Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6. Dùng nước tri thức pha cà phê mời hội đồng

Tuần này có tiết thuyết trình, tụi sinh viên pha cà phê gói rồi truyền vào bóng đái thầy Huyên, bắt thầy ủ nóng 30 phút trước khi đến giờ dự giờ của hội đồng.

Phòng học im lặng.
Sinh viên đã ổn định chỗ ngồi, máy chiếu bật sáng, và ở một bên – bình pha cà phê vẫn đứng đó, trần trụi giữa ánh đèn vàng.

Huyên không nhìn thấy gì ngoài ánh sáng chói mắt. Tay bị buộc phía sau lưng. Tiếng nói của hắn không còn cần thiết vì buổi học hôm nay, các chủ nhân sẽ thuyết trình.

Người lên thuyết trình là Lê Lâm – sinh viên giỏi nhất khoa.
Cậu ta bước lên bục, áo sơ mi trắng được ủi thẳng, laptop đã kết nối. "Chào thầy cô trong hội đồng," – Lâm cúi đầu. "Chúng em xin trình bày bài thuyết trình nhóm: Cơ thể và Quyền lực – Cơ chế vật thể hóa trong không gian học thuật hiện đại."

Một thành viên hội đồng gật đầu.
Một người khác hất cằm về phía Huyên.

"Pha cho tôi ly Americano." - Giọng ông ta khô khốc.

Lê Lâm rút nút chặn. Một tiếng "póc" nhỏ vang lên, ống truyền dẫn được nhét sâu bên trong con cặc Huyên mở ra. Hắn rùng mình. "Tri thức" màu nâu thơm đậm bắt đầu chảy xuống chiếc cốc giấy – nhỏ giọt, nhịp nhàng, nhưng lại kiến mọi người không đủ kiên nhẫn chờ đợi từng giọt rơi xuống.

Duy – sinh viên thứ hai bước lên hỗ trợ.
Cậu không nhìn Huyên như con người, mà như một chiếc máy cần bảo trì.

"Có vẻ hôm nay máy hơi kẹt," Duy bình thản nói, vỗ nhẹ vào bên hông hắn. "Có thể do bơm vào quá sớm."

Huyên không được phép lên tiếng, lưng hắn ưỡn ra để giữ cân bằng, bụng dưới gồng lên – đầy đặn, căng tức như mặt trống sắp vỡ. Cuối cùng Duy phải tát mạnh vào cặc của Huyên, làm cà phê bên trong bóng đái phọt mạnh ra, xối xả chảy vào mấy cái cốc giấy.

Lê Lâm bắt đầu bài thuyết trình.
Trong khi đó, Duy nhẹ nhàng bưng từng cốc cà phê tới hội đồng.

Lão trưởng khoa nhấp một hụm cà phê, liếm mép, nhìn Huyên một cách dâm dục, khiến nước lồn bắt đầu chảy dọc dưới 2 chân.

"Chúng ta có thể nhìn thấy biểu tượng của quyền lực," – Lâm nói, chỉ vào màn hình, "qua việc điều khiển dòng chảy. Kẻ có quyền, uống. Kẻ không quyền, giữ. Và... phục vụ."

Một thành viên hội đồng mỉm cười. "Ví dụ minh họa rất trực tiếp."

"Chúng em tin rằng, trong không gian này, giáo dục không còn là quá trình trao đổi tri thức, mà là tiêu thụ nó. Mà người trao – có thể bị ép thành một thể chứa, không được chọn cách nào khác ngoài phục vụ đúng lúc, đúng chỗ."

Huyên không biết mình đã đứng bao lâu.

Chỉ biết rằng mỗi lần nghe tiếng khen "cà phê hôm nay đậm", hắn lại co người như một bình nước biết xấu hổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com