Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10 : Dục vọng không kiềm chế

Chương 10: Dục vọng không kiềm chế

"Lộ Uyên Đình! Em là đồ điên, mau buông anh" Cảm giác ngón tay mạnh mẽ cắm vào hậu môn khiến Thẩm Vụ hoảng sợ, như thể quay lại cái đêm bí mật cơ thể cậu bị phát hiện nhiều năm trước. Thẩm Vụ bất an muốn tránh thoát bàn tay đang trêu đùa hoa huyệt, nhưng vì tay chân đều bị trói chặt, ngay cả vùng vẫy cũng trở nên yếu ớt vô lực.

"Đúng vậy, em chính là kẻ điên, chẳng phải anh vẫn luôn xem em là kẻ điên, là thằng ngốc sao?" Đôi mắt Lộ Uyên Đình như lần cuối cùng chia biệt 6 năm trước, máu tươi chảy vào mắt, đỏ rực một mảng, đáy mắt toàn là sự điên cuồng muốn hủy diệt mọi thứ.

Nhớ lại bóng dáng Thẩm Vụ khao khát chạy trốn khỏi hắn năm đó, mỗi đêm đều hiện lên trong đầu, lặp đi lặp lại hành hạ hắn. Khoảnh khắc này, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm người anh đang mắng chửi mình, nỗi oán hận tích tụ dưới đáy lòng nhiều năm không khỏi dâng trào.

"Anh à, anh thật sự khiến em hận anh đến tận xương tủy !"

Bàn tay hắn bao lấy lồn nhỏ đã nhiều năm không chạm vào, mạnh mẽ và thô bạo xoa nắn, xoa đến khi thịt lồn đỏ bừng. Khi cảm nhận được bàn tay dần ướt át, hắn cười khúc khích, nâng bàn tay dính đầy dâm thủy lên: " Có phải cái lồn này rất nhớ em, nó đáng yêu hơn anh nhiều."

Thẩm Vụ xấu hổ và giận dữ đến chết, quay đầu đi, phẫn nộ quát: "Cút! Em cút đi!" . Lộ Uyên Đình phớt lờ tiếng gọi của cậu , hắn dùng tay túm lấy bầu ngực nhỏ trước ngực, bĩu môi không vui nói: "Sao lại nhỏ đi thế này."

Không chỉ vậy, ngay cả núm vú đã lâu không được trêu đùa cũng trở lại vẻ hồng hào. Hắn có chút bất mãn. Rõ ràng trước đây nơi này đều vừa to vừa hồng, nhô ra như những quả anh đào nhỏ xinh đẹp, mỗi đêm đều được hắn ngậm vào miệng dỗ dành đi ngủ. Nhưng tất cả đã thay đổi. Người anh trai yêu thương hắn giờ trở thành bộ dạng hung dữ mắng mỏ, trừng mắt nhìn hắn. Ngay cả núm vú mà hắn thích cũng trở nên không đủ đẹp nữa. "Không sao cả, dù sao sau này sẽ đẹp hơn." Hắn tự lẩm bẩm, không biết nghĩ đến điều gì lại bật cười.

"Đến đây, dạng chân ra cho em xem lồn nhỏ của anh còn dâm đãng không."

Dưới sự trêu đùa vừa rồi, thân dưới đã ướt át. Hai cánh môi âm hộ đầy đặn hơi khép lại, từ khe hở chảy ra một ít dịch nước. Ngón tay Lộ Uyên Đình trượt vào, bẻ ra để nhìn hạt le đang run rẩy. Hắn thở dài một hơi, vì đã lâu không trêu đùa, ngay cả hạt le cũng trở về như lúc ban đầu , không còn sưng to và đỏ tươi như khi hắn cắn mút mỗi đêm. Xem ra  núm vú cũng phải dạy dỗ lại .

Thẩm Vụ không biết tên tâm thần này đang nghĩ gì, cậu chỉ cảm thấy xấu hổ khi dang chân ra, bị ánh mắt hắn nhìn thẳng vào hậu huyệt. Đối mặt với Lộ Uyên Đình đã trở nên xa lạ, cậu nhất thời không biết phải đối phó như nào . Chửi bới là vô ích, cậu chỉ có thể thử mở miệng: "Đình Đình, đừng như vậy được không?" . Lộ Uyên Đình liếc cậu một cái, lộ ra hàm răng trắng bóng: "Được thôi."

