43
Min Yoongi sững người , sau nhiều năm không gặp em thay đổi đi trông thấy. Chỉ là cảm xúc mà Min Yoongi tưởng tượng khi gặp lại em, còn dữ dội hơn nhiều
- Jung...kook...
Bước chân anh chậm chạp, tiến gần đến chỗ Jungkook. Người vẫn thất thần nhìn anh ttong kinh ngạc, đứa nhỏ ôm chặt lấy thân Jungkook.
Kim Namjoon đứng ngoài nhìn thấy bệnh nhân đang có ý xấu đến hai người con. Anh sợ hãi lao vào chắn trước mặt người kia, ôm lấy cả hai. Tất cả bác sĩ và y tá đều hoảng sợ lo cho an nguy của Kim Namjoon. Đồng thời cũng ùa vào bắt người, khống chế Min Yoongi.
Tình thế đảo ngược, hắn không biết chuyện gì sảy ra với mình. Nhìn hai tên bác sĩ hai bên giữ tay thật không coi Min Yoongi ra gì mà.
- Em với con không sao chứ, đừng sợ có anh đây rồi
Kim Namjoon an ủi vuốt ve người trong lòng, Jungguk cố ngóc đầu ra khỏi vòng tay của anh. Đến cả em cũng không hiểu có chuyện gì ở đây cả.
- Buông tôi ra!!! Mấy người bị điên à!
- Anh mới điên thì có, ngoan về phòng với chúng tôi
Bác sĩ bên cạnh có vẻ mất kiên nhẫn, còn dùng cái từ "ngoan" để dụ Min Yoongi. Mà sức lực của hắn chưa phục hồi bị kéo đi đã là điều dễ dàng.
- Khoan đã...thả anh ấy ra
Jungguk đẩy Kim Namjoon ra, cố ngăn cả hai vị bác sĩ đưa Min Yoongi đi. Cho đến bây giờ Kim Namjoon mới nhìn kĩ lại tên bệnh nhân tâm thần. Càng hoảng hơn đây là bệnh nhân hôn mê của anh , sau nhiều tháng mới tỉnh lại. Cái anh thắc mắc rằng mối quan hệ của cả ba này là thế nào.
- Có chút nhầm lẫn, đây là bệnh nhân của tôi. Mọi người về làm việc hết đi
Kim Namjoon lên tiếng giải vây, tất cả đều nghi ngờ rồi đưa mắt nhìn Min Yoongi. Tên bác sĩ này đúng thật là điều trị cho mình, lần tỉnh lại người chạy đến kiểm tra chính là anh.
Mọi người đều ùa ra khỏi phòng 109, có mấy cô y tá hóng chuyện chưa đi. Nhưng vì bác sĩ Kim của họ trừng mắt, chẳng ai cả gan lán lại thêm làm gì. Trong phòng chỉ còn ba người và một đứa nhỏ.
Jungguk mải nhìn Min Yoongi, càng ngây ngốc cười trong vô thức. Mà hắn cũng không ngoại lệ nhìn lại .
- Hai người...
- Chồng em , không...ý là anh cũng ra ngoài đi mà. Em có chuyện muốn nói với người kia, nha
Giọng Jungkook trở nên nhẹ lại, nghe vừa ngọt lại vừa mềm mại, như đang năn nỉ Kim Namjoon. Anh vô thức vuốt chóp mũi, gật đầu, chạm cằm Jungguk nựng một cái.
Kim Namjoon một mặt lo ngại, tò mò nhiều hơn là đằng khác. Nhưng vì ý chí kiên cường rất muốn đuổi người của Jungguk, nên anh không còn cách nào khác mà rời đi. Anh còn ngỏ ý muốn hỏi có cần mang con trai đi không. Và Jungguk lắc đầu, dù rằng thằng bé cũng bám ba nhỏ rất chắc.
