Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 95: Hắn đến cùng có biết dịu dàng là gì không?(3)

"Ta biết cô muốn cái gì. Nhưng là, ở trong cái Vương Phủ này, lòng đố kỵ của nữ nhân rất ghê gớm cô có biết không? Lúc cô còn chưa có được thứ cô muốn thì có khả năng đã mất mạng rồi, ta cũng chỉ là muốn tốt cho cô." 

"Vâng vâng, ta biết ngươi muốn tốt cho ta, nhưng là. . ." Khúc Đàn Nhi càng nói càng có cảm giác bất lựcsâu sắc.

"Vậy cô lập tức nghe theo lời ta khuyên đi, cố gắng nắm thật tốt cơ hội hiện tại."

". . ." Khúc Đàn Nhi không tiếp tục mở miệng. Nàng cũng biết, dù có nói nhiều hơn nữa, kết quả cũng không thay đổi chút nào. Nàng không thế thay đổi suy nghĩ của Tô Nguyệt Lạp, cũng như Tô Nguyệt Lạp không thể ngăn cản dự tính ban đầu của nàng.

Cái Tô Nguyệt Lạp muốn là quyền lực, nàng ta không muốn bị người ta cưỡi lên đầu mà khi dễ. Mà cái nàng muốn, chỉ là tự do. 

"Kính Tâm, Nguyệt Lạp, các ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, ta thấy hơi mệt một chút, muốn nghỉ ngơi."

"Sao có thể. . ."

"Đi đi." Khúc Đàn Nhi mắt nhìn Kính Tâm, sau đó dùng ánh mắt ám chỉ nhìn qua Tô Nguyệt Lạp, ý để nàng kéo nàng ta đi.

"Vâng." Kính Tâm trả lời, cũng rất phối hợp.

"Vậy cô nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta ra ngoài." Tô Nguyệt Lạp không thấy được ánh mắt trao đổi của Khúc Đàn Nhi cùng Kính Tâm, chỉ thấy Khúc Đàn Nhi mặt đầy mỏi mệt, cũng không tiện quấy rầy nữa.

Hai người lui ra ngoài, đợi đến lúc cửa đã đóng lại, cả người Khúc Đàn Nhi liền đổ thẳng xuống giường nằm xuống. 

Đột nhiên nàng cảm thấy, nàng đem Tô Nguyệt Lạp cùng theo đến Bát Vương Phủ, đến cùng có phải đã sai lầm hay không?

Đến lượt hành vi của Mặc Liên Thành hôm nay, nàng đoán không ra, hắn đến cùng lại muốn thăm dò cái gì từ trên người nàng? Giống như cái Kim Lệnh lần trước, nếu nàng xử lý hơi sơ xuất một chút, sợ rằng trên đời này đã không còn một người là nàng. Bây giờ, Kính Tâm cùng Nguyệt Lạp nhìn thấy chỉ là mặt ngoài gió êm sóng lặng, lại không phát giác ra sóng lớn cuộn trào mãnh liệt trong tối. . .

Thôi, nàng tạm thời cũng không có tâm trạng để ý tới, chậm rãi nhắm mắt lại lập tức chìm vào giấc ngủ.

Edit: Lily073

Sáng sớm hôm sau.

Khúc Đàn Nhi từ trong phòng đi ra, liền thấy quản gia đang đứng bên cạnh trông coi ngoài cửa.

Kiên nhẫn nghe quản gia bẩm báo xong, nụ cười của Khúc Đàn Nhi cứng đờ tại chỗ. Nàng lập tức hiểu rõ, mục đích tối hôm qua Mặc Liên Thành mang thuốc tới cho nàng là để làm gì, hôm qua đi Đại Vương phủ, hôm nay lại phải tiến cung. 

Từ Tuyết viện đi ra đến cửa chính Vương phủ, ngồi lên xe ngựa chạy theo hướng hoàng cung.

Điện Thái Hòa - Tẩm cung của Thái Hậu.

Bên trên tiền điện, ngồi ở thượng vị là một vị lão phu nhân ung dung quý phái.

Có một loại cảm giác không giận mà uy làm người ta ngột ngạt. Giống như quanh năm suốt tháng đã lắng đọng lại thành điều đại diện cho nơi này.

"Tôn nhi Liên Thành xin thỉnh an Hoàng Tổ Mẫu." Mặc Liên Thành đi vào trong điện, hướng về phía trước phúc thân, gương mặt lộ ra ý cười nhẹ nhàng.

"Tôn tức (cháu dâu) Đàn Nhi xin thỉnh an Hoàng Tổ Mẫu." Khúc Đàn Nhi sau lời hành lễ của Mặc Liên Thành cũng tiến lên phúc thân.

"Ừm, Thành Nhi đã đến a." Thái Hậu mỉm cười hiền từ nhìn Mặc Liên Thành, nhưng thời điểm ánh mắt chuyển qua Khúc Đàn Nhi, ý cười trên mặt có chút thu lại:"Đừng cứ đứng như vậy. Ngồi đi."

"Vâng."

Mặc Liên Thành gật gật đầu, ung dung ngồi xuống ghế, Khúc Đàn Nhi cũng không nói gì, theo sau ngồi xuống.

"Thành Nhi nếu con còn không đến, ai gia còn tưởng rằng con đã quên mất lão thái bà này rồi không chừng." Thái hậu tùy ý cười nói, trong khẩu khí có chút bất mãn nhưng lại không nghe ra tức giận, ngược lại giống như bà đang nói đùa.

"Hoàng Tổ Mẫu nói đùa, Thành Nhi làm sao dám như vậy." Mặc Liên Thành cũng cười khẽ một tiếng, không nhanh không chậm trả lời.

"Ha ha, nghe thử mà xem, vẫn là luôn biết nói chuyện như vậy."

"Hoàng Tổ Mẫu quá khen."

Bởi vì mục đích của Khúc Đàn Nhi là bày ra bộ dạng phục tùng, không nhìn thấy biểu cảm của Thái hậu. Nhưng lại cảm thấy câu trả lời của Mặc Liên Thành làm cho người ta có chút khó hiểu, quá nhiều phần cung kính, khác biệt với sự tùy ý hàng ngày không ít.
Điều duy nhất nàng có thể khẳng định: vâng, Mặc Liên Thành tên này lại đang diễn rất sâu. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com