Anh bước đến...cuộc đời tăm tối ám một màu trầm lặng của tôi như có tia nắng chiếu vào,sưởi ấm trái tim đã nguội lạnh và khâu những vết thương quá khứ..
Tác giả: Bạo Vũ ThànhEditor: Hoa Lạc Thiên TếTình trạng: Đang tiến hànhThể loại: Khoái xuyên, hệ thống, song khiết, không logic ngốc nghếch văn, ngọt văn, bá đạo độc chiếm công x ngây thơ phun tào thụ, chủ thụ, 1×1, HEDisclaimer: Chỉ edit với mục đích phi thương mại, hiện tại đang xin per của tác giả.Warning: NGHIÊM CẤM MỌI HÌNH THỨC CHUYỂN VER VÀ REPOST !!!Bản edit vẫn chưa được beta, nếu có lỗi type hay sai sót gì mong các bạn bỏ qua.…
Tác giả: Nhà Văn Thanh Lịch ( tên cũ Hủ Răm Mận) Lưu ý: Đây là truyện tự sáng tác do trí tưởng tượng bay xa và không có điểm dừng của một chiếc hủ lâu năm, cho nên, đừng hối ra truyện!!! Truyện đề cập tới người song tính (tức có 2 bộ phận sinh dục), ai dị ứng thì đi ra, đừng nói lời tổn thương nhau. Ngôn từ thô tục, văn phong như học sinh tiểu học, con người có đàn quỷ theo sau nên chỉ có lên giường rồi chịt choẹt là chủ yếu.Đừng nhớ mong cốt truyện, nó bị tác giả nuốt rồi.TAM QUAN NHÂN VẬT KHÔNG ĐẠI BIỂU CHO TAM QUAN CỦA TÁC GIẢ!!!TÓM TẮT: Duy An và Tấn Điền là thanh mai trúc mã, nhưng Duy An lại thầm mến cậu trúc mã của mình. Vì cơ thể không giống với người bình thường nên cậu không dám tỏ tình, bảo cậu từ bỏ thì cậu lại luyến tiếc người ấy. Vì vậy cậu muốn thử xem, Tấn Điền có thích mình hay không, bằng cách...đi quyến rũ cậu ta!!!…
Tác giả: A Hắc Hắc Hắc Tag: 1V1, chủ thụ, vạn người ( quỷ) mê thụ🌻 x tinh phân Boss phản diện công 🥒, nguyên sang, linh dị thần quái, huyền huyễn, hiện/cận đại, vô hạn lưu, sảng, vả mặt, showbiz, hệ thống trò chơi.Giới thiệu vắn tắtCố Vô Kế từ nhỏ không hiểu sao lại có thể thường xuyên nhìn thấy quỷ, vào một ngày đẹp trời cậu bị cuốn vào vô hạn khủng bố thế giới, kết quả ____Tôi xem các anh là lệ quỷ, các anh lại muốn ôm đùi của tôi??Editor: ThmaiDTình trạng: chưa hoàn~Bản edit đầu tay không đảm bảo khớp trăm phần trăm với bản gốc, sẽ có những chỗ thêm mắm dặm muối viết theo ý hiểu của cá nhân editor.Bản edit ngẫu hứng phi thương mại còn nhiều sai sót tặng riêng cho nhỏ em gái vì nó không đọc được QT =)))) Mong mọi người không đem em nó đi xa :vNguồn: QT, WikidichNote: Mấy chương đầu do mới tập tành edit cho nên câu cú ko đc mượt mà cho lắm mong mọi người thông cảm mấy chương về sau chắc chắn sẽ khá hơn, bao giờ rảnh chủ nhà sẽ sửa lại chứ bây giờ lười lắm :vÀ mà trước khi đọc truyện thì mình kiến nghị các bạn nên vào tường nhà mình xem 'my profile' để cho khỏi bỡ ngỡ nhé!!Xin cảm ơn đã quan tâm ♥️♥️♥️…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
- Tên truyện: HẮC NGUYỆT QUANG CẦM CHẮC KỊCH BẢN BE- Tác giả: ĐẰNG LA VI CHI- Thể loại: ngôn tình, xuyên không, tiên hiệp, tu chân- Chính văn: 131 chương + 8 phiên ngoại- Bản convert: wikidth.com, tàng thư viện.- Edit: trucdapisces- Ngày đào hố: 10/2021 _ Ngày lấp hố: 14/02/2022- Đang beta.- BẢN EDIT NÀY CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN WATTPAD, NẾU XUẤT HIỆN Ở NHỮNG WEB KHÁC THÌ ĐỀU LÀ SAO CHÉP.…
# Tô Yên thần cách .....rớt. #Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công lược nam chủ.Thiếu niên kiệt ngạo mặt mày lệ khí:"Em chỉ có thể thích một người là ta."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:"Nàng nói sẽ ở bên ta cả đời."Tà mị ảnh đế mắt đào hoa:"Tiểu Tô Yên, lại đây để anh hôn hôn."Tô Yên rối rắm, cô chỉ là muốn tìm về thần cách của mình mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? .....nhìn nam nhân trước mặt tầm mắt không thích hợp, lập tức sửa lại miệng, được được được, đều là vì anh, thích nhất anh!Nam chủ tay toàn là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Em đã nói, sẽ lưu tại bên cạnh ta, vĩnh viễn sẽ không rời đi."Tô Yên nhẹ nói:"Được được được, đều nghe anh, em mang anh đi rửa sạch tay trước, đừng dọa người khác được không??"…
Văn Án:Niên Kiều: "Cô tiếp cận tôi đến cùng vì mục đích gì?"Đinh Tư Sổ: "Tôi quay lại để phản công !"Sau khi xuất ngũ, Đinh Tư Sổ dấn thân vào sự nghiệp của một vệ sĩ, lại vô tình bắt gặp bóng dáng Niên Kiều. Sặc. . . Đây không phải người đêm đó đã. . .…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…