[SNSD]Yulsic Collect.2
cre:ssvn
Taunt of Fate
Part 1
Cậu vẫn còn nhớ giấc mơ của hai ta chứ? Chúng ta đã từng mơ được nổi tiếng. Chúng ta từng muốn mọi người biết đến tên mình trong ngành giải trí. Chúng ta từng muốn thống trị nền âm nhạc thế giới và đc biết đến như những ca sĩ xuất sắc nhất, và từng muốn được công nhận như những ca sĩ được săn lùng nhiều nhất chỉ sau những diễn viên ở Korea. Và từng muốn tất cả. Chúng ta đã cố gắng rất nhiều để đạt được những thứ này. Tớ nhớ lần chúng mình đã ngốc đến nỗi nghĩ rất nhiều cách để giám khảo chú ý chứ. Và tập luyện ngày đêm để cho họ thấy những gì là tốt nhất mà chúng ta có. Và cái gì đến cũng phải đến, họ đã hoàn toàn bất ngờ với giọng hát và điệu nhảy rất đều, và ngay lập tức chào đón chúng ta vào đại gia đình SM Entertainment. Và kể từ hôm đó, tớ và cậu lại được tập luyện cùng nhau. Cậu đã ở đó để làm chứng cho những giọt mồ hôi, nước mắt của cả những niềm vui, nỗi buồn mà tớ gặp phải. Và tớ vô cùng cảm kích khi thấy cậu khóc vì vui mừng, vì tớ được phân làm một trong những người hát chính của nhóm. Cậu có mặt ở mọi bước đi trên con đường đến thành công của tớ, và tớ cũng thế . Chúng ta đã khoác lấy danh tiếng trên tay, vậy tại sao mọi chuyện lại như thế này? Sao cậu lại bỏ hết mọi thứ, sao cậu lại ném đi danh tiếng và sự thành công, sao cậu lại ruồng bỏ tớ?
Nó luôn là giấc mơ nổi tiếng của cậu . Đễ được biết đến là một trong những tranie tốt nhất . Tài năng lời đe dọa đến công việc bộ ba mà cậu thường gọi . Cậu muốn cả thế giới này biết là cậu có thể làm tốt cả ba việc trong khía cạnh của ngành giải trí . Đó là nhảy , hát và diễn xuất . Cũng giống như sở trường của tớ là nhảy , và cậu là hát. Cậu có một giọng hát rất thanh và êm ái , cậu luôn biết thu hút sự chú ý của mọi người , bắt họ phải lắng nghe cậu . Cậu luôn biết đường đến trái tim của mổi người và chế ngự cảm xúc của nó . Tớ biết chắc rằng một ngày nào đó , cậu sẽ đạt được ước mơ của mình , và tớ luôn luôn dỏi theo và noi gương theo cậu . Danh tiếng và sự thành công không quan trọng với tớ , dường như có cậu và chỉ một mình cậu mới quan trọng với tớ thôi . Tớ đã không nói với cậu rằng , tớ đã từng nhận được rất nhiều lời mời đóng phim , và kể cả việc làm trưởng nhóm của một nhóm nhạc khác , nhưng tớ đã từ chối , vì tới muốn được đứng cạnh cậu , cùng nhóm với cậu . Họ nói với tớ rằng tớ có quá ngốc khi nhóm chúng ta đã có người lãnh đạo và tớ sẽ bị lu mờ , nhưng tớ không quan tâm chuyện đó . Thành công và nổi tiếng đó không phải là vấn đề của tớ , nó là vấn đề của cậu . Thế giới của tớ tất cả chỉ tập trung vào cậu , và chỉ mình cậu thôi . Cậu không bao giờ biết rằng tớ đã làm tất cả mọi thứ cho cậu , và tớ quyết định rằng cuộc sống của tớ là phải thuộc về cậu . Cậu là hạnh phúc của tớ , thậm chí cậu còn không biết điều đó , đúng không ? Nhưng tớ không thích cậu như thế, tớ không thể xử lý được những sự nổi tiếng , không thề xử lý được sự thành công , và không thể xữ lý rằng thực tế sự thành công đó đã vượt qua cả tình cảm của tớ và cậu...trở nên.
Khi cậu bỏ đi, người khác bảo vì cậu ganh tỵ với tớ, nhưng tớ biết, điều đó hoàn toàn không đúng. Tớ biết những lời chào mời của những công ty khác rất hấp dẫn. Anh quản lý đã nói với tớ điều đó, và anh ấy đã bảo tớ thuyết phục cậu thay đổi quyết định, nhưng tớ đã thật ích kỷ. Tớ chỉ muốn giữ cậu bên mình. Tớ muốn cậu luôn ở bên tớ. Bởi vì, cậu là người duy nhất làm tớ vui và tớ không muốn xa cậu. Vậy tại sao cậu lại ganh tỵ? Khi nhóm tan rã, chúng ta đã thành công trên con đường riêng của mình, tớ trở thành một ca sĩ solo và cậu thì trở thành một diễn viên nổi tiếng. Chúng ta đều vui với những gì đạt được. Chúng ta đã cùng nhau hạnh phúc và cùng nhau biến ước mơ thành hiện thực. Vậy tại sao? Tại sao cậu lại rời bỏ tớ mà đi?
Tớ luôn là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của cậu và chỉ cậu thôi . Tớ luôn cảm thấy hạnh phúc khi nghỉ đến cậu . Tớ hài lòng về cậu , tớ muốn cậu và cám xúc nó cứ tăng dần , tăng dần . Để cậu có đuợc thành công , để cậu có được hạnh phúc , nó cũng là hạnh phúc của tớ . Nhưng khi thời gian trôi qua , tớ không thể đứng yên được nữa . Tớ không xữ lý được áp lực , kế họach , và sự cô đơn đi kèm với sự nổi tiếng . Khi chúng ta là một phần của SNSD nó rất tốt , vì...tớ vẫn có thể ở bên cậu . Chúng ta đồi mặt mọi thứ cùng nhau , cậu trở thành nguồn động lực cho tớ , và cứu lấy linh hồn mệt mỏi của tớ trong thời gian đó . Nhưng sau đó thì chúng ta chia ra họat động riêng lẻ nhóm tan rã , cậu theo đuổi ước mơ ca hát , tớ thì nhận nhưng bộ phim và những chương trình truyền hình , trong thời gian đó , có những vụ bê bối và những tin đồn , tớ cảm thấy áp lực và mệt mỏi trong thời gian đó , vì tớ không có cậu bên cạnh . Tớ không thế xử lý những chuyện đó , tớ đang suy kiệt một cách chậm rãi . Cậu có biết không , những lúc đó tớ trở vê kí túc xá và không thể nào ngủ được , giấc ngủ ra lánh tớ và những viên thuốc làm bạn cùng tớ . Và khi có áp lực và mệt mỏi , tớ dùng nó đễ an thần và cố làm tê liệt nổi đau tình thần và bản thân tớ . Cậu là những gì tớ cần lúc đó , nhưng cậu không ở bên cạnh tớ , tớ như người điên tự phá huỷ bản thân mình. Nên tớ phãi chọn sự ra đi , tớ nghĩ thế tớ sẽ làm được gì đó cho bản thân , tự cứu lấy sinh mạng tớ.
Đã ba năm rồi từ ngay cậu bỏ đi. Cậu có biết tớ đã vô cùng hoảng hốt khi cậu biến mất. Tớ về nhà trong một sự im lặng mà không được nghe lời chào ngọt ngào như kẹo của cậu. Cậu có biết thế giới dừng lại khi tớ bước vào phòng của cậu và cảm nhận sự trống rỗng khi thiếu vắng mọi thứ thuộc về cậu không? Tớ không biết phải làm gì tiếp theo. Cậu luôn là người hướng dẫn tớ. Nhưng giờ đây khi cậu bỏ đi tớ chẳng còn biết phải làm gì nữa. Tớ biết dạo này tớ không thể gặp cậu. Nhưng tớ đã tưởng cậu hiểu điều đó, tớ đã tưởng cậu là người hiểu tớ nhất trên đời này. Cậu luôn có mặt để chứng kiến mọi sự cố gắng của tớ, vậy tại sao cậu lại bở rơi tớ như thế? Sao cậu lại quyết định ra đi? Tớ đã chờ đợi, nhưng ngày qua ngày,và cả tuần,tháng, cả năm đã trôi qua. Tớ đã chờ đợi một năm, và cậu không hề trở lại. Tớ đã từng giận vì điều đó, nhưng tớ lại giận bản thân mình hơn. Vì mặc dù cậu đã bỏ đi, nhưng tớ vẫn khao khát muốn có cậu kề bên, trái tim tớ đã không chấp nhận sự bỏ đi của cậu. Nó vẫn tiếp tục yêu cậu một cách mù quáng.
Đã ba năm kể từ lúc tớ rời xa cậu . Cậu có nhận được thư của tớ không ?? Tớ chờ đợi cậu trả lời , nhưng tớ biết cậu không bao giờ làm thế , vì đối với cậu sự thành công và nổi tiếng quan trọng hơn...tình yêu của chúng ta. Tớ chờ và chờ câu nhưng cậu không bao giờ đến , tớ cớ kìm chế khi để mình điên lên khi nghĩ về sự nổi tiếng , tớ cố ghét cậu nhưng không thể , tớ vẫn còn yêu cậu , vẫn còn nhớ cậu , vẫn chờ đợi cậu có thể đem tớ trở lại.
Part 2
Tớ nhớ cái đêm đó, vào ba năm trước, mà tớ cứ ngỡ như nó chỉ vừa diễn ra hôm qua thôi. Tớ đã vô cùng vui vẻ khi bước vào căn phòng ngủ tập thể, và càng hạnh phúc hơn khi nhìn thấy cậu. Đã hơn một tuần rưỡi từ ngày tớ gặp cậu và hầu như tớ đã không gọi cho cậu vì quá bận rộn quảng cáo album mới của mình. Tớ nhớ cậu kinh khủng và tớ luôn tìm cách để được gặp cậu, để được nghe cậu nói, để được cảm nhận cậu một lần nữa. Nhưng thay vào hy vọng viển vông đó lại là những sự trống rỗng và bóng tối chào đón tớ. Trái tim tớ đã đóng băng, đầu óc tớ rối loạn khi nhìn thấy những đồ vật thuộc về cậu đã không còn trong phòng tớ. Ban đầu tớ đã không chấp nhận điều đó, và chỉ nghĩ rằng cậu chỉ giận tớ một cách vu vơ và bỏ về phòng cậu. Nên tớ đã từ bỏ ý nghĩ cậu bỏ đi. Tớ đã định vào phòng cậu để an ủi bằng cách nhảy điệu aegyo cho cậu xem, nhưng kế hoạch đấy đã không bao giờ thực hiện được, vì cậu đã chẳng ở đó. Tủ quần áo của cậu trống lốc và những bức ảnh cậu yêu quí cũng chẳng còn. Ngay lúc ấy tớ biết cậu đã bỏ tớ mà đi, tớ đã vô cùng tức giận, tớ đã đập phá phòng cậu, ném lung tung mọi thứ mà tớ chụp được.Tớ đã vô cùng đau khổ, trái tim tớ đã vỡ thành trăm mảnh khi biết được người ảnh hưởng đến tớ nhất, đã bỏ đi. Cậu đã bỏ đi, để lại tớ một mình chẳng khác nào cậu đã giết tớ, cậu là cuộc sống của tớ, là linh hồn của tớ, là mọi thứ của tớ.
