Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

74. Lý Lục 3p

Càng quan hệ với Lâm Ninh nhiều lần, sẽ có thể phân biệt được lời nào anh nói là làm mình làm mẩy, lời nào là thực sự không muốn.

Lý Hồng Minh không sợ bị mắng, ngược lại rút ngón tay ra, vạch môi lồn ra, để chúng tiếp xúc với không khí, lỗ lồn rụt lại đẩy ra rất nhiều nước dâm, giống như một nụ hoa nhỏ sắp thu được mật hoa.

"Đừng, đừng nhìn..." Mặt Lâm Ninh đỏ bừng, giống như có hai vệt ánh hoàng hôn, anh cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chằm chằm vào vùng kín của mình, nhịn không được lại mắng Lý Hồng Minh, "Cậu bệnh à?"

"Đúng vậy, không uống nước dâm của Ninh Ninh sẽ bệnh chết." Lý Hồng Minh cố ý mỉm cười, nhìn thấy vành tai Lâm Ninh đỏ bừng, hắn lộ ra vẻ mặt đắc ý, hắn nhìn về phía Lục Diệc Thanh.

Hai người ở cùng nhau nhiều ngày, trên giường đã phát triển ngầm hiểu biết, ánh mắt vừa gặp nhau, đã quyết định hôm nay ai sẽ chơi lồn, ai sẽ đụ đít, trong tư thế nào.

"Lý Hồng Minh, cậu nói tởm quá!" Lâm Ninh đang muốn chê bai thì đã bị Lục Diệc Thanh bế lên, còn chưa kịp hỏi đã cảm giác được Lý Hồng Minh nằm ở giữa hai chân mình, môi hướng vào lồn múp.

Anh đang quỳ gối, được Lục Diệc Thanh đỡ đứng dậy, quần áo bị cởi ra, lộ ra hai bầu ngực nhỏ xinh, vì luôn bị hai người này liếm mút nên lớn hơn một chút so với lúc trước, giống như là nữ sinh mới trưởng thành, núm vú hồng biến thành đỏ tươi vì bị mút quá nhiều.

Lục Diệc Thanh dùng lòng bàn tay to thô ráp nhẹ nhàng chạm vào núm vú của anh, núm vú bắt đầu run rẩy, đung đưa như nụ hoa nhỏ đậu trên cành, vô cùng đáng yêu.

Đôi chân trắng nõn cong cong, giữa hai chân có khí nóng tiếp xúc, môi lồn run rẩy, xuất hiện cảm giác ngứa ngáy gợn sóng.

Từ góc nhìn của Lý Hồng Minh có thể nhìn thấy rõ ràng thịt lồn đỏ tươi bên trong, giống như một tổ ong nhỏ đang tạo mật, rơi xuống môi hắn sẽ bị đầu lưỡi liếm đi. "Lâm Ninh, ngồi xuống một chút đi, anh mới có thể liếm tốt hơn."

Ngồi và được liếm lồn là trải nghiệm anh chưa từng trải qua, Lâm Ninh cảm thấy xấu hổ với tư thế này và không muốn ngồi xuống, nhưng vì bị ảnh hưởng bởi cơn ngứa ở ngực, hai chân anh mềm nhũn không khỏi hạ thấp người xuống.

Lý Hồng Minh há miệng đưa thịt môi vào liếm, lưỡi linh hoạt đón lấy hột le nhỏ nhắn nhạy cảm, trêu đùa lắc lư qua lại, môi lồn giống như con sò bị mút, phát ra âm thanh chụt chụt.

"Haaaa, ừm... ahhh..." Núm vú của Lâm Ninh bị Lục Diệc Thanh vê trong tay nhéo nhéo, ngực tê dại không chịu nổi nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng lông mi cong vút của Lý Hồng Minh chạm vào môi lồn của mình, móc vào gây ra cảm giác ngứa ngáy, khi mút thịt lồn, chóp mũi sẽ chạm vào hột le, bụng dưới đau nhức, hai chân run rẩy khó chống đỡ.

