Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

catnip100

"Cỏ mèo...? Cái gì thơm vậy...?"

Neko dụi mũi vào không khí.

Một mùi hương nhẹ.

Ngọt ngào.

Làm đầu óc mơ hồ.

"Ưm... muốn... nữa..."

Cậu ngẩng lên.

Mắt long lanh, lấp lánh tia mơ màng.

Tai... giật nhẹ.

Cậu ngoan ngoãn bước ra khỏi phòng.

Chân trần.

Không dép.

Áo thun rộng cổ rũ xuống vai.

Tay quơ quào như đang tìm gì.

Miệng lẩm bẩm: "Cho mèo thêm chút nữa đi..."

Chụp cam an ninh.

Một đám người lạ mặt nhìn màn hình.

Cười.

"Hiệu quả thật. Chỉ cần vài giọt là mất cảnh giác."

"Anh Neko tự mò ra như bị thôi miên."

"Giao tiếp vô thức. Hoàn hảo."

"Đội makeup còn đang bận dọn đồ. Vào luôn chứ?"

"Không. Từ từ. Quay trước một chút..."

Cạch.

Cửa phòng mở.

Cậu đứng đó.

Thở nhẹ.

Mắt lơ mơ.

Ngón tay chạm vào tường, rồi vào cửa.

"Cái mùi thơm đó... ở đây... đúng không?"

Một người bước lại gần.

Phấn khích mà tiến lại.

"Ừ, anh dễ thương thật đó..."

Đưa tay ra định đỡ vai mèo

Nhưng—

RẦM.

Cửa bị đá tung.

Một người đàn ông bước vào.

Tay cầm áo khoác.

Mắt lạnh tanh.

Giọng thấp.

"Tay ai dơ thế?"

Sơn Thạch.

Ca sĩ có tiếng trong giới showbis.

Mặt đẹp, tài năng, giàu có, máu chiếm hữu max level.

Nãy giờ theo dõi toàn bộ từ camera riêng.

Không kịp gọi.

Tới thẳng.

Cô gái kia cứng đờ.

"Chuyện này... hiểu lầm thôi anh Thạch, chúng em chỉ—"

Một tay mãnh mẽ vung ra.

Cô gái kia văng xuống sàn.

Neko lùi lại.

Ngồi phệt xuống sàn, vẫn ôm cái áo của Thạch.

"Thơm..."

Thạch cau mày.

Mèo vẫn say catnip.

Mắt long lanh.

Má đỏ ửng.

Tay cứ lần vào thắt lưng hắn.

"Thơm... thơm như cái mùi kia..."

"Em ngửi ai?"

"Ơ? Không biết... nhưng thơm quá... cho mèo cọ chút..."

Cọ thật.

Thạch bế luôn em lên.

Mèo thì ngoan.

Gối đầu vào vai hắn.

Cười cười.

"Anh là cỏ mèo hả...?"

Hắn cứng người.

"Cái gì...?"

"Anh làm người ta... muốn ngủ á... muốn dụi dụi á..."

"ngoan chờ anh."

Tim hắn đang đập loạn.

Phòng khách.

Neko nằm trên ghế.

Tay cầm kẹo mút Thạch vừa mua về dụ dỗ.

Chân gác lên đùi hắn.

Mắt vẫn chưa tỉnh.

Neko lăn qua ôm bụng hắn.

"Anh xịn thật..."

"Hửm?"

"Có mùi thơm của anh... giống như... hộp catnip biết đi..."

Thạch bật cười khan.

"Thế mà em mò tận ba tầng xuống để ngửi cái mùi đó?"

"Thì... dễ chịu..."

"Còn tụi kia?"

"Không nhớ..."

Thạch nheo mắt.

"Sau vụ này không ra ngoài một mình nữa."

"Dạaa..."

Mèo kéo tay hắn lên má.

"HƠ... hình như lại muốn dụi nè..."

Thạch thở dài.

"Rồi dụi đi."

Mèo dụi vào vai hắn.

Rồi dụi vào cổ.

Rồi dụi tiếp.

"Dừng. Nóng."

"Khônggg... mát lắm..."

"Còn dụi nữa anh tống vào thùng lạnh đấy."

"Thùng lạnh có mùi anh không?"

"...Có."

"Cho em vào 5 phút nhaaa..."

Thạch cắn răng.

Một tay cầm remote.

Tắt hết camera trong nhà.

Khóa cửa.

Tay còn lại ôm gọn con mèo đang "say".

"Không ai được ngửi mùi của em."

"... chỉ cho anh thôi..."

02:14 AM.

Phòng khách đã tắt đèn.

Ánh đèn hắt từ tủ rượu phản chiếu vệt vàng cam dịu dịu.

Ghế sofa dài.

Một người đàn ông.

Một con mèo đang cuộn trong lòng người đàn ông đó.

Chốc sau.

Em lật người.

Nằm sấp trên người Thạch.

Tay gác lên ngực hắn.

Bàn chân trần gác nhẹ lên đùi.

"Nặng không?"

"Không."

"Mèo đói không?"

"Chưa..."

"Muốn cắn gì không?"

"...Có." (Mắt cậu sáng lên.)

"Cắn anh được không?"

Thạch cười khan.

"Chỗ nào?"

"Cổ. Với ngực. Với eo. Với mùi thơm thơm á."

Em chồm dậy. Gặm nhẹ vào cổ áo hắn thật.

Hắn không tránh.

Chỉ đặt tay lên lưng mèo.

Giữ yên.

"Cứ cắn."

Một phút sau, cậu lại nằm bẹp xuống.

"Không vui nữa."

"Sao?"

"Không có vị cỏ mèo."

"Muốn không?"

"Muốn!!"

Thạch đứng dậy.

Mèo giãy giụa: "Khônggg, đừng đi!!"

"Lấy đồ chơi."

"Ồ..."

(Mắt sáng trưng.)

5 phút sau.

Thạch trở lại với một chiếc chăn dày cuộn tròn.

Bên trong có túi sưởi ấm, một miếng vải có xịt catnip loãng, và một con gấu bông nhỏ.

"Cái này là gì?"

"Ổ mèo."

"Ủaaaaa..."

Em chui đầu vào thử.

"Thơm... ấm... thơm... ôm được... thơm..."

Thạch ngồi xuống đất.

Tựa lưng vào sofa.

Nhìn con mèo đang lăn lộn trong ổ như một đứa trẻ mới khám phá ra thế giới.

"Em là người."

Em dừng lại, ngẩng lên.

"Ủa?"

"Không phải mèo."

"Nhưng em thích mùi cỏ mèo."

"Ừ, thích cũng không được dụ ai ngoài anh."

"Vậy anh cho em được không?"

"Ừ."

Cậu bò lại.

Leo lên lòng hắn.

Tựa đầu vào ngực.

"Mùi của anh ngon nhất."

Thạch siết nhẹ cậu vào lòng.

Mắt khẽ nhắm lại.

"Ừ."

"Chỉ được mình anh ngửi em thôi..."

Bên ngoài.

"Hai ơi em xin lỗi, tụi em cũng không muốn dùng cách này đâu"

"Chỉ là...chỉ là ...anh Thạch là người tốt chắc chắn có thể bảo vệ hai của tụi em"

Mong 2 người có thể hạnh phúc huhu

Một bóng người lặng lẽ nhìn qua ống nhòm ban đêm từ sân thượng đối diện.

Một tiếng click vang lên.

Ống nhòm được thu lại.

Một kế hoạch đã thành công mĩ mãn.

-------------

delulu hoi mà tôi thấy hơi nhột=(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com