2
Em đưa thuốc cho mẹ, mẹ em từ lúc lâm bệnh rất ít khi đi lại chỉ những lúc cần thiết mẹ mới chịu bước xuống giường.
Trong lúc mẹ uống thuốc em lại đi đến bên cửa rồi kéo tấm rèm ra để những tia nắng ấm áp có thể chiếu đến bên giường.
- Gyu à, dạo gần đây..hụ...hụ...tình hình nước ta có vẻ không ổn lắm nhỉ?
Em tiến đến giường ngồi xuống nhẹ nhàng vỗ vào lưng mẹ rồi lại đáp.
- Vâng ạ, nước Qenin đã gửi thư muốn đối đầu với chúng ta rồi ạ, con nghĩ ngày mai cha sẽ kêu gọi mọi người họp mặt rồi bàn chuyện đó thôi ạ.
- Qenin sao? Chẳng phải nước đó hơn dân số nước ta tận phân nửa sao?
- Vâng đúng rồi ạ.
- Lần này nước ta chắc là lành ít dữ nhiều rồi.
- Mẹ cứ yên tâm đi ạ, cha sẽ lo chu toàn mà.
- Mẹ cũng mong là vậy.
Em đến thăm mẹ một lát thì cũng đến thư phòng đọc sách, từ nhỏ em đã rất thích đọc sách bất kể lúc nào em cũng đem theo sách bên mình nhân lúc rảnh rỗi thì sẽ đọc. Trong phòng em cũng chỉ chứa đa phần là sách vì mỗi khi đến thư phòng đều rất xa nên em đã đem về phòng mình rất nhiều, khi nào rảnh rỗi em lại đến thư phòng để đắm mình vào trong đó.
Ngoài những cuốn sách được em hết mực bảo bọc thì còn một thứ đó là vẽ, em thật sự vẽ rất đẹp, từ lúc nhỏ em đã bọc lộ được tài năng hội họa. Những bức tranh em vẽ được đấu giá với con số vô cùng lớn.
Em vẽ tặng mẹ nhân ngày sinh thần năm nay là một bức ảnh về em và mẹ đang cười rất tươi, mẹ rất thích món quà ấy nên đã treo hướng đối diện của chiếc giường, mẹ muốn lúc nào cũng có thể nhìn được bức tranh mà con trai mình vẽ tặng.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu em đã ngồi trong thư phòng bốn bức tường đều là sách đọc hết cuốn này đến cuốn khác nhưng em lại không cảm thấy mệt mỏi là gì.
Đến trời sập tối em mới rảo bước trở về căn phòng quen thuộc của mình, hôm nay trời đẹp lắm, toàn là sao thôi mặt trăng cũng chiếu rọi đường em đi, nó chiếu xuống mặt hồ làm cho mặt nước thêm óng ánh, cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm tóc em bay tự do, em vừa đi vừa ngắm mãi chẳng mấy chốc đã đến phòng mình lúc nào không hay. Em bước vào phòng để chồng sách đang ôm trên tay sếp lại ngay ngắn ở phía tủ, em quyết định đi tắm rồi lại trở ra leo lên giường ngủ.
..
Sáng hôm sau như lời em nói cha đã gửi thư mời cho tất cả để họp mặt về sự tình lần này, có vẻ nó không phải là một chuyện đơn giản như mọi khi nữa, bây giờ nước của em đang cấp bách huấn luyện để chuẩn bị cho cuộc chiến lần này, và nó cũng có thể xảy ra bất cứ lúc nào nếu không lường trước...
Em đi đến trước cửa dinh thự được binh lính cung kính mời vào, em lại nhìn một lượt em bất ngờ vì mẹ cũng có ở đây.
- Gyu, mau lại đây ngồi xuống đi con.
Em lễ phép cuối chào mọi người rồi sau đó mới đến chỗ của mình ngồi ngay ngắn, khoảng một lúc sau cha cũng xuất hiện, hôm nay khuôn mặt cha em có vẻ không còn vẻ bình thản như thường ngày thay vào đó là một khuôn mặt trông vô cùng trắc trở.
- Chúng ta vào việc chính luôn nhé. Chắc mọi người cũng đã biết ta gửi giấy họp là vì chuyện gì rồi nhỉ? Hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết. Nếu để lên bàn cân nước ta chắc chắn sẽ không qua nổi vương quốc Qenin, vì họ có số dân đông gấp đôi chúng ta, vậy mọi người có ý kiến gì không?
