Phi vụ đêm trăng[Shin Soukoku]
Cảnh báo: có H, siêu OOC
Xin hãy chú ý độ tuổi trước khi đọc. Khoảng thời gian dài sương sương không ra H rồi nên nay ra cái nè! Cuối cùng thì chúc mọi người đọc vui vẻ ('⊙ω⊙')!
-----------------------------------
Trăng đỏ. Màu trăng như màu máu tươi vơ víu lên từng đường kính trên bề mặt lồi lõm. Từ xa đã có thể trông thấy nó không mấy bình thường. Trăng đêm nay tựa huyết sắc nhuộm đỏ, ánh trăng hắt lên mặt sóng dìu dịu tại cảng Yokohama...
Trên nền trời đen đặc không gợn mây. Có một chiếc trực thăng đang nghiêng qua, lượn lại. Vâng! Cái định mệnh cuộc đời cay đắng thì một phi vụ nữa cần đến sự hợp tác tuyệt vời của Shin Soukoku. Nhưng mà hai cái con người này lại tuyệt nhiên không muốn bắt tay vào để hoàn thành nhiệm vụ được giao với lí do là đối phương quá khó ưa....!
Trên trực thăng. Dazai trầm ngâm nhìn hai đứa trẻ đanh đá liếc nhau, sát khí hầm hầm mà lấy làm đau bụng. Gã phì cười mà tự nhớ đến tình nhân. Hai đứa trẻ này bướng bỉnh quá đi! Hư thật nhỉ? Có nên phạt không ta?
Xách cổ áo cả hai lên, gã nhẹ nở một nụ cười chết chóc đến rởn gai ốc.
-" Vậy hai cậu có muốn làm nhiệm vụ lần này không đây?"
-" Nhưng em..."
-" Có"_cắt ngang giọng Atsushi với câu trả lời dứt khoát.
-" Thế thì hai đứa hợp tác vui vẻ nhé!"
-" Cái..."_cả hai không hẹn mà đồng thanh.
Dazai đạp thẳng hai đứa ra khỏi chiếc trực thăng(phũ vc). Cả hai rơi theo lực hút của Trái Đất. Đêm đen hút trọn cả hai như vào vòng xoáy không đáy. Atsu biến hoá thành hổ để chuẩn bị tiếp đất thì Akutagawa dùng La Sinh Môn kéo con hổ đang lớ ngại lớ ngớ kia lại.
Rầm!!!!
Tiếng rơi không còn gì để đau đớn hơn của Atsushi. Hắn dùng cậu làm cái đệm êm mà hạ cánh an toàn. Có thể dùng cách khác nhưng mà chỉ cần cậu đau khổ là hắn vui rồi:))) Hắn không quan tâm thứ như cậu có trọng thương hay không, kẻ đi cùng với hắn nếu chỉ vì như vậy mà chết thì thật sự quá phế vật. Bước đi của hắn dứt khoát tiến đến khu nhà kho để hoang bỏ lại cậu nằm chỏng chơ. Oán trách hắn đến tận cùng địa ngục.
-"Còn không mau cái chân lên thì ở đấy kiếm dế mà chơi với chúng đi"_hắn cất tiếng mặt còn chẳng thèm ngoái lại nhìn cậu một cái.
Cậu hậm hực với độ tuyệt tình lãnh khốc đến tàn nhẫn của tên này. Rốt cuộc cũng khiến cậu muốn nổi máu mà cạp đứt đầu hắn cho bỏ ghét. Nhưng không được, nhiệm vụ chưa xong mà đấu đá với hắn thể nào cả hai cũng bị Dazai mắng. Được rồi! Cứ xong cái nhiệm vụ này đã rồi cậu tẩn hắn một trận cũng không muộn. Hất tay hủi bụi vài cái rồi cậu lẽo đẽo sau hắn.
---------tua nhanh nhiệm vụ vì có người lười--------
Chẳng tốn bao nhiêu công sức để hạ đám dở hơi đó, cơ mà cái công sức đi tìm cái vali chứa vài lọ dược quý kia thì lại quá đỗi hao tâm khổ sức. Lục tung cả cái căn cứ của đám đó lên vẫn chẳng thấy một chút vết tích hay dấu hiệu của cái vali kia. Akutagawa bắt đầu hết kiên nhẫn nổi với đám tạp nham bị hắn hành hạ, cắt đứt tứ chi đến tàn phế vẫn không hé môi nửa lời. Thảm hại! Phế vật! Cũng không biết là con hổ kia kiếm ra chưa nếu như mà cậu có mặt ở đây cũng sẽ đứng càm ràm trách mắng vì hắn quá tàn bạo với chúng. Thôi thì lần này xem như tra khảo vô ích để bớt đau đớn nên hắn sẽ tiện thể tiễn chúng một đoạn xuống địa ngục luôn cho đẹp. Tiếng kêu la thất thanh đau đớn của những kẻ dại dột động vào hắn.