Tớ không thể ở lại đó được nữa . Tớ phải lựa chọn sự ra đi . Nếu tớ ở lại đó tớ sẽ tiếp tục phá hủy bản thân mình . Tớ chỉ cần cậu ở bên cạnh tớ , nhưng những ngày qua cậu không ở đây , tớ không thể giải quyết được bất kỳ chuyện gì , cơ thể tớ dần suy kiệt . Trong những ngày kinh khủng vừa qua , tớ tất cả những lời bình luận của mọi người . Họ nói rằng cậu và DongHae oppa đã đến với nhau , họ nói rằng họ thấy cậu ôm anh ta . Và cậu đã bỏ JeaJoong cũng như những chàng trai khác . Tớ biết rằng cậu không phải là người như thế , nhưng dần dần tớ mất hết liên lạc với cậu , và nhửng suy nghĩ ngốc nghếch liên tục hiện ra trong đầu tớ . Vì vậy...tớ thường xuyên phải dùng thuốc ngủ...để quên và để giảm bớt sự lo lắng . Và những viên thuốc đó là thứ cần thiết đế giúp tớ có thể ngủ được , nếu không có nó , những ý nghỉ đó sẽ cứ hiện lên trong đầu tớ và dần thì tớ cảm thấy tê liệt nổi đau . Lúc đầu tớ chỉ uống 1 hoặc 2 viên , nhưng dần dần thì nhiều hơn , và nó trở thành thứ " bất ly thân " đi đâu tớ cũng mang theo nó . Nó giúp tớ có thể "ngủ "và "quên". Khoảng một tuần sao tớ cũng không gặp cậu , đúng không ?? Tớ cảm thấy như là rất lâu , những lời đồn có lẽ đã đúng nên cậu đã không đến giải thích với tớ về mọi chuyện cũng như muốn tránh mặt tớ . Thời gian đó trải qua rất khó khăn , tớ uống nhiều thuốc hơn ví ít ra nó có thể giúp tớ bình yên trong vài giờ ngắn ngủi...và cuối cùng tớ đã tữ phá hùy bản thân mình . Tớ tỉnh lại và thấy mình đang ở bệnh viện . Họ nói tớ đã dùng quá nhiều thuốc ngủ và rượu..như thế chẳng khác nào đầu độc cơ thể . Sau đó , tớ biết , tớ phải cứu lấy bản thân mình và tớ lựa chọn sự ra đi . Tớ không biết đi đâu , nhưng tớ quyết định đi đến một nơi thật xa , không có ành hào quang và sự nổi tiếng . Oppa quản lí cũng hứa với tớ là sẽ không nói với cậu chuyện này , và anh ấy đã ngăn cản giới truyền thông giúp tớ .Tớ đả đễ lại một lá thư , nhưng rồi tớ đã vứt đi , vì tớ khong muốn cậu biết nơi tớ định đến . Và tớ bỏ đi không đế cho một ai biết được tớ đi đâu . Như thế sẽ tốt hơn . Nhưng tớ đóan sự thàng công và nổi tiếng quan trọng với cậu , thậm chí tớ không cho cậu cơ hội gặp tớ dù là một lần . Không biết đã bao lâu rồi , nhưng bản thân tớ vẫn điến rồ khi nghĩ về cậu...chờ đợi...
Sau đêm đó tớ đã muốn ghét cậu, nên tớ đã khóa cửa phòng cậu lại. Tớ không muốn bất kỳ thứ gì liên quan đến cậu lọt vào tầm mắt của tớ. Và phải mất một năm tớ mới có đủ dũng khí để lại bước vào căn phòng đó, để rồi tớ lại ngập chìm trong nước mắt của chính mình, nhớ lại khuôn mặt, nụ cười,giọng nói đáng yêu của cậu mà tớ đã không đc nhìn thấy trong một thời gian dài. Tớ nhớ cậu đến phát điên và ngày qua ngày tớ lại càng nhớ hơn. Sau lần đó, tớ lại thôi không vào phòng cậu nữa. Nỗi đau của tớ ngày càng mãnh liệt hơn, sự khao khát khi ở trong phòng cậu làm tớ nhớ lại những ngày tháng chúng ta còn ở bên nhau. Đã ba năm rồi, và tớ tự nhận thấy mình sẽ phải cố gắng dù thế nào đi nữa. Tớ quyết định bán đi căn nhà chung cư mà tớ và cậu đã từng ở chung. Và khi đang dọn vệ sinh cho phòng cậu, tớ đã tìm thấy những chai rượu , những vỉ thuốc ngủ được giấu trong kệ tủ, tủ quần áo và cả dưới giường cậu nữa. Tớ còn tìm thấy cả bức thư được nhét vào giữa cái chân giường của cậu, tớ nhận ra rằng cậu chẳng bao giờ muốn bỏ tớ mà đi, mà đó chỉ là số phận châm chọc chúng ta, tớ vô tình vò nát lá thư và làm rớt nó xuống ngay chỗ mà tớ đã nhặt lên. Nếu tớ đã mạnh mẽ một chút, tớ đã vào phòng cậu, thì tớ đã biết được lá thư này, và chúng ta đã được ở bên nhau rồi. Yuri à cậu đã tự làm tổn hại bản thân mình và tớ là nguyên nhân gây ra điều đó. Liệu tớ còn xứng đáng với cậu không? Liệu cậu có còn chấp nhận ôm tớ vào lòng khi mọi việc đã diễn ra như thế không?
Tớ chuyển đến nơi khác , nơi tớ nghỉ nó tốt đẹp hơn . Cuộc sống của tớ yên bình và thoải mái hơn . Tớ mở một quán cafe nhỏ nơi tớ đang sống , mọi lúc tớ đều ngắm nhìn đại dương nó làm tớ dể chịu và hưởng thụ làn gió biển như lúc trước khi chúng ta nổi tiếng , cũng đã từng được hưởng thủ cảm giác đó . Nhưng bây giờ chỉ có mình tớ , không như những năm đã qua có cậu...bên cạnh tớ . Và dần tớ quen được rất nhiều người , họ giúp đỡ tớ rất nhiều , đặc biệt là Yejin . Tớ có thể mỉm cười , vì Yejin luôn biết cách làm tớ phải cười . Yejin cho tớ niềm vui vào cuộc sống cũng như đem tớ trở lại với cuộc sống . Lần đầu khi chuyển đến đây , tớ gặp Shinae . Cô ấy là một người cùng hoàn cảnh với tớ , có lẻ thế . Shinae chịu đựng nổi đau khi mất đi người chồng trong tai nãn giao thông , và bỏ lại cô ấy với đứa con gái một mình . Tớ thường giúp đỡ cô ấy và chúng tớ thường ở cùng nhau . Shinae yếu đuối và dễ bị tổn thương hơn so với tớ . Và cuối cùng cô ấy đã chọn cách kết thúc cuộc sống và rời bỏ Yejin . Yejin trở thành động lực để tớ cố gắng , tớ đã hứa với Shinae như thế , và tớ sẽ làm được . Yejin điền vào chỗ trồng trong tâm hồn tớ , nhưng trái tim tớ vẫn trống vắng , chỉ có cậu mới có thể bù vào chỗ thiều sót ấy .
Nắm chặt bức thư trong tay, tớ đến chỗ mà tớ nghĩ rằng cậu đang ở đó. Tớ chỉ hy vọng lúc này là không quá muộn, và tớ vẫn còn được chào đón trong cuộc đời cậu.
Như mọi buổi sáng trong ba năm qua , tớ ngồi trong quán cafe nhỏ của mình và hy vọng có thể nhìn thấy hình dáng ai đó...giống như cậu . Yejin ngồi trong lòng tớ và hát cho tớ nghe những bài hát của cậu , con bé biết tất cã , cậu quan trọng như thế nào trong cuộc sống của tớ . Bây giờ Yejin đang sống cùng ông bà nhưng vẩn thường xuyên về thăm tớ . Hằng ngày , con bé sẽ hát cho tớ nghe một bài hát của cậu , vì Yejin nói như thế tớ sẽ không nhớ cậu quá nhiều .
Tớ đỗ xe ô tô ngay trước cửa hiệu café của cậu. Tớ ra khỏi xe và chầm chậm tiến về phía đó. Ngay tại đó, tớ đã thấy cậu đang ngồi uống một cốc cà phê. Cậu vẫn thích uống cà phê mãi thôi. Nhưng điều làm tớ bất ngờ và làm tớ khựng lại đó là một cô bé đang ngồi trên đùi cậu. Tớ đã quá trễ sao? Cậu đã thay đổi rồi sao? Tớ cần phải biết sự thật và không thể để nỗi sợ và sự ngờ vực chặn bước mình nữa. Tớ vẫn tiếp tục bước về phía cậu. Tớ thấy cậu nghiêng mình, cười và tặng cho cô bé đó một nụ hôn vào má. Tớ đã cười khi nhìn thấy cảnh đó, khi nhìn thấy cậu cười. Khi chỉ còn vài bước chân cách cậu, tớ đã nghe con bé đó, gọi cậu là mẹ Yuri. Có lẽ tớ đã đến trễ rồi. Tớ không thể ngăn được những dòng nước mắt lạnh giá đang lăn dài trên má. Tớ đã đứng sững ở đó, nhìn cậu với những giọt nước mắt thật đau khổ. Tớ đã quá trễ và dường như trong trái tim cậu không còn chỗ cho tớ nữa. Tớ quay người bỏ đi, lần này thì người bỏ đi lại chính là tớ.