Hột le bị liếm cho đến khi căng cứng đứng lên, khe lồn đều dính đầy nước bọt ướt át, bị kéo thành hình "phẳng", đầu lưỡi thọc thẳng vào đùa giỡn bên trong.

"Ahhh!" Chân Lâm Ninh run lên, gần như ngồi xuống, nhưng Lục Diệc Thanh lại kịp thời ôm lấy eo anh ngăn cản anh cử động, môi anh bị giữ lại, đầu lưỡi dễ dàng luồn vào, khiến bên trong trở nên hỗn loạn, nước miếng không nhịn được chảy xuống khoé miệng.

Lý Hồng Minh cảm giác được sự chú ý của Lâm Ninh bị nụ hôn của Lục Diệc Thanh kéo đi mất, nên chậm rãi dùng răng cọ xát hột le, mái tóc dày cọ xát vào đùi trong, càng nhiều nước dâm từ khe thịt nhỏ chảy xuống, nhỏ giọt trên mặt hắn dính dính ấm nóng, khiến cho lực chú ý của Lâm Ninh bị hắn kéo về.

"Ừm..." Lâm Ninh bị chuyển động bên dưới kích thích, không khỏi cong người lên, khiến môi lồn áp sát hơn, bị mút vào trong miệng. Ngực lẫn lồn đều tê dại khiến Lâm Ninh không khỏi rên rỉ, trong miệng phát ra một hơi thở khó chịu, càng kích thích người bên dưới.

Lý Hồng Minh mút phía trên khe lồn, nơi này có một khối mềm mại phồng lên, khi chạm vào liền mang cho anh cảm thấy một luồng khoái cảm dâng trào, không những môi quấn lấy điểm nhạy cảm này, hắn còn dùng răng nhẹ nhàng nghiến nó.

"Ahhh... Không, đừng liếm..." Môi Lâm Ninh bị hôn đến đỏ bừng, hai chân hướng vào trong yếu ớt run rẩy, khe lồn mềm mại bị đầu lưỡi xuyên qua, liên tục chọc vào, lượng lớn nước dâm chảy lên trên mặt Lý Hồng Minh, khiến hắn phải húp xì xụp vừa mút.

Lục Diệc Thanh ôm anh giữ thăng bằng, dùng đôi bàn tay to lớn nắm lấy hai vú, không ngừng nhào nặn, vú mềm trượt ra từ giữa kẽ ngón tay, giống như bơ.

Nghe thấy tiếng thở hổn hển của Lâm Ninh khi hắn đang bóp vú nhỏ, đầu ngón tay thô ráp cọ vào đầu vú, một cảm giác chua mỏi dâng lên ở bụng dưới.

"Đừng, đừng xoa, đau quá..." Lâm Ninh ngẩng đầu nhìn Lục Diệc Thanh, lời còn chưa dứt, môi đã bị chặn lại, một sợi bạc dài kéo vào giữa môi và lưỡi.

Trước khi những sợi bạc này bị đứt, Lục Diệc Thanh đã di chuyển tới trước ngực anh, thè lưỡi áp lên núm vú, liếm rồi cắn.

Núm vú bị ngón tay chơi cứng, lúc này được bao bọc trong khuôn miệng ấm áp, trong nháy mắt tan ra, giống như một cục bơ, lúc Lục Diệc Thanh liếm vào phát ra âm thanh dâm đãng, như thể đang ăn thứ gì đó ngon lành. Anh cắn môi thở hổn hển vì bị kích thích, cơ thể khẽ run lên.

Đột nhiên có cảm giác có vật lạ xâm nhập vào lỗ đít, Lý Hồng Minh dùng ngón tay xoa xoa nếp gấp lỗ sau, sau đó duỗi một ngón tay vào bên trong tìm kiếm điểm sướng.

"Ahhh!" Tuyến tiền liệt của anh bị chạm vào, bụng dưới co thắt, Lâm Ninh trụ không nổi, ngồi xổm xuống, môi lồn bị ép xuống môi hắn, cảm giác ngứa ngáy lan đến sống mũi.

