C2
tối hôm đó, trời mưa rất to. tôi đứng đợi anh dưới mái hiên quán cà phê cũ. lần đầu tiên tôi cảm thấy lạnh ngay cả khi tay vẫn cầm ô.
anh đến trễ. khuôn mặt anh mệt mỏi. vừa ngồi xuống, tôi đã hỏi thẳng:
"anh còn nhớ lần cuối chúng ta nói chuyện nghiêm túc là khi nào không?"
khi ấy anh thoáng sững lại, anh nhìn tôi, ánh mắt ánh lên vẻ áy náy mà anh cố giấu.
"y/n..." anh cất tiếng, giọng khàn khàn. "anh chỉ cần thêm một chút thời gian. dự án này rất quan trọng..."
"quan trọng hơn cả em sao?"
sunghoon im lặng. có lẽ anh không biết phải trả lời thế nào, bởi chính anh cũng không dám đối diện với cảm xúc thật của mình.
"em không trách anh vì đam mê của anh."
"nhưng em mệt mỏi khi luôn cảm thấy mình là người đứng ngoài cuộc đời của anh."
"có lẽ... chúng ta đã yêu sai thời điểm." tôi cười buồn, đôi mắt lấp lánh nước.
"anh đang xây dựng giấc mơ của anh, còn em... em không thể là một phần trong đó."
sunghoon định nói điều gì đó nhưng cổ họng như bị nghẹn lại. có lẽ anh không muốn mất tôi. nhưng anh cũng biết, anh không thể cho tôi điều tôi muốn ngay lúc này.
"sunghoon, cảm ơn vì đã từng yêu em."
"nhưng bây giờ, em phải đi rồi."
tôi nhìn anh một lần nữa, như nhìn lại những kỉ niệm của cả hai trước khi hoà mình vào làn mưa lạnh lẽo.
ngoài trời, mưa không ngừng rơi, từng giọt nặng nề như khắc sâu vào lòng của cả hai. một tình yêu từng rực rỡ như cầu vồng sau mưa, giờ đây chỉ còn là vết thương mà thời gian khó có thể chữa lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com