duongrhy 𓇼 đắm chìm
Kéo rèm lại gần sát bên emĐoán xem lần này ai sẽ làm ướt đệm?Khóa phòng rồi khóa môi em…
Kéo rèm lại gần sát bên emĐoán xem lần này ai sẽ làm ướt đệm?Khóa phòng rồi khóa môi em…
Anh không nhớ nổi lần cuối cùng anh nhìn vào mắt em đó là từ bao giờEm từng trách anh chỉ ôm ước mơ còn không sợ mất em thì làm sao chờLúc đó anh có xin lỗi hay không thì kết quả nó cũng như nhau màCuối cùng thì hai ta đều ích kỷ nông nổi tự trọng cao mà...…
Khúc hòa ca gửi lại ngày tháng quaMột đời như thế, chẳng có chữ "lìa xa"…
Chỉ là trong cái tiết trời se lạnh đầu tháng tư, Quang Anh thắc mắc rằng họ sẽ ra sao khi đột nhiên em bỗng hoá thành mây trời?…
chúng đắm chìm trong thứ tình cảm viển vông đầy mộng tưởng...rồi lại bị thực tại tàn khốc là em khiến cho đau lòng…
em là liều thuốc an thần duy nhất…
Quang Anh bước ra khỏi cuộc đời của Minh Hiếu nhẹ nhàng và bất ngờ như lúc em bước đến, không một lời chào...…
một ngày của em dạo này như thế nào..?…
em và những kẻ si tình.…
"muốn ôm.""đừng phiền phức."…
chỉ là vào một ngày nọ, hai anh em họ Trần đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của em.…