----------------------------
Hì hục đánh hơi ngửi mùi, chạy loạn cả cũng chẳng thấy gì. Vô ích rồi! Thật sự quá vô ích! Cứ đà này đến bình minh cũng chẳng khá hơn được.
Choang!!!!
Tiếng thủy tinh nát vụn lấp lánh bên dưới đế giày cậu. Cậu đã đạp vỡ ống thủy tinh nào đấy. Một thứ nước loang ra thấm vào mặt đất, mùi nồng nặc xộc lên khứu giác. Đầu óc choáng váng cơ hồ cảm nhận được làn không khí se lạnh lướt nhẹ qua các thớ thịt non mềm. Cậu té khụy xuống nền đất lạnh, hai tay che mũi lại, chân cứ thế đạp lùi ra sau tránh xa các mảnh vỡ.
Cốp cốp! Tiếng giày càng ngày càng gần cứ tiến về phía cậu. Ngước mặt lên trên trong lo lắng. Một gương mặt thân thuộc đến khó chịu. Là Akutagawa! Hắn đến đúng lúc quá nhỉ? Cái vẻ kiêu ngạo kia trăm lần vẫn chẳng bỏ được ra khỏi mắt.
-"Người hổ? Ngươi phê đá à?" _nhướn mắt cúi xuống nhìn gương mặt bị tay che khuất một nửa kia, hắn khó chịu cực kì. Nhìn tên này cứ khiến hắn ngứa mắt không thôi(tính ghi nhướn mày mà quên anh làm gì có lông mày mà nhướn, khổ thân anh tôi😂;)))
-"Phê đá cái gì mà phê!!!! Thôi cái thói suy bụng ta ra bụng người ấy đi!!!"_Atsu xù lông lên.
Cậu vừa dứt câu thì cảm giác khó chịu nóng nực bỗng cuộn trào lên trong cơ thể. Toàn thân như thiêu đốt, rực cháy ham muốn, thèm khát đến tuyệt vọng. Đối diện với Aku càng khiến mọi chuyện đi theo hướng ngày một tệ. Chỉ thấy cậu đỏ mặt nhìn hắn rồi chập chững, từng bước chân không vững càng cách hắn xa thêm. Hắn khó hiểu? Với tay kéo cái dây dài sau quần cậu lôi về phía hắn. Chẳng định quan tâm hay gì đâu nhưng mà nếu cậu bị gì hắn cũng sẽ bị Dazai trách phạt nặng nề, không những vậy nhiệm vụ còn chưa xong nữa nếu không cùng cậu kiếm thì mình hắn là quá tốn thời gian. Đó là lí do bỗng dưng hắn kéo cậu lại.(Tsun thấy ớn! Quan tâm thì nói mịa đi còn bày đặt lí do lí trấu! Mệt á!!!)
Mất đà cậu ngã ngửa ra sau, lưng cậu áp ngực hắn, đầu ngả lên vai hắn. Eo ôi! Hắn dị ứng chết mất! Hắn toàn làm chuyện thừa! Mà khoan...sao người hổ lại có phần nóng, hơi thở gấp gáp, hắn còn có thể nghe thấy nhịp tim đập loạn của cậu.
-"Người hổ, ngươi sốt à?"
-"Giúp ta..ta không biết mình bị gì nữa!"
Aku sững người lại, không phải..đây hoàn toàn không phải là sốt...đây là..tên này đang "phát tình"!!! Tay hắn bắt đầu run lên, giữ không vững đôi chân, đầu óc choáng ngợp không biết phải làm sao.
-"Có cách để giúp ngươi..."
-"C..có sao?"
-"Đúng..nhưng mà nếu ngươi chịu hợp tác thì ta sẽ nể nang giúp ngươi lần này"_hắn nhếch mép.
-" Được..mau lên.."
-"Ngươi nợ ta một mạng đấy!"_cảm giác mắc nợ địch thủ hẳn sẽ rất thú vị.
Lấy một tay Atsu khoác lên vai mình tiến vào con hẻm nhỏ tối đối diện.
.
.
.
Thúc! Từng cú thúc nóng hổi chôn sâu vào hậu huyệt Atsushi. Dâm dịch thấm đẫm mồ hôi cứ rỉ giọt chảy trên cơ thể cả hai. Ngửa cổ thở dốc, hai tay cậu đặt lên vai hắn bấu chặt vạt áo, oằn mình tiếp nhận từng đợt luân động mạnh mẽ mà hắn đi vào, hưởng thụ từng khoái cảm mà hắn mang lại. Cậu rên siết trong cơn dục tình. Hắn cũng cảm thấy tuyệt đến rùng mình, nâng cả hai chân cậu lên khỏi mặt đất, ấn lưng cậu vào tường mà tạo cho cậu từng khoái cảm chìm trong biển dục vọng. Cậu rên, rên ngắt quãng, tiếng rên không tròn nhưng cũng đủ để tăng kích thích cho hắn.