Mỉm cười với Yejin và trao cho con bé một cái hôn vào má . Tớ ngước lên khi thấy ai đó đang quan sát bọn tớ , và tớ thấy cậu...người tớ đang chờ...và cuối cùng cậu cũng đã đến . Nhưng tớ thấy sự hoài nghi trong mắt cậu , khi cậu quay mặt đi . Tớ lập tức hiểu ra những gì cậu đang nghĩ , tớ không thể để cậu hiểu lầm . Cuộc sống của tớ đã mất cậu một lần , và tớ không để nó xảy ra lần nữa . " Yah...Sica ah " Tớ cố gọi tên cậu , và khi thấy cậu dừng lại , tớ chạy lao đến và Yejin theo sau tớ . Tớ giử lấy vai cậu , và quay cậu lại đối diên với tớ " Cậu...đã đến..." Lúc đó tớ chỉ có thể nói như thế , nước mắt và ngực tớ nghẹn lại tớ không thể nói gì nữa .
Tớ đã nghe cậu gọi tên tớ. Và tớ đã đứng như trời trồng ở đó. Tớ đã cảm thấy cậu chạy đến chỗ tớ và nắm lấy tay tớ. Cậu quay tớ lại và nói với tớ bằng giọng run run là tớ đã đến, trong khi nước mắt đã bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt đẹp đẽ của cậu. Cậu đã chờ tớ ngần ấy năm sao? "..À...Vâng..Tớ...Lá thư của cậu.." Tớ bắt đầu giải thích với cậu bằng những cảm xúc đang dâng trào trong người mình. Tớ thấy cô bé khi nãy chui vào giữa chúng ta và hỏi " Mẹ Yuri ơi sao mẹ lại khóc thế?" Cô bé ấy lại gọi Yuri là mẹ? Liệu mình đã quá trễ chăng? Cô ấy đã kết hôn rồi chăng? Tớ rút tay ra khỏi cái nắm tay thật chặt của cậu, nhưng điều đó chỉ làm cậu nắm tay tớ chặt hơn nữa thôi. Tớ lại tiếp tục cố gắng rút tay ra nhưng cậu lại càng nắm chặt hơn nữa. Tớ cảm thấy cô bé kia đang nhìn mình chằm chằm, sau đó lại nở một nụ cười thật to và quay lại kêu chiêm chiếp với Yuri "Vậy đó là những giọt nước mắt hạnh phúc, mẹ Yuri khóc vì mẹ Sica đã tìm đến với mẹ Yuri" Liệu tớ có nghe lầm không? "Cô bé ấy vừa gọi tớ là mẹ sao? Mẹ Sica?" Tớ nhận ra rằng mình thật kiên quyết. Tớ cảm thấy cậu đang kéo tớ về phía căn nhà nhỏ ở phía sau cửa hiệu café của cậu, cô bé kia cũng đang nắm lầy tay tớ. Luyên thuyên nói về sự vui mừng như thế nào của cô bé ấy khi được gặp tớ. Tớ thật sự mơ hồ không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tớ thấy sự bối rối trong mắt cậu , tớ cố kéo cậu vào trong nhà vì như thế , tớ có thể giải thích tất cả mọi chuyện với cậu . Tớ kéo cậu vào trong và giao Yejin cho người quản lí quán , tớ cần nói chuyện một mình với cậu , vì tớ có rất nhiều cảm xúc bị dồn nén , tớ đóng cửa thật nhanh khi khuất tầm nhầm của Yejin và khóa nó lại . Tớ đẩy cậu vào tường và môi chúng ta chạm nhau , bàn tay tớ siết chặt lấy cậu .
Tôi cảm nhận được môi của Yuri đang tì vào môi mình và tôi không thể cưỡng lại việc hôn lại cô ấy. Nụ hôn này tôi đã nhớ rất nhiều. Tôi liếm môi của cô ấy, và dỗ ngọt cô ấy mở đôi môi xinh đẹp ấy ra, tôi trượt lưỡi của mình vào trong đồng thời kéo cô ấy lại gần về phía mình. Tôi cảm thấy tay của cô ấy đang lần khắp người tôi, cho đến khi bàn tay đó dừng lại ở những chiếc nút áo sơ mi của tôi. Cô ấy cởi những chiếc nút đó một cách rất điêu luyện từng chiếc một trong khi tôi nhanh tay làm điều y hệt với cô ấy nhưng vẫn không rời khỏi nụ hôn của cả hai. Ở khoảnh khắc ấy sự khao khát của cả hai chúng tôi đã dẫn đến cuộc chạm trán đầy nhiệt huyết này.
Chúng tôi kết thúc nụ hôn và buôn nhau ra để thở , tôi dẩn đường cho cậu ấy vài phòng của tôi mà vẩn không chấm dứt nụ hôn thứ hai , tôi thích thú vuốt ve cơ thể cậu ấy , tôi đẩy cậu ấy xuống giường , và thì thầm với cậu ấy " Tớ yêu cậu...và nhớ cậu , đừng nhìn lại quá khứ hảy quan tâm đến hiện tại và tường lai của chúng ta , và tớ muốn cậu là hiện tại của tới , là tương lai của tớ . " Tôi nói một cách chân thành khi xóa bỏ khoảng cách giữ cơ thể chúng tôi .
Khuôn mặt của Yuri chỉ cách tôi vài centimet, tôi có thể cảm thấy hơi thở nhịp nhàng qua từng câu nói của cô ấy. Tôi đã luôn muốn được nghe cô ấy nói, cô ấy không cho tôi một cơ hội trả lời khi mà cô ấy cứ luôn khao khát hôn tôi. Tôi rút ra khỏi nụ hôn ấy và nói với cô ấy rằng tôi cũng yêu cô ấy và cả trong quá khứ cũng như vậy. Sau khi nghe tôi nói điều đó, những giọt nước mắt đã làm nhòe mắt của Yuri, và tôi đã ngoan ngoãn hôn cô ấy để lau đi những giọt nước mắt đó như một lời cam đoan rằng tôi sẽ ở bên cô ấy mãi mãi kể từ bây giờ.
Tớ tỉnh dậy và mỉm cười khi nhìn khuôn mặt thiên thần của cô ấy , tớ đưa mặt mình lại sát mặt cậu , và vuốt tóc , má , mũi và chạy sọc xuống môi cậu bằng ngón tay tớ . Tớ cố ghi nhớ tất cả những chi tiết trên khuôn mặt cậu . Nó vẫn là nổi ám ảnh của tố trong ba năm qua . Đột nhiên tớ thấy cậu chuyển động và cậu mở mắt ra . " Nó không phải là giấc mơ sau tất cả những gì đã xảy ra chứ " Cậu nói khi đưa cơ thể lại gần tớ hơn . Và tớ chỉ biết mỉm cười...vì cậu vẩn đáng yêu như ngày nào .
Tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn tôi, và khi mở mắt ra tôi thấy Yuri đang nhìn mình với một nụ cười rất sung sướng. Những gì xảy ra trước đó không phải là một giấc mơ. Tôi xích gần lại cô ấy để chắc chắn rằng cô ấy không phải là ảo ảnh. "Yuri...vậy là chúng ta...chúng ta sẽ lại được ở bên nhau chứ?" Tôi hỏi mà không biết cô ấy sẽ trả lời như thế nào. Nhưng cô ấy chỉ cười với tôi bằng nụ cười trong sáng như ánh nắng đó và kéo tôi dậy để cô ấy có thể hôn tôi, và đó là tất cả những gì tôi cần để chắc chắn rằng bây giờ vẫn chưa muộn và cô ấy vẫn còn yêu tôi. "Nhưng còn Yejin, cô bé ấy có phải là...?" Cô ấy chặn tôi lại và giải thích cho tôi biết Yejin là ai. Cô ấy vẫn như thế, luôn lo cho mọi người xung quanh hơn cả bản thân mình. "Yuri ah, tớ xin lỗi về mọi điều xảy ra trong quá khứ. Tớ đã hoàn toàn mù quáng bởi giấc mơ của mình là cậu luôn là của tớ." Cô ấy lại không cho tôi nói hết một lần nữa. Cô ấy chỉ hôn tôi và một lần nữa chúng tôi lại lạc vào vòng tay của nhau.
Who's That Girl ?
Chapter 1
" Chúng ta làm gì bây giờ ?" Jessica thì thầm
" Tớ cũng không biết nữa " - Taeyeon nhún vai
" Nghĩ nhanh đi "
" Tớ đang nghĩ nè "
" Này các cậu. Tớ không nghĩ chúng ta nên làm việc bày, theo dõi bọn họ như vậy" Sooyoong nói một cách lo lắng, khẽ xoay nhẹ các ngón tay của mình
Jessica tia cho Sooyoong một cái nhìn chết người
"chắc chắn là không thể xinh đẹp như Tiffany " Taeyeon nói vội theo " Nhưng thật sự xinh đẹp'
" Nếu cậu hỏi tớ, tớ nghĩ cô ấy trông có hơi bối rối, ngồi sát với nhau như thế cơ mà. Thậm chí đến bố cô ấy cũng không ngồi sát thế đâu"
"Đúng vậy", Sooyoong phản đối " Ba của Yuri cũng ko ngồi sát Yuri như vậy đâu"
" Sao cũng được" , Jessica vẫy tay nói, " Bất kể như thế nào ", cô ấy tiếp tục với giọng điệu đầy vẻ nghi ngờ " Cô ấy là ai ?"
" Làm sao tớ biết ?" Taeyeon trả lời " Oh , tớ thấy là có ai đó đang ghen tị "
Jessica lấy tay đánh mạnh vào đầu Taeyeon . "DĨ NHIÊN LÀ KHÔNG"
" Hey, ở dâu ra vậy chứ ?" Taeyeon hét lớn
"Shhh, im lặng" Sooyoong thi thầm sau đó nhìn xung quanh " Họ có thể nghe thấy chúng ta đấy"
Họ lại nhìn cặp đôi ấy một lần nữa và há hốc ngạc nhiên khi thấy Yuri và cô gái ấy đang ÔM NHAU
" Cái thằng ranh này" Taeyeon nói và lắc đầu. "Tớ ko biết là cậu ấy đang gặp gỡ con gái, cậu ấy thật là nhanh nhỉ "
"Cô bé của chúng ta đã trưởng thành rồi" Sooyoong nói
Khói như đang bốc ra từ lỗ tai của Jessica và mặt của cô ấy đỏ như tóc của Sakugari ( Slam Dunk) " Tại sao lại như vậy ?"