Khoảng cách gần như vậy, khiến ngón tay của Lý Hồng Minh khó cử động, đành phải nói: "Lục Diệc Thanh, đỡ em ấy, chút chuyện nhỏ này cũng làm không được thì ra ngoài đi, không thấy tôi đang bận à!"

Không giống như lồn múp ướt mềm, lỗ đít cần được nới rộng thật tốt, Lý Hồng Minh không chỉ muốn đùa giỡn với lỗ đút của Lâm Ninh mà còn tạo điều kiện cho Lục Diệc Thanh theo dõi, nếu không hắn cũng sẽ không thèm săn sóc.

"Cậu không cần phải nói!" Lúc Lục Diệc Thanh bước vào phòng, hắn đã chuẩn bị cùng Lý Hồng Minh làm tình Lâm Ninh, hắn không có lời nào tử tế để nói, nhưng lại thật sự dùng tay nhấc người lên, Lâm Ninh hơi ngẩng đầu ôm lấy hắn, Lý Hồng Minh thuận tiện nới rộng lỗ sau.

Lâm Ninh cảm giác được phía dưới truyền đến hai phần sung sướng, chỉ có thể thở hổn hển trong chốc lát, thậm chí nói không rõ ràng, nhận ra hai người này muốn chơi cả hai nơi, anh không thể phản kháng nhưng lại sợ hãi.

Anh chưa bao giờ thử làm chuyện như vậy khi còn tỉnh táo, không thể tưởng tượng được có hai người đàn ông cùng lúc xâm nhập vào cơ thể mình, vội ngăn lại: "Hai người không được phép cùng vào, nếu không tôi sẽ đánh chết hai người. Ít nhất là không cùng nhau mà thay phiên nhau đi."

Lý Hồng Minh dùng nước dâm mở ra lỗ đít, có thể đưa hai ngón tay vào, lúc này nghe Lâm Ninh nói xong, thổi một hơi nóng vào khe lồn: "Hai người cùng nhau có thể giải tỏa cơn động dục nhanh hơn. Cái lỗ này không thể bị lãng phí."

Lục Diệc Thanh cúi đầu hôn Lâm Ninh, dỗ dành anh đừng sợ, "Ninh Ninh yên tâm, anh sẽ cẩn thận, sẽ không làm tổn thương em."

"Ahh...uhh... Haaaaaaaa..." Lâm Ninh bị động tác của Lý Hồng Minh kích thích, lỗ đít bị chơi hé miệng, dịch ruột tràn ra, trở nên mềm mại đến mức có thể đút ba ngón tay vào.

Vừa dùng ngón tay xoa bóp tuyến tiền liệt, Lý Hồng Minh vừa liếm hột le, đầu lưỡi xuyên vào trong khe lồn, xoay vòng tròn trêu chọc vách thịt bên trong, vách thịt mềm mại đói khát cuộn lại, tràn ra càng nhiều nước dâm hơn.

Một lúc sau, anh đột nhiên cảm thấy bụng dưới có cảm giác khoái cảm không tự chủ được, cảm giác buồn tiểu cực kỳ mãnh liệt, giống như sắp đi tiểu.

Đầu óc Lâm Ninh hỗn loạn, nhiệt độ cơ thể tăng cao, sướng không chịu nổi, vội vàng xin tha: "Em cần đi tiểu, anh bế em đi vệ sinh."

Lục Diệc Thanh cảm thấy anh giãy giụa, liền ôm chặt dỗ dành: "Ninh Ninh không thể vào wc, đi tiểu ở đây cũng không sao, dù sao cũng ở trên mặt Lý Hồng Minh."

Lâm Ninh bị loại cảm giác không tự chủ mãnh liệt này dọa sợ, chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng không tự chủ được của mình đã cảm thấy khủng khiếp, "Không, không muốn, nhanh bế em đi vệ sinh đi, đừng tiểu..."