- Thưa bệ hạ, hạ thần nghĩ chúng ta nên liên minh.
- Ta cũng đã suy nghĩ đến chuyện này, nhưng mà...
- Chàng sao vậy? Nhưng thế nào?_Vương hậu.
- Xung quanh ta có quá nhiều kẻ địch, chỉ có một vương quốc ta có thể trao đổi việc này thôi.
- Vương quốc nào vậy bệ hạ?
- Tagus!
- Tagus sao?_Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ khi nghe đến tên của vương quốc này.
Tagus một vương quốc hùng mạnh đứng đầu là hoàng đế Kang Taehyun hắn là hoàng đế trẻ nhất từ đó đến giờ, một Alpha đầy uy lực, hai mươi bảy tuổi, tuy còn trẻ nhưng hắn đã mang trên mình hàng ngàn chiến công oanh liệt. Cha của hắn giao lại ngôi vị cho hắn vì thấy hắn rất có tài nên ông ta cũng chẳng chần chừ.
Vương quốc hắn gồm mười tám triệu người, khi nghe đến tên đất nước này ai cũng phải hạ mình kiêng dè vài phần. Nước hắn không chỉ có dân số đông mà lực lượng vũ trang và nền phát triển của đế quốc Tagus vô cùng mạnh mẽ. Nhưng muốn được nước hắn liên minh cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng.
- Chúng ta có thể sao?_Kim JiYeon.
- Vì trước kia ta đã cứu ngài Kang Taehan một mạng, nên bây giờ nước ta rất gấp rút chẳng thể chần chừ nữa. Ta sẽ gửi thư liên hôn ngay hôm nay!
Khoảng năm năm về trước khi đang trên đường đánh trận về ông đã gặp một người đàn ông bị một nhóm người gần ba mươi tên đuổi theo vô cùng nguy hiểm, ngài không nghĩ gì nên đã ra tay cứu. Từ đó hai người đã kết thân, nhưng vì thời gian qua cả hai đã tự dựng xây cho mình một đế quốc riêng mạnh nên đã ít liên lạc với nhau, bây giờ nước ông đang trong thời kì gấp rút ông đã nghĩ đến việc này.
- Liên hôn sao cha? Sao phải liên hôn?
- Đúng vậy! Chỉ có liên hôn chúng ta mới có thể đường đường chính chính kéo phe liên minh để tiếp sức vương quốc ta.
- Nhưng ai sẽ là người liên hôn chứ?
Beomgyu chỉ biết ngồi nghe, em cũng không biết ý kiến gì, em đã nghĩ cha sẽ liên hôn nhưng không nghĩ cha sẽ làm thật.
- Ta sẽ gửi thư liên hôn với hoàng đế Kang Taehyun và ngài ấy có thể cưới một trong hai người Beomgyu và BeomHa!
- Ta không đồng ý! Chàng không thể để BeomHa đi được!
- Nàng bình tĩnh đi, chuyện này không thể đùa! Ta đã sắp xếp rồi.
- Chàng sắp xếp gì chứ?
- BeomHa sẽ cưới Taehyun!
- Cha! Con không đồng ý. Con không muốn cưới tên hoàng đế lạnh lùng đó.
- Không cũng phải cưới!
- Beomgyu anh mau nói gì đi chứ, anh lớn hơn tôi cơ mà, tại sao anh lại không đi cưới hắn mà tôi phải đi chứ?
- Ý là do cha quyết, chúng ta không có quyền đòi hỏi.
- Hay là anh muốn giành cái ngôi vị này? Anh đã nói gì với cha hả?
- Tôi không có, cậu đừng ngậm máu phun người.
- Im hết đi. Được rồi tới đây thôi. Ta sẽ suy nghĩ lại, bây giờ không còn chuyện gì nữa các người mau về đi.
Tất cả mọi người nghe đến đây cũng chẳng biết nói gì nên đã đứng dậy cúi chào rồi ra về. BeomHa vì tức tối nên đã chạy vụt đi mất. Chỉ còn vương hậu Hayoung là ở lại.
- Sao nàng còn chưa đi?
- Chàng không được làm vậy với BeomHa! Nó chỉ mới sang tuổi trưởng thành, rất nhiều điều nó còn chưa hiểu. Chàng không được lôi BeomHa vào chuyện này.
Bà ta vừa nói vừa lấy tay áo chậm nước mắt như đang rất uất ức.
*************
Hết chap 2.
tèn ten chap 2 đây ạ😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com