Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Thiên Bình

Nhanh chóng bước xuống xe, Nhạc Song Tử liền nhìn thấy một chàng trai nằm bất động trước mui xe cô, cả người đầy máu và các vết thương.

" Này, anh gì ơi, anh không sao chứ? "

Nhạc Song Tử hoảng hồn chạy tới đỡ chàng trai bị thương, sau khi xem xét các thì cô mới phát hiện những vết thương này không phải là do xen cán qua, mà là bị thương ở đâu đó rồi mới nằm ngất giữa đường thế này. 

" Có mùi thuốc súng? " Chiếc mũi tinh tế của Nhạc Song Tử nhanh chóng nhận biết được, lại thấy có nhiều máu chảy ra lên lán. Không suy nghĩ nhiều, Nhạc Song Tử nhanh chóng đỡ lấy chàng trai bị thương lên xe của mình rồi nổ máy chạy đi.

...

Chiếc xe đi đến một căn hộ ở vùng ngoại thành Thành phố A, đây là căn hộ mà Song Tử mua để dành cho những dịp nghỉ dưỡng, nơi này không có ai biết kể cả là Vũ Triệt hay Tiêu Bảo Bình. Cô nghĩ tốt nhất là nên đưa anh chàng bị thương kia về đây thì tốt hơn là đưa về Nhạc gia, tránh cho nhiều người nghĩ những điều không hay. 

Hằng tuần sẽ có người giúp việc đến dọn dẹp để căn biệt thự này không bị biến thành một căn nhà hoang =)))

Đậu xe trước cửa, Nhạc Song Tử nhanh chóng bước xuống xe bấm mật khẩu cửa để cổng mở ra, đột nhiên cô cảm thấy thật may mắn khi không cài mật khẩu bằng dấu vân tay, nếu không thì không biết phải làm sao.

Lái xe vào trong, cánh cổng cũng tự động đóng lại, Nhạc Song Tử vất vả đem người đàn ông vào đặt lên ghế sofa rồi nhanh chóng chạy đi lấy hộp thuốc. 

...

Thiên Bình vì đau mà mở mắt ra, ngay lập tức bị một luồng ánh sáng chiếu thẳng vào, cuối cùng lại phải vất vả lấy cánh tay bị đau che lại ánh sáng. Mở mắt ra đánh giá xung quanh, đây không phải là phòng ngủ của anh, hơn nữa rõ ràng tối qua vì bị tập kích mà bị thương nằm gục ngã giữa đường, sao giờ lại ở đây rồi?

Tinh tế ngửi được mùi hương nước hoa khắp phòng, Thiên Bình liền chắc chắn đây chính là căn phòng của một người phụ nữ. Nhưng ai đã cứu anh? 

" Ô, anh đã tỉnh rồi à? "

Cánh cửa phòng mở ra, Thiên Bình xoay đầu nhìn một người con gái bước vào, muốn ngồi dậy nhưng lại không thể, khắp người một thân đều đau đớn. " Cô là..."

Nhạc Song Tử trên tay cầm một thao nước ấm và cái khăn bước đến chỗ Thiên Bình, đặt xuống chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường. " Tối qua trong lúc tôi đi đường thấy anh nằm bất tỉnh, khắp người đầy vết thương liền mang anh về đây. "

" Cô mang tôi về đây? " Thiên Bình nhíu mày nghi ngờ, anh không nghĩ sẽ có một cô gái lại tốt bụng đến mức mang một người đàn ông lạ mặt về chỉ để giúp đỡ.

Nhạc Song Tử dường như hiểu được điều mà Thiên Bình nghi ngờ. " Đúng, là tôi mang anh về đây. " Vắt chiếc khăn ướt trong thao nước ấm, Song Tử thở dài nhìn chàng trai. " Tôi không biết anh là ai, nhưng thấy người gặp nạn thì phải giúp, thế thôi. " Sau đó liền kéo Thiên Bình nằm xuống, đặt chiếc khăn lên trán anh.

" Cái này...là sao..? " Thiên Bình nhíu mày khó hiểu nhìn chiếc khăn được đặt trên trán.

" Tối qua tôi đã băng bó lại các vết thương trên người anh, hai viên đạn trong người cũng được lấy ra, có điều cũng chính vì thế mà tối qua anh bị sốt rất cao. " Cô lấy trong túi ra một viên thuốc. " Uống đi, nó sẽ giúp anh giảm cơn sốt nhanh chóng. "

Thiên Bình há miệng ra để cô đưa viên thuốc vào miệng, thấy vậy Song Tử mỉm cười, xoay người đi ra. " Lát nữa tôi sẽ trở lại, anh nghỉ ngơi đi. "

Đợi đến khi tiếng bước chân đi xa, viên thuốc lúc nãy đột nhiên bị nhả ra, Thiên Bình cầm lấy viên thuốc quăng xa ra ngoài cửa sổ. Một sát thủ như anh, không thể tin bất kỳ ai được!

