Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32

Đang lúc căng như dây đàn thì hắn quay lại. Anna đang khá bất ngờ vì cô nên không để ý, đổi lại cô bình tĩnh hơn nhiều, đã tia thấy hắn từ xa nên cố tình đưa tay làm đổ cốc nước lên người Anna.

Y/n : Ôi, em xin lỗi. Chết rồi, ướt hết rồi.

Anna rất bực mình nhưng lại chẳng làm được gì. Hắn đi đến thấy Anna ướt hết thì cũng không thể ngồi thế này nói chuyện. Đành đề nghị gói bánh cho cô ta đưa về. Cuộc trò chuyện cũng chấn dứt ở đó, đúng ý cô.

Hôm sau nhân lúc hắn đi làm, cô lại chạy lon ton đến mộ Jungkook. Hai tay chắp sau đít, đi qua đi lại kể lể.

Y/n : Cô ta doạ em đấy, cô ta lại dám doạ em cơ đấy. Em rất chi là bực mình. Cô ta chắc là muốn giết em lắm nhưng không biết là anh đâu có cho em chết đâu.

Cô đột nhiên dừng bước, mặt cau có bực mình.

Y/n : Anh còn cười được, đây không phải lúc để cười đâu.

Cô nhìn di ảnh tươi rói của anh mà mắng. Thật quá khổ thân Jeon Jungkook. Mắng chán rồi lại đi đến ngồi bệt bên cạnh, tựa đầu lên tấm bia.

Y/n : Em cất đi rồi đấy.

Giơ bàn tay trống trơn của mình lên nhìn, sau đó lại thả xuống.

Y/n : Anh nói em có thể hạnh phúc mà đúng không? Em sẽ cố gắng.

....

Y/n : Anh nói đúng, anh ấy rất tốt với em. Kể ra em đúng là may mắn. Cùng lúc có cho mình hai người yêu thương. Đầu tiên là Jeon Jungkook, sau đó là Kim Taehyung. Trước đây em luôn oán trách ông trời đối xử bất công với mình, cho đến khi gặp được hai người.

Cô ngước lên nhìn bầu trời xanh xanh, mỉm cười.

Y/n : Anh đang ở trên đó đúng không? Vẫn đang nhìn thấy em đúng không? Tuyệt thật đấy, bên cạnh em lại tồn tại hai tình yêu. Như vậy có tính là em bắt cá hai tay không nhỉ.

Nói xong lại tự mình cảm thấy hoang đường mà cười.

Chiều hôm đó cô đến cục đón hắn đi làm về. Sau đó còn đề nghị được đi dạo phố với hắn.

Trên con đường đầy lá rơi, hắn nắm tay cô thật chặt, cô cũng vậy. Họ cùng nhau bước đi đầy hạnh phúc.

TH : Em nhìn gì thế?

Y/n : Không có gì.

Chẳng ai thấy cả, chỉ một mình cô cảm nhận được vẫn còn có một người khác đi bên cạnh mình.

Jeon Jungkook cũng hạnh phúc. Hạnh phúc vì thấy cô hạnh phúc. Anh chọn đúng người để gửi gắm cô, cô cũng chọn đúng người để gửi gắm phần đời còn lại. Vậy là quá đủ.

Họ về nhà, hắn nấu cơm cho cô ăn, còn cô rửa bát. Hôm nay cô về chỗ hắn chứ không về nhà mình. Cô bé TaeMi cũng rất vui khi được ăn cơm chung với cả ba lẫn mẹ. Họ bàn về chuyện lễ hoá trang sắp tới của con.

TH : Hoá trang thực vật hả?

Y/n : Bài học bảo vệ môi trường.

TH : À.

Y/n : TaeMi, con muốn thành loài cây nào?

TaeMi : Em mún làm cụ cà rốt.

TH : Cái đó dễ, anh thấy trên mạng rất nhiều đồ củ cà rốt trẻ em.

Y/n : Vậy hả, vậy anh đặt cho con nhé.

TH : Yên tâm, ba sẽ lo vụ đó.

Y/n : À phải rồi. Hôm đó em có chút việc, không có đi cùng 2 ba con được. Mà ở đó yêu cầu phải có ba và mẹ.

TH : Em đi đâu?

Y/n : Là chuyện điều tra.

TH : Sao anh không biết?

Y/n : Ông nội TaeMi dặn dò không được nói cho anh. Nhưng em lại không muốn nói dối anh.

Cô đối với việc này cảm thấy rất bình thường, nhưng hắn lại thấy đau lòng. Hắn biết cô luôn muốn làm người tốt, là do cuộc sống ép buộc cô phải như vậy. Hiện tại lại trở thành tội phạm. Hắn nắm chặt tay cô.

TH : Ba sẽ giúp em thôi.

Y/n : Chuyện đó không quan trọng. Với em bây giờ con và anh là ưu tiên số một. Em không muốn con chịu thiệt thòi. Nhất định phải bằng bạn bằng bè. Có đủ ba mẹ đi cùng.

TH : Anh sẽ nói ba dời ngày điều tra.

Y/n : Không được. Anh tuyệt đối không được làm trái ý ông ấy. Em nghĩ rồi, em rất thích tính chị Anna, chị ấy cũng tốt nữa, còn rất thương TaeMi. Hay là...

TH : Không được.

Y/n : Chỉ là nhờ một hôm thôi mà.

TH : Anh không muốn ai ngoài em là mẹ của con anh.

