Chap 8 : May mắn
Khi Ami đã thoát khỏi được căn phòng đó cô liền thở phào nhẹ nhỏm, cô lấy hai tay đập đập vào mặt cho tỉnh táo rồi bước ra khỏi cái nơi ồn ào này, ở trong đó quá lâu khiến đầu cô có hơi choáng và nhức. Namjoon thấy cô bước ra thì liền chạy lại hỏi thăm tình hình
Namjoon : À cô Kang, khi nãy chủ tịch có nhờ tôi đưa cô về
Ami lúc này ánh mắt đã đỏ rực từ bao giờ, dòng nước mắt nóng hổi bắt đầu chảy xuống gò má hồng hào bé nhỏ của cô, trong tay vẫn còn đang bóp chặt tấm danh thiếp khi nãy mà hắn đã đưa cho cô
Từ nãy đến giờ cô cố gắng gồng mình trước khí thế bứt người đó đến nhường nào thì bây giờ thoát khỏi nơi đó rồi mọi thứ đều được giải tỏa trong tích tắc, đó không phải vì cô khóc vì sợ mà là vì tức, tức vì bị đụng chạm cơ thể quá đáng như thế
Namjoon : Ơ cô không khỏe trong người à? Sao cô lại khóc thế? Có cần tôi chở cô đến bệnh viện không?
Ami lúc này gạt phăng tay của Namjoon ra, lau nước mắt trên má rồi quát vào mặt anh ta
Ami : Anh đi về mà dặn dò với tên chủ tịch biến thái kia đừng có mà lại gần tôi thêm một lần nào nữa, tôi cũng không cần vào làm việc ở cái tập đoàn thối nát của các người.
Nói rồi Ami liền quăng tấm danh thiếp xuống đất rồi dẫm đạp lên đó và rời đi
Namjoon từ đầu đứng đó chứng kiến hết tất cả những gì nãy giờ cô làm mà cảm thấy có lỗi, nếu như từ đầu anh không dẫn cô vào thì có lẽ bây giờ cô đã không thế này
Cô vừa đi trên đường mà nước mắt thì cứ rơi xuống không ngừng, hắn đã cướp đi nụ hôn đầu của cô mà còn làm những hành động ghê tởm đó lên người cô khiến cô không khỏi ấm ức và bực bội!
Ami định ghé qua cửa hàng tiện lợi để xin lỗi bà chủ một tiếng nhưng khi vừa mới đến cô đã thấy một cô gái khác đang mặc bộ đồ thu ngân và đang đứng thanh toán tiền cho những khách hàng đi vào mua đồ, nhìn thấy cảnh đó tay cô đã nắm lại thật chặt, cô biết mình bị mất việc rồi, khi nãy cô còn thẳng thừng tuyên bố trước mặt Kim Namjoon là sẽ rút hồ sơ về và sẽ không bao giờ làm việc ở những nơi thuộc quyền sở hữu của T-H dù có thất nghiệp đi chăng nữa, bây giờ nhớ lại Ami ước gì lúc đó không phải thốt lên thì bây giờ đã không như vậy
Cô đã bỏ lỡ luôn cả công việc ở cửa hàng mà đến gặp hắn ta, bây giờ lại mất việc còn rút hồ sơ về thì chắc cô lại phải tiếp tục chật vật đi tìm công việc nữa rồi
Bước đi trên con đường vắng, cô cảm thấy buồn bã vô cùng, cô chỉ muốn đấm cho tên đó một cái cho hả giận, tại hắn ta mà cô vừa mất công việc ở cửa hàng tiện lợi mà còn vừa mất đi nụ hôn đầu nữa
——————
Về đến nhà cô liền nằm ịch xuống sofa mà mệt mỏi, Yoonjin hôm nay được bà chủ cho về sớm, thấy Ami mệt mỏi cô liền hỏi han quan tâm
Yoonjin : Nè làm gì mà hôm nay mày về sớm thế, mới có 9h mà?
Ami chỉ biết nhìn Yoonjin mà thở dài một cái đầy mệt mỏi
Ami : Bị đuổi rồi.
Yoonjin : Gì, tự nhiên bị đuổi ngang vậy?
Ami : Không có gì, gặp cô hồn thôi
Yoonjin không hiểu cô đang nói gì liền nhăn mặt hỏi lại cho rõ
Yoonjin : Hả, cô hồn gì cơ?