Lý Hồng Minh đưa hột le vào miệng mút mạnh, bụng dưới co thắt, cuối cùng một lượng lớn nước dâm từ trong lỗ lồn trào ra, giống như vừa đi tiểu, toàn bộ đều bắn lên mặt hắn, như thể hắn vừa rửa mặt bằng nước dâm.

Mùi tanh hoàn toàn bao trùm lấy người hắn, ngoài ra không còn ngửi thấy mùi nào khác. Tinh dịch màu trắng cũng phun ra, bắn tung tóe lên cổ và cổ áo hắn, trông vô cùng dâm đãng.

Lục Diệc Thanh cảm thấy Lâm Ninh mệt mỏi sau khi đạt cực khoái, vội vàng ôm chặt lấy anh, nhìn lượng lớn nước dâm, kinh ngạc nói: "Ninh Ninh ra nước nhiều quá, rất sướng sao?"

Lý Hồng Minh liếm hết nước dâm, chui ra khỏi lồn múp, cảm thấy đắc ý: "Đương nhiên, với anh sao mà sướng vậy được."

Lâm Ninh được Lý Hồng Minh ôm vào lòng, vẫn còn sung sướng đến mức không nhận ra rằng một con cặc thô dài nóng bỏng đang áp vào môi lồn, trường vào lỗ nhỏ.

Lục Diệc Thanh từ phía sau ôm Lâm Ninh, nắm lấy cặc mình, từ từ đẩy vào lỗ đít, nơi này chật quá, hắn cần phải đẩy từ từ vào để không làm tổn thương anh.

Hắn đang suy nghĩ về lời nói của Lý Hồng Minh, cảm thấy sau này mình nhất định phải dùng tư thế này để liếm lồn Lâm Ninh, nếu không muốn bị chê kém cỏi thì phải cố gắng nhiều hơn.

Nhưng hắn là người lương thiện, ai biết trên giường lại có nhiều chiêu trò như vậy, chỉ có người am hiểu như Lý Hồng Minh mới biết đủ mọi cách chơi.

"Ừm..." Lâm Ninh chậm rãi hồi phục lại, nhưng lúc này anh đã mất đi phần lớn tỉnh táo, rơi vào cơn nghiện tình dục, cặc nhỏ nhanh chóng cương cứng, thân dưới ngứa ngáy, lỗ lồn mấy máy đói khát, muốn được đâm vào một cách mãnh liệt.

Nhưng Lục Diệc Thanh và Lý Hồng Minh lại không nhúc nhích, hai người nhìn nhau, trong mắt vẫn có ngọn lửa chiến tranh. Cặc của cả hai người đều lớn, thông qua một lớp màng mỏng có thể cảm nhận được sự cương cứng của nhau, giống như bị ép vào một căn phòng nhỏ, cả hai đều không thể thở thoải mái, tự nhiên tâm tình không tốt.

Lúc này Lý Hồng Minh bỗng nhiên hối hận về thỏa thuận mình đã lập với Lục Diệc Thanh, khi hai người cùng tiến vào thì nên đuổi hắn ra ngoài, kẻo bị chen vào.

Đồng dạng, Lục Diệc Thanh cũng rất hối hận, hắn cảm thấy đối mặt với Lâm Ninh thoải mái hơn, nhưng bây giờ bị quay lưng lại, trò vui cũng không còn nữa.

Lâm Ninh bị bỏ lại một mình một lát, cảm giác được hai con cặc nóng bừng trong cơ thể mình, có thể cảm giác rõ ràng từng đường gân trên mặt, nhưng chúng lại không nhúc nhích, anh dựa vào vai Lý Hồng Minh thở hổn hển nói: "Nhấp, nhấp đi."

"Chờ một chút."

Lý Hồng Minh đáp lại, ôm eo anh, đẩy háng lên, Lục Diệc Thanh đối diện không nhúc nhích, thậm chí còn ôm lấy Lâm Ninh vào trong ngực.

