26; Tình mẹ
...
Yuji lờ mờ tỉnh cũng đã rạng sáng, Cậu mơ màng nhìn về phía trần nhà nâu gỗ quen thuộc, ánh mắt Cậu mơ màng khi nghe tiếng gọi hốt hoảng từ Cô bé quen thuộc bên cạnh mình
- Yuji-san... Yuji-san... Anh không sao chứ?
Khuôn mặt Gina như phát khóc nắm lấy tay của cậu, Yuji tuy không nói gì nhưng nước mắt đã lăn trên khoé má.
- Sẽ... ổn thôi, không sao đâu anh. _ Gina khó khăn thốt lên khi Cô bé vẫn không kiềm được nước mắt, cả đầu Cô bé áp lên bàn tay của Cậu
Yuji cắn lấy môi mình nhịn cơn đau ở cổ đang dày vò, Cậu nhắm chặt khóe mi run rẩy bật khóc trong im lặng quay mặt vào trong, sợ Gina thấy sẽ càng đau lòng
Yuji quá đau đớn.
- Làm ơn, em xin anh đừng khóc, anh sẽ chết mất. _ Gina như phát hoảng nói, đứng dậy chấn an cậu trong khi một tay cô bé chặn lại vết máu ngay cổ đang rỉ ra, có lẽ vì vết thương quá sâu mà chỉ cần kích động cũng đủ máu nó thấm đẫm băng
- Mau gọi, Thái y đến đi. Làm ơn, làm ơn. _ Gina gần như hét lên với mọi người xung quanh nhưng chẳng ai quan tâm đến cô bé với Yuji. Cô nhóc quay sang nhìn mọi người trong phòng, Gina cắn môi nhìn sang bà Sumi, cô bé rõ là chỉ thị của bà nên không ai dám đi gọi Thái y
" Sao con người có thể tàn nhẫn thấy chết không cứu thế này"
- Bà nhẫn tâm vậy sao? _ Gina nhìn thẳng vào mắt bà nói, bà Sumi thoáng nhíu mày khi Gina còn quá nhỏ tuổi mà có cái ánh mắt sắc như dao kia. Bà vô cùng khó chịu một đứa nhỏ chất vấn mình nhưng bà vẫn mỉm cười trang nghiêm nói
- Không phải nhẫn tâm mà là giải thoát.
Gina nghe xong ánh mắt vẫn không thu lại, lặp lại hai chữ cuối
- Giải thoát... ư? À..._ Cô bé mỉm cười chua xót
" Cuộc đời anh sao mà bi thương thế này, Yuji. Rõ ràng bà ta chỉ là hầu cận vậy mà anh để bà đè đầu vậy sao? Anh đúng là đồ đại ngốc "
- Đây là lí do Bà không ngăn cản Ngài Sukuna đang dần mất kiểm soát sao? _ Gina nhẹ nói nhìn Yuji đang quằn quại
- Yuji của chúng ta quá đau khổ rồi, nhóc không thấy sao. _ Bà Sumi đưa tay lên vai Gina rồi nhìn Yuji. - Chắc nhóc cũng mệt rồi phải không, chịu đựng ...
Bà ngưng lời lại khi Gina ngước lên nhìn mình, cầm lấy cái thao chứa nước tạt lên Bà
- Tôi mệt vì những lời bà nói đấy.
Cả người bà ướt sủng vì nước và may mắn là cái thao không trúng bà, khuôn môi của bà ngưng lại, không tin được chỉ là một con tiện tì mà dám làm vậy với bà
- Ngươi.._ Bà định tiến đến thì Uraume vừa vào, thái độ bà ngay lập tức thay đổi cung kính chào, những tì nữ kia cũng nhanh chóng hành lễ
- Uraume-sama.