Sau khi Kim Namjoon rời đi, để lại không gian yên tĩnh đến lạ. Jungguk nhìn Min Yoongi, rồi vẫy tay cho anh đến gần.
Min Yoongi khá là không thoải mái bởi có một người lạ đối với Jungkook mật thiết như vậy. Nhưng anh vẫn không lên tiếng hỏi, hiện tại anh có nhiều thứ muốn em trả lời hơn .
Tại sao em ở đây? Hay mấy năm qua đã đi đâu? Hơn thế nữa , rằng em đã kết hôn rồi a? Min Yoongi không biết phải hỏi Jungkook từ đâu, câu chữ như nghẹn lại không thể nói.
Jungguk lộ ra nụ cười ngày càng sâu, kéo Min Yoongi lại gần hôn một cái rất nhẹ lên môi. Chỉ là anh vẫn chưa lấy lại tinh thần để tiếp nhận một cái gì cả. Bị hôn bất ngờ càng làm Min Yoongi hoang mang thêm vài phần, mày hơi xô lại nhìn em cười toe toét trông tinh nghịch thế nào ấy.
Nhưng nụ cười ấy chẳng diễn ra được bao lâu, Jungkook đón nhận sự mềm mại hơi mạnh mẽ một chút. Min Yoongi cơ hồ xiết lấy bên cần cổ , tay vuốt ve sau ót của Jungkook giữ cố định, hôn càng lúc càng cuồng nhiệt.
Có những âm thânh cắn mút không hợp với trẻ con xíu nào, JongSu trong lòng Ba nhỏ cảm thấy bất ổn. Thằng bé kéo kéo áo Jungkook liên tục để gây sự chú ý.
Jungkook thực sự mê man trong nụ hôn quái đản mà Min Yoongi tạo ra. Lúc này mới ý thức được hành vi tội lỗi, nhưng cho cùng Min Yoongi cũng là bệnh nhân a. Sức tấn công còn mạnh hơn cả người bình thường, đẩy không lại .
- Ấy...con nhìn, Min Yoongi...!
Min Yoongi nào nghe được cái gì, vừa bắt đầu đã muốn lâm trận. Jungkook kháng cự còn thêm việc tự động kết thúc nụ hôn từ anh. Mắt Min Yoongi từ lâu đã hơi chuyển sang đỏ hoe, không phải cảm động mà là cảm dục.
Anh khịt mũi điều chỉnh lại cảm xúc, cả hai đều lúng túng trước JongSu. Min Yoongi nhìn đứa trẻ đầy vẻ ngây ngô, cả hai trân trân nhìn nhau rất lâu
- Con trai em à?
- Vâng
- Xin lỗi nếu như anh hơi...vội vàng, vợ em mà biết thì không hay lắm.
Min Yoongi đã nghĩ rằng Jungkook kết hôn và có một cậu con trai rất cừ. Nhưng anh thực sự thắc mắc rằng, đứa nhỏ giống mình vãi. Min Yoongi nghi ngờ nhìn Jungkook, mặt em đầy ý cười, cố nhịn thì có.
- Sao cứ thấy sai sai, con em sao giống anh thế?
- Giống chỗ nào, giống em mà
Jungkook quay mặt con trai nhìn, dù biết cái số phần trăm về huyết thống lẫn cái ngoại hình bên ngoài y chang. Nhưng em vẫn dẩu môi lên cãi có bằng được, Min Yoongi dù không tin nhưng sự thật đâu thay đổi được.
Anh quay qua làm quen với con em
- Xin chào, chúng ta gặp nhau rồi nhưng bây giờ mới có dịp làm quen . Xin lỗi vừa rồi có hơi lỗ mãn với ba cháu. Chú là Min Yoongi
Thằng bé cũng không phải dạng dễ làm thân với người lạ, càng không định mở lời đâu. Nhưng may mắn vì Min Yoongi được hưởng đãi ngộ tốt.
