Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Limited

Hôm nay là ngày Cá tháng Tư.

Những ký ức trong quá khứ vô tình hiện về. Trượt người xuống sâu hơn và để mặc dòng nước ấm bao bọc lấy cơ thể. Tôi khẽ nhắm đôi mắt mình lại.

Năm đó, chúng tôi đang chuẩn bị cho chuyến đi luyện tập ở Mỹ. Chính xác hơn là vừa được quản lý thông báo về việc này. Vài ngày sau đó thì Soobin có thái độ rất khác thường. Em ấy thường tranh nhà vệ sinh tầm khoảng bảy đến tám giờ. Ngày nào cũng thế cả.

Và rồi một hôm, Taehyun đi ngang qua nhà vệ sinh và nghe được thế này. "Anh cũng vậy. Anh cũng nhớ em". Đấy là em ấy nói với tôi như thế.

Bốn chúng tôi nhiều lần bàn bạc về việc hỏi rõ Soobin. Nhưng mỗi lần nhìn khuôn mặt hồn nhiên của em ấy, không ai trong chúng tôi có thể mở lời. Cứ như thế, hai ngày, rồi bốn ngày, mọi chuyện chẳng đâu vào đâu cả.

Rồi vào một ngày nghỉ, cái ngày mà chúng tôi hạ quyết tâm để nói chuyện với Soobin thì em ấy biến mất tăm. Không có quản lý đi cùng, và anh ấy cũng chẳng biết Soobin đã đi đâu.

Lúc đó trong tôi tràn ngập nỗi lo. Tôi lo rằng việc này có thể sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ hiện tại khi em ấy ngày càng chỉ chú tâm vào mỗi chiếc điện thoại. Và cũng có thể sẽ ảnh hưởng đến chuyến luyện tập sắp tới. Hay quan trọng hơn, là chuyện debut trong tương lai.

Do quá lo lắng nên tôi chẳng để ý gì đến việc hôm ấy là ngày 1 tháng 4. Mà vốn dĩ, tôi cũng chẳng còn biết gì về khái niệm thời gian khi mỗi ngày, mỗi giờ, tâm trí hoàn toàn tập trung vào việc luyện tập. Và rất nhiều lần tự hỏi... Khi nào thì mình được debut đây nhỉ?

Soobin cứ như thế biến mất cả buổi chiều. Bọn nhỏ cũng rời ký túc xá để thực hiện kỳ nghỉ của mình. Chỉ có mỗi tôi là ôm nỗi lo lắng mà cuộn tròn trong căn phòng ngủ.

Buổi tối cùng ngày, nếu tôi nhớ không nhầm thì lúc đó là sáu giờ hơn. Tiếng mật mã bấm vội. Beomgyu lao vào nhà, miệng cứ liên tục gọi tên tôi một cách gấp gáp.

"Hyung hyung, em, em"

Thằng nhỏ nói không ra hơi. Beomgyu đứng khom lưng, tay giữ chặt cạnh giường, tay còn lại thì ép vào ngực trái, thở gấp gáp.

"Cứ từ từ". Tôi ngồi dậy trấn an em ấy. Cảm thấy hơi thở đã ổn định, tôi mới hỏi đã có chuyện gì xảy ra. 

"Vừa nãy em thấy Soobin hyung ở tiệm trang sức"

Tôi phì cười. Còn tưởng chuyện gì lớn lao lắm.

"Không có buồn cười đâu ạ". Em ấy gào lên làm tôi giật mình mà im bặt.

"Là tiệm trang sức nữ"

Tôi lúc đó như hoá đá. Não cũng tạm thời ngưng hoạt động.

"Có khi là em nhìn nhầm đấy". Tôi lắc đầu, xua tay nói.

Nhưng rồi lại cố gắng tìm ra lý do thích hợp.

"Có khi em ấy đi mua quà cho mẹ hoặc chị thôi"

"Taehyun... Đang ở cùng với anh ấy. Hai bọn họ chắc cũng sắp về đến rồi"

Vừa dứt câu, tiếng mật mã vang lên rất điềm tĩnh. Cánh cửa mở, tiếng cười giòn giã phát lên. Tôi nghe loáng thoáng về việc hỏi món đồ khi nãy đẹp hay không. Khoảnh khắc chúng tôi chạm mắt nhau, Soobin liền mím môi lại. Tay cũng thúc vào tay Taehyun và bước vào nhà vệ sinh.

"Chúng ta làm sao đây hyung?". Beomgyu hỏi tôi. Bàn tay ướt đẫm mồ hôi vì căng thẳng mà đang giữ chặt lấy tôi.

Tôi vội gỡ tay em ấy ra và bước nhanh ra ngoài.

Nhào người về phía cánh cửa. Tôi dùng lực để ngăn cánh cửa đóng lại và luồn vào bên trong. Soobin tròn mắt, con ngươi em ấy vội đảo tới đảo lui và rồi bàn tay nhanh chóng giấu vật gì đó ra sau lưng.