Anh ta nhìn thân bà ướt sủng nhíu mày rồi nhìn sang Gina đang hấp tấp nói
- Làm ơn cứu Yuji, anh ấy chảy máu rất nhiều. _ Đến đây Uraume mới để ý Yuji mặt biến sắc, mau chóng đi lại, xung quanh anh xuất hiện rất nhiều nguyền hồn, nguyên nhân từ Yuji
- Ra ngoài hết đi.
Trong khi mọi người đang ngập ngừng, anh ta gằn giọng
- Mau lên nếu không muốn chết.
Gina không muốn nhưng vẫn phải ra ngoài
Tất cả nhanh chóng ra ngoài. Uraume liền đập tay xuống nền tạo thành lớp băng, nguyền hồn cũng bị cầm chân. Lấy ra cây kim, Uraume dùng lửa nến hơ kim, anh ta nhìn Yuji đang nửa tỉnh nửa mê
" Nhanh tay thôi "
- Ngài định khâu sống sao?
Uraume quay lại, đôi mày thanh tú cau lại nhìn đứa nhỏ
- Ta bảo Ngươi ra ngoài, ngươi không nghe à? _ Uraume dùng khăn lau vết máu trên cổ, đột ngột có một động mạch chủ bị tổn thương làm máu văng lên mặt Uraume, anh ta cắn răng, khuôn mặt cau có nay hiện ra sự bất an rõ rệt
- Yuji-san! _ Gina chạy lại, đưa tay Yuji ra, cô bé đưa gì đó cho Yuji cầm
- Này, ra ngoài! _ Uraume không kiêng nể mà đẩy Gina ra, tiếng nguyền hồn la hét dữ dội, làm phá vết băng do Uraume tạo nên, do trên tay anh dính máu Yuji nên khi đẩy cô bé thì máu cũng dính sang Gina, bọn nguyền hồn liền thay đổi hướng về phía cô bé
- Chết tiệt! _ Cả đám nguyền hồn đang lao vào đây, một số lao về Gina, quá nhanh Uraume không kịp vận chú lực, Uraume thổi một loạt sương khiến chúng nó đứng im. Nhưng sơ hở bên Yuji, một trong số chúng đang há miệng ra, định ăn thịt Cậu
Uraume như phát hoảng thì ánh sáng toả ra mạnh mẽ khiến bọn nguyền hồn thanh tẩy
" Bùa cấp cao "
Uraume nhìn thứ Yuji đang nắm, rồi anh liền không quan tâm mà khâu vết thương cho Yuji
Yuji như tỉnh lại, cơn đau khiến Yuji như chết đi sống lại mà hét khàn lên cả giọng rồi ngất đi, rồi phải tỉnh
- Yuji-san.._ Gina như khóc lên, ôm mặt mà đau lòng
" Khâu sống không dễ gì "
Uraume căng thẳng đến tột độ
Yuji mơ màng nhìn về phía cửa, cậu thấy ánh nắng chiếu vào, nó đẹp quá.. bao lâu rồi... bao lâu cậu chưa thấy ánh nắng..làm cậu nhớ về những kí ức ở Làng...
.
.
.
Sukuna xông vào Trang viên, nắm lấy vạt áo của Amaya đẩy Cô ngã xuống sàn nhà với sự bàng hoàng của Kichirou.
- Ngài đang làm gì thế? _ Đôi mày Kichirou cau lại, cố giữ chút bình tĩnh cuối cùng còn sót
Cô chẳng lấy một tia chống cự nào mà thẩn thờ ngồi dậy, khuôn mặt cô gục xuống không nhìn lấy Sukuna
Ngài nhìn Amaya rồi nhìn đến Kichirou mà nhếch mép
- Amaya, đừng nghĩ ta không biết Ngươi đang làm gì.
Amaya vẫn không lên tiếng, Cô lẳng lặng lắng nghe Sukuna đang muốn gì
- Miệng toàn đạo đức không mà... ha..Có giỏi thì hãy dùng chính bản thân mình đi, Amaya.
