Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19 (END)

"Oh fuck! Kwon Soonyoung, cậu tính dọa ai vậy hả?" Tiếng thét này phát ra từ Jihoon khi cậu mỏi mệt lê bước về P-room sau buổi luyện tập tự do vào ngày thứ 6 kết thúc và nhìn thấy một người đang cúi đầu ngồi trên ghế sofa sau khi kéo chiếc cửa phòng đen kịt của mình ra. Cậu hoảng hốt tới mức buột miệng chửi thề, nhưng khi bắt gặp gương mặt vui vẻ của Soonyoung lại bật cười khúc khích.

"Cậu có bị điên không thế! Hù chết đối thủ để giành chức vô địch, nghe cũng mới lạ ghê ha." Jihoon tỏ vẻ ghét bỏ vô cùng quen thuộc nói vắn hắn, nhưng tâm trạng cậu chợt lắng xuống khi vừa dứt lời, chỉ còn lại những lời nỉ non. "Nhưng tớ không bị dọa chết thì cậu cũng sẽ thắng mà." Cậu bỏ balo của mình lên bàn rồi ngồi xuống cạnh Soonyoung, thế nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định giữa cả hai.

"Jihoon, cậu đang tránh mặt tớ." Soonyoung hạ giọng, nói một cách nghiêm túc. "Tớ á? Tớ trốn cậu chi? Cậu nghĩ nhiều rồi?" Jihoon vờ như nghe phải chuyện gì hoang đường lắm rồi bật cười hết sức gượng gạo. Cậu đưa mắt liếc nhìn sắc mặt Soonyoung vài lần cũng lờ mờ đoán được có lẽ hắn đang tức giận nên bèn quay đầu nhìn sang chỗ khác.

"Tớ cứ ngỡ là dù trên đường đua xảy ra bất kỳ chuyện gì thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta." Hắn vừa dứt lời, Jihoon đã quay phắt sang, lớn tiếng trả lời: "đó là vì cậu không gặp phải cái chuyện khốn kiếp này!" Jihoon vừa nói xong, căn phòng lập tức rơi vào sự im lặng đầy chết chóc, ngay cả cậu cũng không ngờ mình lại mất kiểm soát đến vậy.

"Kwon Soonyoung, mọi nỗ lực của tớ đã công cốc cả rồi." Cậu cuộn tròn người, vùi mặt vào lòng bàn tay, cảm giác thất vọng suốt những ngày quá đã khiến cậu quá sức mệt mỏi. Đương nhiên Soonyoung cũng hiểu Jihoon đã phải vất vả cỡ nào, là một tay đua thì làm sao hắn không biết được những việc này khiến người ta hao tâm tổn trí đến mức nào chứ..

Hắn im lặng kéo cậu vào lòng mình, bàn tay khẽ vuốt ve sống lưng của Jihoon. Sau đó, Soonyoung chậm rãi thì thầm: "cậu sẽ theo kịp mà, cậu nhất định sẽ làm được, sau đó chúng ta có thể tiếp tục cạnh tranh thỏa thích rồi."

"Nhưng tớ phải lái chiếc xe cùi bắp kia vượt lên từ ít nhất là hạng 11."

"Hey! Cậu là Lee Woozi mà, sao cậu lại không làm được chứ?"

"Cậu tin tớ quá rồi, Kwon Soonyoung." Jihoon vùi mặt vào bộ đồng phục màu đỏ của Ferrari trên người Soonyoung, lúng búng nói.

Cuối cùng chặng đua tại Abu Dhabi đã đến, vấn đề về động cơ của Red Bull chỉ được giải quyết khoảng tám mươi phần trăm, việc này trở thành một khuyết điểm trí mạng trong hành trình tìm đến ngôi vị quán quân của họ. Tại vòng đua xếp hạng, Jihoon đã đạt được vị trí thứ hai ngoài mong đợi, vào ngày đua chính thức cậu sẽ xuất phát từ vị trí thứ mười hai. Còn Soonyoung thì không phụ sự kỳ vọng của mọi người khi giành được pole, trở thành người có vị trí thuận lợi nhất trong cuộc đua đến ngôi vị quán quân.

Trước khi cuộc đua diễn ra, cái ôm của hai tay đua Ferrari đã được bản tin quay lại và phát lên truyền hình khắp thế giới, dưới hình ảnh được hắt lại từ ánh chiều tà, hình ảnh này cũng chính là biểu trưng cho dấu chấm trong sự nghiệp của tay đua số hai của Ferrari, một huyền thoại từng ba lần vô địch thế giới - Yoon Jeonghan. Tất cả mọi người, không phân biệt là người hâm mộ của đội nào, đều bày tỏ sự tiếc nuối và cầu chúc cho chặng đường sắp tới của anh, cũng như trông chờ vào màn thi đấu cuối cùng của Jeonghan.

