Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

|16| chìa khóa


Sau một ngày đầy năng suất của các học sinh trong trường, tiếng chuông bao hiệu tan học là điều họ mong muốn hơn bất cứ thứ gì hết, lòng mong mỏi cuối cùng cũng đã được toại nguyện, sân trường dần nhanh chóng đông người hơn bao giờ, như thể mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng trước đó để chạy thật nhanh về ký túc xá nghỉ ngơi.

Beomgyu cũng đang tranh thủ viết nốt vài chữ cuối của bài học rồi thu gom lại sách vở trên bàn, cậu mang cặp lên vai, cũng không quên đưa tay vào hộc bàn lấy áo khoác đồng phục rồi mới rời khỏi chỗ ngồi sau khi Yejun đã nhanh nhẹn chạy về trước, có lẽ anh cũng là một trong số những người luôn chờ đợi tiếng chuông trường vang lên đây mà.

Minchul và Beomgyu vừa rời khỏi lớp được vài bước thì Yejun - người vừa hí hửng phi ra khỏi cửa lớp như bay, đến nỗi quên cả việc lấy áo khoác đồng phục của thằng bạn trong hộc bàn, lẽ ra anh cũng không chu đáo với Taehyun đến vậy đâu, nhưng vì lời hứa khao ăn tối của hắn nên anh chẳng dại mà làm ngơ được, thế nên giờ lại phải nhanh như chớp quay trở lại lớp học để lấy đây.

Vừa cầm áo khoác của hắn trên tay, bước được vài bước trên hành lang Yejun quay đầu chạy thẳng vào lớp lần nữa, tất nhiên là lại do quên mất cặp Taehyun ở trong lớp...

Lúc anh bước tới cửa cũng là lúc hắn quay trở lại lớp, chứng kiến người nọ năm lần bảy lượt vòng lại vào lớp chỉ vì não cá vàng, Yejun thế là lại bị hắn cho ăn một quả vào đầu với âm thanh giòn tan.

"mất não đấy à ?"

"đệt, có lòng tốt lấy hộ đồ cho cậu rồi còn gì"

Cả hai dần bước chân tiến về ký túc xá, Taehyun theo thói quen đút tay vào túi áo khoác, vừa đút được một tay vào túi phải bỗng cảm giác như chạm được vào thứ gì đó, hắn có hơi khó hiểu lấy cái thứ trong túi mình ra.

Một viên kẹo.

Đùa hắn chắc ? Kang Taehyun có mua kẹo à...

Cả ngày nay hắn còn chẳng động vào cái áo khoác được bao nhiêu, nói chi là cái thứ hắn sẽ chẳng bao giờ muốn động vào này, Taehyun vốn không thích đồ ngọt mà, tuy có chút ngờ hoặc nhưng hắn ấy thế mà cũng chẳng nghĩ gì nhiều, thầm nhét viên kẹo ấy vào cái ngăn nhỏ bên ngoài cặp của Yejun, anh cũng không để ý mà cứ luôn miệng nói miết.

Hai người cũng không mất quá nhiều thời gian để có mặt ở hành lang ký túc xá bây giờ, Yejun thì đã chuồn đi trước vì phòng của anh cũng gần đây thôi.

Cứ tưởng điều kì lạ chỉ thế là thôi, túi trái của hắn cũng hơi cộm thì phải ?

Taehyun trên đường hướng tới phòng mình thì lại lấy ra được một chiếc chìa khóa phòng trong túi, có hơi chậm bước chân của mình, hắn nghĩ gì đó rồi lại mở cặp lấy ra một chiếc chìa khóa nữa, đúng như trong suy nghĩ của hắn - rõ ràng số trên cái thứ trong cặp mới chính xác là số phòng của hắn.

Taehyun hiện lên mặt vẻ ngơ ngáo cứng đờ, nhìn hai số chiếc chìa khóa trên tay, chỉ chênh lệch nhau một con số, điều này cho hắn biết rằng hai căn phòng này cách nhau không hề xa, nhưng vấn đề là tại sao thứ không thuộc về hắn này lại xuất hiện ở đây ?

Không kịp để hắn suy nghĩ, Taehyun nhanh chóng dời sự chú ý đến người đang ở trước mặt, Choi Beomgyu mãi loay hoay, dáng vẻ trông như đang tìm kiếm thứ gì nên cũng không để ý có người đang nhìn mình, cậu cầm điện thoại trên tay liên tục gõ bàn phím nhắn tin cho Minchul.

Taehyun có để mắt đến, nhưng cũng nhanh chóng thu lại ánh mắt, hắn thôi không muốn để ý đến đối phương, mặc kệ mà bước qua người kia hướng đến phía phòng mình.

Giây phút hắn mở cửa phòng mình ra cũng là lúc ký túc xá bất ngờ bị mất điện, vì chỗ phòng của Taehyun là nơi cuối dãy, khoảng cách từ đây đến nơi có ánh sáng cũng rất xa, hành lang nọ chợt chìm vào bóng tối ngay tức khắc, tuy vẫn có ít ánh sáng le lói ở vài nơi, nhưng cũng không đáng kể là bao.

