Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9

park sunghoon nghe em nói vậy thì trong lòng thấy vô cùng hí hửng, nhưng ngoài mặt vẫn không để một chút biểu cảm lọt ra ngoài. hắn làm bộ rằng mình phải suy nghĩ thêm mới được. đưa jungwon về tới phòng thì phát hiện một tên với chiều cao ngang ngửa hắn đã ở sẵn bên trong với vẻ mặt tìm kiếm.

thấy cậu được bác sĩ bế liền thở phào nhẹ nhõm.

- hyung, khi nãy em đi mua nước rồi trở lại phòng khám mà không thấy anh đâu hết.

nhìn thấy ánh mắt đỏ hoe của jungwon, người kia bất ngờ.

- có chuyện gì sao ạ ? anh bị đau ở đâu hả ?

tay cậu trai trẻ muốn đưa xuống chân kiểm tra cho jungwon liền bị động tác tay của park sunghoon gạt ra, vẻ mặt không có chút gì gọi thân thiện gì cả.

- em ấy không sao rồi ! cậu là ai ?

- riki, người chung đội tuyển với em.

- anh không sao đâu, ổn cả rồi.

jungwon lên tiếng, cậu không trách em ấy. nhóc là người giúp đỡ cậu, còn chuyện ngoài ý muốn xảy ra kia không ai lường trước được.

park sunghoon nhìn riki với ánh mắt đánh giá, nhăn nhó như thể là kẻ thù. cậu em người nhật cảm thấy thật sự quái dị, đây là lần đầu gặp vị bác sĩ này, tại sao ông anh kì quặc cứ chằm chằm như thể sẽ nhai đầu cậu vậy. mãi cho đến khi kim sunoo lôi lôi kéo kéo riki ra về vì ban huấn luyện viên báo tập hợp thì mới thấy hắn ta giãn chân mày ra.

riki nishimura là một alpha, nhưng vì chưa đến độ tuổi đủ bộc phát cho nên tin tức tố không quá mãnh liệt, so với hắn thì mức độ phóng chất dẫn dụ không cao, park sunghoon vừa nhìn đã biết rồi. nhưng hắn vẫn phải cảnh giác bởi vì hắn không muốn bất kì tên alpha nào ngoại trừ hắn tiếp cận em thêm nữa. cho dù cả hai có thể là đồng nghiệp tốt đi, nhìn thì riki cũng chỉ là xem jungwon là một đàn anh, tiền bối như cách jungwon đối với cậu nhóc. nhưng để một omega chưa kiểm soát được mùi hương với bất kì alpha nào dù là kẻ không thật sự hứng thú thì cũng không thể đảm bảo không phát sinh ra việc không ai muốn được. cho nên hắn mới thận trọng chỉ mong muốn có thể bảo vệ được em. người ta thường nói phòng bệnh trước còn hơn chờ phát bệnh rồi mới cấp rút chạy chữa.

yang jungwon chớp chớp mắt nhìn vị bác sĩ tuấn tú đang tự mình mang hắn vào trầm tư đến mặt mũi cứng đờ. em đưa tay lên bẹo má hắn. sunghoon không thích người khác chạm lên mặt mình, nhưng đối diện với sự ấm áp truyền qua từ đầu ngón tay như kéo tinh thần của hắn quay về, trực diện với em mỉm cười thật hiền.

- anh suy nghĩ chuyện gì à ?

hướng về mặt lấm lem như mèo con, park sunghoon không vội trả lời, hắn lấy khăn tay từ trong túi áo rồi lau mặt em. hắn cảm thấy như ông trời sắp đặt cho hắn thấy khía cạnh này, bất cứ khi nào ở bên hắn, jungwon như biến hóa thành một con mèo tinh nghịch chơi đùa đến lọ luốc đầy cả khuôn mặt. sau khi sửa soạn cho gương mặt mèo con đã sạch sẽ sáng sủa, hắn mới mở lời trêu ghẹo.

- đang nghĩ về lời đề nghị của em.

jungwon biết hắn đang nói đến chuyện gì. là chuyện cậu muốn hắn đánh dấu mình. đứng trước một người theo chủ nghĩa mơ mộng thì yang jungwon chính là kẻ hướng tới sự thực tế. vì vậy, không đợi chính mình lần mò ra lời buông đùa mà park sunghoon đã cố tình nhắc đến để chọc yêu em . jungwon ngay lập tức kéo cổ áo xuống, quay lưng về phía sunghoon, hai mắt nhắm tịt như thể em đang chuẩn bị cho một cơn đau sắp ồ ập tới. em đã nghe qua rồi, về mức độ tổn thương đến từ vết cắn ở tuyến thể của omega, bởi vì răng của alpha sẽ cắm thật sâu và làm dấu ở đó cả đời, cho nên đối với người có thể trạng yếu thì có thể bị hành sốt đến hơn cả tuần, nhưng jungwon tin rằng cậu có thể chịu được và không phải kéo dài trận ốm dài ngoằng tựa thời gian như nhiều người đã đề cập.