Lưng Lâm Ninh bị ép vào lồng ngực nóng bỏng, còn chưa kịp phản ứng, vú đã bị bàn tay to lớn ôm lấy xoa xoa, Lục Diệc Thanh cắn dái tai anh, thấp giọng hỏi: "Sao không bảo anh nhấp? Ninh Ninh không muốn anh sao?"

"Ừm... a..." Lâm Ninh thở hổn hển, cảm giác được lưng ngứa ngáy, hét lớn: "Nhấp đi, đụ đi."

Lục Diệc Thanh ngậm dái tai anh trong miệng, cố ý hỏi: "Ninh Ninh, em muốn ai đụ?"

Lý Hồng Minh tức giận mắng: "Lục Cẩu, anh đừng quá đáng!"

Lâm Ninh sau khi bị đụ mới thoải mái hừ một tiếng, lúc này tính tình rất tốt, ngoan ngoãn đáp: "Đúng, đúng, nhấp nữa đi, haaa... ugh!"

Lục Diệc Thanh nhéo cằm hôn anh, ôm eo anh đút vào. Cặc lớn của hắn xuyên qua từng lớp thịt mềm đi vào thật sâu, hắn cố ý thúc vào tuyến tiền liệt, làm cho trước mắt trong suốt tràn đầy, dịch nhờn khiến nó sưng lên nhiều hơn trước.

Thấy vậy, Lý Hồng Minh cũng không chịu thua kém, nắm lấy tay Lâm Ninh, sờ sờ mặt mình, gọi tên anh: "Lâm Ninh, nhìn anh."

Lâm Ninh bị kẹp giữa hai người, kích động đến mức không dám nhìn mặt Lý Hồng Minh, khóe mắt sinh lý trào ra nước mắt, Lục Diệc Thanh ôm eo anh, đụ vào thật sâu.

"Lục Cẩu, đừng quá trớn, Lâm Ninh không phải của riêng anh!" Lý Hồng Minh nói xong, ôm lấy cánh tay Lâm Ninh, kéo người vào lòng.

Thực lực của đối phương quá mạnh, Lục Diệc Thanh sợ cứ nắm sẽ làm Lâm Ninh gãy tay, đành phải buông tay, trách mắng: "Cậu trẻ trâu thế!"

Lý Hồng Minh không để ý đến lời nói này, ôm Lâm Ninh vào lòng hôn, thúc vào thành trong tử cung, chặn bị môi lại, Lâm Ninh chỉ có thể rên rỉ, bụng dưới co thắt.

Lục Diệc Thanh không phục, rình cơ hội liền cướp đi Lâm Ninh, hai người đánh nhau, không ai nhường ai, cũng không chịu buông tha bất kỳ cơ hội nào để ôm Lâm Ninh trong tay.

Lâm Ninh không chịu được áp lực của tuyến tiền liệt và các điểm nhạy cảm trên thành tử cung, rên rỉ lên đỉnh, tinh dịch phóng ra khắp nơi, nước dâm bị hai con cặc to khoẻ chặn lại bên trong, chỉ có thể tràn ra ngoài qua theo khe hở lúc cặc lui ra.

Trên cái bụng bằng phẳng có hai cái phình ra, như thể có hai người đang đánh nhau bên trong, nhưng đây lại là hai con cặc to dài nhô ra ngoài, chỉ nhìn thôi cũng khiến người sợ hãi, nhưng hai cái lỗ trên người anh lại sướng đến tê dại, phê đến mất trí.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng hai kia người cũng xuất tinh, tinh dịch lấp đầy cả lỗ trước và lỗ sau, bụng dưới phình ra như đang mang thai, bên trong có em bé.

Anh bị kẹp vào giữa mà đụ, giống như một ông bầu nhỏ đang mang thai bốn tháng, bị ức hiếp đến toát mồ hôi, trông rất gợi tình.

Lý Hồng Minh bôi tinh dịch lên đầu vú Lâm Ninh, trêu chọc anh: "Chậc, mang thai mà vẫn ra sữa à?"

