Chương 14: Sàn Đấu Của Trí Tuệ và Cảm Xúc
Tiếng trống cuối cùng vang lên, báo hiệu giờ làm bài đã bắt đầu. Không khí trong phòng thi đặc quánh sự im lặng và tập trung cao độ. Giữa hàng chục học sinh đang lật đề thi, Oh Hanbin hít một hơi thật sâu, cố gắng làm dịu nhịp tim đang đập thình thịch trong lồng ngực. Mùi giấy mới, mùi mực, và cả mùi pheromone căng thẳng tỏa ra từ những học sinh khác... tất cả hòa quyện tạo nên một bầu không khí ngột ngạt.
Cậu lật đề thi môn đầu tiên – Toán học. Nhìn những dòng chữ, những biểu đồ phức tạp, mọi lo lắng và áp lực dường như tan biến. Chỉ còn lại bộ não đang hoạt động hết công suất, tập trung vào việc giải quyết từng bài toán. Đây là lĩnh vực của cậu, là nơi cậu tự tin nhất. Cậu là Oh Hanbin – Học bá Omega.
Tuy nhiên, giữa dòng chảy của những con số và công thức, hình ảnh Kim Taerae lại bất chợt hiện lên trong tâm trí. Anh cũng đang ngồi trong một phòng thi nào đó, đối diện với cùng một đề thi. Cậu tự hỏi, liệu anh có đang cau mày trước bài hình học khó nhằn kia không? Liệu anh có đang mỉm cười đắc thắng khi tìm ra lời giải cho bài phương trình phức tạp đó không?
Nghĩ đến Taerae không còn là nghĩ đến đối thủ cần vượt qua, mà là nghĩ đến người yêu bí mật, người đã chia sẻ những khoảnh khắc yếu đuối và tìm thấy sức mạnh ở bên nhau. Cái chạm tay cuối cùng của anh ở vườn trường, ánh mắt động viên trao nhau trước cửa phòng thi... Tất cả như tiếp thêm cho Hanbin sức mạnh. Cậu không chỉ làm bài cho bản thân, cho gia đình, mà còn làm bài vì họ. Vì tương lai mà họ mơ ước có thể cùng nhau xây dựng.
Một cơn đau đầu nhẹ chợt ập đến khi Hanbin đối mặt với một bài toán tổ hợp khó. Cậu khẽ đưa tay lên xoa thái dương. Cơn đau đầu này không chỉ là do căng thẳng, nó còn gợi nhớ đến đêm trong hang, đến cảm giác kiệt sức sau kỳ phát tình đầu tiên. Và cả cái chạm quan tâm của Taerae khi đưa thuốc cho cậu. Cậu cảm thấy một sự nhạy cảm kỳ lạ ở cổ, nơi dấu đánh dấu tạm thời đã biến mất nhưng sợi dây liên kết vô hình vẫn còn đó. Dưới áp lực cao độ của kỳ thi, sợi dây đó dường như càng được thắt chặt, nhắc nhở cậu về sự hiện diện của Taerae Alpha, dù anh không ở cùng phòng thi.
Hanbin hít một hơi sâu, cố gắng tập trung lại. Cậu không thể để những suy nghĩ đó làm xao lãng. Toàn bộ nỗ lực, tương lai của cậu đều phụ thuộc vào những giờ phút này.
Cùng lúc đó, trong phòng thi khác, Kim Taerae đang đối mặt với đề thi môn Lý. Vẻ ngoài điềm tĩnh của anh khiến các giám thị cũng phải nể phục. Anh là Kim Taerae – Nam thần Alpha, người luôn dẫn đầu trong các môn tự nhiên. Anh lướt qua đề thi, bộ não hoạt động nhanh như một cỗ máy được lập trình hoàn hảo.
Tuy nhiên, giữa dòng chảy của các định luật vật lý và các phương trình phức tạp, tâm trí Taerae đôi khi lại lạc về phía Hanbin. Cậu ấy đang làm bài thế nào? Có gặp khó khăn ở đâu không? Mùi Vanilla của Hanbin, dù không thể ngửi thấy trong không gian này, nhưng hình ảnh cậu, nụ cười rạng rỡ, ánh mắt tập trung... tất cả đều hiện lên rõ nét trong tâm trí anh.
Anh nhớ lại đêm trong hang, cơn rut dữ dội, sự mất kiểm soát. Nhớ lại cảm giác cơ thể Hanbin trong vòng tay mình, mùi Vanilla ngọt ngào mời gọi. Nhớ lại buổi sáng sau đó, sự hoảng loạn và quyết định giữ bí mật. Và những ngày sau đó, những khoảnh khắc bí mật bên nhau, sự thấu hiểu, tình yêu chớm nở. Hanbin không chỉ là đối thủ. Cậu ấy là người anh muốn bảo vệ, muốn ở bên cạnh, muốn cùng nhau xây dựng tương lai.