park sunghoon bị hành động của em mà đi từ bất ngờ đến sửng sốt rồi lại bật cười. thật may vì sự dàn xếp của định mệnh đã để jungwon gặp hắn, đơn thuần ngây ngô và đáng yêu, nghĩ gì là làm nấy chẳng đợi người khác tiếp thu thêm thông tin. sunghoon thầm biết ơn ông trời vì đã gửi gắm yang jungwon cho hắn chứ không phải ai khác thấy được khía cạnh đặc biệt này của em.

sunghoon há miệng, hai cái nanh nhọn hiện ra. hắn không phải vampire đâu, nhưng với vị trí mọc răng cùng cùng giao diện lạnh lẽo thì thật sự hắn mang cho người khác một ảo giác như thể park sunghoon có thể trở thành một trong những ma cà rồng nếu bọn họ thật sự tồn tại. kéo lấy chiếc cổ trắng ngần rồi rê răng lại gần hơn, hắn có thể ngửi được mùi hương rõ ràng nhất ở vị trí hơi sưng lên nhẹ so với vài ngày trước, hai tay nắm ở vai jungwon.

rất dõng dạc, nhưng lại vô cùng run rẩy.

park sunghoon xoa đầu em một cách nhẹ nhàng. jungwon nhắm tịt mắt nghiến răng thật chặt để sẵn sàng cho sự xâm nhập từ đằng sau.

qua rồi.

không đau lắm. jungwon đã nghĩ như vậy và cả người thì thả lỏng dần. em quay lại và nhìn park sunghoon.

- sao anh không cắn ?

hắn chỉ hôn lên gáy sau đó điều chỉnh lại dây đeo ức chế ở cổ cho em, ép lấy hai má bầu bĩnh khiến môi jungwon chu hết cả lên.

- mèo con, không phải cứ bảo đánh dấu là đánh dấu được đâu.

hai mắt jungwon tròn vo như em nhỏ hiếu kì, chờ đợi park sunghoon nói tiếp.

- bây giờ tuyến thể của em co lại rồi. ít nhất thì phải đợi đến kì phát tình lần sau.

jungwon má đỏ bừng bừng bởi vì em không biết điều đó. còn cư nhiên đưa cổ mời người ta cắn, nghe trông có nực cười không. ra là từ nãy đến giờ, sunghoon chỉ muốn hù doạ đùa vui với em một chút.

- hay em muốn đánh dấu tạm thời ?

park sunghoon vừa nói, ý cười khiến cho jungwon cảm thấy vô cùng ngượng ngùng đến nỗi lắc đầu liên tục.

- để..để lần sau đi ạ.

- yang jungwon, lần này em hãy nghĩ thật kĩ đi nhé. anh không ép em đâu. quyết định như nào, anh đều nghe theo em.

jungwon đột nhiên nghe được giọng điệu nghiêm túc thì ngẩng đầu nhìn, lại trông thấy vẻ mặt cẩn trọng của hắn thì dạ vâng một tiếng như muỗi. cậu biết đây là chuyện hệ trọng, có nghĩa là yang jungwon thật sự giao phó phần còn lại của cuộc đời cậu cho alpha, trói buộc hoàn toàn, vĩnh viễn chỉ có hắn trong lòng và ở bên cạnh mãi mãi. đây là một quyết định không thể thay đổi nếu như đã xác định thực hiện. là một vận động viên, jungwon hẳn là tiếp xúc đủ thể loại người để có thể đưa ra đánh giá, nhưng không một ai khiến cậu có thể vội vàng đưa ra sự lựa chọn và nhìn nhận một cách rõ nét như vậy. park sunghoon chính là đáp án cần điền cho chỗ trống của cậu, bởi vì hắn luôn bộc trực, bao dung và cậu tin tưởng rằng park sunghoon sẽ tuyệt đối vững chân cùng cậu đi tới cuối con đường. nếu không cùng hắn, jungwon thật sự không nghĩ ở những chặng tiếp theo của cuộc đời, liệu cậu có gặp được một người như vậy hay không. một người có thể bảo vệ, tôn trọng, lo lắng cho cậu như cách mà park sunghoon đang làm. nếu như ai đó có hỏi cậu về việc này tại sao lại diễn ra quá gấp rút. đối với bọn họ thì cái gì đến nhanh thì cũng sẽ chóng tàn, jungwon cũng sợ về những thứ đó, nhưng lần này em sẽ cố gắng biến hóa điều đó trở thành hy hữu bằng cách đánh cược bằng cuộc đời mình.

jungwon không giỏi nói lời hoa mỹ, thay vào đó thì em sẽ diễn tả nó bằng hành động thiết thực. ôm chầm lấy park sunghoon.

- có thêm nhiều lần nữa cũng sẽ là anh chứ không ai khác.

____

____________

_realdjack

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com