"Soonyoung à, đừng có mà nhường ngôi vị quán quân cuối cùng cho anh đấy nhé." Trước khi bắt đầu, Jeonghan đã mỉm cười đầy dịu dàng nói với ngôi sao mới nổi của giới F1 như vậy đấy. "Anh à, tuy là em cũng hay mềm lòng lắm, nhưng em cũng muốn nhanh chóng có được ba chức vô địch lắm đó." Soonyoung cũng cười và đáp lại lời nhắn nhủ của anh, sau cùng hắn trao cho Jeonghan một cái ôm đầy ấm áp.

"Jeonghan, cậu không định ôm tớ ở chặng đua cuối cùng hả?" Soonyoung và Jeonghan vừa rời khỏi cái ôm đầy ấm áp đã phát hiện tay đua từng bốn lần vô địch thế giới, đang khoác trên mình bộ đồ của Red Bull chẳng biết từ đâu xộc ra, đôi mày nhăn tít như thể hiện sự tủi thân của hắn khéo kẹp Soonyoung chết tươi cũng được không chừng.

"Cậu già cái đầu rồi còn ghen tị với sấp nhỏ là sao vậy, không sợ người ta quay lại được rồi thành trò cười à?" Jeonghan giả vờ ghét bỏ đẩy Seungcheol đang sáp đến bên mình ra.

"Đối thủ lớn nhất trong sự nghiệp của tớ về hưu đấy, đây phải gọi là cái ôm thế kỷ luôn." Seungcheol gào toáng lên, rồi lại nhỏ giọng thầm thì: "và thân là bạn trai của anh Jeonghan đây, tôi cũng thấy cái ôm này là rất cần thiết."

"Trẻ trâu chết được." Jeonghan ngán ngẩm trả lời, đổi lại là cảnh Seungcheol trợn mắt le lưỡi với mình.

Sau khi Jihoon ngồi vào hoang lái, cậu thấy Seungcheol đi về phía mình rồi ngồi xổm xuống để bắt tay và cổ vũ cậu. Tuy qua một lớp mũ bảo hiểm, cậu chỉ có thể nhìn thấy được mỗi đôi mắt hắn, nhưng nụ cười lan từ khóe môi kéo dài đến tận bờ mi của Seungcheol đủ để Jihoon có thể cảm nhận được lời chúc từ người đồng đội của mình, vì thế cậu cũng nở một nụ cười đầy dịu dàng như là một lời cảm ơn với hắn.

Sau trận tranh tài này, cậu sẽ biết được mình có thể trở thành nhà vô địch thế giới không, mà để làm được điều này thì cậu phải vượt qua Soonyoung. Chỉ cần thắng Soonyoung, số điểm của cậu sẽ vượt qua hắn và giành được chiến thắng. Với những suy nghĩ này, adrenalin lần nữa dấy lên trong cơ thể Jihoon, kích thích tham vọng chiến thắng ngày càng mãnh liệt và nghênh đón cuộc đua.

Dĩ nhiên là Jihoon biết chú ngựa đỏ ấy một khi bước lên đường đua sẽ kiên cường đến nhường nào. Tuy họ đã quá quen thuộc với đối phương nhưng với Jihoon mà nói thì khi bước lên đường đua, Soonyoung vẫn luôn là đối thủ khó nhằn nhất với cậu, cứ cho là cậu sẽ vượt qua hằng ha sa số các tay đua trước mặt để theo kịp Soonyoung đi, thì cũng chẳng có điều gì có thể đảm bảo rằng cậu sẽ vượt được Soonyoung và bước lên bục vinh quang.

Chiếc đèn xuất phát tắt phụt, đây là mùa giải mà Jihoon đến gần ngôi vị vô địch nhất, vì thế sự tập trung và hưng phấn đã giúp cậu vứt hết mọi lo lắng ra sau. Chỉ sau vòng đầu tiên của cuộc đua, Jihoon đã thành công vượt lên vị trí thứ sáu. Màn xuất phát thuận lợi này cũng đánh dấu sự bắt đầu của trận chung kết.

"Woozi, vào pit ngay." Trước khi vào pit, Jihoon đang xếp ở vị trí thứ 4, và lúc này còn 42 vòng, sau khi rời pit với chiếc lốp trắng, cậu tạm rơi xuống vị trí thứ 5. So với tăng tốc thì chuyện quan trọng hơn cả là việc Jihoon cần sử dụng lốp một cách thông minh, vì thế cậu phải có một chiến lược tối ưu để có thể vượt lên phía trước, bám sát Soonyoung rồi vượt qua hắn.

Tại vòng thứ 12 đếm ngược, cuối cùng Jihoon cũng đã thành công vượt mặt Soonyoung thế nhưng lại bị hắn cướp mất thứ hạng đầu tiên chỉ sau hai vòng. Trận tranh tài diễn ra đầy căng thẳng khi cả hai liên tục vượt mặt nhau khiến cho sự căng thẳng ấy kích thích adrenalin của tất cả mọi người sôi lên sùng sục, đây vẫn là một cuộc cạnh tranh vô cùng đặc sắc.

......