Lâm Ninh xuất tinh nhiều lần dần tỉnh táo lại, nghe được những lời này liền cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên núm vú sưng đỏ có tinh dịch màu trắng, thật sự giống như sữa rỉ ra. Anh đỏ mặt đá một cước vào Lý Hồng Minh.
"Cậu nói cái khỉ gì đấy!"

Lục Diệc Thanh cười, giúp hắn lau sạch tinh dịch trên núm vú, dỗ dành nói: "Đúng vậy, Ninh Ninh không biết tiết sữa, đừng nói bậy."

Lý Hồng Minh hiểu ý, rút ​​cặc lớn ra, đổi vị trí với Lục Diệc Thanh rồi đút vào lần nữa.

Lâm Ninh tựa vào người Lý Hồng Minh, phát hiện mái tóc dài bên cạnh dính đầy nước lồn, liền nhặt mấy sợi tóc sạch sẽ nghịch nghịch: "Sao cậu lại mặc cái này? Sẽ bẩn?"

Lý Hồng Minh ngậm dái tai, cười nhẹ: "Có sao đâu? Trả thêm cho họ một chút, không đáng bao nhiêu tiền, vừa rồi em còn không thèm nhìn anh, anh đẹp trai vậy mà."

"Tự kỷ!" Lâm Ninh giễu cợt rồi nhìn Lục Diệc Thanh, "Anh sờ ngực tôi đi, chỗ này có chút ngứa."

Lục Diệc Thanh làm theo lời anh nói, vành tai đỏ bừng, vươn tay nắm lấy vú Lâm Ninh, chúng đã bị xoa đỏ từ lâu, lúc này chạm vào núm vú vẫn gợi lên một cảm giác khoái cảm dâng trào.

Ba người chơi cho đến khi Lâm Ninh đói bụng mới bế anh ra phòng khách ăn cơm rồi vào phòng tắm tắm rửa dọn dẹp.

Lý Hồng Minh rửa bát, dọn dẹp chăn ga gối đệm bẩn, trong khi Lục Diệc Thanh chịu trách nhiệm giúp Lâm Ninh tắm rửa sạch sẽ, quấn khăn tắm, bế vào phòng rồi bôi thuốc mỡ.

Lâm Ninh tranh thủ lúc bôi thuốc, lấy điện thoại di động ra chơi, nhìn cuộc gọi của mẹ, do dự một lúc, quyết định trả lời: "Mẹ, có chuyện gì vậy?"

Bên kia điện thoại không có tiếng mạt chược mà chỉ có tiếng pháo nổ như sấm kéo dài một lúc lâu mới dừng lại, sau đó mới nghe được giọng nói của mẹ Lâm.

"Ninh Ninh, Tiểu Hằng về ăn tết rồi, sao con không về?"

"À, lúc trước con bảo có việc mà, sẽ về sau." Lâm Ninh nghe thấy cái tên "anh họ" như thể mình đến từ thế giới khác, như thể đã một thế kỷ trôi qua kể từ khi anh bị Triệu Hằng giam cầm, nghe được hắn lần nữa đúng là khó có thể tin được.

Điện thoại được đưa đến một nơi yên tĩnh, người đối diện không phải mẹ Lâm mà là một giọng nói bình tĩnh từ tính, vừa quen thuộc vừa khó chịu: "Lâm Ninh, là anh."

Lâm Ninh nghe thấy giọng nói của Triệu Hằng, tim đập thình thịch, trong lòng cảm thấy sợ hãi, vô thức chế nhạo: "Không phải anh vào phòng chăm sóc đặc biệt à, sao ra ngoài nhanh thế? Còn về ăn tết? Chậc chậc chậc, đúng da dày thịt béo, dượng đáng ra phải đánh anh mạnh hơn, chặt cụt tay cụt chân cũng được!"

Triệu Hằng không thèm để ý đến lời châm chọc của anh, mà lại hỏi chuyện khác: "Sao không về ăn Tết, còn chơi bời với con bạc kia ở Hải Thị?"