" Việc gì mà ồn ào quá vậy ?" Tiffany đột nhiên xuất hiện và hỏi
"Shh, im lặng" - ba người đồng thanh, "Họ có thể nghe thấy chúng ta đấy"
Tiffany liếc nhìn Yuri và cô gái bí ẩn ấy " Wow, Cô ấy là ai vậy ?"
"Đó là bạn gái của Yuri " Taeyeon giải thích
" Đừng có nói như vậy " Jessica nói
" À, vậy sao họ lại ôm nhau như thế ?"
"Tại sao chúng ta ko hỏi cô ấy?" Tiff nói, cô ấy đứng lên và bắt đầu đi về phía cặp đôi
" Đơi đã " - ba người đồng thanh
" Cái gì ?"
" Tớ ko nghĩ là cậu ấy sẽ nói " Sooyoong bắt đầu, " Nêu cậu ấy muốn nói cho chúng ta biết . thì cậu ấy đã ko giữ bí mật với chúng ta "
" Nhưng tớ muốn biết họ đang nói gì" Tiff quả quyết
Chợt có một ý nghĩ lóe lên trong đầu Taeyeon. "Tớ biết" , cô ấy tay lên ca và nói . "Hãy núp sau cái cây kia" . Cô ấy chỉ vào cây sồi phía sau cái ghế Yuri và cô gái ấy đang ngồi.
Cả bọn nhón chân đi về phái cặp đôi. Đột nhiên, Yuri xoay lại và nhìn về hướng họ
" Mọi người trốn" Taeyeon nói rít lên
Chapter 2
" Mọi người trốn" Taeyeon nói rít lên
Ngay lúc đó, Jessica đang đứng gần bức tượng Venus de Milo nên cô ấy đã núp sau nó. Sooyoong và Tiffany thì chen chúc nhau đứng sau cây liễu với tư thế kỳ lạ
"Ôi chúa ơi" Sooyoong nghĩ. " Tại sao cô ấy ko núp sau cây củ tùng cơ chứ ? Ít nhất thì mình cũng ko phải cõng như thế này. Chúa ơi, cậu ấy nặng quá đi mất. Ôi cái lưng của tôi đang giết chết tôi rồi ! Mình thề , mình sẽ làm như vậy nếu mình có thể sống sót ra khỏi đây, mình sẽ......."
Trong khi Sooyoong đang suy nghĩ thì Taeyeon tội nghiệp đang bị mắc kẹt phía sau cái đài phun nước nhỏ xíu. May mắn là vì cô ấy lùn và nhỏ nên đứng ngay vừa khít. Tuy nhiên, thật khó để giải thích rằng tại sao cái đài phun nước này lại biết thở hỗn hển.
Cô gái quay sang Yuri "Nó là cái gì vậy ? "
" Mình nghĩ là đã nghe tiếng gì ở phìa đó ?" Yuri cau mày lại và đáp
"Mình chẳng nghe được gì cả" - cô gái nói. Đột nhiên mặt cô ấy sáng lên "Hey", cô ấy thúc khuỷu tay vào Yuri "Đó ko phải là tượng của Venus de Milo chứ ?" cô ấy chỉ tay về hướng Jessica đang núp.
Jessica cố giữ hơi thở . Một, hai, ba, bốn,...
Yuri nhìn về hướng mà cô gái đang chỉ
" Đúng là nó. Nhưng nó ko phải là tượng gốc. Cái tượng gốc được đặt ở Louvre ở nước Pháp. Cái bản sao ngày được tạo nên bởi một vài điêu khắc gia, mặc dù có một vài người nói rằng ..."
" Ko phải tượng Venus de Milo thì chỉ có 1 cánh tay sao ?"
"Cái gì ?"'
" Cái tượng Venus de Milo đó'' cô gái nói ''nó có 2 tay kìa ''
Phía sau bức tượng , Jessica bắt đầu xanh mặt
Yuri chớp mắt hai lần để chắc chắn về những gì cô ấy vừa nghe "Cậu nói đúng. Hình như cái tay còn lại không phải được làm cùng một vật liệu với tổng thể bức tượng thì phải" cô ấy cau mày lại "Điều đó thật kỳ lạ"
" Có lẽ chúng ta đến đó và nhìn gần hơn'
"Chúa ơi, đừng mà" Jessica nghĩ. "Đừng đến gần đây, đừng đến gần đây, đừng đến gần đây, đừng đến...."
"Tớ nghĩ chúng ta ko cần quan tâm đến nó" Yuri trả lời
Jessica thở phào nhẹ nhõm
"Dù sao thì đó chắc là modern version của Venus de Milo'', Yuri tiếp tục ''Có lẽ các điêu khắc gia làm thêm một cánh tay là đê phân biệt với tượng gốc''
Cô gái gật đầu "Có lẽ vậy". Cô ấy bắt đầu nhìn chằm chằm sang chỗ khác "Nhưng nhìn cái cây kì lạ kia xem, ko có gió thổi sao nó cứ đu đưa bên này sang bên kia nhỉ. Cứ như là nó đang đỡ cái gì đó lớn và nặng lắm trên những cành cây vậy"
"Lớn và nặng là đúng rồi, tại sao cậu ko núp với Taeyeon?" Sooyoong thì thầm phía sau cây.
"Cậu nói cái gì vậy?"Tiffany nói với cái giọng the thé
"Ah" Sooyoong nói lắp bắp. "tốt hơn là nên im lặng ko thì họ sẽ nghe thấy chúng ta mất"
Tiffany cau mày "Cậu nói chuyện thật là lạ. Cậu chưa bao giờ nói chuyện như vậy"
"Mọi thứ đều có lần đầu tiên mà"
Sooyoong lau những giọt mồ hôi trên trán.
"Tốt thôi, bởi vì lúc đầu , tớ nghĩ cậu bảo tớ to và nặng"
Sooyoong làm ra vẻ ngây thơ "Tại sao tớ phải nói như vậy?"
------------------------------------------------------------
"Cậu chắc là có vài wild party ở đây nhỉ '' cô gái nhận xét
Yuri trông có vẻ bối rối ''Wild party? tại sao cậu lại nói như vậy ?''
''Ai đó đã để quên quần của mình ở đài phun nước kìa''
''Oh ''
''Hãy nghĩ về nó thử xem'' cô gái tiếp tục. ''Cái quần đó trông giống cái mà tớ đạ từng mặc nhỉ''
''Huh ? Thật là kỳ lạ''
'' Đúng vậy'', cô gái gật đầu đồng ý '' Chúng ta đi đâu đây ?''
-----------------------------------------------------
'' Tớ nghĩ bây giờ an toàn để bước ra rồi'' Taeyeon thì thầm
''Đã đến lúc rồi'' Tiffany kêu lên. ''Tớ đau hết cả người bởi cái tên ngốc này đây" chỉ về phía Sooyoong "ko biết cách để cõng một cô gái''
"Tớ sẽ ko gặp vấn đề gì trong việc cõng cậu nếu như cậu ko nặng như vậy"
BỐP
"Ouch ! Cậu làm cái gì vậy ?" Sooyoong xoa chỗ đau trên má
Tiffany đứng chống tay ngay hông "Cậu dám bảo tớ ú"
"Đúng vậy, tớ nói cậu ú đấy"
"Vậy thì sao ? Nó đúng như vậy mà"
"Ôi trời" Taeyeon đập tay lên trán . "Họ lại *** nhau nữa rồi". Cô ấy quay sang Jessica "Cậu có muốn ngăn họ lại trước khi nó vượt ngoài tầm kiểm soát ko?"
Jessica lắc đầu "Ko, Cậu được vinh dự làm điều đó đấy"
"Này, các cậu." Taeyeon cắt ngang "Sao chúng ta ko đi xem cái gì đang xảy ra giữa Yuri và cô gái đó ?"
"KO" Sooyoong và Tiffany đồng thanh
Họ tiếp tục cãi nhau.
Taeyeon thở dài "Ko gì có thể ngăn họ lại" . Đột nhiên một sáng kiến nảy ra trong đầu cô ấy
"Các cậu" cô ấy cắt ngang một lần nữa. "Để tớ dùng cách này vậy, nếu các cậu ko dừng việc cãu nhau lại, tớ sẽ cởi quần ra đấy"
Sooyoong, Tiffany, Jessica lập tức che mắt lại "Được rối, được rối !"[
Chapter 3
Sooyoong, Tiffany, Jessica lập tức che mắt lại "Được rối, được rối !"
Yuri và cô gái đã đi chỗ khác......
Cuối cùng, cả bọn cũng theo kịp 2 người đó. Họ có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của 2 người
"Mình nghĩ là mình đã yêu" Họ nghe Yuri nói như vậy
Tất cả đều há hốc miệng vì kinh ngạc . Taeyeon liếc nhìn Jessica như muốn nói "thấy-chưa-tớ-đã-nói-rồi-mà"
"Chắc ko phải vậy đâu" Jessica bắt đầu nói
"Hn" một âm thanh từ trên ngọn cây vọng xuống
"Huh?"
Tất cả ngước nhìn lên thấy Yoona ngồi trên một ngôi nhà nhỏ trên cây
"Cậu đang làm gì ở đó vậy ?" Tiffany hỏi. "Đợi đã, cậu đang theo dõi chúng tớ hả ?"
"Hn, Sao tớ phải làm vậy ?" YoonA trả lời
"Oh,có vẻ như cậu đang ghen tị hay gì đó phải ko ?" Taeyeon nói
"Với Yuri sao ?" YoonA nói với vẻ shock
"Ko, đồ ngốc !' Taeyeon đáp "Dĩ nhiên là với cô gái đó rồi"
"Oh" YoonA nói "Hn"
"Đợi đã, tớ nghĩ là tớ vừa nghe Yuri đề cập đến chuyện hôn nhân " Sooyoong kêu lên
"CÁI GÌ ?"
Sau đó cả bọn tiếp tục lắng nghe
"Mình ko biết phải diễn tả nó như thế nào" Yuri nói. "Mỗi ngày, cái cảm giác đó ngày một lớn hơn"
"Oh, điều đó thật ngọt ngào" cô gái nói
"Mình muốn kết hôn" Yuri nói và câm lấy tay cô gái. " Hạnh phúc của mình điều phụ thuộc vào nó"
"Dĩ nhiên rồi" co gái nói một cách phấn khích
Jessica đã bất tỉnh
"Chúng ta hãy đi cho vịt ăn di !" cô gái nói
Cả hai đứng dậy và đi về phía bờ hồ
------------------------------------------------
"Điều đó thật không bình thường " Taeyeon bình luận
"Sao cậu ấy có thể giữ một bí mật như vậy với chúng ta chứ ?" Sooyoong sụt sịt
Cả bọn đi theo sao cặp đôi, hết sức cẩn thận để ko gây ra tiếng động. Yoona cũng tuột xuống cây và đi theo bọn họ. Trong lúc đó, Sooyoong cố gắng hồi tỉnh cho Jessica
"Hey, cậu làm gì ở đây vậy?" Taeyeon hỏi Yoona với giọng điệu bất ngờ. "đừng có nói với mình là cậu thật sự hứng thú với điều này !"