Không ngờ hắn lại trả lời sảng khoái như vậy, Thẩm Vụ còn ngây người một chút, sau đó lại thử hỏi: "Đình Đình, buông anh ra được không, dây thừng trói cổ tay đau quá." . Lộ Uyên Đình liên tục gật đầu, ngoan ngoãn như chú cún con nghe lời năm nào: "Được thôi được thôi, nhưng anh phải dâng cái lồn của anh cho em ăn nhé ,  ha haaaaa ."
"..."
"Anh ơi, cho em liếm một chút đi. Anh không biết 6 năm qua, mỗi đêm em đều không ngủ yên. Em thật sự, thật sự rất nhớ anh."

Hắn đột nhiên làm nũng, dùng tay cởi trói sợi dây đang bó chặt hai chân cậu. Lộ Uyên Đình vùi cả người vào giữa hai chân Thẩm Vụ, hít một hơi thật sâu, chiếc mũi cao vút di chuyển lên xuống trong khe thịt: "Một lần thôi, anh cho em ăn một ngụm thôi, nếu không em sẽ chết mất."

Thẩm Vụ khẽ cử động, dạng chân ra. Giờ đây cậu như cá nằm trên thớt, không được cũng phải chịu, đành vứt bỏ liêm sỉ nói: "...Chỉ một lần thôi."
Vừa dứt lời, Lộ Uyên Đình liền như người nghiện, há miệng vồ vập ngậm lấy hoa huyệt, dùng lưỡi liếm láp dữ dội.
"A... Em nhẹ thôi ô... Ha, ha... Chậm lại..."

Thẩm Vụ bất ngờ bị cắn một cái vào hoa huyệt, bắp đùi co giật. Hai chân đặt trên vai hắn lập tức khép lại, kẹp chặt đầu đồng thời đẩy phần thân dưới sâu hơn vào miệng hắn. "Ô... Đừng cắn... Hạt le không thể cắn đâu... Sẽ không chịu nổi a a..."

Lộ Uyên Đình như một con chó hoang bị bỏ đói , vội vã và tham lam liếm mở hai cánh môi âm hộ đầy đặn. Lưỡi hắn di chuyển lên xuống, quét qua  hoa huyệt. Khi chui vào cái lỗ hẹp đó, nếm được nước dâm đang trào ra từ bên trong, hắn liền điên cuồng liếm mút không thể dừng lại.

"A... Lưỡi không thể liếm vào đó... Ô..."

Suốt 6 năm qua, Lộ Uyên Đình chưa từng ngủ một giấc ngon. Hắn đói khát đến phát điên, không thể chờ đợi được nữa mà ăn hạt le vốn thuộc về mình. Lưỡi hắn điên cuồng thọc sâu vào  thịt lồn chật hẹp mà khuấy động, liếm đến mức dâm thủy phun ra từng đợt, được hắn nuốt ừng ực như sữa mẹ duy trì sự sống.

Lộ Uyên Đình ăn đến mức hưng phấn phát ra tiếng hừ thỏa mãn, miệng không muốn rời khỏi hoa huyệt đã ướt đẫm dịch này dù chỉ một khắc. Hắn hoàn toàn không quan tâm đến Thẩm Vụ đang bị liếm đến mức không thể thoát được, chỉ có thể kẹp chặt đầu hắn hơn, bị hắn điên cuồng liếm mút, cung cấp dâm thủy không ngừng để nuôi no hắn.

"A... Không cần..."

Sắc mặt Thẩm Vụ ửng hồng, cơ thể cậu cũng được đánh thức bởi ký ức dâm đãng của 6 năm trước, mỗi đêm đều phải đưa hoa huyệt vào miệng hắn ngậm lấy để ngủ. Cậu kẹp đầu Lộ Uyên Đình,  bị răng hắn gặm cắn le đĩ mà chỉ có thể bất lực mà chịu đựng .
"A! Không được cắn chỗ đó!!! Ô ô... Hạt le nhỏ sắp bị cắn nát... Đừng ăn..."
"Đình Đình... Ô, không bắn ra được a a... Không có nước ô..."

