TÌNH YÊU LÀ NGỌN LỬA KHÔNG KHÓI (thơ)
Trăng rơi miệng giếng, nắng gọi tên ai, lửa chưa có khói, tim đã thiên tai.Tình như làn gió, lạc giữa trăm miền, đi qua hoang mộng, để lại ưu phiền...........…
Trăng rơi miệng giếng, nắng gọi tên ai, lửa chưa có khói, tim đã thiên tai.Tình như làn gió, lạc giữa trăm miền, đi qua hoang mộng, để lại ưu phiền...........…
Tôi nên buôn bỏ nó không....thứ mà mọi người gọi là tình yêu Nam............Nữ........…
Câu nói cổ . Xưa này thể hiện sâu sắc sự vô thường của số phận. Chúng ta không thể kiểm soát được ngoại hình của một người, cũng không thể kiểm soát được sự ra đi của một người. Mọi cuộc gặp gỡ và chia ly đều được số phận sắp đặt cẩn thận.…
Trời khuya sương đọng lá hoa mềm,Gió nhẹ vờn theo bóng nguyệt êm.Dưới ánh tơ vàng soi ngọn cỏ,Trong làn sương bạc quyện màn đêm......…
Trên cành lá biếc buổi sớm mai,Nhện nhỏ giăng tơ giữa chốn này.Lung linh giọt sương trong nắng nhạt,Long lanh ánh bạc tựa ngọc cài..........…
Đây là một bài thơ nói về tình yêu của một giọt sương nhỏ với một cơn gió nhẹ mùa xuân....…
đây là một bài tiểu thuyết ngắn của tôi gồm 20 chương nói về tiền kiếp của tôi...có lẽ nhiều người không tin.....nhưng niềm tin là của mọi người thoiiiii.....Đây là lần đầu tôi viết tiểu thuyết nên mọi người hãy góp ý cho tôi.....cảm ơn mọi người nhiều…
truyện kể về một chàng trai có một cơ duyên tiền kiếp và những bài học từ trong kiếp sống trước mà kiếp này anh ấy phải học hỏi và tiếp tục đi theo con đường đạo từ nhiều kiếp sống trước với sự hướng dẫn của người thầy của mình.…