"Hn" Yoona suy nghĩ một chút rồi trả lời
Taeyeon và mọi người tiếp tục theo dõi cặp đôi, Sooyoong vẫn đang cõng Jessica - người bất tỉnh nhân sự. "Hmmm" Jessica lầm bầm, chầm chầm mở mắt ra.
Tiffany quay qua nhìn cô ấy "Cậu ấy tỉnh rồi"
"Chào , Mother Goose" Jessica nói và mỉm cười với Tiffany. "Cậu có biết rằng con nhện Eensy Weensy tại sao lại đi lên đồi và làm vỡ vương miện, và tất cả lính và ngựa của nhà vua ko thể cùng nhau chơi trò ú tim nho nhỏ một lần nữa ko ?" ( Eensy Weensy là một nhân vật trong phim hoạt hình thiếu nhi)
Yoona lắc cái đầu tội nghiệp của Jess " Tớ nghĩ cậu ấy đã mất trí rồi"
"Aigoo' Taeyeon đáp
"Cậu ấy vẫn gọi mình là Mother Goose" Tiffany nói với giọng ko bằng lòng. Cô ấy đi về phía cả bọn "Tsk, tsk, tsk," cô ấy nói khẽ, nhìn về phía Jessica
CRAAAAAAAACKKKKKKK !
"Oops", Tiffany nói một cách ngượng ngùng, liếc nhìn xuống nhánh cây vửa bị gãy dưới chân cô ấy
Yuri nhìn xung quanh "Có tiếng gì vậy?"
"Cậu ấy đang nhìn chúng ta" Taeyeon nói rít lên "DUCK" (= CÚI XUỐNG")
Mọi người đều làm như thế, ngoại trừ Sooyoong, người đang nhìn xung quanh. "Vịt ? Ở đâu ? Tớ chưa bao giờ thấy vịt trước đây ! Thật là thú vị !!!" cô ấy nói, nhảy lên nhảy xuống đầy phấn khích "Nó đang nhìn chúng ta sao ?, WOW"
Yoona kéo chân cô ấy và hậu quả là shiksin của chúng ta mất thăng bằng "WHOA", Sooyoong thét lên
"Cậu im lặng đi, shikshin" một bàn tay nhanh như thanh kiếm ấn xuống cổ họng cô ấy
Mắt Sooyoong mở to hết cỡ. "Uh, o-k-ay. Nhưng vịt ở đâu chứ ?"
Mọi người đều đổ mồ hôi hột
Chapter 4
Mọi người đều đổ mồ hôi hột
"Mình thắc mắc về tiếng động lúc nãy" Yuri nói với vẻ khó hiểu
Cô gái đang cho vịt ăn, nhún vai nói "Có lẻ chỉ là do cậu tưởng tượng"
Yuri nhìn về hướng mà cô ấy nghĩ là đã phát ra tiếng động một lần nữa. "Có lẽ vậy"
"Sao cậu lo lắng như vậy ? Cứ như là cậu cảm thấy xấu hổ khi giới thiệu mình với bạn bè của cậu"
"Dĩ nhiên là ko rồi ! mình yêu cậu mà, phải ko ?"
Cô gái cười "Mình biết"
Cô gái lắc nhẹ đầu Yuri "Cậu vẫn chưa nói với họ phải ko ? Vậy khi nào cậu sẽ nói với bạn cậu về chúng ta ?"
----------------------------------------------------------------------------------
Sau một lúc, Yoona cũng bỏ tay ra khỏi Sooyoong. Jessica đang nhập tâm hoàn toàn trong những giai điệu của bài hát trong bộ phim hoạt hình đó (có lẽ đang mê sảng T_T), trong khi những người khác thì đang mải mê lắng nghe cuộc nói chuyện của Yuri và cô gái đó
"Mình ko thể tin rằng Yuri chuẩn bị kết hôn" Tiffany nói một cách phấn khởi
"Cũng phải đến lúc thôi" Taeyeon đáp. "Oh, đó là Sunny và Seohuyn !"
Sunny và Seohuyn đi về phía cả nhóm
"Hey, có chuyện gì vậy ?" Sunny hỏi
"Cậu ko biết sao ?" Tiffany nói một cách ngờ vực "Yuri và cô gái đó sắp kết hôn"
"Oh" Seohuyn nói. " Vậy cô gái đó là vị hôn thê của Yuri rồi"
"Tớ biết, ko thú vị một chút nào ?" Sooyoong phum ra một tràng "Tớ chỉ buồn một chút vì cậu ấy ko nói cho tớ biết trước"
"Có lẽ cậu ấy muốn làm cậu ngạc nhiên" Tiffany an ủi Sooyoong
"Tớ đoán vậy"
Yoona nhún vai "Hmp. Đồ ngốc"
Cả bọn lại quay lại lắng nghe tiếp
-----------------------------------------------------------------------------------------
Yuri quỳ xuống trước cô gái "Kể tứ ngày mình gặp cậu, tớ đã cảm nhận được rằng tớ yêu cậu. Nụ cười của cậu làm ấm áp trái tim của mình, luôn khiến mình cảm thấy hạnh phúc. Mình có thể sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn trong cuộc đời này nhưng khi nhìn vào mắt cậu , mình lại cảm thấy được an ủi"
"Mình cũng cảm thấy như vậy "Cô gái trìu mến nói
"Và mặc dù tớ ko phải là người trong mơ của cậu'' Yuri tiếp tục "khi cậu là người phụ nữ của mình, mình sẽ cố gắng trở thành người cậu mong muốn....nếu cậu để cho phép mình làm điều đó"
-------------------------------------------------------------------------------------------------
"Oh, thật là ngọt ngào!" Tiffany nói. Cô ấy húc khuỷu tay vào Taeyeon " Tại sao cậu lại ko thể ngọt ngào như vậy ?"
"Ow" Taeyeon kêu lên "Mình sẽ như vậy nếu như cậu ko bắt nạt mình"
Tiffany tia cho Taeyeon một cái nhìn cảnh cáo "Taeyeon ?"
"Được rồi, được rồi, tớ sẽ ko nói như vậy nữa"
"Tốt"
--------------------------------------------------------------------------------------------------
Hyoyeon cũng đang ở bờ hồ, nghe thấy tiếng nói khi cô ấy đang đi về cái cây. Những giọng nói này sao wen thế.
"Cậu nói thật hay, Yuri ah " cô ấy nghe Sooyoong nói
Cái giọng này sao giống Sooyoong thế nhỉ. Cậu ấy đang làm gì ở đây ? Cô ấy đi vòng ra phía sau cây và thấy Taeyeon, Tiffany, Jessica, Sooyoong, Yoona, Sunny và Seohuyn đang nấp đằng sau nó "Các cậu đang làm gì vậy ?"
"Cậu cũng ở đây àh, shhhh..... im lặng" cả bọn nói như dàn hợp xướng "Họ có thể nghe thấy chúng ta đó"
"Chuyện gì vậy ?" Hyoyeon nhìn về phía mà mọi người đang nhìn, và thấy Yuri đang quỳ trước 1 cô gái "Hey, cô gái đó là ai vậy ?"
"Cậu ko biết sao ? Cô ấy là vị hôn thê của Yuri ! " Tiffany đáp
"Thật vậy sao ?" Hyoyeon nói. "Sao các cậu lại nấp sao cái cây này ? Sao ko đến chúc mừng cậu ấy ?"
"ĐỢI ĐÃ ! ĐỪNG"
Cô ấy đã đến gần cặp đôi. Yuri nhìn thấy cô ấy và đứng lên "Là Hyoyeon"
"Chào, Yuri" Hyoyeon đáp. " Mình chỉ đến đây nói lời chúc mừng cậu thôi"
Yuri cảm thấy như cô gái đang giật mạnh áo mình. "Oh, nhân tiện, Hyoyeon mình muốn giới thiệu một người cho cậu"
Taeyeon và những người khác đang cố gắng giữ nhịp thở của mình
"Hyoyeon" , Yuri bắt đầu . "Tớ muốn cậu gặp...." cô ấy hướng về cô gái
"...my...."
Khi Yuri sắp nói từ cuối cùng , những con vịt vỗ cánh mạnh xuống nước.....
"Eh ?"..............
Chapter 5
"Mình muốn cậu gặp mẹ của mình"
Cả bọn nhẩy ra khỏi bụi cây "MẸ?"
"Đây là mẹ của mình', Yuri nói một cách tự hào. "À, mà cậu chúc mừng mình cái gì ?"
-----------------------------------------------------------------
Trong lúc đó, Sooyoong đang cố lắc Jessica bằng vai của mình. "Jessica tỉnh lại đi !!! Cô gái đó là mẹ Yuri đấy . Cậu ko cần phải ghen tị nữa rồi "
Jessica sực tỉnh về hiện tại "Mẹ ư ? Đó là mẹ cậu ấy ư ?'
Sooyoong gật đầu
'' Oh, Tớ biết rồi. Ghen tị ư ? Tớ à ? Ko thể nào''
'' Sao cũng được'' Sooyoong nói
--------------------------------------------------------------------------------------
'' Nhưng sao bác ấy trẻ thế ?'' Sunny hỏi, ngạc nhiên ko nói nên lời
'' Đó là bí mật sắc đẹp'', mẹ Yuri nói thì thầm. ''Là do nước Ma ! ha ha ''
''Điều đó ko đúng,'' Taeyeon nói, '' Nếu đây là mẹ cậu, vậy tại sao cậu lại bày tỏ tình yêu cho bác ấy như vậy ?''