Cô nhìn con, cố tình gắp thêm cho con nhiều đồ ăn rồi kéo hắn ra ban công đóng cửa nói chuyện. Cửa kính ngay gần đó vẫn có thể nhìn thấy con.

Y/n : Chỉ là giả vờ thôi.

TH : Giả vờ giả vịt cũng không.

Y/n : Vậy anh muốn thế nào. Muốn người khác nhìn vào bảo TaeMi không có mẹ? Trước sau gì em cũng phải rời xa con bé một thời gian, nhất định phải nhờ đến chị ấy. Đây là lứa tuổi dễ tổn thương. Anh phải đặt cảm xúc của con lên đầu.

TH : Vậy còn em thì sao? Nhìn thấy người khác thân thiết với con mình em hoàn toàn không có vấn đề gì?

Cô biết hắn lo cho cảm xúc của cô, nhưng cô tự khắc có dự tính của mình. Cô ôm lấy hắn, nhẹ nhàng khuyên bảo.

Y/n : Em yêu anh.

...

Y/n : Em thực sự biết là bản thân yêu anh. Cũng biết là anh sẽ không để ai thay thế vị trí của em trong lòng anh. Cho nên em mới yên tâm.

TH : Lỡ như anh thật sự xa ngã thì sao?

Y/n : Vậy thì 5 năm qua anh có thể xa ngã rồi. Nhưng anh đâu có làm vậy.

Cô cười dịu dàng, hắn cũng đến bất lực.

Y/n : Em biết anh còn lo lắng về tình cảm của em đối với Jungkook.

TH : Anh...

Y/n : Em hiểu mà. Nhưng mà Taehyung này. Em sẽ chẳng bao giờ quên được Jungkook vì những gì anh ấy đã làm cho em. Đó là sự thật.

TH : Anh biết.

Y/n : Em thừa nhận Jungkook rất quan trọng trong lòng em. Em không muốn che giấu anh bất cứ điều gì. Tuy nhiên nó không có nghĩa là em không để tâm anh.

...

Y/n : Em là mẹ của con anh. Bản thân em nhiều lần mệt mỏi sau khi sinh con. Cũng rất nhiều lần muốn ôm cả con rời đi.

TH : Em... *bất ngờ*

Y/n : Anh nghe em nói.

Cô hít một hơi thật sâu, nắm chặt lấy tay hắn.

Y/n : Em đã muốn đem con cùng chết. Nhưng khi nhìn lại những lúc anh ôm con ru ngủ. Nửa đêm con quấy cũng là anh dỗ, thay bỉm, pha sữa, giặt đồ. Đồ ăn của em đều một tay anh chuẩn bị. Anh không chê em gái đẻ xấu xí hôi tanh mà cận kề chăm sóc. Những lúc đó em thấy mình tệ lắm.

TH : Không phải đâu.

Y/n : Lúc em vượt cạn, anh luôn ở bên cạnh nắm lấy tay em. Ngay cả con ra rồi anh cũng không thèm quan tâm mà chỉ chăm chăm lo cho em trước. Em biết, em đều biết hết. Jungkook làm cho em rất nhiều, nhưng anh cũng làm vì em không ít. Em biết anh yêu con và em đến mức độ nào.

TH : Y/n à.

Y/n : Cho nên em chọn ở lại. Em sợ nếu như em thực sự đem con cùng rời đi sẽ làm tổn thương anh. Không phải Jungkook, chính anh mới là người giữ em lại thế giới này.

Cô cười thật tươi, chạm nhẹ tay lên khuôn mặt hắn.

Y/n : Em tin là anh sẽ chờ được em. Đến lúc đó, nhất định phải cầu hôn em.

Hắn và Jungkook có giống nhau một đặc điểm, đó là chưa từng thắng cô. Nóc nhà của họ quá chắc chắn. Hắn cố tình lấy con ra làm bia đỡ, nhưng thật ra muốn hỏi rằng thấy hắn giả làm chồng người khác cũng không vấn đề hay sao.

Cuối cùng sau bao lời ngọt ngào dụ dỗ, hắn cũng phải đồng ý với cô sẽ không để con phải thiệt thòi.

Anna đối với việc được hắn nhờ vả tuy nghi ngờ nhưng vẫn rất thích thú mà nhận lời.

Sau khi cô tắm rửa xong, ra ngoài cũng vừa lúc hắn cúp máy.

Y/n : Chị ấy thế nào rồi?

TH : Đồng ý.

Y/n : Vậy thì tốt quá rồi.

Hắn thừa hiểu cô chẳng làm việc gì mà không có lý do, nhưng lại chẳng tiện nói. Cứ xem như cô không muốn con thiệt thòi. Hắn là cảnh sát, tâm lý tội phạm hắn có học qua, vả lại cô là người như thế nào không phải hắn không biết.

Y/n : Em bảo này.

Cô kéo tay hắn ngồi xuống giường, còn chủ động ngồi lên đùi hắn.

Y/n : Lần đó, em có chút thắc mắc. Anh thực sự đã chôn hết đi?

Hắn nhíu mày, cô sao tự dưng lại nhắc về việc đó.

TH : Ừm.

Cô đột nhiên ôm cổ hắn, ôm rất chặt.

Y/n : Lúc em nhìn thấy váy cưới, em đã thực sự rất buồn.

....

Y/n : Em không nghĩ rằng anh lại yêu em đến vậy. Một chút có lỗi đã hiện ra trong đầu em. Nhưng vì nghĩ anh là người báo cảnh sát cho nên mới làm vậy. Em xin lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com