Tình yêu , sở thích và chia sẽ !Tất tần tật những gì t sưu tầm được liên quan đến Boku no hero Academia .Đã phần đều là do t sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau nhằm lưu giữ lại chúng trên đây !Thân ái , Mèo Đen !…
Tác giả: Hôi CốcThể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, ngọt sủng, làm ruộng, mỹ thực, chữa lành, chủ thụ, kim bài đề cử, ngồi xe lăn (sau sẽ khỏi) tài hoa cựu nhân viên ngoại giao công x giải ngũ về ở ẩn thụ, HESố chương: 89 + 32PNTình trạng bản raw: Đã hoàn thànhTình trạng bản edit: Đã hoàn thànhCouple: Thịnh Vô Ngung - Huyên Hiểu ĐôngEdit: Bluerious-GIỚI THIỆU-Rau giọt băng mới hái được ngâm nước giếng, thơm nhẹ hương táo;Trứng vịt muối dầu đỏ cắt miếng xối giấm tỏi băm;Mắm cua cát ủ kỹ rồi bày ra đĩa;Cháo bắp xay, bánh bao hoa;Thêm cả một chút nước mía chanh đượm hương sả.Huyên Hiểu Đông về quê "nằm phẳng"(*),trải qua cuộc sống tạm bợ vừa thảnh thơi vừa nhàn nhã.Ai ngờ đâu những kẻ từng phụ lòng y, những kẻ y từng phụ lòng trong quá khứ,từng người một lần lượt tìm tới cửa.Những ngày tháng tốt đẹp trở thành một cuộc chiến ác liệt.Tình cảm chân thành và cuộc sống đời thường thuần khiết hơn thế gian trần tục.(*) Nằm phẳng (Lying Flat): Ngôn ngữ mạng thông dụng, đề cập đến thái độ sống "nằm yên kệ đời ngả nghiêng" của giới trẻ Trung Quốc. Khi họ phải chịu quá nhiều áp lực căng thẳng thì "nằm yên" là liều thuốc giải tỏa tâm lý, tưởng chừng là một cách phục tùng nhưng thật ra đây là một sự phản kháng. Họ từ bỏ việc kết hôn sinh con, chấp nhận trạng thái thất nghiệp, rời xa các nhu cầu vật chất như nhà cửa, xe hơi...…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…