn hồn liền thấy gương mặt kia không ngừng phóng đại

"Trương Ngữ Cách, chị thật sự là nhịn không được"

Thấp giọng thì thầm bị nụ hôn tiếp theo cắt đứt, Trương Ngữ Cách trừng to mắt không thể tin cảm thụ được xúc cảm ngoài miệng, đầu óc của nàng trống rỗng, chỉ có xúc cảm chân thực kia khiến nàng muốn khóc.

Ấm áp, ngọt ngào, khiến nàng muốn ngừng mà không được.

"Trương Ngữ Cách, chị thích em"

Câu nói này uy lực không thua gì nụ hôn này, tim Trương Ngữ Cách giống như bị chạm điện tê tê dại dại, toàn thân huyết dịch cũng nhanh chóng cuồn cuộn chảy xuôi, trong lòng có thứ gì giống như là muốn phá thể mà ra.

Tay nàng chỉ khẽ run đỡ lấy sau lưng Khổng Tiếu Ngâm, có chút dùng sức, đem khoảng cách ở giữa hai người lại một lần nữa biến thành số không.

Nàng cũng không nhịn được.

Trương Ngữ Cách tham lam lại ôn nhu hôn đôi môi đỏ của người trước mặt, một chút lại dùng môi của mình miêu tả lấy môi Khổng Tiếu Ngâm

Khổng Tiếu Ngâm sóng mắt lưu chuyển, dùng con ngươi mang theo sương mù nhìn qua Trương Ngữ Cách, sau đó dời tầm mắt xuống, nhìn thấy cổ áo kia có chút rộng mở

Một giây sau nàng chỉ cảm thấy nước mắt không bị khống chế dâng lên, bởi vì sợi dây chuyền ở trên cổ kia, trên dây chuyền là chiếc nhẫn cỏ mà ngày đó nàng tặng cho Trương Ngữ Cách

Nàng nhắm mắt lại, chăm chú vịn bả vai Trương Ngữ Cách, si mê đuổi theo đôi môi mê người kia, đáy lòng tràn ngập vô tận nhu tình cùng thỏa mãn.

"Em cũng thích chị a, Khổng Tiếu Ngâm"

Lần này nàng không tiếp tục gọi nàng là tỷ tỷ, mà là dùng xưng hô ngang nhau lại trang trọng

Lời nói ngay tiếp theo hô hấp ấm áp phun ra ở bên tai Khổng Tiếu Ngâm, một nháy mắt nàng cảm thấy gương mặt nóng lên, vành tai hơi nóng.

Hai người đều thở phì phò nhìn qua đối phương, sau đó dựa vào nhau, mười ngón đan xen.

"Chị còn tưởng rằng em không thích đồ chị tặng nên mới không đeo lên tay, nguyên lai em lại đem nó đeo ở trên cổ"

Trương Ngữ Cách nhìn về phía cổ của mình, chiếc nhẫn cỏ tròn kia an tĩnh nằm ở trước ngực của nàng.

"Bởi vì đó là nơi gần tim nhất, em muốn để đồ chị tặng ở gần em một chút, em cũng muốn để chị gần em một chút"

Mà bây giờ, nguyện vọng của nàng đã được thực hiện.

Nửa ngày, Khổng Tiếu Ngâm giống như là nghĩ đến cái gì thổi phù một tiếng bật cười.

"Chị trước đó còn ghen ghét Hứa Giai Kỳ có thể gọi em là Tako, mà chị chỉ có thể gọi em là học muội"

Trương Ngữ Cách yên lặng nhìn qua Khổng Tiếu Ngâm, lập tức cũng cười nói.

"Em đã từng cũng cho là chị và Momo... về sau nàng nói cho em biết nàng đã có người thích."

Khổng Tiếu Ngâm sau khi nghe xong nhẹ nhàng cười cười.

Mạc Hàn cái người ngạo kiều kia có người khác nâng ở trong lòng bàn tay.

Một lát sau, nàng nhéo nhéo ngón tay Trương Ngữ Cách, nghiêng đầu sang chỗ khác chăm chú nhìn đôi mắt nàng lần đầu tiên liền cam nguyện luân hãm, ôn nhu nói.

"Trương Ngữ Cách, chị thật rất thích em"

Trương Ngữ Cách đáy lòng mềm mại bị thanh âm này hung hăng va chạm một chút, lập tức tay hai người nắm chặt nhau đặt ở trước tim của mình

Chuyên chú lại trịnh trọng nói.

"Nơi này, chỉ vì một người mà lưu lại"

Nói xong, nàng chủ động cúi người, ở trong ánh chiều tà , nhẹ nhàng hôn lên người nàng thích nhất.


END. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #snh48