Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

20

từ sau hôm đấy, jisung phải nằm liệt giường mấy ngày liền.

'rốt cuộc là cậu bị làm sao mà nghỉ liền mấy hôm vậy?'

seungmin cầm điện thoại, chống nạnh lên tiếng.

'mấy em cún nhớ cậu đến phát điên ra rồi đây này'

'xin lỗi xin lỗi'

jisung vừa cười vừa nhìn minho đang đứng trong bếp nấu nướng.

'tớ có chút chuyện ấy mà'

'chuyện gì?'

'cũng hơi khó nói..'

'thế thôi nghỉ đi, tớ cúp đây'

'ừ chào nha'

seungmin tắt máy, thở dài ngao ngán.

'sao?'

chan và hyunjin đang đứng chống tay lên quầy, tròn mắt nhìn seungmin.

'jisung sao?'

'sao là sao? sao trên trời'

'mồ!!!'

'cậu ấy bảo là cậu ấy có chút chuyện, hỏi là chuyện gì thì lại bảo là khó nói'

'khó nói à?'

hyunjin tay sờ cằm, nhăn mặt ngẫm nghĩ, trong khi chan nghe thì hiểu luôn là chuyện gì. bật cười, thằng bạn anh cũng đỉnh phết đấy nhỉ. còn về phần jisung, chả hiểu sao cậu lại lên cơn ốm. minho nấu xong cháo, múc ra bát, thổi cho bớt nóng rồi mới bê ra cho cậu. jisung muốn tự ăn, nhưng minho cứ nằng nặc đòi đút cho cậu nên jisung cũng chẳng đôi co làm gì.

'muốn ăn cháo bằng miệng không?'

minho nhìn jisung, bỗng dưng nhếch mép cười.

'hả? ăn không bằng miệng thì ăn bằng gì?'

'ý anh không phải thế'

rồi minho đút thìa cháo vào mồm mình. nắm lấy gáy cậu, anh kéo cậu vào một nụ hôn. jisung thì cứ ngớ ra, minho truyền cháo từ mồm mình sang mồm cậu lúc nào cậu còn không để ý. xong xuôi, minho còn mút lấy môi của jisung, liếm một phát rồi mới dừng.

'aish cái anh này!!!! tranh thủ là giỏi'

'tehe'

cơ mà ăn còn chưa xong, jisung đã lên cơn buồn ngủ. mắt cứ nhắm tịt lại, jisung ăn xong miếng cháo nào thì lại há mồm ra để đợi minho đút thêm. vì thế nên mãi cậu mới ăn xong bát cháo.

'ngủ đi'

chỉ cần đợi có thế, jisung ngã vật ra giường, ngủ ngon lành. một lúc sau minho nhẹ nhàng trèo lên giường. nằm một lúc thì jisung tự động quay sang phía anh, nằm dịch sát vào anh. tay cậu cũng vô thức vòng qua ôm anh, đầu thì kê lên tay anh.

'ấm quá..'

jisung lẩm bẩm rồi bắt đầu ngủ ngon lành. còn minho, anh cũng định ngủ nhưng rồi chẳng hiểu sao lại ngắm jisung ngủ cả chiều thế này. hạnh phúc, chỉ cần thế này là đủ rồi.

-

'em có chắc em đi làm được chứ?'

minho chỉnh lại quần áo của jisung.

'em có thể nghỉ thêm một vài ngày nữa mà'

'để mà anh hành em tiếp à?? em phải đi làm!!'

'thôi được rồi, không cản em nữa'

minho cũng chỉnh lại quần áo của mình rồi cùng jisung đi ra ngoài. như thường lệ, hai người họ nắm tay nhau, cùng nhau đi đến quán mà jisung làm trước.

'anh đi đây'

minho vẫy tay chào jisung khi họ đã đến nơi.

'anh đi cẩn thận nha'

'khoan đã'

'sao thế?'

minho tiến lại gần jisung, cúi xuống hôn lên môi cậu.

'đừng nhớ anh quá nha'

'anh hâm à đang giữa đường đấy!!!'

'thì có làm sao? hôn lại anh đi chứ'

'ngại lắm..'

'nhanh nào, không anh muộn làm bây giờ..'

jisung ngó nghiêng, rồi cũng kiễng chân lên hôn chóc vào môi minho. minho sướng lắm, ôm mặt jisung, anh hôn khắp mọi nơi.

'yêu quá cơ'

'thôi ông thôi đi'

jisung cười.

