Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12. Làm sao lại có người dựa vào anh đổi đời nữa



Lâm Ninh lớn tiếng khuyên can: "Đừng nghe hắn, nghe lời tôi, xuống trước đi rồi tôi nói cho cô biết làm sao để chiếm được trái tim hắn!"

Đột nhiên có thêm một người lạ, cô gái bối rối, "Anh là ai?"

Lâm Ninh vòng tay qua vai Lý Hồng Minh, giả vờ thân mật: "Tôi là bạn tốt của anh ấy, tôi biết anh ấy thích kiểu con gái như thế nào. Anh ấy ghét những cô gái uy hiếp anh ấy. Xuống nhanh đi."

Lý Hồng Minh mở miệng muốn từ chối nó liền bị anh bị chặn lại, ném cho hắn ta một ánh nhìn kỳ lạ.

Cô gái nhìn thấy hai người họ thân thiết nên tin là thật, đi từ trên lầu xuống trước mặt hai người.

Đám đông thấy trò hề sắp kết thúc lập tức tản ra, đúng là tuổi trẻ bốc đồng.

Cô gái kia chỉ mới học đại học nhưng ăn mặc rất già dặn, cô gái nhìn Lâm Ninh, "Anh nói cho tôi biết Lâm Ninh thích cô gái như thế nào đi?"

Nghe đến cái tên Lâm Ninh, đầu anh giật giật, anh sợ phải chịu trách nhiệm thay Lý Hồng Minh, thằng choá này lại sử dụng tên của mình để tán gái, anh còn chưa kịp nói gì Lý Hồng Minh mở miệng trước.

"Anh ta nói dối cô đó, chỉ là một bài kiểm tra xem cô có yêu tôi không, nếu yêu tôi thì cô có thể từ bỏ cuộc sống của mình không."

Cô gái khóc lóc, "Lâm Ninh tin em, em có thể quay lại nhảy lần nữa!"

Lâm Ninh đẩy Lý Hồng Minh và chỉ vào hắn ta với cô gái, "Nghe tôi đi, tránh xa anh ta, anh ta là tra nam chuyên lừa tình, không đáng để lãng phí tuổi trẻ. Cô cũng có thể xem xét tôi này."

"Chát!"

Cái tát của cô gái vỗ vào mặt anh và phun ra lời mắng mỏ , "Anh im đi, không được phép nói chuyện với tôi trước mặt Lâm Ninh, nếu không tôi đá chết anh!"

Cân mín thực sự!Lâm Ninh anh không tốt bằng Lý Hồng Minh chỗ nào?

Lâm Ninh cũng muốn nói rằng anh nhìn thấy một người trung niên không xa cô gái, cầm một cây gậy sắt lớn trong tay, một phong cách quen thuộc.

Bỏ mẹ!

Nhìn thấy thế, Lý Hồng Minh nắm lấy bàn tay của cô gái, "Em yêu, bây giờ thời điểm không đúng, em hãy đợi anh ba năm, sau ba năm anh sẽ quay lại để đưa em đi. Nếu anh không quay lại, em hãy ở bên người khác, anh chúc em hạnh phúc. "

"Nhanh lên!" Lâm Ninh không thể không thúc giục, hắn ta nói xong liền nhanh chóng kéo anh chạy, cô gái đứng đó rơi nước mắt.

Hai người gần như có ý thức ngầm, chạy nhanh vòng qua một vài tòa nhà, đi vòng quanh con đường và dừng lại lúc đến một quán mì nhỏ.

Hồi trung học, hai người là bạn cùng một bàn, anh xếp thứ hai trong lớp, Lý Hồng Minh cũng thứ hai đếm ngược. Mỗi lần muốn copy bài tập về nhà, hắn ta sẽ trả một chút phí, mối quan hệ giữa hai người khá tốt.

Vào thời điểm đó, Lâm Ninh thường hắn chạy đi tán tỉnh các cô gái xung quanh, thỉnh thoảng cũng có một vài cậu bé xinh đẹp.