Beomgyu hoảng hốt, ngoài màn hình điện thoại còn đang sáng thì mọi thứ đều tối đen, cậu theo phản xạ liền quơ tay lung tung xung quanh để tìm điểm tựa, vừa định bật đèn điện thoại lên thì một cánh tay của người nào đó kéo cậu vào, Beomgyu bị đẩy mạnh vào bức tường, cậu giật mình suýt chút nữa thì hét toáng lên nhưng ngay khi cậu định mở miệng ra thì đã có một bàn tay bịt miệng cậu lại.

Cậu hoảng sợ không biết chuyện gì đang xảy ra, cầm lấy cánh tay người kia muốn gỡ ra nhưng không thể, sau đó Beomgyu chỉ nghe thấy tiếng cửa được đóng sầm lại kèm lời nói:

"suỵt, làm ồn bảo vệ ký túc xá sẽ làm việc cậu đấy, một lát sẽ có điện lại thôi" - bỗng sự cảnh giác của Beomgyu dần được buông lỏng sau khi giọng nói ấy lọt vào tai.

Cậu giờ đây cũng đã đoán được đối phương là ai rồi, và đúng như lời người kia nói, vừa dứt câu được một lát đèn trong phòng đã sáng trở lại.

"đấy, thấy không ?" - Beomgyu nhìn thấy rõ được người đối diện thì đối phương cũng đồng thời buông tay ra.

Cậu sau khi được 'trả lại sự tự do' thì chỉ đứng im một chỗ nhìn hắn, hoàn toàn không hề có ý định rời đi, Taehyun quay đi, cởi áo khoác đồng phục quăng lên giường, nhìn thấy cậu vẫn bất động đứng đó mới nói:

"cửa chưa khóa đấy, muốn thì cứ đi"

'muốn thì cứ đi' - ý gì đây chứ.

Hắn ta tỏ vẻ như kiểu cậu đây không muốn rời khỏi phòng hắn vậy, nhưng mà Beomgyu không rời đi thật...

Taehyun dần dời ngón tay hắn xuống cúc áo sơ mi, đôi mắt ấy lại lần nữa nhìn về phía cậu, Beomgyu liền đá mắt xuống dưới nền gạch, rõ ràng là không thể chạm mắt.

"tôi thay đồ đấy ? thật sự không đi à ?"

"...còn đi đâu được chứ, không tìm thấy chìa khóa phòng"

Hắn vỗn đã lường trước được cậu sẽ nói ra câu này, Taehyun biết chứ, hắn biết thừa bản thân với cậu đã mặc nhầm áo khoác của nhau rồi, từ cái lúc chìa khóa phòng ký túc xá của cậu nằm trong tay hắn, tuy không rõ nguyên nhân, nhưng chắc chắn tên bạn thân Yejun của hắn cũng không phải vô tội.

Nhưng kể cả có biết thì sao ? Taehyun không nói.

Hắn không thừa nhận, Beomgyu cũng không biết, từ sáng đến giờ muốn gặp hắn còn khó hơn tìm vàng, tất nhiên cậu cũng sẽ chẳng nghi ngờ chút gì rồi.

Cúc áo gần cổ hắn nhất đã được mở ra, Beomgyu trong vô thức lại có vẻ căng thẳng vô cùng, hay bàn tay cậu siết chặt lại.

Taehyun tiến lại gần đưa tay xoa nhẹ đầu tóc rối bù của cậu rồi cười nói:

"đùa cậu thôi, cứ ngồi chơi đi"

Beomgyu ngồi ngoan trên giường của hắn, Taehyun thì vơ tay lấy khăn tắm rồi biết mất đi tắm sau cánh cửa nhà vệ sinh, cậu im lặng nhìn quanh phòng một lượt, ờm.. tất nhiên là bừa bộn hết chỗ nói...

Bỗng ánh mắt cậu chợt dừng lại ở cái thứ đang nằm trên bàn đầu giường hắn, cậu không kìm nổi sự tò mò, đứng phắt dậy tiến đến cầm thứ đó lên xem, quả nhiên không ngoài dự đoán của cậu, hộp thuốc lá trên tay cậu thật sự không dễ nhìn chút nào, bên trong cũng đã vơi vớt đi rất nhiều, cậu ghét thuốc lá, cũng không ngần ngại mà thẳng tay vứt nó vào thùng rác bên cạnh.

Cậu nhớ lại khung cảnh lúc ra chơi, cơ mà nói thật thì đó cũng là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Kang Taehyun hút thuốc, à ừm... đúng là cậu cũng không thể phủ nhận rằng lúc hắn hút thuốc trông ngầu vãi nồi nhưng Beomgyu thật sự cũng không hề mong muốn để nhìn thấy hình ảnh đó thêm lần nào nữa.

"rầm, rầm"

Hai tiếng đập cửa thô lỗ từ bên ngoài vang lên, Beomgyu vừa quay mặt lại thì đã nghe giọng nói từ phía sau cánh cửa vang lên:

"này tên họ Kang kia đừng có quên lời hứa của cậu đấy nhá" - Yejun theo thường lệ vừa chạm vào tay nắm cửa định xông vào phòng thì cánh cửa đột nhiên mở ra.

Thứ anh ngạc nhiên không phải vì đối phương hôm nay đột nhiên tự ra mở cửa 'chào đón' anh, mà là người bên trong phòng không phải thằng bạn chí cốt của anh, Beomgyu vừa mở cửa ra thì cũng như đóng băng với Yejun, cả hai bốn mắt nhìn nhau không mở miệng nói một lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com