'' Cậu đã nghe cả rồi sao ?'' Yuri nói, thở dài
Mẹ của Yuri cười tinh nghịch '' Yuri chỉ đang thực hành những lời nói đó dành cho một người khác. Đúng ko, con gái đáng yêu, dễ thương của tôi'' Bà ấy nhéo vào hai má của Yuri
'' UMMA !!'' Yuri vùng vằng, cố gắng thoát khỏi mẹ cô ấy. '' Làm ơn đừng coi con như con nít nữa ! Đó là lý do tại sao con ko muốn giới thiệu bạn gái của con cho mẹ ''
''Có lẽ là bởi vì cậu luôn hành động như trẻ con'' Sooyoong nói khẽ
Yuri liếc nhìn tên chân dài ham ăn, err chúa ơi
''Oh , thôi nào Yuri'' mẹ cô nói và ôm Yuri thật chặt . ''Con luôn là đứa trẻ đối với mẹ ! Đến với mẹ nào !!! Con thật là dễ thương'' Bà ấy lại véo Yuri một lần nữa
''AAAAAHHHH !!!''
Những người khác cười khúc khích
''Hm, mình thắc mắc ai là cô gái mà Yuri thích nhỉ'' Tifffany nói với Taeyeon. '' Mẹ cậu ấy vừa nói là cậu ấy đang tập nói những lời đó cho người khác phải ko ?''
Taeyeon gật gù
Ngay sau đó, Jessica xuất hiện từ phía sau cái cây
''Jessica câu cũng ở đây sao ?'' yuri nói với vẻ bối rối
"Dĩ nhiên là cô ấy ở đây rồi, Yuri ah '' mẹ cô ấy nói. ''con ko thấy cô ấy à ? Con bị mù sao ? Có lẽ con nên đi gặp bác sĩ, ôi đứa con gái tội nghiệp của tôi có vấn đề về mắt''
''UMMA !!!'' Yuri la lên ''con thấy mà, chỉ là hơi ngạc nhiên thôi''
''Đến đó đi, Yuri ah'' bà ấy thúc khuỷu tay vào Yuri '' Đây là cơ hội của con đó''
Yuri gật đầu và bước đến gần Jessica '' Mình có chuyện muốn nói với cậu, nó rất là quan trọng''
Jessica ngẩng đầu lên ''Có chuyện gì ?''
Yuri hắng giọng '' Kể từ khi mình gặp cậu, mình biết là , biết là''
'' Cậu biết cài gì''
'' Mình biết rằng, rằng''
''Rằng cái gì ?''
'' Để mình bắt đầu lại'', Yuri hít thật sâu. '' Kể từ khi gặp cậu, mình biết rằng''
'' Biết cái gì, Yuri ah ? Cậu làm mình thấy hồi hộp rồi đấy ''
''Rằng, cậu là một người vụng về, một người hay ảo tưởng, hay trêu đùa ''
''Sao cậu dám...''
'' Hãy để mình nói hết'' Yuri nói tiếp. ''Nhưng mặc dù vậy, mình biết rằng, mình luôn biết rằng mình thật may mắn khi gặp gỡ một người tuyệt vời như cậu. Cám ơn vì cậu đã luôn là chính mình, Jessica''
Sau đó, ko khí trở nên im lặng đến nỗi bạn có thể nghe thấy cả tiếng lá rơi
''Oh, dừng lại, Yuri ah'' Jessica nói với vẻ mắc cỡ. '' Cậu làm mình đỏ mặt đấy''
''Có quá nhiều lời thú nhận cho một tình vĩnh cữu'', mẹ Yuri nói
Yuri cười với mẹ mình. Cô ấy quay sang Jessica, cố gắng nghĩ ta thứ gì để nói
Một phút đã trôi wa, và Yuri vẫn chưa nói thêm lời nào
'' Geez, đây là những gì mà 20 năm wa bố nó đã dạy nó sao !'' , mẹ Yuri nói ''Nó thậm chí còn ,ko biết cách quyến rũ phụ nữ nữa. Nó đã từng rất hóm hỉnh mà''
''Nhưng cậu ấy vẫn hóm hỉnh mà'' Taeyeon nói đỡ cho Yuri
''Chắc chắn rồi'' mẹ yuri đáp ''Nhưng, chiếc quần cháu đang mặc là của bác phải ko ?''
'' Bác nói cái này sao, nó là của bác sao ?'' Taeyeon sợ hãi nói
''Vâng. Ta đã từng mặc nó nhưng Yuri đã lấy đi''
''Đợi đã'', Sunny bắt đầu. ''Có nghĩa là bác từng mặc vửa nhũng cái áo này sao ? Ko phải nó quá lớn sao ?''
Mắt Sooyoong mở to ''Trước đây bác mập lắm sao ?'' Câu nhận xét thiếu lịch sự ấy khiến cô ấy nhận ngay một cú đá vào mông từ Tiffany, kèm theo đó là những lời cằn nhằn và quở trách cô ấy người ko biết giữ mồm
Mẹ Yuri cau mày ''Đừng nói quá như thế ! Bác thứa nhận bác từng khá bụ bẫm. Nhưng sau này bác đã theo một chế độ ăn kiêng hiệu quả. Vì thế vây giờ hãy nhìn ta xem, vẫn hấp dẫn dù ta đã già '' Bà ấy nháy mắt nói
'' Thật sao, bác ?'' Sooyoong hỏi. Cô ấy chỉ về phía Tiffany '' Bác có thể có một vài lời khyên cho Ms.Big, Fat and Heavy này ko ?''
Bốp
'' Cậu gọi ai mập hả ?'' Tiffany la lên giận dữ
''CẬU''
Bốp
''AI ?'' tay của Tiffany giơ lên trước mặt Sooyoong đe dọa
Sooyoong cười một cách bẽn lẽn ''À, he he , mình muốn nói là Yu, Yu, er, Yuri, Yeah. Hehe''
Bỗng nhiên, Jessica nắm lấy cổ áo Sooyoong ''Sooyoong cậu @#$%&*$!!! Cậu dám nói Yuri mập ư ?''
'' À , dĩ nhiên là ko'' Sooyoong nhận ra rằng bây giờ mình gặp vào rắc rối lớn. Cố tìm ra cái gì đó để lãng đi chuyện này. May nắm cho cô ấy, một người tốt bụng đã đến
Cô ấy thúc khuỷu tay vào Sunny . ''Sunny, nhìn kìa ! Ko phải kia là Sunkyu ? Ngưởi con trai đang đứng với cô ấy là ai vậy ?''
Sunny quay lại và cau mày '' Mình ko biết. Anh ta ko có wan hệ gì với chúng ta''. Mắt cô ấy mở to hơn '' Nhìn xem, họ đang nắm tay nhau. Chị ấy ko nói cho chúng ta biết là chị ấy đã có bạn trai''
Sooyoong cười toe toét, nhấp ngày mắt cô ây '' Chúng ta lại có việc rồi''
''Hãy theo dõi họ'' Sunny nói. ''Ai biết được, có lẽ tên đó có thể là người ko đáng tin''
''Có lẽ hắn là một kẻ gàn dở, biến thái, đang cố quyến rũ chị của cháu'' mẹ Yuri suy xét, tham gia vào cuộc nói chuyện của họ
''Thôi nào các cậu'' Hyoyeon đang cố gắng giữ lý trí. ''Đừng vội đưa ra kết luận. Có lẽ anh ta chỉ là"
Ko ai lắng nghe cô ấy cả. ''Có thể anh ta chỉ là một tên thực thần muốn ăn thịt chị mình'' Sunny nói ''Hoặc có thể chị ấy ko phải là mục tiêu của hắn, người hắn ta thực sự muốn chính là mình''
''Hmp'' Yoona nói khẽ. ''Tôi mình là một tên ăn thịt người, mình sẽ ko bao giờ ăn thịt người như cậu, một kẻ đại ngốc''
'' Có ai hỏi cậu ko vậy ?'' Sunny đáp trả ''Mình phải đi xem chuyện gì đang xảy ra'' Cô ấy chây về hướng của Sunkyu
"Này Sunny ! Đợi tớ !!!'' Taeyeon chay theo Sunny, ko quên kéo theo Tiffany. Mẹ Yuri và Seohuyn cũng đi theo
Hyoyoen lắc đầu đi theo sau
Yoona sau hồi suy nghĩ cũng đi theo. Trong đầu cô ấy đang tự nói với chính mình rằng ''Hmp''
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong khi đó, Yuri vẫn đang cố nói điều gì đó với Jessica
"À, Jessica ?" cô ấy mở lời
''Gì vậy, Yuri ?"
Yuri thở dài "À, ko có gì"
Jessica nhìn cô ấy, thoáng vẻ thất vọng . Th6i nào, nói gì đi chứ, Yuri à, cô ấy nghĩ. Viêc này thật ngượng nghịu.
Yuri hít vào thở ra lần nữa "Um, Sica ?"
Jessica lại cảm thấy tràn trề hy vọng "Vâng , Yuri"
"Oh, ko có gì". Yuri trở nên lúng túng hơn
"Yuri à, nói đi chứ" Jessica nói một cách tức giận
"Được rồi" Yuri hít thở thật sâu. "Um, Sica ?"
Jessica đã rất sốc khi nghe những gì Yuri nói tiếp theo đó
"Cậu có muốn chúng ta làm tình ko ?" ( nguyên văn ""Would you like to go on and mate?")
"CÁI GÌ ?"
Gương mặt Yuri trở nên đỏ ửng và bối rối "Tớ biết có một nơi rất đẹp mà chúng ta có thể đi, à, cùng tận hưởng"
Cùng tận hưởng ? Jessica cảm thấy mặt cô ấy đỏ như quả gấc. Cô ấy xiết chặt bàn tay lại . Đồ ngốc , đồ ngốc, đồ ngốc Yuri à
"CẬU LÀ KẺ BIẾN THÁIIIIIIIII !!!!!" Jessica thét lên và bắt đầu đấm vào người Yuri tội nghiệp
"Je-ssi-ca !!!" Yuri cố gắng la lên
''Cậu là tên biến thái. Sao cậu dám nói thế với mình chứ ....''
''CÁI GÌ ?'' Yuri cảm thấy tức giận . ''Mình chỉ nói rằng ''cậu có muốn hẹn hò cùng mình ko ?'' (date) và cậu tức giận vì nó ư ! Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy ?''
'' Ồ'' Jessica cuối cùng cũng ngừng đánh Yuri ''Vậy đó là những gì cậu vừa nói ? Ahhahahahaha !''
''DĨ NHIÊN RỒI ĐÓ LÀ NHỮNG GÌ MÌNH ĐÃ NÓI'' Yuri bùng nổ '' Vậy thì sao nào ?''
Jessica cười một cách ngượng ngùng ''Ko có gì, he he '' . Jessica lập tức thay đổi chủ đề ''Cậu đừng wan tâm, um, nếu chúng ta hẹn họ luôn bây giờ thì sao ?''