- Min JongSu
Tiếng nhỏ bé non nớt phát âm khá khó nghe, nhưng Min Yoongi vẫn nghe ra. Nó còn chẳng mang họ Jeon nữa là, đến khúc này Min Yoongi gần như mất kiên nhẫn.
- Mẹ con tên gì?
Bàn tay nhỏ bé của JongSu chỉ vào bụng Jungkook, đôi mắt hơi sợ hãi khi thấy Min Yoongi không có chút nào dịu cả. Bởi mặt anh cau lại rất không thiện cảm, làm đứa nhỏ sợ.
Nói thế nào đi nữa, JongSu một phần do Kim Namjoon nuôi dưỡng. Mỗi lần ngồi với con trai, Kim Namjoon luôn luôn nhắc nhở việc JongSu lớn lên từ đâu. Đứa nhỏ ngồi ngoan nghe ba Kim kể chuyện, mẹ cũng là ba nhỏ. Con từ bụng ba nhỏ mà ra, nên lúc nào JongSu cũng rất thương ba.
Ba Kim còn nói, vết sẹo lớn ở bụng ba nhỏ chính là minh chứng cho sự hiện diện của JongSu. Con trai những lần chạm vào bụng Jungkook đều xoa nhẹ. Lúc đó em nhìn con trai không hiểu, đến khi một câu nói khiến Jungkook sững người "ba có đau không, lúc sinh con ra ấy".
Đôi mắt nhỏ cũng long lanh nhìn Jungkook, bấy giờ em mới thấy mình nhói lòng. Jungkook cố ngước nhìn lên trần nhà rồi mới nhẹ nhàng cười xoa xoa đầu con trai. Một đứa trẻ hiểu chuyện sẽ làm người ta đau lòng, Jungkook không muốn như vậy. Ôm lấy con trai cười nhẹ, lắc đầu, em âm thầm rơi nước mắt không để con nhìn thấy.
- Em còn giấu anh? Kể anh nghe mọi chuyện, tất cả suốt mấy năm nay em đã ở đâu?
Min Yoongi run rẩy, càng căng thẳng hơn khi JongSu chỉ vào người Jungkook. Anh không tin nhưng chẳng đứa trẻ nào nói dối cả, chỉ là cần người xác mình lần nữa. Rằng những gì anh đang nghĩ là sự thật, không phải anh mơ mộng.
Jungkook không tránh được cũng thú thận tất cả, công việc có chuyển biến nên em chấp nhận xuất ngoại một thời gian dài bên pháp. Việc em ở lại chỉ làm cho mọi chuyện trở nên rắc rối, vẫn tốt hơn hết là rời đi trong im lặng. Giấy ly hôn cũng đã kí, chỉ cần Gum Seo một thời gian sẽ quên mình và bắt đầu cuộc hôn nhân mới.
Em cười nhẹ xoa đầu con trai, kể về thời gian khó khăn của mình. Khi quyết định táo bạo và điên rồ nhất từ trước giờ. Và Jungkook có một bé JongSu đầy khó khăn và đau đớn. Em dường như cảm nhận được ánh mắt đau lòng của người đối diện, giống như từng thấy em nằm trên bàn phẫu thuật vậy.
Ngày em nằm lạnh lẽo không một ai bên cạnh, vừa chạnh lòng, lại vừa tủi thân. Trước khi rơi vào hôn mê, Jungkook chỉ nhớ đến Min Yoongi một mực cười với mình. Khóe mắt em rơi lệ, có thể là thất bại hoặc thành công, bác sĩ không dám chắc chỉ có thể an bài cho ca khó khăn này.
Kim Namjoon cũng rất lo sợ, tay run nhẹ khi ca phẫu thuật kết thúc. Một bác sĩ trẻ như anh vậy mà cũng dũng cảm nhận lời đề nghị của một cậu trai trẻ khác. Cùng làm lên kì tích và những điều vi diệu khác, JongSu là tất cả những gì bọn họ có.