Lộ Uyên Đình làm ngơ trước lời cầu xin của Thẩm Vụ, chìm đắm trong thế giới riêng của mình. Miệng hắn ngậm lấy lồn dâm , mút mạnh không ngừng, đặc biệt là hạt le tròn trịa chịu tội nhiều nhất, vừa bị hút vừa bị cắn, kích thích đến mức không ngừng phun ra dâm thủy.

Tất cả đều bị lưỡi hắn liếm nuốt vào bụng. Lộ Uyên ycàng ăn càng vui vẻ, liếm hoa huyệt  đã lâu không được chạm vào, ăn đến mức nát nhừ , cuối cùng Thẩm Vụ ngay cả tiếng kêu cũng không thể phát ra, chỉ còn biết há miệng thở dốc không tiếng động.

Cho đến nửa giờ sau, Thẩm Vụ thét chói tai và lại một lần nữa đạt cao trào trong miệng hắn.
Thịt hoa huyệt dường như đã nhũn ra trong miệng hắn, môi âm hộ bị lật ra ngoài, cuối cùng cũng không thể bảo vệ được hoa huyệt mà bị cắn mút tàn bạo

Thẩm Vụ mặt ửng hồng, đùi run rẩy, vẫn còn chìm trong khoái cảm vừa rồi. Hai mắt cậu phủ một lớp hơi nước, vẻ mặt vừa đẹp đẽ lại vừa dâm đãng. Lộ Uyên Đình rất thích dáng vẻ này của cậu, lấy dương vật đã sớm cương cứng của mình từ trong quần ra, chen vào khe thịt ướt át mà cọ xát. Nhiệt độ nóng bỏng làm hoa huyệt nhỏ run rẩy .
Thẩm Vụ kinh ngạc, giọng khàn khàn nói: “Không phải em nói chỉ ăn một lần là được rồi sao?”

Lộ Uyên Đình nhìn cậu với ánh mắt vừa vô tội vừa vô liêm sỉ: “Bởi vì em lừa anh đấy.”

“Miệng ăn một lần, thì dương vật cũng phải ăn một lần chứ.”

Hắn dùng quy đầu chọc chọc vào miệng huyệt:

“Cái lỗ dâm đãng của anh mở ra rồi, không phải cũng sốt ruột muốn ăn dương vật sao?”

“Đúng là như vậy ,vì chưa được tinh dịch đút no nên nó mới đói như vậy,  cứ há ra, khép lại, há ra, khép lại… Đến mức thèm chảy cả nước miếng.”

“Anh ngoan ngoãn nhé, cái dương vật to này sẽ đút no cái lồn ham ăn của anh ngay.”

Hắn cứ thế độc thoại những lời lẽ khiến người ta xấu hổ, dáng vẻ không giữ lời khiến Thẩm Vụ tức giận đến run rẩy cả người, vừa định mở miệng mắng thì đã bị hắn nhét một miếng vải vào miệng.

“ Ừm, uhm——”

Lộ Uyên Đình nâng mông cậu lên, vỗ mạnh vào cặp mông trắng nõn hai cái. Thịt mông trắng mềm rung rinh như gợn sóng, vừa đầy đặn vừa mềm mại, hiện lên những vệt đỏ gợi tình.

“Đã bảo anh ngoan một chút mà, anh à, nếu không em sẽ làm anh đau lắm đấy.”

Quy đầu cực đại chen vào cửa huyệt chật hẹp, từng tấc một đâm sâu vào. Thẩm Vụ cảm nhận rõ ràng vật kia đang từ từ lấp đầy cơ thể mình. Cái lỗ dâm đãng đã bị chơi đến chín mềm từ nhiều năm trước như gặp lại cố nhân, nhiệt tình bao lấy liếm mút.