Lúc đầu anh nghĩ Lý Hồng Minh là vì ham muốn mà chạy theo những cô gái cậu trai kia, sau này anh mới biết Lý Hồng Minh chỉ đơn giản là thích niềm vui khi theo đuổi.

Lý Hồng Minh có thể tán tỉnh một cậu trai ngoan ngoãn, cũng sẽ dây dưa với một cô gái ăn chơi.

Hắn ta sẽ mang lại cho mọi người cảm giác mập mờ, nhưng khi tán được rồi, hắn ta sẽ từ bỏ không do dự và theo đuổi mục tiêu tiếp theo.

Nếu bên kia không chịu từ bỏ, hắn ta sẽ cố gắng để bên kia thất vọng và thậm chí nói xấu hắn ta.

Nhiều năm không gặp, sở thích của Lý Hồng Minh vẫn không thay đổi, lần này hắn ta thực sự chơi rap và mập mờ với một nữ sinh viên đại học thuần túy.

Người đàn ông vừa cầm cây gậy sắt là cha của một nữ sinh, nếu chạy chậm, họ sẽ được cảm nhận "tình thương của cha".

Quán mì nhỏ chứa đầy hương thơm của thịt rán, Lý Hồng Minh vừa tìm một nơi để ngồi xuống, gọi mỳ rồi nhìn Lâm Ninh, "Cậu đang làm việc ở Hải Thị à?"

Lâm Ninh cũng ngồi xuống gọi một bát mì, cố tình sửa lời nói của hắn ta. "Tôi là ông chủ, cậu bao nhiêu tuổi rồi, sao còn ham chơi như trước? Nguy hiểm biết bao? Cô gái đó thực sự nhảy xuống thì thế nào? Cậu vẫn thích tán gái thế? Dù sao cũng phải có một chút giới hạn chứ! "

Thực ra tình bạn của Lâm Ninh và Lý Hồng Minh không phải là xé loz nhau như Từ Dương Thư, nhưng nó biến mất một cách tự nhiên, cuối cùng không ai liên lạc với ai.

Tuy nhiên, so với khi gặp Từ Dương Thư, anh vẫn có thể ngồi xuống và trò chuyện với Lý Hồng Minh một cách bình tĩnh.

"Có gì đâu, tôi không thực sự muốn cô ấy nhảy xuống, chỉ khiến cô ấy sợ chút thôi."

Lý Hồg Minh nói về hàng triệu như thể đang nói về một vài đô la, xem ra hàng xóm của hàng xóm nói là sự thật, hắn ta đã trở thành phú nhị đại.

Tâm lý của Lâm Ninh bất ổn, hỏi hắn ta, "Cậu làm gì trong những năm này, làm thế sao không có tin tức gì?"

"Tôi nhận cha, một người xung quanh bắt tôi học được rất nhiều thứ mỗi ngày, nhàm chán muốn chết. "

Lý Hồng Minh là một gia đình đơn thân, mẹ hắn ta rất đẹp, cũng là người đẹp nổi tiếng nhất trong quận được vô số người yêu thích.

Hắn ta cứ thế được sinh ra, không biết cha mình là ai, có không ít người muốn làm cha hắn ta, nhưng không lâu dài.

Hắn ta không có bạn bè từ khi còn nhỏ, nhưng lại có được sự ưu ái của đàn ông và phụ nữ, nhận được lợi ích từ họ và an toàn lớn lên.

Khi gặp Lâm Ninh ở trường trung học, hắn ta có một người bạn để nói chuyện, nhưng năm thứ hai, mẹ hắn ta kết hôn với những một nước ngoài mà nói một lời, để hắn ta lại một mình.

Sau khi tốt nghiệp, hắn ta không học đại học, thất nghiệp suốt hai năm, sau khi hắn tiêu tiền của mình liền chạy đến tìm Lâm Ninh đang học đại học.