Em cũng không bất ngờ lắm khi Kim Namjoon muốn làm ba nuôi của con trai. Sau nay ở đất nước xa lạ , Kim Namjoon vẫn luôn giúp đỡ Jungkook rất nhiều và em cũng không muốn quay lại đây.
Jungkook vậy mà vẫn không buông bỏ được Min Yoongi, em vẫn luôn ngóng tin tức về anh. Ngay cả việc kết hôn ngày nào ở đâu, em cũng biết hết. Jungkook giữ đúng lời hứa trong thư sẽ tặng quà cho anh trong ngày trọng đại. Còn kể nhiều hơn đến Kim Namjoon đã tốt bụng giúp em hết sức mình. Min Yoongi khó chịu ra mặt
- Cái người vừa rồi ôm em đấy hả? Kim Namjoon?
- Đúng rồi ạ
Jungkook ngây thơ nói về mình được thăng chức sau khi xuất bản truyện tranh đầu tay, nói về độ nổi tiếng của nó không thua gì những tác phẩm khác. Lấy tên là "Jkie" làm bước tiếng trong sự nghiệp.
Sau này không dùng tên thật nữa mà lấy tên Jeon Jungguk, quay trở lại đây lần nữa. Ở một danh phận khác biệt, đường hoàng trước mặt người nhà Min Yoongi công khai yêu anh .
- Là con trai anh?
- Bingo!
Min Yoongi ôm con trai ngồi trong lòng, thằng bé sợ người lạ. Nhưng vì sáng nào cũng đến thăm bố nên không lạ, ngoan ơi là ngoan nghe hai người tâm sự.
Anh không cười nổi nữa, giờ nào rồi Jungkook vẫn có hí hửng như thế. Cuối cùng em đã chịu đựng nhiều cỡ nào, mà vẫn có thể lạc quan vui vẻ cỡ đó.
- Em vất vả rồi
Jungkook nhìn anh, không khí trở lên lắng xuống. Tay em nắm lấy tay Min Yoongi, nó hơi run nhẹ và nóng hổi. Ánh mắt không che nổi sự đau xót từ anh, hơi ẩm ướt long lanh.
Vì em là tác giả viết lên bộ truyện cho cuộc đời mình, không còn là Jeon Jungkook phiên bản lỗi nữa. Thay vào đó là một câu chuyện khác, chỉ xoay quanh Min Yoongi và Jeon Jungkook.
Để đối mặt với gia đình Min Yoongi, Jungkook đã phải học tập rèn luyện cảm xúc, tiết chế bản thân rất nhiều. Em đã phải tìm đến bác sĩ tâm lý giúp mình, nó không khác gì tra tấn tâm lý. Lần gặp Gum Seo, Jungkook vẫn cho rằng mình đã đủ kĩ năng để ứng phó. Nhưng một chút nữa thôi, Jungkook gần như để lộ sơ hở. Em thật sự sợ hãi nếu như Gum Seo nhận ra sự bất thường.
Min Yoongi càng xiết chặt cái nắm tay hơn, nghe Jungkook kể về câu chuyện tiếp theo của cả hai. Về một Jeon Jungguk bạn trai bảy năm của Min Yoongi, yêu thầm kín, yêu qua một lần hợp tác với nhau. Lúc này Min Yoongi cũng chỉ biết cười trừ, sao em có thể nghĩ ra được hay vậy.
Rồi anh cũng nhớ ra vì sao mình đến đây tìm Jeon Jungguk, khiến mẹ anh tin sái cổ rồi. Một sự lừa dối đáng yêu nhất từ trước đến nay, Min Yoongi đều thuận theo em, nghe đến đâu gật đầu lia lịa. Nhưng chuyện tiếp theo thế nào Jungkook phải thuận theo Min Yoongi, quá khứ em vẽ ra tương lai anh dẫn lối.
_______
#르티린
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com