'em vào đây'

'ò'

vẫy tay chào minho, jisung mở cửa đi vào quán. vừa vào, cậu đã nhận được cái nhìn ngạc nhiên có, mà khinh bỉ cũng có của seungmin và hyunjin.

'trời ơi ông nhìn thấy gì không?'

hyunjin huých vai seungmin.

'tôi nhìn thấy thứ mà ông nhìn thấy'

seungmin và hyunjin liếc mắt nhìn nhau, rồi nhìn jisung, đồng thanh kêu.

'Là cẨu lƯơnG đÓoOo!!!'

thề chứ jisung ngại thôi rồi, chỉ mong có cái hố nào đó để cắm mặt xuống thôi.

'các cậu.. đến sớm thế?'

'tại vì mấy ngày nay có ai nghỉ ấy, nên tụi này phải đến sớm dọn dẹp đây nè'

'xin lỗi xin lỗi'

jisung chạy đi thay áo.

'để các cậu phải vất vả rồi'

lúc này thì cửa quán mở ra, có một cậu con trai bước vào.

'a.. xin lỗi nhưng cửa hàng của chúng tôi chưa mở cửa ạ'

'ủa chi vậy?'

cậu con trai kia nhìn jisung với ánh mắt khó hiểu.

'à quên chưa giới thiệu'

seungmin chắp tay lại.

'jisung, đây là người mới vào làm, tên là lee felix. felix, đây là jisung'

'ồ chào cậu'

felix cười, vươn tay ra, jisung bắt tay cậu. jisung thề, là felix cười đẹp lắm, nhìn rất tươi và đầy sức sống.

'rồi, chuẩn bị mở cửa thôi'

cả ngày hôm đó, jisung thấy felix và hyunjin thân nhau lắm, như kiểu tri kỉ lâu năm vậy.

'họ thân nhau nhỉ?'

jisung nói với sungmin khi thấy cậu đang đứng cạnh mình.

'ừ. cả bốn bọn mình bằng tuổi nhau mà, nên dễ thân'

'ồ'

jisung gật gù.

'cơ mà nè'

seungmin đứng đằng sau jisung, nhìn vào cổ jisung rồi lấy tay kéo nhẹ cổ áo cậu ra.

'úi chà chà, vết gì đây nhị?'

'a..'

jisung giật mình, lấy tay che đi dấu hôn đỏ chót mà hôm trước vừa được minho ban tặng.

'không có gì đâu, muỗi đốt ấy mà'

'trời ơi ông định lừa ai? rõ mồn một ra thế rồi còn gì?'

seungmin chống hông nhìn ji-không-biết-nói-dối-sung của mình.

'anh minho à?'

'sao cậu biết?'

'rõ ràng quá còn gì, chỉ mỗi cậu không nhận ra thôi'

'yah!!'

-

'anh anh anh!!'

jisung nhảy cẫng lên khi đi cùng minho trên đường về.

'ơi?'

'quán em vừa có một bạn vào làm. tên bạn ấy là felix. em thề, bạn ấy cười đẹp lắm ấy!! anh phải chứng kiến nó'

'gì cơ?'

jisung ngây thơ lắm, không biết là minho ghen đâu, nên vẫn nhắc lại những gì mình vừa nói một cách hồn nhiên.

'cậu ấy là em của chan đó'

'ơ thế ạ? cái này mới'

'mới hơn nữa là em khen cậu ấy cười đẹp nè'

'thì đúng thế mà!! anh phải nhìn c-'

minho đứng lại từ bao giờ, khiến jisung phải quay lại nhìn. chạy lại gần minho, jisung ngây ther hỏi.

'sao thế anh?'

nhìn biểu cảm của minho, thôi xong rồi, minho giận rồi.

'anh ghen à?'

'ai ghen?'

minho không thèm nhìn jisung, cứ thế đi vòng qua cậu.

'ghen rõ rồi còn gìii'

jisung chạy đuổi theo, ôm lấy tay anh, cười vui vẻ.

'xin lỗiii'

'không'

'chin nhỗiiii'

jisung lắc lắc tay minho.

'người ta sai rồi a~~'

'sai thì phải làm gì? phạt thôi chứ làm gì?'

lúc này thì họ đã đứng trước cửa nhà, minho mở cửa ra rồi bế jisung lên, lấy chân đóng cửa rồi tiến thẳng đến giường ngủ.

'ủa gì vậy? em còn phải nấu cơm..'

'chuyện đó không quan trọng'

'ơ này.. yah!!.. á.. ưm..'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com