Cuối cùng, sau khi cuộc đua kết thúc, Jihoon dừng chân ở vị trí thứ hai và phải chứng kiến khung cảnh những người hâm mộ khoác lên mình màu áo đỏ ăn mừng cho thắng lợi này. Nơi nơi được bao trùm trong bầu không khí hân hoan, thế nhưng Jihoon lại cảm thấy mọi thứ như chẳng liên quan gì đến mình. Sự thất vọng như nuốt chửng lên con tim Jihoon, nhưng qua tấm kính bảo hộ, cậu có thể nhìn thấy con hổ dũng mãnh đang điên cuồng ăn mừng chiến thắng và thể hiện uy quyền trên lãnh thổ của riêng mình.

Đúng là Jihoon đã thua, nhưng cũng không hẳn vậy. Sau khi rời khỏi khoang lái, cậu chủ động dang rộng vòng tay, chúc mừng cho chức vô địch thứ hai của bạn trai mình một cách đầy chân thành. Nhưng cậu cũng không quên nhẹ thì thầm bên tai hắn: "Soonyoung à, tối này cậu về phòng mình mà ngủ đi ha." Sau đó mới quay sang ăn mừng cùng những người đồng đội mang màu áo xanh của mình, mặc kệ tân quán quân đang xụ mặt.

Câu chuyện của sau này sẽ còn rất dài, nhưng không lâu sau khi tổng số chức vô địch của cả hai đạt đến con số 7, Jihoon đã mua chiếc F40 đó.

"Đi thôi, quý ngài quán quân thế giới."

"Ừ, quý ngài mãnh hổ ạ."

FIN.

-

Những lời sau cùng:

Xin chào mọi người, chúng mình là Lavender cho em, là Jiip, là hquinn, là IVA, là Jessi, là Qin, là Aves, là những người đã thực hiện Rival trong vòng 2 tháng, kể từ 20/7/2023 đến 25/9/2023. Chúng mình xin được gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến với tất cả các bạn đã theo dõi Rival trong suốt khoảng thời gian 4 tháng vừa qua vào mỗi 8h tối Chủ nhật hàng tuần.

Rival chắc chắn sẽ luôn là một sản phẩm có một vị trí đặc biệt nhất định trong lòng chúng mình, bởi Rival đã đánh dấu rất nhiều lần đầu tiên của Lavender cho em. Rival là bộ fic đầu tiên có độ dài đạt 60.000 chữ (chưa bao gồm extra) trong hơn 60 bộ fic mà chúng mình đã thực hiện, là bộ fic đầu tiên được update liên tù tì trong 4 tháng, là bộ fic đầu tiên có sự tham gia của toàn bộ các thành viên của Lavender cho em, là sản phẩm dịch đầu tiên được xuất bản thành ficbook của tụi mình, là bộ fic đầu tiên về Đua xe Công thức 1 mà tụi mình đã làm...

Và hai điều đặc biệt khiến Rival sẽ trở thành một kỷ niệm khó phai với chúng mình, đó là vào ngày mà Rival thực sự kết thúc, lúc 8h tối ngày 26/11/2023, cũng là ngày mà event Odnoliub - SOONHOON FREEGIFT EVENT của chúng mình khép lại, trùng hợp hơn là cũng vào hôm nay thì chặng đua Công thức 1 cuối cùng của mùa giải năm 2023 kết thúc tại Abu Dhabi với hai chức vô địch đều thuộc về Red Bull và tay đua Max Verstappen của họ. Thật sự rằng khi biết được chúng mình đã kết thúc Rival cùng ngày với chặng đua cuối của mùa giải năm nay chúng mình đã rất bất ngờ, cũng rất vui khi nhờ vậy mà ý nghĩa của Rival lại được nhân đôi.

Chúng mình sẽ vẫn còn gặp nhau tại bộ truyện "Love in paddock" được xem như extra của Rival, fic có thể sẽ được update tiếp ngay tại Rival thay vì tách riêng ra, LIP sẽ được update cùng với project Giáng sinh mà tụi mình sẽ công bố vào tuần sau.

Cuối cùng, một lần nữa chúng mình cảm ơn mọi người rất rất nhiều vì đã ủng hộ Rival trong suốt thời gian qua, thật vui khi đã được đồng hành cùng mọi người từ những ngày cuối hè cho đến hiện tại là khi thu đã gần qua và đông đã cận kề. Hẹn gặp lại mọi người ở "Love in paddock" và project Giáng sinh của tụi mình nhen.

Giờ thì chào tạm biệt Rival, tạm biệt Soonyoung - tay đua số 1 của Ferrari, tạm biệt Jihoon - tay đua số 1 của Red Bull, tạm biệt Seungcheol, tạm biệt Jeonghan, tạm biệt Wonwoo, tạm biệt Mingyu, tạm biệt Vernon, tạm biệt Lee Chan, tạm biệt ca sĩ nhạc kịch Seokmin, tạm biệt huấn luận viên thể chất Joshua. Cảm ơn vì bốn tháng thật tuyệt vời cùng những chặng đua kịch tính. Hẹn gặp lại!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com