Lục Diệc Thanh quả thực có lỗi trong chuyện đã xảy ra, Lâm Ninh nói dối để che đậy, "Không, tôi không liên lạc với anh ta, tôi sống cùng Lý Hồng Minh."

Triệu Hằng nghe đến cái tên này, tâm tình không tốt, "Hắn cũng không tốt, chỉ có một bộ da, chỉ biết sống uống rượu, loại đàn ông này sẽ không có kết quả tốt."

"Ninh Ninh, em quay sang bên trái, anh lau eo bên phải cho em." Giọng nói của Lục Diệc Thanh đột nhiên xen vào cuộc trò chuyện giữa hai người, hắn lấy thuốc mỡ ra, tập trung bôi lên, lại không để ý tới Lâm Ninh đang nói chuyện điện thoại.

Trí nhớ Triệu Hằng rất tốt, lập tức nhận ra thanh âm của con bạc, lo lắng nói: "Em còn ở cùng con bạc kia!"

Bây giờ đã lộ rồi, cứ vứt lên mặt nước không cần giả vờ nữa.

"Đúng vậy, tôi cùng sống với anh ta đó. Triệu Hằng, anh có phiền không? Không có việc gì thì cúp máy đi. Anh nghĩ mình là ai? Thực sự muốn can thiệp vào cuộc sống riêng tư của tôi sao? Rảnh háng quá!"

"Anh là anh họ em, là trưởng bối của em, phải có trách nhiệm với bạn đời tương lai của em."

"Này, hiện tại anh biết mình là anh họ tôi, sao không nhớ tới sớm hơn? Anh quên anh đã làm gì tôi rồi à?" Lâm Ninh cười lạnh, không chịu nổi ánh mắt "vì em" của Triệu Hằng, nhịn không được lại chửi: "Đần độn, còn muốn dạy đời tôi, anh cho cậu dũng khí! Vốn dĩ tôi tôn trọng anh như anh họ của mình, nhưng nếu anh còn làm điều gì vi phạm đạo đức thì thậm chí sẽ không còn là anh em trong tương lai. Nói thật với anh, mỗi lần nghĩ về anh tôi đều thấy buồn nôn! "

Nghe mắng xong, Triệu Hằng im lặng một lát, bắt đầu chơi bài cảm động: "Bà ngoại rất nhớ em, nói chính xác là bà nhớ hai chúng ta. Bà già rồi, em có thể về đón tết cùng bà được không?" Cơ hội gặp người lớn cũng không còn nhiều nữa."

Lâm Ninh im lặng, anh thích nhất bà ngoại. Bất kể anh có làm gì, bà của anh vẫn luôn khen anh tuyệt vời, ngay cả khi anh xây một bức tường bằng bùn khi còn nhỏ. Quả thực anh đã một năm không gặp bà ngoại, lập tức bắt đầu do dự.

Triệu Hằng lại hứa hẹn qua điện thoại: "Yên tâm, từ nay chúng ta chỉ là anh em, ngoài ngày nghỉ anh sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa. Cứ coi như lần này là vì bà ngoại đi."

"Nói sau."

Lâm Ninh cúp điện thoại, lồng ngực phập phồng, muốn về gặp bà ngoại, lại sợ Triệu Hằng giở trò, nên do dự một chút.

Tuy nhiên Triệu Hằng cũng nhắc nhở anh, Lục Diệc Thanh là một tay cờ bạc và công ty vẫn cần một số tiền lớn, anh mở điện thoại di động và nhờ người bán giúp căn nhà mà Triệu Hằng cho anh và đầu tư toàn bộ vào công ty.

Sau khi Lục Diệc Thanh bôi thuốc lên, nghe nói người gọi điện là Triệu Hằng, hắn không biết giữa Lâm Ninh và anh họ của mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng đại khái đoán được là vì dịp Tết Nguyên đán, "Ninh Ninh."

Lâm Ninh xua tay nói: "Tôi còn đang do dự, hơn nữa, nếu tôi mang Lý Hồng Minh về, tôi cũng sẽ không mang anh đi."