"Đồng ý" Yuri bình tĩnh nói. Cười thật tươi, cô ấy nắm lấy tay Jessica, và tiến gần hơn đến cô ấy.Với cảm xúc đang sôi sục, môi của họ chạm vào nhau, cảm nhận mùi vị của tình yêu chân thành từ sâu trong tâm hồn của mỗi người.
Jessica rời khỏi nụ hôn "Yuri à, lần tới hãy nói cho mình cô gái ấy là ai nhé ?"
"Được thôi, và...cậu...sẽ...lấy...mình...chứ ?"
Jessica cười và gật, gật, gật
Sau đó cả hai nắm tay nhau đi, đi đến nơi mà nhưng người yêu nhau sẽ đến.................
END
Juliette ~
Xì xào xì xào
Buổi tiệc đã bắt đầu
Ta nhìn vào tấm băng-rôn, mỉm cười
Dạ hội ư ?
Có thể ta sẽ tìm được
1 mục tiêu ?
ở đây ?
Hơi ngớ ngẩn nhỉ ?
Nhưng thôi, mặc kệ, dù gì ta cũng đang rảnh tay mà
Chỉnh lại bộ vest, nhận chiếc mặt nạ từ tay vệ sĩ, ta đi tới WC
Nhìn lại mình trong gương
Vẫn chưa hoàn hảo
Có phần quá cứng nhắc, quá nghiêm nghị
Không hợp với những người ở đây
Oh !
Bỏ chiếc caravat ra
Ta nhìn lại mình trong gương
Hài lòng
Giống một lãng tử
Khá là đẹp trai
Nhưng liệu trong đó, ta có thể tìm được nàng - mục tiêu mà ta hằng mong muốn ?
Sự tò mò hối thúc, ta nhanh bước tiến vào khu nhà
Chà !
Họ chắc hẳn có thể cảm thấy ánh hào quang chiếu sáng quanh ta chứ nhỉ ?
Ta là tâm điểm
Phải !
Không ai có thể rời mắt khỏi ta cả
Trừ nàng
Nàng đích thực là người ta vốn tìm kiếm !
Chiếc váy trắng được mặc ngay ngắn trên cơ thể tuyệt diệu
Một chất độc ngọt ngào
Sự cám dỗ mạnh mẽ bùng cháy
Mỉm cười thu hút sự chú ý của nàng
Ha ha ha ha ha !
Nàng đây rồi
Ta tiến tới nàng
Trong ánh trăng huyền ảo chiếu xuống
Vẻ đẹp của nàng càng được tôn lên
Khi nhìn vào nàng
Dù chiếc mặt nạ có che lấp đi vẻ đẹp của nàng
Nhưng đôi mắt ta vẫn trở nên choáng ngợp trước vẻ đẹp chói lọi ấy
Juliette ~
Nàng nhếch môi nhìn ta
Một con cáo trắng
Rồi như muốn trêu tức ta
Nàng quay gót bước đi
Gì cơ ?
Nàng khinh ta ư ?
Bỏ mặc một con người hoàn hảo như ta ư ?
Đừng hòng, ta sẽ không để nàng thoát đâu
Một khi nàng đã là tâm điểm, của ta...
Nàng đâu rồi ?
Ta càng trở nên khó chịu với đám người này
Tại sao lại bu quanh ta trong lúc ta đang bận bịu thế này ?
- TRÁNH RA ĐI ĐÁM PHIỀN TOÁI !!!
Ta lớn tiếng
Chạy
Tìm kiếm
Như một thằng ngốc
Một thằng ngốc với một tình yêu chỉ qua một lần chạm mắt
Nàng đang chơi đùa với người đang mất dần kiên nhẫn như ta ư ?
Chấp nhận ta đi !
Ta sẽ dâng tặng cho nàng tâm hồn
Ta muốn có nàng
Ta muốn ôm thấy thân thể mảnh dẻ của nàng
Phải, ta muốn ...
Không thất vọng
Nàng ở đây
Mái tóc vàng óng mượt
Nàng quay người về phía ta
Mỉm cười
Rồi lại tiếp tục với trò vui của mình
Nàng lại bắt đầu bước đi
Đừng xem thường ta thế chứ Juliette !
Ta thật sự là một con người hoàn hảo mà !
Ta đi theo mùi hương ngọt ngào ...
Đã tước đoạt cả con người ta
Ta chẳng thể nào ngừng lại
Nàng lấy đi trái tim ta
Nhanh như chớp ...
Ngay cả khi nàng chỉ lướt nhẹ qua ta...
Mặc kệ dù nhanh thế nào
... trái tim ta cũng đang run rẩy như muốn vỡ tung ra
Ánh nhìn của nàng khiến ta thèm khát
Chuẩn bị đi Juliette
Vì nàng
Sẽ là của ta
Ta cứ chạy
Cứ chạy theo mùi hương này mãi thôi
A ha !
Nàng thật thông minh khi chạy
Nhưng cũng có phần ngốc nghếch khi không biết mình đi vào ngõ
Một ngõ cụt ...
Chạy tới cái ngõ đó
Giờ thì tới lượt ta cười
Tiến tới nàng
- Juliette ~
Cởi chiếc mặt nạ của nàng ra và nàng cũng cởi chiếc mặt nạ của ta ra
Bàn tay ta vuốt ve trên mái tóc vàng
- Quả thật, nàng rất đẹp.
Nàng mỉm cười, ắt hẳn nàng cũng biết vậy
- Romeo, chàng...
Chẳng để nàng nói gì nữa
Nàng
Quỷ dữ
Cám dỗ
Ta không có nhiều sự kiên nhẫn thế đâu !
Con người
Lúc nào cũng có giới hạn của nó mà !
Đôi môi nàng dù có là chất độc đi chăng nữa
Ta vẫn muốn hôn lên bờ môi hồng đó
Và ta đã thực hiện
Nàng không bất ngờ
Ngược lại
Nàng nhắm mắt, thưởng thức nụ hôn - thứ mà ta mong muốn biết bao
Ta muốn nói với nàng
- Ta ...
Nàng đặt tay lên môi ta, ra dấu im lặng
Ngay cả khi ta chẳng nói dù chỉ một lời
Nàng cũng biết tất cả phải không ?
Nàng là một chất độc đang lan tỏa trong ta
Một chất độc ngọt ngào quyến rũ
Ta mỉm cười đắc thắng
Ta biết mà...
Đâu thứ gì có thể ngăn cản được Kwon Yuri này chứ ...
Chứng minh ư ?
Đơn giản thôi
Bởi vì ...
Nàng
Đã là của ta...
----
sao ... em thấy ... bựa quá
Author: Velt
Author : Họ không thuộc về tôi
Pairing: YulSic
Ratting: PG cho chắc =.="
Status: Done
Note 1: Bắt đầu cũng như kết thúc, chúng ta vẫn bên nhau mãi mãi.
Note 2: Ehèm... còn ai nhớ tui hônnn...
______ Rảnh dành time để đọc shot này, đừng lướt qua loa >.<"
______ Tung teaser trước đã
~oOo~
Teaser
<...Cả hai vẫn lặng bước bên nhau. Jessica ngước lên nhìn ánh nắng len lỏi qua từng chiếc lá, chợt-... trước mặt cô xuất hiện một con Mickey nhỏ, cô quay sang nhìn Yuri, Ngợ vài giây Yuri hì cười, cô cũng cười, nụ cười ấm áp luôn chất chứa những niềm hạnh phúc trào dâng...>
<...Môi họ nồng nàn giữa những nụ hôn. Jessica cảm thấy đầu lưỡi mình có vị mặn pha chút vị gì đó rất tanh...>
<...mắt cô trở nên nặng trĩu, hơi thở yếu dần đi "Jessica... không" Ý nghĩ vụt lên trong đầu, cô chỉ kịp thấy loáng thoáng đâu đó mái tóc vàng óng, gương mặt rạng ngời với nụ cười luôn toát lên vẻ thiên thần... đang chờ cô...>
<...Gió vẫn thổi từng đợt nhẹ, những chiếc lá phong xào xạc dưới nền, váy cô gái in đầy màu của từng hạt nắng buông rơi...>
~oOo~
Click cái..
Nơi tình yêu bắt đầu
Chiếc rèm cửa khẽ lay động, chút ánh nắng len lỏi vào tận góc giường, Jessica cựa mình thức giấc. Cô vươn vai nhìn ra phía cửa sổ đầy nắng, mỉm cười, "một buổi sáng tuyệt vời"
Cô đứng trước cổng, ánh mắt hướng về cuối đường có chút hân hoan, chờ đợi điều gì đó. Đợt gió nhẹ thổi tung mái tóc vàng óng. Lát sau, một chiếc moto thắng gấp trước mặt, cô mỉm cười bước đến. Người đó cởi chiếc nón bảo hiểm ra, làn tóc đen dài gợn sóng, gương mặt thanh tú dưới ánh nắng trở nên rạng rỡ. Chợt môi cô ấy nở nụ cười thật tươi, Jessica nghệch đôi mắt đắm nhìn không chớp. Người ấy nghiên đầu mỉm cười, đưa cho cô chiếc nón bảo hiểm.
Ngồi phía sau cô ôm Yuri thật chặt, tựa đầu vào chiếc lưng vững chắc ấy, cô thấy ấm áp lạ. Đầy là lần đầu tiên cô ôm Yuri như thế, cô thấy tim mình đập nhanh quá đỗi. Chiếc xe vụt chạy đi, từng chiếc lá phong rơi rụng cuốn theo...
Con đường trải dài hai hàng phong vàng ửng cả một dãy. Yuri từ tốn đan tay mình vào tay Jessica, siết thật chặt, thể như cô sợ sẽ để vụt mất cô gái này. Dù cho cô chẳng có đôi tay để giữ lấy cô ấy, nhưng cô sẽ dùng hết cả trái tim, trải rộng ra để bao bọc lấy Jessica. Dù sao thì hiện tại ẫn đang là điều làm cô hạnh phúc nhất.
Cả hai vẫn lặng bước bên nhau. Jessica ngước lên nhìn ánh nắng len lỏi qua từng chiếc lá, chợt-... trước mặt cô xuất hiện một con Mickey nhỏ, cô quay sang nhìn Yuri, Ngợ vài giây Yuri hì cười, cô cũng cười, nụ cười ấm áp luôn chất chứa những niềm hạnh phúc trào dâng...
Những cơn gió thổi qua, từng chiếc lá phong nhè nhẹ rơi xuống đường, hệt như từng hạt nắng vàng ươm...
