Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Khởi Đầu Của Sự Vĩnh Cửu

Quyết định liên kết là một ngọn lửa thắp sáng con đường mờ mịt phía trước, nhưng để chạm tới ngọn lửa đó, Oh Hanbin và Kim Taerae phải bước qua màn đêm dày đặc của sự chuẩn bị và bí mật. Sau khi đưa ra quyết định táo bạo trong công viên, họ bắt đầu lên kế hoạch một cách cẩn trọng nhất, biết rằng chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể đánh đổi bằng tất cả.
Taerae dành nhiều thời gian tìm kiếm một địa điểm tuyệt đối an toàn. Căn hộ kín đáo, ít sử dụng của gia đình anh ở một khu vực ngoại ô yên tĩnh cuối cùng được lựa chọn. Nó đáp ứng được tất cả các tiêu chí: riêng tư, đủ tiện nghi cho hai đêm liên tục, và quan trọng nhất là không ai trong gia đình hay người quen có thể ngờ tới.
Việc xin phép gia đình để vắng mặt hai đêm là thử thách đầu tiên. Hanbin cố gắng thuyết phục ba mẹ rằng cậu cần một chuyến "xả hơi" thực sự sau kỳ thi căng thẳng, đi cắm trại riêng với một nhóm bạn thân thiết. Cậu phải dùng hết sự khéo léo và đáng tin cậy của mình để xoa dịu sự lo lắng của ba mẹ sau vụ bị lạc lần trước. Taerae đưa ra lý do tham gia khóa bồi dưỡng bắt buộc cho học sinh đạt giải ở tỉnh khác, kèm theo những giấy tờ "chứng minh" khéo léo. Mỗi lời nói dối đều khiến cả hai cảm thấy nặng trĩu, nhưng họ biết đây là cái giá phải trả cho tương lai mà họ mong muốn.
Trong những ngày chờ đợi, sự hồi hộp và lo lắng đan xen với sự mong chờ và quyết tâm. Họ nhắn tin cho nhau liên tục, chia sẻ cảm xúc, củng cố thêm sự sẵn sàng.
Hanbin: Hồi hộp quá, Taerae à. Như thể tớ sắp thi Quốc gia lần nữa vậy.
Taerae: Anh cũng hồi hộp. Nhưng lần này, không phải vì lo sợ. Mà vì mong chờ.
Hanbin: Mong chờ...?
Taerae: Mong chờ được chính thức thuộc về em. Mãi mãi. Em có sợ không?
Hanbin: Có... hơi sợ. Nhưng... em tin anh, Taerae à. Và em muốn điều đó.
Lần đầu tiên, Taerae dùng cách xưng hô "anh" và "em" khi nhắn tin, và Hanbin cũng tự nhiên đáp lại. Cách xưng hô đó, dù chỉ là qua màn hình điện thoại, lại mang đến một cảm giác thân mật và gần gũi hơn bao giờ hết, như một lời nhắc nhở về bản chất thực sự trong mối quan hệ của họ.
Họ cũng dành thời gian tìm hiểu kỹ lưỡng về quá trình liên kết. Không chỉ là thông tin cơ bản, mà là ý nghĩa sâu sắc, những thay đổi về mặt sinh học và cảm xúc. Họ biết rằng sợi dây liên kết sẽ gắn kết cả linh hồn, khiến họ có thể cảm nhận trạng thái của đối phương dù ở xa, và mùi pheromone sẽ hòa quyện vĩnh viễn, chỉ phản ứng mạnh mẽ nhất với người bạn đời đã liên kết. Họ hiểu sự thiêng liêng và không thể đảo ngược của quyết định này.
Ngày định mệnh cuối cùng cũng đến. Hanbin và Taerae, mang theo những lời nói dối và sự hồi hộp tột cùng, rời khỏi nhà. Họ gặp nhau ở một điểm hẹn bí mật, sự lo lắng hiện rõ trong mắt cả hai.
"Sẵn sàng chưa, em?" Taerae hỏi, nhìn vào mắt Hanbin, giọng trầm ấm và đầy quan tâm. Anh đã hoàn toàn chuyển sang dùng "anh-em" khi họ ở riêng.
Hanbin hít một hơi sâu, siết chặt tay Taerae đang nắm lấy tay mình. Bàn tay anh ấm áp và vững chãi. "Em sẵn sàng, anh à." Mùi Vanilla của cậu hơi bất ổn nhưng ánh mắt kiên định.
Họ cùng nhau đi đến căn hộ bí mật. Khi cánh cửa đóng lại, thế giới bên ngoài với mọi áp lực, mọi kỳ vọng, mọi lời nói dối... dường như bị bỏ lại phía sau. Không gian yên tĩnh, ánh sáng dịu nhẹ. Mùi Gỗ Tuyết Tùng của Taerae và Vanilla của Hanbin ngay lập tức trở nên nồng đậm, không còn sự hỗn loạn hay căng thẳng, chỉ có sự hòa quyện tự nhiên và sâu sắc.
Căn hộ được chuẩn bị đơn giản nhưng ấm cúng. Nến được thắp lên, tạo ra ánh sáng lung linh và lãng mạn. Taerae nhìn Hanbin, vẻ mặt đầy yêu thương và trân trọng. Anh bước lại gần, đưa tay ôm lấy Hanbin. Hanbin rúc sâu vào lòng anh, hít lấy mùi Gỗ Tuyết Tùng bình yên.