Trong mắt Lục Diệc Thanh lộ ra vẻ thất vọng, "Sao vậy, tại sao em nguyện ý chọn Lý Hồng Minh, mà không phải anh?"

Lâm Ninh liếc nhìn Lục Diệc Thanh với ánh mắt chán ghét: "Đưa anh về, anh sẽ bị Triệu Hằng đánh chết!"

Triệu Hằng không chịu nổi cờ bạc, cũng đã khiến cho Lục Diệc Thanh bị giam mấy tháng, nếu gặp mặt nhất định sẽ đánh chết người. Với sự nỗ lực nhỏ bé của Lục Diệc Thanh, hắn chắc chắn sẽ không thể chịu đựng được.

Lục Diệc Thanh kinh ngạc: "Anh họ emvì sao lại đánh anh?"

Lâm Ninh nằm xuống, làm tình với hai người quá mệt mỏi, nói xong liền ngủ thiếp đi: "Anh ta không thích người đánh bạc, anh đi sẽ tìm cái chết, nên bỏ đi."

Lục Diệc Thanh cũng nằm xuống, từ phía sau ôm Lâm Ninh, thấp giọng hứa hẹn: "Anh thay đổi rồi, sẽ không đánh bạc nữa."

Lý Hồng Minh vừa bước vào nghe thấy câu này liền tặc lưỡi chế nhạo: "Những gì anh nói chẳng khác gì một người đàn ông nói rằng anh ta sẽ không đi bán dâm, chẳng có gì đáng tin cậy!"

Lục Diệc Thanh ngồi dậy, vẻ mặt không phục đi đến trước mặt Lý Hồng Minh, "Tôi thật sự không đánh bạc nữa, đừng vu khống tôi như vậy!"

Lý Hồng Minh suy nghĩ một chút, "Gần đây có một sòng bạc dưới lòng đất, cùng ta chơi đi, nếu anh nhịn được, tôi thừa nhận anh đã bỏ cờ bạc."

Lục Diệc Thanh nghe đến cái tên "Sòng bạc ngầm", trong lòng ngứa ngáy, đột nhiên có chút động lòng, vừa sợ lại vừa muốn đi.

Lý Hồng Minh chỉ tùy ý nói chuyện, muốn trêu chọc Lục Diệc Thanh, không thấy hắn phản ứng nên bỏ cuộc: "Quên đi, tôi buồn ngủ, đi ngủ."

Lục Diệc Thanh lập tức nắm lấy tay hắn, "Tôi đi cùng cậu, nhất định chứng minh được."

Lý Hồng Minh nhìn Lâm Ninh đang ngủ say, trong lòng thầm nghĩ, lão già này nhất định không chịu nổi sự cám dỗ, không bằng đánh cược một cái gì đó, chỉ vào cửa đặt cược:  "Nếu như anh không kháng cự cám dỗ, Lâm Ninh từ nay về sau sẽ ở trong nhà tôi, tôi sẽ quyết định như thế nào lên giường, anh nhất định phải nghe lời tôi."

Lục Diệc sẵn sàng đồng ý, rời khỏi biệt thự cùng hắn.

Nửa giờ sau.

Tường trong phòng bệnh trắng xóa, trên sàn có rất nhiều băng gạc, màn hình màu xám của thiết bị bên cạnh đã ngừng hoạt động, bác sĩ đang tháo băng cho Từ Dương Thư.

Thư ký bên cạnh đang trò chuyện với bọn gián điệp trên điện thoại di động, đột nhiên ngẩng đầu nhìn tổng giám đốc nói: "Ngài Từ, hai người họ đang đi về phía sòng bạc dưới lòng đất, anh Lâm là người duy nhất ở trong biệt thự."

Lâm Ninh ở một mình là cơ hội hiếm có, thế mà lại không tốn chút sức lực nào.

Từ Dương Thư mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia hài lòng, "Hiện tại cậu có thể hành động."

Lần này hắn nhất định sẽ thành công.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com