Thời Gian
Công việc ở phòng thí nghiệm mỗi ngày một chồng chất, khiến cô chẳng thể có nổi một ngày thoải mái. Nhưng từ khi cô bị Jessica "trói buột", mỗi ngày trôi qua của cô đều trở nên quan trọng. Chỉ khi có Jessica bên cạnh cô mới cảm thấy mọi thứ xung quanh mình xinh đẹp và tuyệt vời biết bao...
"Chúa ơi! Nếu một ngày nào đó người bắt cô ấy phải xa con và đến với người, thì con xin người hãy để con đến đó trước. Con không biết từ bao giờ, và từ khi nào, cô ấy đã thật sự trở nên quan trọng đối với con. Hơn bất cứ thứ gì trên cơ thể con. Tim con dường như chẳng nằm trong cơ thể con nữa, cô ấy đang chiếm giữ nó. Không một giây phút nào con không nghĩ đến cô ấy. Chúa ơi!... con cám ơn, vì người đã mang cô ấy đến bên con. Amen"
Yuri mỉm cười bước ra khỏi nhà thờ với bó hoa hồng trên tay...
---
Jessica kéo Yuri chạy lên ban công khi cô ấy vẫn còn đang ngáp ngủ. Cả hai đứng sát bên nhau, cô ôm lấy cánh tay Yuri, ngã đầu lên bờ vai ấy. Từng tia nắng của buổi bình minh dần hiện lên, sang rực cả một vùng, Jessica đưa tay chỉ về phía trước, đôi mắt cô híp lại môi nở nụ cười rạng rỡ. Gương mặt xinh đẹp dưới ánh bình minh tựa như nữ thần. Yuri thẫn người, đứng hình nhìn Jessica, cô lại thấy tim mình đã trật đi một nhịp. Đôi mắt Yuri mơ màng đắm vào vẻ đẹp đó mà không biết rằng... máu từ mũi mình đang chảy ra. Cô quay đi lau vết máu trên mũi thật nhanh trước khi Jessica trông thấy...
Cô lại bật cười, đan tay mình vào tay Jessica. Cả hai thích ngắm bình minh hơn là hoàng hôn. Cả hai đều rất sợ kết thúc, dù rằng ánh tà dương luôn mang đến một kết thúc tốt đẹp... nhưng ban mai của mỗi ngày mới là sự bắt đầu ấm áp và tuyệt vời nhất cho cả hai...
---
Yuri từ từ nhích gương mặt mình đến gần Jessica, cả hai cảm nhận được hơi thở gấp gáp của nhau phả trên mặt...
Quần áo của cả hai rơi dần xuống sàn lạnh...
Cả gian phòng nóng hực, từng tiếng thở ngắt quãng vang trong đêm như bị dìm dưới nước. Hai cơ thể đẫm mồ hôi quấn lấy nhau dưới ánh đèn mập mờ
...
Môi họ nồng nàn hôn. Bỗng Jessica cảm thấy đầu lưỡi mình có vị mặn pha chút vị gì đó rất tanh. Dứt khỏi nụ hôn, cô mở mắt to nhìn Yuri Cô hốt hoảng với lấy chiếc khăn và ấn chặt nó trên mũi đang chảy máu của Yuri. Cô ấy lại bật cười, dịu dàng nhìn Jessica như thể "tớ không sao đâu, đừng lo lắng". Yuri đưa tay quẹt đi vết máu dính trên môi Jessica.
Đã hơn một tháng nay, cô thường xuyên thấy Yuri chảy máu cam, dù rằng cô ấy nói đã đi khám, nhưng sự lo lắng trong cô lại tăng dần theo từng ngày...
Che Dấu
Yuri loạng choạng, tay này vịn lan can, tay kia bịt lấy chiếc mũi đang đầm đìa máu của mình. Đầu cô đang nhức như búa bổ. Đẩy cửa phòng, mở ngăn tủ bàn làm việc, Yuri lấy ra lọ thuốc, xốc ra vài viên và nuốt nó một cách khó khăn. Bước vào phòng mình, ngã người xuống giường, nghĩ ngợi gì đó rồi chìm vào giấc ngủ.
Đã gần một năm, dấu nhẹm căn bệnh của mình. Yuri đang cố gắng cầm cự từng ngày với những viên thuốc. Không biết rằng, những viên thuốc bé nhỏ kia có thể kéo dài sự sống của cô được bao lâu...
---
Lại một ngày nắng nhẹ với những hàng phong vàng lá quen thuộc, cả hai lại bước đi bên nhau. Đâu đó niềm hạnh phúc đang lấp đầy đôi tim. Bỗng đứng khựng lại, Yuri đưa tay che lấy mũi mình, máu cô đang nhỏ giọt xuống nền đường. Điều cô thấy cuối cùng trước khi ngã xuống là gương mặt hốt hoảng lo lắng của Jessica...
---
Tỉnh lại trên chiếc giường và gian phòng trắng toát, mùi cồn sát trùng nồng lên. Ngồi dậy, chớp mắt vài lần để nhìn rõ hơn,... trước mặt cô giờ là Jessica với đôi mắt đỏ ngầu sưng húp. Cô không nói gì cả, chỉ thấy trong mắt Jessica điều gì đó đang trách móc.
Jessica bật khóc, cô đánh tới tấp vào vai Yuri "Tại sao... TẠI SAO...TẠI SAO LẠI KHÔNG NÓI CHO TỚ BIẾT... TẠI SAOOO!! "Cô hét lên thật to rồi ôm chầm lấy Yuri, úp mặt vào vai cô ấy khóc thành tiếng, Yuri choàng tay ôm lấy Jessica, đôi mắt ươn ướt nhìn lên trần nhà, như một khoảng không vô định hiện ra trước mặt, nước mắt trực trào nơi hàng mi...
"Cô ấy bị ung thư máu, phát hiện trễ quá, điều trị bằng hoá trị cũng không kéo dài được bao nhiêu thời gian, phẫn thuật chỉ 1% thành công" - Bác sĩ buông một lời thở dài. - "Khuyên cô ấy sống cho thật tốt, đừng nghĩ ngợi nhiều, vẫn còn chút thời gian mà"
Từng lời nói của bác sĩ trước đó như ngàn mũi dao cắm nơi tim cô, "Còn chút thời gian... chút thời gian thì sao chứ..." Jessica hét lên thật to "TẠI SAO!!!!" , giận dữ xé toạt tờ bệnh án, cô nức nở đấm tay xuống bàn, gạt tung mọi thứ, cô gục xuống, nước mắt không ngừng rơi. Tiếng khóc vang trong đêm, khàn đục, bi thương...
---
Gương mặt thanh tú giờ chỉ còn lại vẻ hốc hác xanh xao. Nhưng trước mặt Jessica cô vẫn giữ cho mình tươi cười. Ánh mắt cô vẫn còn ấm áp lắm.
Tại sao lúc cô cảm thấy hạnh phúc nhất thì căn bệnh quái ác lại đang dần cưỡm mất cuộc sống của cô. Sắp mất đi tình yêu và cả cuộc sống, còn điều gì khiến cô đau đớn hơn (?). Chưa bao giờ cô khao khát được sống đến thế, cô còn gia đình, cô còn Jessica, cô còn cả một quảng đường chưa đi hết, cô không thể để mình kết thúc như thế. Giá như thời gian có thể kéo dài hay ngưng động lại, cô sẽ làm tốt hơn những gì cô đã làm. Còn bây giờ, không còn nhiều thời gian nữa, cô phải làm điều gì đó cho Jessica... cho tình yêu của cô...
Kết Thúc Như Những Gì Đã Bắt Đầu
Vẫn ánh nắng ấm áp như ngày nào, vẫn từng đợt gió mát rượi thổi tung từng chiếc lá phong. Đội chiếc nón bảo hiểm lên đầu, một Yuri phong độ lại trở về.
Chiếc xe vụt chạy đi, trong đầu cô giờ chỉ chứa đầy những hình ảnh của Jessica.
---
Chiếc xe lao đi một lúc, Yuri cảm thấy đầu mình hơi choáng, tai cô như ù lên không nghe được gì từ xung quanh. Cố gắng giữ lại bình tĩnh, cô cầm chắc tay lái, chỉ còn một đoạn nữa thôi thì cô có thể gặp lại định mệnh của mình. Nhưng... mắt cô trở nên nặng trĩu, hơi thở yếu dần đi, cô cảm nhận được máu mũi mình đang chảy. "Jessica... không" Ý nghĩ vụt lên trong đầu, cô chỉ kịp thấy loáng thoáng đâu đó mái tóc vàng óng, gương mặt rạng ngời với nụ cười luôn toát lên vẻ thiên thần... đang chờ cô...
---
["Tin mới nhận sang nay. Một chiếc moto phân khối lớn đã đâm sầm vào một chiếc xe tải đậu bên đường. Nhận diện người lái moto là Tiến sĩ Kwon Yuri - đã chết do không kịp cấp cứu"]
---
Chiếc đầm trắng nhẹ nhàng toát lên vẻ thanh khiến, cô gái nhỏ nhắn bước lặng bên những hành bia mộ. Khẽ siết chặt con Mickey nhỏ trên tay, cô dừng lại trước một ngôi mộ Kwon Yuri.
Vẫn mái tóc vàng óng, vẫn gương mặt thiên thần ấy, nhưng dường như có chút thay đổi. Đã gần một tháng kể từ khi Yuri rời khỏi thế giới này, để lại một mình cô chịu sự dày xéo của nỗi nhớ, nụ cười trên môi cô dường như đã biết mất. Giờ chỉ còn lại một Jessica âm thầm với trái tim lạnh lẽo đang chờ ngày tàn lụi.
Nhẹ đặt con Mickey sát bên cạnh mình, cô từ từ nằm xuống cạnh ngôi một. Chợt cảm giác ấm áp quen thuộc lại tràn về trong cô, môi cô nhếch lên một nụ cười...
---
["Tin ghi nhận trong ngày. Tại nghĩ trang X, người giữ nghĩ trang đã phát hiện ra một cô gái nằm chết cạnh một ngôi mộ, giám định y cho biết, cô gái đã dùng thuốc ngủ quá liền dẫn đến tử vong"]
---
Nắng nhẹ buông xuống, giữ những hàng bia một vắng lặng, chỉ có chiếc váy trắng cùng một con Mickey bật lên một màu kì lạ.
Gió vẫn thổi từng đợt nhẹ, những chiếc lá phong xào xạc dưới nền, váy cô gái in đầy màu của từng hạt nắng buông rơi...
..::The End::..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com