“Dâm đãng thật, sao lại vội vàng kẹp chặt lấy dương vật như vậy, anh định dùng cái lồn siết chết em sao.”

Dương vật thô dài không chút thương tiếc mà đâm sâu vào tận gốc. Lộ Uyên Đình nâng bắp chân cậu lên hôn nhẹ một cái, sau đó bắt đầu đâm thúc mạnh bạo

" Ừm, hức ....ức...” Thẩm Vụ cắn chặt miếng vải trong miệng, chiếc cổ thon dài phát ra tiếng phản kháng, nhưng lại bị hắn vỗ mạnh vào mông một cái, đánh vào mông cậu đau nhói.

Huyệt đạo bị phá vỡ một cách tàn nhẫn, dương vật nổi đầy gân xanh hung hăng ma sát vách thịt, khiến nó cảm nhận được hơi ấm và sức mạnh nóng bỏng của dương vật, cùng với sự căm hận và nhớ nhung của Lộ Uyên Đình dành cho cậu.

Lộ Uyên Đình nhìn xuống thân thể trắng nõn này, có chút cơ bắp mỏng manh tượng trưng cho nam tính, nhưng lại có một cái lỗ dâm đãng chảy đầy nước dâm. Hắn vẫn say mê, ánh mắt dán chặt vào từng nơi trên người anh trai, tham lam muốn nuốt trọn vào bụng.

Hắn mạnh mẽ xoa nắn hạt le yếu ớt, khiến Thẩm Vụ nức nở một tiếng, đồng tử rưng rưng nước. Vì bị chặn miệng, cậu chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn.

Lộ Uyên Đình bỏ qua lời cầu xin của cậu, nhấc hông lên lại tiến vào thêm vài phần. Cái lỗ dâm đãng này vẫn ấm áp như mọi khi, hoàn toàn có thể chứa đựng hắn, lại còn tự động tiết ra nước để ngâm dương vật của hắn, thoải mái chết đi được.

Những nếp thịt mềm mại chồng chất bao lấy, không ngừng mấp máy liếm mút dương vật, khiến Lộ Uyên Đình hưng phấn không thôi. Hắn nắm lấy chân cậu, hung hăng thúc đẩy, mỗi cú thúc đều mang tính trả thù, mạnh mẽ đâm vào, chẳng bận tâm đến tiếng khóc "ô ô" của Thẩm Vụ.

Sự thọc vào rút ra tàn bạo khiến Thẩm Vụ có cảm giác như chìm dưới nước, giãy giụa không đứng dậy nổi, thân thể hoàn toàn bị người khác kiểm soát, bị xâm phạm một cách vô tình.

“Anh ơi, anh ơi...” Lộ Uyên Đình từng tiếng gọi cậu, dương vật chôn sâu trong huyệt tận tình khuấy đảo, cắm vào đến dâm thủy văng khắp nơi, bức bách cậu phải nâng mông đón ý hắn.
Giọng điệu hắn nghe như dịu dàng, nhưng lại giống như đối xử với một công cụ giải tỏa dục vọng, càng về sau càng điên cuồng thọc vào rút ra, xương hông va đập vào mông cậu đến biến dạng. Có thể tưởng tượng hắn đã cắm sâu đến mức nào, quy đầu đều chạm vào cổ tử cung, không ngừng va chạm khiến Thẩm Vụ toàn thân mềm nhũn, ửng hồng.

Thẩm Vụ run rẩy, khoái cảm như thủy triều dâng lên từng đợt khiến đầu óc hỗn loạn. Dương vật hung hãn thao đến cậu sướng đến mức nước miếng trào ra từ khóe miệng, ngay cả cái dương vật của chính cậu cũng hưng phấn co giật. Sau khi bị Lộ Uyên Đình cười nhạo và vỗ vài cái, nó lại đột nhiên co giật, mã mắt run rẩy bắn ra.