"Chúng ta... sẽ ở đây" Taerae nói khẽ vào tai Hanbin, giọng anh run run. "Sau đó... mọi thứ sẽ khác."
"Em biết," Hanbin thì thầm. "Em tin chúng ta."
Họ dành vài giờ đầu của đêm để làm dịu sự căng thẳng, cùng nhau chuẩn bị bữa tối nhẹ nhàng, trò chuyện về những điều ngẫu nhiên. Tiếng cười nói nhẹ nhàng vang vọng trong căn hộ yên tĩnh, như một bản nhạc dạo đầu cho khúc giao hưởng cảm xúc sắp tới.
Sau bữa tối, không khí trở nên thiêng liêng và trang trọng. Họ nhìn nhau, ánh mắt trao nhau sự tin tưởng tuyệt đối. Taerae đưa tay ra, khẽ chạm vào má Hanbin.
"Em có chắc không, Hanbin?" Taerae hỏi lần cuối cùng, giọng anh đầy sự nghiêm túc và yêu thương. Anh muốn đảm bảo Hanbin hoàn toàn tự nguyện, không chút do dự nào.
Hanbin đặt tay lên tay Taerae đang chạm vào má mình, khẽ gật đầu, ánh mắt đầy sự kiên định và tình yêu. "Em chắc, anh à. Em muốn liên kết với anh."
Nụ cười nhẹ nhõm và hạnh phúc xuất hiện trên môi Taerae. Anh khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn lên môi Hanbin. Nụ hôn đó không chỉ là tình yêu, đó còn là sự trân trọng, sự biết ơn, và lời hứa.
Họ dìu nhau vào phòng ngủ. Ánh nến hắt bóng lên tường, tạo nên không gian riêng tư và lãng mạn. Mùi Vanilla và Gỗ Tuyết Tùng trong phòng mạnh mẽ, như thể đang chờ đợi thời khắc quan trọng.
Quá trình liên kết đêm đầu tiên bắt đầu. Khác với đêm trong hang, lần này, mọi cử động, mọi cái chạm đều đầy ý thức và tình yêu. Taerae dịu dàng cởi bỏ quần áo cho Hanbin, ánh mắt anh lướt trên cơ thể cậu với sự tôn kính. Hanbin cũng run rẩy đáp lại, giúp Taerae.
Họ nằm xuống bên nhau, da thịt chạm vào nhau. Cảm giác nóng bỏng lan truyền, không phải cơn sốt của kỳ phát tình, mà là sự ấm áp, sự khao khát được hòa hợp hoàn toàn. Mùi pheromone của họ bùng nổ, mời gọi và đáp lại nhau một cách hoàn hảo, không có sự hỗn loạn, chỉ có sự hài hòa tuyệt đối.
Taerae vuốt ve cơ thể Hanbin, từng cái chạm đều đầy dịu dàng và nâng niu. Hanbin rúc vào lòng anh, tìm kiếm sự an toàn và sự xoa dịu. Họ hôn nhau, nụ hôn sâu lắng, trao nhau tình yêu và sự tin tưởng.
Đến thời khắc quan trọng nhất, khi Alpha và Omega hòa quyện vào nhau, Taerae nhìn Hanbin. Ánh mắt Hanbin đầy sự tin cậy và yêu thương. Taerae khẽ cúi xuống, đặt môi lên tuyến mùi ở cổ Hanbin, nơi dấu đánh dấu tạm thời đã từng tồn tại. Đây là nơi sợi dây liên kết vĩnh cửu sẽ được tạo ra.
Cảm giác buốt nhói nhưng cũng đầy khoái cảm lan truyền khắp cơ thể Hanbin khi Taerae cắn nhẹ vào tuyến mùi. Đó không chỉ là đau đớn, đó là sự xác nhận, sự kết nối đang được hình thành. Cậu cong người lại, bấu chặt lấy lưng Taerae, bật ra tiếng rên khẽ, thứ âm thanh hòa quyện giữa đau đớn và khoái cảm, giữa bản năng và tình yêu. Mùi Vanilla của cậu bùng nổ, đáp lại sự đánh dấu của Taerae.
Taerae cảm nhận sự kết nối sâu sắc đang diễn ra, không chỉ ở cấp độ thể chất, mà còn ở cấp độ sinh học và tâm hồn. Mùi Gỗ Tuyết Tùng của anh mạnh mẽ bao trùm lấy Hanbin, khẳng định sự chiếm hữu, nhưng không phải chiếm hữu tàn bạo, mà là chiếm hữu đầy yêu thương và trách nhiệm. Anh cảm nhận sợi dây liên kết vô hình đang dần hình thành giữa hai người, gắn kết họ lại với nhau mãi mãi. Vết đánh dấu tạm thời bắt đầu thay đổi, trở nên rõ nét hơn, mang theo ý nghĩa vĩnh cửu.
Đêm đầu tiên của quá trình liên kết, Hanbin và Taerae đã trao nhau không chỉ cơ thể, mà cả linh hồn. Họ đã chính thức bắt đầu dệt nên sợi dây định mệnh vĩnh cửu của mình, vượt qua mọi rào cản của bản năng và xã hội, chỉ bằng tình yêu và sự lựa chọn tự nguyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com