Áp lực từ cha anh về việc phải vượt qua Hanbin, về việc phải đứng đầu... điều đó vẫn còn đó, như một tiếng vọng khó chịu trong tai anh. Nhưng giờ đây, động lực lớn nhất của Taerae không phải là để chứng minh bản thân với cha, hay để "đánh bại" Hanbin. Động lực lớn nhất của anh là để có một tương lai vững chắc, một tương lai mà anh có thể cùng Hanbin bước đi.
Một câu hỏi khó về cơ học chất lỏng khiến Taerae phải dừng lại. Anh cau mày, suy nghĩ. Cảm giác căng thẳng dâng lên. Anh khẽ đưa tay lên chạm vào cổ, nơi anh đã đánh dấu tạm thời lên Hanbin đêm đó. Cử chỉ vô thức đó như một lời nhắc nhở về sự kết nối của họ, về đêm định mệnh đã thay đổi mọi thứ. Nó vừa mang đến sự bối rối, lại vừa có một chút gì đó... trấn an. Hanbin đang ở đó. Cậu ấy là lý do để anh chiến đấu.
Taerae hít một hơi thật sâu, lấy lại sự tập trung. Anh vận dụng toàn bộ kiến thức, kinh nghiệm và cả sự sắc sảo của mình để giải quyết vấn đề. Anh biết Hanbin cũng đang chiến đấu hết mình trong phòng thi kia. Họ đang cạnh tranh, nhưng đồng thời cũng đang cùng nhau vượt qua thử thách lớn nhất này.
Kỳ thi Quốc gia kéo dài trong hai ngày, với nhiều môn thi khác nhau. Mỗi buổi thi là một thử thách về cả kiến thức lẫn thể lực và tinh thần. Giữa các buổi thi, Hanbin và Taerae không có cơ hội gặp gỡ riêng tư. Họ chỉ có thể trao nhau ánh mắt từ xa trong giờ giải lao, ánh mắt đó chứa đựng sự mệt mỏi, sự lo lắng, nhưng cũng đầy sự ủng hộ và tình yêu thầm kín.
Taerae nhìn Hanbin trong giờ giải lao. Hanbin đang ngồi yên lặng ở một góc, uống nước và nhắm mắt nghỉ ngơi, vẻ mặt hơi xanh xao nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh cần thiết. Mùi Vanilla của cậu, dù mờ nhạt trong không khí hỗn tạp của điểm thi, vẫn đủ để Taerae nhận ra và cảm thấy an tâm hơn một chút. Cậu ấy vẫn đang chiến đấu.
Hanbin cũng tìm kiếm hình bóng Taerae. Cậu thấy anh đứng dựa vào tường, dáng vẻ cao ráo và điềm tĩnh như thường lệ. Mùi Gỗ Tuyết Tùng của anh, như một trụ cột vững chãi, mang đến cho cậu sự trấn an. Cậu biết Taerae đang phải chịu đựng áp lực không kém gì mình, có khi còn hơn.
Ngày thứ hai của kỳ thi trôi qua nặng nề. Buổi thi cuối cùng kết thúc, và tiếng trống báo hết giờ vang lên như tiếng giải thoát. Cả Hanbin và Taerae đều cảm thấy một sự mệt mỏi tột cùng và cả một chút trống rỗng sau khi hoàn thành mục tiêu lớn nhất của năm học.
Họ bước ra khỏi phòng thi, hòa vào dòng người mệt mỏi nhưng pha lẫn sự nhẹ nhõm. Áp lực của kỳ thi đã tạm thời được trút bỏ, nhưng áp lực của việc chờ đợi kết quả và cả bí mật về mối quan hệ của họ vẫn còn đó.
Họ không đi cùng nhau. Taerae đi cùng Hyeong-Seop, Hyeong-Seop nhận thấy sự mệt mỏi của Taerae và không hỏi nhiều, chỉ khẽ vỗ vai anh. Hanbin đi cùng Ziiny và Hyuk, Ziiny ôm Hanbin và hỏi han về bài thi.
Giữa đám đông, ánh mắt Hanbin và Taerae lại chạm nhau. Một ánh nhìn rất nhanh, rất sâu. Ánh nhìn đó nói lên tất cả: sự mệt mỏi, sự nhẹ nhõm, sự không chắc chắn về kết quả, và lời nhắc nhở về bí mật và tình yêu của họ.
Kỳ thi đã kết thúc. Sàn đấu của trí tuệ đã khép lại. Nhưng sàn đấu của cảm xúc và số phận thì chỉ mới bắt đầu. Kết quả của kỳ thi Quốc gia không chỉ quyết định thứ hạng học thuật, mà còn là ngòi nổ cho những diễn biến tiếp theo trong mối quan hệ bí mật đầy phức tạp của Oh Hanbin và Kim Taerae. Họ đã cùng nhau vượt qua thử thách đầu tiên, nhưng những thử thách lớn hơn nữa đang chờ đợi phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com