Tinh dịch màu trắng bắn lên mặt Lộ Uyên Đình, hắn sững sờ một chút. Vì người dưới thân bị cưỡng chế đạt cao trào mà lộ ra biểu cảm gợi tình, hắn càng thêm phấn khích. Hắn liếm một chút tinh dịch ở khóe miệng rồi nuốt vào bụng:

“Anh dâm đãng chết đi được, anh bị em thao đến sướng như vậy sao? Sữa bò bắn vào miệng tôi rồi, là muốn đút tôi uống sao?”
Thẩm Vụ mắt đỏ hoe phủ nhận lắc đầu.
Lộ Uyên Đình dùng tay nắm lấy dương vật vừa mệt mỏi mềm nhũn của cậu, một bên điên cuồng khuấy đảo cái huyệt hồng hào đã đầy dâm thủy, một bên giúp cậu xoa nắn. Khoái cảm như dòng điện chạy khắp cơ thể khiến cậu run rẩy, tiểu huyệt càng co rút dương vật chặt hơn, dương vật của cậu cũng run rẩy chuẩn bị xuất tinh lần nữa.

Lộ Uyên Đình đột nhiên dùng tay bóp chặt dương vật cậu, dùng ngón tay chặn lại tinh dịch chảy ra. Hắn không biết lấy đâu ra một dải vải dài, quấn từng vòng quanh dương vật cậu, trói chặt lại. Như vậy, cho dù cậu có đạt cao trào lần nữa cũng tuyệt đối không thể bắn ra một giọt tinh dịch nào.

“Anh không được bắn nữa, bắn hết rồi thì không còn sữa bò để uống đâu...”

Hắn nói vậy, rồi dùng nốt chai sạn trong lòng bàn tay ấn vào quy đầu đỏ tươi, mạnh mẽ cọ xát mã mắt yếu ớt của cậu.
“ Hức, ừm ~ haa , aa !” Thẩm Vụ mạnh mẽ run rẩy, cái cảm giác muốn xuất tinh nhưng lại bị cưỡng chế ngăn lại tra tấn khiến cậu giãy giụa dữ dội như cá trên cạn.

Thấy cậu nghẹn đến khó chịu, Lộ Uyên Đình khẽ cười khẩy, bế mông cậu lên tăng tốc thao làm, hung hăng va chạm hàng trăm cái rồi đột nhiên run rẩy.

Hắn thúc dương vật vào, bắn tất cả tinh dịch vào tiểu huyệt đã bị thao đến mềm nhũn.
“Anh ơi, cảm nhận được không?” Sau khi bắn hết dòng tinh dịch cuối cùng vào sâu bên trong, hắn nhấn nhẹ vào bụng dưới hơi nhô lên của Thẩm Vụ:

“Bắn vào nhiều lắm đấy.”

Thẩm Vụ nằm ngửa không còn chút sức lực nào, bị hắn nhấn một cái, đầy bụng tinh dịch bị dương vật lấp kín khe hở tràn ra, phát ra tiếng nức nở rất nhỏ vì miếng vải trong miệng. Cho dù tiểu huyệt đạt cực khoái và phun ra một lượng lớn dâm thủy, dương vật đáng thương của cậu vẫn không được giải tỏa, nghẹn đến mức nó co giật.

Lộ Uyên Đình xoa dương vật bị trói chặt của cậu, cúi xuống dùng trán mình tựa vào trán cậu, nhẹ nhàng hỏi: “Anh ơi, muốn bắn không?”

Thẩm Vụ nức nở một tiếng, không nói gì, chỉ dùng dương vật cọ xát vào tay hắn để thể hiện sự khát khao: “ haa...”

“Không được.” Lộ Uyên Đình nhếch môi tàn nhẫn: “Đây là trừng phạt, cái giá mà anh dám rời bỏ em”
Bàn tay hắn vuốt ve khuôn mặt khiến hắn say đắm của anh trai, môi hôn lên giữa hai lông mày xinh đẹp, khóe mắt ửng đỏ. Lộ Uyên Đình dịu dàng nhưng tàn nhẫn nói: “Trước kia em là chó của anh, bây giờ nên đến lượt anh làm chó của em.”

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
【Lời tác giả:】

Quên mất chưa nói, đây là 1v1, Tiểu Lâm không thể là công thứ hai, tôi cũng không muốn có công thứ hai giành anh trai với bé cún.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com