Cắn Trăng
Người ta bảo, đừng bao giờ tin lời một con hồ ly nói.Đỗ Nguyệt chưa từng gặp hồ ly thật, nhưng cô nghĩ nếu có, chắc chắn nó sẽ có bộ dạng của Hồ Quân-một kẻ miệng lưỡi trơn tru, cười một cái là đủ để lừa gạt cả thiên hạ.Cô điềm tĩnh, thích yên ổn, chỉ muốn làm một ánh trăng dịu dàng mà thôi.Còn hắn là một con hồ ly tinh quái, chuyên nhảy nhót trước mặt cô, ngày nào cũng tìm cách chọc ghẹo."Bạn học Đỗ, tôi nghiêm túc hỏi cậu một câu.""Nói đi.""Cậu có phải bánh bao nhân đậu đỏ không?""...Hả?""Vì tôi nhìn cậu là chỉ muốn cắn một cái!"... Không thể tin được, ai cho phép một con hồ ly vừa đẹp trai vừa lắm lời như thế này tồn tại cơ chứ?!Truyện kể về hành trình một ánh trăng điềm tĩnh bị một con hồ ly ranh mãnh vờn đến mức không thể thoát thân.Thanh xuân chính là vậy-vừa ngọt vừa đáng ghét, vừa muốn chạy trốn vừa luyến tiếc chẳng muốn rời xa.…