...

Nhạc Song Tử đứng ở bên ngoài lưng dựa vào tường, khoanh tay ngẩng đầu nhìn trần nhà thở dài thầm nghĩ.  " Chắc chắn anh ta sẽ không chịu uống thuốc rồi. " 

Quay người bước xuống nhà bếp, quả thật như những gì mà Thiên Bình nghi ngờ, cô sẽ chẳng bao giờ cứu một người mà mình không quen. Tối qua trong lúc băng bó vết thương, Nhạc Song Tử đã nhận ra đó là ai. Với chức vị chủ tịch nắm quyền thế như cô, tất nhiên không chỉ am hiểu bạch đạo mà còn lẫn hắc đạo, từng nghe nói tới một sát thủ cao tay giết người không lưu tình với cái tên Clock.

Sở dĩ Song Tử có thể nhận biết được đó là nhờ  hình xăm hình con rồng ở phía sau lưng Thiên Bình trong lúc băng bó vết thương, lúc đó cô thật sự rất kinh ngạc, không nghĩ lại có thể cứu được đệ nhất sát thủ trong giới hắc đạo. Trong đầu cũng thầm nghĩ ra một vài kế hoạch, thực lực của Thiên Bình trong hắc đạo không phải hạng tầm thường, nếu như có thể nhờ anh ta giúp đỡ cho Bảo Bình thì Vũ Triệt sẽ không thể ngồi lên ghế chủ tịch được. 

Quan trọng bây giờ là phải khiến anh ta tin tưởng cô.

....

Lúc đó tại Nhạc gia...

" Cái gì? Song Nhi tối qua không về? " Tại phòng khách Nhạc gia, Nhạc Sư Tử nổi giận hét lớn, toàn bộ người hầu trong gia đình đều tập trung lại cũng phải sợ hãi cúi đầu. Cậu chủ của bọn họ trước giờ luôn là một người hiền lành ấm áp, chỉ khi nào có chuyện liên quan đến tam tiểu thư mới tức giận đến thế. 

" Anh hai, anh cứ bình tĩnh đã. " Nhạc Kiều Tử bên cạnh nắm lấy cánh tay Sư Tử, giọng nói nhẹ nhàng khuyên nhủ. " Biết đâu em ấy đang ở bên nhà bạn thì sao? "

" Song nhi bị mất trí nhớ, làm sao có bạn để mà ở chứ? " Sư Tử gằng giọng khiến cho Kiều Tử sợ hãi im lặng. Trong lòng Nhạc Sư Tử bây giờ nóng như lửa đốt, em gái của hắn không rõ tung tích, không biết là có chuyện gì xấu xảy ra hay không. 

Hôm qua lúc về nhà, tài xế nói rằng Song Tử đã tự lái xe đi mua sắm, đến tối thì toàn bộ đồ đặc và quần áo mà Song Tử đặt đều được giao tới, có điều lại chẳng thấy chủ nhân của chúng đâu. Nhạc Sư Tử đã liên lạc rất nhiều người nhưng lại chẳng ai thấy cô ở đâu, kể cả các quán bar và club mà Song Tử trước kia thường hay đến cũng không có ai thấy.

Nhạc Kiều Tử nhìn anh hai lo lắng đến vậy cũng cảm thấy xót xa thay, cô lấy điện thoại ra liên lạc cho ai đó. 

" Alo. "

" Bảo bối, có chuyện gì sao? " Giong nói khàn trầm ở bên kia vang lên.

" Bạch Dương, anh có thể giúp em một chuyện được hay không? " Kiều Tử nhỏ giọng nói. " Em gái của em từ chiều qua đến giờ vẫn chưa về nhà, anh giúp em tìm được không anh. "

" Ý em là Nhạc Song Tử? " 

" Vâng, anh giúp em được không? "

" ... " Bên kia im lặng một lúc. " Anh biết rồi, anh sẽ cho người tìm cô ấy giúp em. "

" Cảm ơn anh, Bạch Dương. "

Phía bên kia, Tịch Bạch Dương tắt máy xong liền nhanh chóng gọi cho ai đó. 

" Cho người đi Nhạc Song Tử, phát hiện bất cứ điều gì phải liên lạc với tôi ngay. "

______________________

P/s: Xin lỗi vì sự chậm trễ, mong mọi người hãy ủng hộ. Nếu ai thắc mắc về thân phận của các nam chính thì hãy đến với phần giới thiệu nhé ^^ Yêu






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com