"Có chuyện gì hả hyung?"

Đấy, vẫn là cái vẻ mặt chẳng có chuyện gì ấy.

"Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi"

"Anh muốn nói chuyện gì ạ?"

"Ra ngoài rồi tính"

"Nếu như là việc đó, thì mấy đứa khác biết cả rồi. Chỉ còn mỗi anh và Beomgyu là chưa thôi"

Tim tôi thắt lại khi nghe điều này từ chính miệng của Soobin. Tôi không rõ mình đau lòng vì điều gì? Vì chuyện debut? Hay là vì Soobin?

"Anh có muốn xem hình không?"

"Hai đứa bắt đầu từ khi nào?"

"Đợi em tìm đã"

"Cô gái đó là ai?"

"Anh đợi em một lát"

Tôi tức giận. Tay đập mạnh vào cánh cửa.

"Soobin à". Tôi cảm thấy bản thân nên kiềm chế lại. Vì vậy, tôi gục đầu vào cánh cửa, cố gắng hít thở sâu điều chỉnh bản thân.

"Người đó có vóc người thấp hơn em"

Tôi thật lòng không muốn nghe mấy điều này.

"Người đó rất thích kem vị mint choco. Đặc biệt thích mỳ gói và phát cuồng lên vì phở---"

"Anh không muốn nghe nữa. Em...tự đi mà giải quyết với quản lý"

Chưa kịp chạm vào tay nắm cửa, tôi đã bị một lực mạnh lôi về sau. Có hơi đau nên tôi nhăn mày, miệng cũng phát ra tiếng nho nhỏ.

"Đau ạ? Em xin lỗi". Soobin vội buông tay tôi ra và mở điện thoại lên. Tôi liền đảo mắt đi nơi khác khi em ấy hướng điện thoại về phía tôi.

"Anh không muốn xem"

"Này, nên xem đi chứ... Này, nhìn qua một chút thôi. Có phải là rất đẹp không?"

Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định sẽ đối mặt với sự thật... Việc Soobin có bạn gái.

Gì chứ?

Đôi lông mày chau sâu vào nhau. Tôi ngước lên nhìn em ấy. Soobin thoạt nhìn phản ứng của tôi và rồi bật cười. Em ấy đặt hộp quà vào trong tay tôi. Không nhanh không chậm mà hôn trán tôi.

"Mau giấu nó đi nhé". Tiếp đến, Soobin la to. "Cá tháng Tư vui vẻ!!!".

Cánh cửa mở toang cùng với vẻ háo hức trên gương mặt của những đứa nhóc. Tụi nhỏ bắt đầu bàn luận về thái độ lẫn phản ứng của tôi suốt mấy ngày qua. Huening cũng từ khi nào mà xuất hiện tham gia vào cuộc bàn luận ấy.

"Tụi em đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng đó". Taehyun nói.

Phải, rất kỹ lưỡng...

Sau khi cười đùa chán chê, tụi nhỏ di chuyển ra phòng khách và đặt đồ ăn xem như ăn mừng cho vụ mùa thuận lợi lần này. Chính là cái cảm giác đánh được một con cá thật to thật to. Hay thậm chí là một con cá bằng vàng.

Trước khi Soobin bước ra ngoài nhập tiệc, em ấy có nói với tôi rằng.

"Đừng giận nhé... Mà tụi nhỏ chẳng biết gì về việc em mua quà đâu. Anh mau cất nó đi"

"Hyung? Anh ngủ quên à?"

Dòng ký ức vừa vặn đến hồi kết thúc thì cửa nhà tắm mở. Soobin cầm bộ đồ ngủ đi vào. Em ấy hỏi tôi trong khi treo bộ đồ sạch ấy lên.

"Không có. Vừa nhớ lại một số việc"

"À, vậy hả?". Giọng em ấy kéo dài. Lúc này, Soobin đã cởi hết đồ cũ và đang đứng đón lấy dòng nước ấm từ vòi sen.

"Ừ. Vậy em cứ tắm đi. Anh---"

"Em sẽ kỳ lưng cho anh"

Trước nụ cười của Soobin, tôi cũng nhoẻn miệng và mỉm cười. Ngồi lại xuống bồn tắm và chờ đợi.

Soobin đã tắm xà phòng xong xuôi. Mái tóc cũng đã được gội sạch. Em ấy đi về phía tôi, cẩn thận cho từng chân vào và rồi đột ngột tiến tới, ép sát tôi vào thành bồn.

Vẫn như lúc đó.

Vẫn là một nụ hôn nhẹ ở trán.

Soobin vuốt mái tóc ươn ướt của tôi. Cong môi nói.

"Cá tháng Tư vui vẻ"

End.

Viết vội cho còn không khí Cá tháng Tư =)))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com