Nhưng vào thời điểm đó, Lâm Ninh coi thường Lý Hồng Minh, người chỉ có bằng cấp ba, giả vờ hứa hẹn với hắn ta, nhưng thực tế anh đã cố gắng để chuồn lẹ.

Với sự đánh giá cao của giáo sư, Lâm Ninh lấy được thông tin của các cựu sinh viên danh dự tại lễ kỷ niệm lần thứ n của trường đại học, in một bản sao cho Lý Hồng Minh để hắn ta tìm những người này hợp tác.

Đây là một trường đại học nổi tiếng, cựu sinh viên danh dự của lễ kỷ niệm đều là những ông chủ lớn quyên góp hàng chục triệu hoặc thậm chí hàng trăm triệu.

Những người thành công này luôn bận rộn, vì vậy họ sẽ không quan tâm đến Lý Hồng Minh, họ sẽ coi thường hắn ta, tới lúc đó hắn ta sẽ biết từ bỏ.

Chắc chắn, Lý Hồng Minh sẽ dần biến mất khỏi tầm nhìn của mình và không bao giờ nhìn thấy hắn ta nữa.

Bây giờ hắn ta thực sự đã nhận lại một người cha, và anh không biết đó là ai?

"Sao cậu lại dùng tên tôi làm mấy việc xấu xa như vậy, sao không sử dụng tên thật của mình?" Lâm Ninh uống một ngụm súp, tức giận. "Cậu nhận cha rồi thì nên tìm một công việc nghiêm túc."

"Ồ, cha tôi không cần tôi phải làm việc." Lý Hồng Minh chế nhạo, dùng đũa gõ vào bàn. "Lâm Ninh, cậu biết cha tôi là ai không?"

Lâm Ninh đột nhiên có một linh cảm tồi tệ, anh nghe nói Lý Hồng Minh đã nhận một người cha siêu giàu, nhưng anh vẫn từ chối tin tin tưởng điều này, "Ai?"

"Vẫn phải cảm ơn cậu." Lý Hồng Minh im lặng một lúc, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lâm Ninh, "Nếu cậu không cho tôi danh sách, tôi sẽ không tìm thấy cha tôi."

Lâm Ninh hoảng loạn: "Ý cậu là gì?"

"Tôi nhớ cậu khuyến khích tôi tìm thấy Thẩm Khang Nghĩa giàu nhất trong danh sách." Lý Hồng Minh đột nhiên vỗ tay  phấn khích, " Cậu đoán xem, ngay khi nhìn thấy tôi, ông ta đã gọi tên mẹ tôi và hỏi tình huống của mẹ tôi. Tôi chỉ biết rằng mẹ tôi đã yêu đương với vài phú nhị đại trong vài năm đó, và Thẩm Khang Nghĩa là một trong số đó. Thẩm Khang Nghĩa vì mẹ tôi mà cả đời không kết hôn, tôi trông giống mẹ tôi thế nên ông ta nhận ra nó trong nháy mắt."

"Sau đó, chúng tôi làm xét nghiệm adn, tôi thực sự là con trai của ông ta và là người thừa kế của Thẩm Thị, còn cần phải làm việc?"

"Phải nói là mẹ tôi đúng là đã tìm cho tôi một người cha tốt. Mấy năm nay tôi cũng đi du học, gần đây mới trở về Trung Quốc. Nhưng mà hiện tại tôi không muốn quan tâm đến những việc trong công ty, vì thế tôi trốn ra ngoài chơi đùa."

Nghĩ một chút, đôi mắt và đường viền mặt của Lý Hồng Minh thực sự giống với Thẩm Khang Nghĩa.

Nhưng ........ Lý Hồng Minh là dựa vào anh đổi đời. Không có anh, làm thế nào Lý Hồng Minh có thể nắm được tình trạng xã hội vào thời điểm đó, làm thế nào có thể có được thông tin danh tính của một nhân vật Thẩm Khang Nghĩa, làm thế nào cha con hắn ta nhận ra nhau!

Dựa vào cái gì!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com