Vốn dĩ hắn sẽ chẳng làm cậu nếu cậu không quá phát dục đến độ bỗng nhiên đè hắn ra rồi khẩu giao cho hắn. Mà đã thế nên Aku sẽ cho tới bến luôn, phạt kiểu này kể ra cũng không tệ...Cậu bỗng giống mật ong vậy tự nhiên ngọt ngào đến đê mê, cứ mỗi lần hắn điểm trúng phần nhạy cảm bên trong là cậu lại nhả ra thứ âm thanh dâm đãng như nỉ non hắn phải thoã mãn hạ bộ của cậu một cách trọn vẹn nhất. Đẩy hông thêm vài lần nữa, Akutagawa cũng đã đến giới hạn, toàn bộ những gì hắn có đều đem nhấn sâu vào cậu. Cậu cũng bấu mạnh lưng hắn, nước mắt tuôn ra trên khuôn mặt, đôi môi hồng bị hôn đến đỏ tấy cắn lại khiến bật máu, cậu cũng giải phóng ra khỏi cơ thể, nó thấm lên lớp áo của cả hai. Chân hắn nhũn ra, rơi bệt xuống mặt đất. Cậu ngồi trên chân hắn. Mặt đối mặt, cả hai đều thở dốc đến không kiểm soát nổi. Hắn vẫn không rút ra và tinh dịch cứ thế từ từ chảy ra chỗ kết hợp của nhau. Atsu cúi gằm xuống đất che đi khuôn mặt đã ngày một đỏ gay gắt hơn.
Tay hắn chống xuống đất vô tình chạm phải cái gì đó..hắn níu lấy và lôi ra. Bốn con ngươi bỗng mở to nhìn nhau. Vali? Chính là nó cái vali mà cả hai hì hục tìm ra lại ở trong cơn hẻm này!!!! Tức chết! Thôi cũng cho là may mắn, hoàn thành nhiệm vụ trước bình minh. Giờ thì ổn định lại chỗ này rời đi rồi mai trả cũng không muộn. Không thể để bộ dạng nhếch nhác như vậy mà đi gặp đưa đồ được.
-"Ryuu...ta không đi được..."
-"Thì về nhà ta! Nay Gin có việc nên vắng nhà"
Thế là hắn nhấc bổng cậu lên xách theo cái vali rồi rời đi.
----------------------------
-"Hm... Akutagawa?"
-"Vâng?"
-"Atsushi-kun không đến à?"_Dazai chống cằm nhìn.
-"Cậu ta nói bị bệnh rồi nên muốn ở nhà nghỉ vài hôm!"
-"Được rồi! Các cậu làm tốt lắm! Nhiệm vụ này đã hoàn thành rồi nên các cậu về nhà nhớ viết báo cáo gửi lại cho tôi!"_Kunikida lên tiếng. Anh sẽ chỉnh sửa hoàn thiện lại bản báo cáo rồi gửi sang Mafia cảng sau.
-"Được"_Aku rời đi nhanh chóng sau đó.
-"Cười cái gì vậy tên quấn băng kia?"
-"Không..haha..chẳng có gì, cứ mặc kệ tôi!"_Dazai hiểu chứ, gã biết hết rồi. Thế cũng tốt. Mong mối quan hệ của hai nhóc phát triển hơn nhé.
-"Tên thần kinh..haizz.."_Kuni ngán ngẩm thở dài rồi mặc kệ gã.
--------------------------
Up date: 31_03_2020
Vì quá lười nên ad đã tua nhanh diễn biến rồi! Nhưng mà không sao vẫn giữ đúng lời hứa với mọi người là có 1 fic H của cặp Shin. Trời ơi! Ta nói nó OOC nặng quá luôn! Viết xong mà ngập ngừng mãi không biết nên đăng không sợ bị ném đá thôi rồi! Mọi người đọc vui vẻ rồi nhé!!!(≧▽≦)
*Cuối cùng thì ad vô cùng cảm kích! Những bạn đã bình chọn, cmt nhiệt tình nhé! Gửi lời cảm ơn đến mọi người và cưng nhất mấy bạn mà bình chọn từ đầu đến đuôi cho ad!!!Cảm giác nhận thông báo nó vui lắm luôn ấy!❤️❤️❤️
(Do dạo này có một số bạn tặng ad cả hàng thông báo luôn nên phải dành riêng lời cảm ơn nho nhỏ này đến sự đáng yêu của các bạn❤️~(≧▽≦))
Ngày mới tốt lành nha~<3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com