-Một câu chuyện về mối tình đơn phương trong một vở kịch hoàn hảo.-Kết thúc không có hậu.-Ngược từ đầu tới cuối. Tuy nhiên đoạn cuối đã bớt đau lòng hơn.-Nếu bạn sợ những cái kết không có hậu, xin đừng đọc. Nếu dễ xúc động thì nên cân nhắc.-Ngay tên cũng đã thấy kết cục rồi có đúng không?-Chúc bạn "vui vẻ". Hãy đọc và cảm nhận.Đọc truyện này rất xúc động nên mình đăng lại đó…
Đây là câu chuyện siêu buồn siêu thực về một trong những lần theo đuổi crush của tôiThất bại thảm hại làm tôi tỉnh ra và sau đấy thì không dám thử lần nào nữa…
SE nhé,chuyện tớ đọc hay chuyện tớ viết thường thường cũng chỉ toàn SE thôi.Nhưng chuyện này là do tớ viết.Mong mọi người không đem nó chuyển thành các ver khác nhau,có thể reup giữ nguyên ver HunHan như bản gốc mà không cần xin phép tớ nhưng tuyệt đối làm ơn đừng chuyển ver nhé.Hãy cứ để nguyên nó là HunHan.…
Lại là một câu chuyện buồnKết thúc vẫn là SETác giả không phải tôi1. Tên tác phẩm: Gửi gió mang đến một người thương...2. Tác giả (Author): Yên Quỳnh a.k.a Grace3. Thể loại: Fanfic EXO, Boyxboy, SE, ngược luyến tàn tâm, Oneshot4. Couple: HuânHàm (Hunhan)…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…
Luhan:học sinh với thành tích tốt nhất trường,sở hữu khuôn mặt xinh gái khiến nhiều người phát cuồng,là hotboy kiêm luôn hotgirl được săn đón nhất mọi thời đại,cậu đi đến đâu người chết đến đấy,yêu Sehun được 7 nămOh Sehun:luôn có thành tích ngang bằng Luhan,là quý tử của Oh thị,sở hữu vẻ đẹp đến chết người,mặt góc cạnh,lạnh lùng,body chuẩn 6 múi,cao 1m89,thích Byun BaekhyunByun Baekhyun:là cục cưng của Byun thị,là người yêu Sehun,ghét Luhan vì Luhan có thành tích tốt hơn mình,được mọi người yêu quý hơn mình,cao ngạo,kiêu kì,vung tiền như nước(xin lỗi mấy bạn fan Baekhyun nha,mình cho vào thế này cho nó đặc sắc)Truyện kết thúc có hậu nhé và tớ là con viết truyện tên Oh ThữaCòn nhiều nhân vật khác sẽ được giới thiệu sau nha…
Chàng trai xinh đẹp của tôi. Gần đây tôi hay nhớ đến một tên gọi mà ai đó đã từng dùng với anh: Seshine. Hiện giờ đối với tôi mà nói, anh chính là ánh mặt trời đẹp đẽ nhất, rạng rỡ nhất, ấm áp nhất.Tôi còn lưu giữ rất nhiều video của anh, nhớ từng cách anh mỉm cười, anh nhăn mặt, anh buồn ngủ, anh nghịch ngợm, anh say mê,... Có thể ngày ngày nhìn thấy anh, thực sự rất tốt.Bởi vì anh không phải là người ở bên tôi, tôi không cần nhọc công đo đếm khoảng cách giữa chúng ta là bao xa. Khi tôi đang điên đầu với đống bài tập lượng giác ở một góc nhỏ của Đông Nam Á thì có thể anh đang biểu diễn dưới bầu trời Châu Âu, khi tôi đang hụt hơi chạy bộ trong giờ thể dục thì anh có lẽ đang trên máy bay trở về Hàn Quốc. Cuộc sống của chúng ta chẳng có điểm nào giao nhau.Nhưng Sehun à, rõ ràng là xa như vậy, nhưng tôi lại thấy anh thật sự đang ở rất gần rất gần tôi.Bởi vì bất cứ lúc nào tôi mệt mỏi, nhắm mắt lại đều có thể nhìn thấy nụ cười của anh, lại thấy đôi mắt cong cong xinh đẹp như ở ngay trước mặt mình.Giống như đưa tay ra là có thể chạm vào anh rồi.Anh có biết, chuyện này làm tôi phấn chấn lên nhiều như thế nào không?Có những lúc tôi phải tự nhủ với mình rằng, này, không sao đâu, còn có Thế Huân mà.Có lẽ thật nhiều người nói rằng tôi phát điên rồi. Nhưng tôi vẫn tin rằng, anh là lối thoát vạn năng của tôi.Bởi nghĩ đến anh, tôi sẽ vô thức mỉm cười, bất kể bầu trời có u ám đến đâu.Bởi vì anh không bao giờ có thể khiến tôi tổn thương, cho dù tôi có hoàn toàn tin tưởng anh như bây gi…
Chanyeol thở dài ngán ngẩm. Từ khi bé con kia xuất hiện ở đây - ngay tại cái gia đình này, từ một cậu bé được cưng chiều nhất nhà mà bỗng chốc Chanyeol trở thành một cậu bé hay bị "chịu trận" nhất nhà. Lý do là vì sao ư? Với bé con mà Chanyeol chỉ mới động đến một chút, hay cụ thể hơn là véo má bé con một cái thì ngay lập tức bé con đã khóc gào lên và hậu quả ngay sau đó là Chanyeol bị mẹ Kyungsoo cho đứng phạt góc nhà hay nặng hơn là nằm trên ghế sopha và chổng mông lên cho mẹ đánh đòn. Đương nhiên đó là lý do Chanyeol cực ghét bé con.…