- Ngài đang nói gì thế, Ngài không được nói mẹ ta vậy? _ Kichirou lên tiếng phản bác, tầm nhìn của Sukuna đặt lên Kichirou
- Thật là hiếu thảo với mẹ mình, đúng là mẹ nào con nấy. Muốn biết thì hỏi mẹ Ngươi đấy, à mà chuyện xấu hổ đó chắc mẹ Ngươi nào dám nói chứ
- Ngài có tư cách nói ta sao? _ Amaya ngẩn đầu lên tiếng
Sukuna thích thú mà nhếch mày lên
- Ngài dường như muốn giết nó rồi còn gì, không phải sao? Nếu không phải ta kịp tìm thế thân để giảm bớt vết thương chắc có lẽ thằng bé đã chết rồi. Và ta cũng chẳng làm điều gì đáng xấu hổ cả.
Đêm đó, đêm Yuji suýt chết, Amaya cảm nhận sinh mạng của Cậu đang cạn dần nên Cô đã tìm một thế thân là một Cô hầu để chịu vết thương ở cổ, do quá gấp gáp cứu Yuji nên Cô đành táo bạo làm chứ cô chưa bao giờ nghĩ muốn hại ai, cô cũng rất rứt lương tâm khi làm xong nhưng vì Yuji, vì mạnh sống đứa nhỏ của cô, cô không còn cách nào
- Ngươi nhắm Ngươi có thể bảo vệ nó hoài không, Amaya. _ Sukuna đặt ra câu hỏi với vẻ khinh miệt. - Mà thôi, để xem tình Mẫu tử đến nổi phải hi sinh bao nhiêu Người nhỉ, đúng không Kichirou.
Kichirou như người mất hồn, Ngài có thể thấy bàn tay đứa nhỏ đang siết lại, Ngài rõ chứ, đứa nhỏ này có sự háo thắng như cha nó vậy, Ngài thật muốn xem chúng nó đấu đá nhau
Sukuna đắc thắng quay lưng rời đi
- Dù có hi sinh bao nhiêu Người cũng đâu bằng những Người mà Ngươi đã từng hại chứ, Sukuna.
Bước chân Ngài dừng lại, đôi mắt hiện lên sự chán ghét vô cùng, Ngài ghét nhất là kiểu đàn bà cứ lảm nhảm lảm nhảm
Amaya đứng lên, Kichirou mới kịp hoàng hồn mà dìu mẹ mình
- Sukuna, Ngươi đừng nghĩ Ngươi sẽ đứng trên vạn người mãi mãi. _ Amaya nở nụ cười hiếm có, sự ác liệt khác với vẻ nhu hoà trước đây của cô. - Rồi sẽ có ngày... có người khiến ngươi không thể thản nhiên vậy đâu.
Sukuna dửng dưng quay lại nhìn cô.
- Ta cũng đang chờ người đó đây, mà liệu Ngươi có thể sống đến đó để coi không thì ta không biết. À mà.. Kichirou này... đừng nhu nhược như mẹ Ngươi nhé... ha thật là một lũ hạ đẳng
Sukuna rời đi, Cô liền quay sang nắm lấy bàn tay của Kichirou
- Nghe mẹ, con đừng tin những gì Sukuna nói, cũng đừng để tâm đến điều kiện thắng thua với em con, dù hai đứa thắng hay là thua thì Sukuna sẽ càng thoả mãn hơn khi hai anh em con cắn xé nhau đấy, con hiểu không?
Kichirou hơi ngẩn ra rồi cũng nhanh chóng gật đầu cho Amaya yên tâm
Cô liền ôm lấy Kichirou , Cô thở một hơi dài với nước mắt lưng tròng
" Chỉ xin Trời phật cho con bảo vệ được hai đứa nhỏ này, chúng nó chỉ là những đứa trẻ vô tội mà thôi "
Amaya nhìn chiếc hộp bánh kia, hộp bánh Yuji đã để lại trên Trang viên lúc tối qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com