Khi nghe Yoonjin hỏi đến đây trong lòng Ami lại nổi lên lửa giận không thôi. Cô liền kéo Yoonjin ngồi xuống mà kể hết cho cô nghe tất cả những chuyện mà mình đã phải trải qua khi nãy. Khi nghe Ami kể xong Yoonjin liền không tự chủ được mà cười to đến đau cả bụng :
Yoonjin : Hahaha, bị chủ tịch T-H cướp mất nụ hôn đầu, nay kịch bản ổn hơn rồi đó, hahaha
Ami thấy thế liền sôi máu lên rồi liền bịt chặt miệng con quỷ này lại
Ami : Nín
Yoonjin không tin vào tai mình mà liền nói tới tấp
Yoonjin : Mày có thể bịa ra một câu chuyện nào thực tế hơn không hả, thà mày nói bị một ông chú già nào đó cướp mất nụ hôn đầu thì tao còn tin, còn đằng này mày lại đi nói bị chủ tịch T-H cướp mất nụ hôn đầu rồi còn làm mấy chuyện biến thái đó với mày thì ai tin được đây, hahaha
Ami : Tao nói thật đó, anh ta còn nhét tấm danh thiếp vào dây áo ngực của tao nữa
Yoonjin liền chìa tay ra trước mặt cô
Yoonjin : Đâu? Bằng chứng đâu? Có thì tao mới tin.
Ami liền lấy tay cho vào túi áo khoác định lấy ra nhưng chợt nhớ ra cô đã quăng tấm danh thiếp đó ngay cửa quán bar rồi
Ami : Nãy tao đã quăng nó trước cửa quán bar rồi
Yoonjin : U chời, đó vậy thì ai tin được đây, thôi tao mệt rồi đi ngủ đi, đừng có mà bịa chuyện lung tung nữa, hahaha
Ami vẫn không để yên mà quát lên
Ami : Nhưng tao có danh thiếp của thư kí anh ta
Yoonjin định bước vào phòng ngủ, khi nghe Ami nói cô chợt bỗng khựng lại
Yoonjin : Đâu?
Ami liền móc trong túi quần ra một tấm danh thiếp nhìn sơ qua cũng có thể nhận ra thiết kế của nó khá bắt mắt, sang trọng. Lúc này cô liền đi đến đưa cho Yoonjin
Ami : Người mà mém nữa tông xe vào tao bữa trước chính là thư kí của anh ta, lúc định đi tao nhìn qua hàng ghế phía sau thì thấy có một bóng đen đang nhìn về phía tao, lúc mà gặp anh ta trong quán bar tao mới phát hiện là lúc đó tên cô hồn đó đang ở trong xe và ánh mắt đó chính là anh ta nhìn tao
Yoonjin cầm tấm danh thiếp trên tay lật qua lật lại xem xét mà nửa tin nửa ngờ
Yoonjin : Mày chắc chứ?
Ami : Nói dối làm chó
Yoonjin : Nhớ nhá, còn bây giờ thì đi ngủ thôi
Tối hôm đó Ami không tài nào chợp mắt nổi, cứ nhắm lại là những hình ảnh đó lại xuất hiện trong đầu khiến cô trằn trọc mãi chả ngủ được
———————
Sáng hôm sau
Hôm nay Ami và Yoonjin không cần đến trường vì hôm nay là ngày nghỉ nên hai người được ở nhà, từ sáng Ami đã thức dậy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng. Yoonjin hôm nay tâm trạng cũng thoải mái nên đã thức sớm để dọn dẹp nhà giúp cô
Khi cả hai đã ăn sáng xong thì Ami chuẩn bị làm bài tập mà cô vẫn còn chưa hoàn thành xong, lúc này cô chợt nhớ ra điều gì đó, ngón tay thon dài của cô bỗng trượt xuống ứng dụng "cốc cốc" trên laptop, mở lên trang wed riêng của tập đoàn T-H, cô vào mục mới nhất xem những người trúng tuyển
Yoonjin thấy vậy cũng kéo ghế lại xem thử giúp Ami. Khi đã mở được trang đó lên, nguyên một dòng danh sách những người trúng tuyển liền xuất hiện, cô chợt nhắm mắt lại vì không dám nhìn vào
Yoonjin thấy vậy liền xem thử giúp cô, ngón tay cứ kéo xuống từ từ, một lượt những cái tên cùng số báo danh hiện lên nhưng vẫn chưa thấy xuất hiện cái tên Kang Ami, lúc này cứ nghĩ chắc lại trượt rồi nhưng đến gần cuối hàng thì bỗng một dòng chữ đập vào mắt hai người
____________________________
SBD 367 : Kang Ami trúng tuyển ✅ |
____________________________|
Khi cả hai thấy dòng chữ đó, Ami đã vui sướng đến mức nhảy dựng lên hết nhà, cô la hét khắp nhà khiến Yoonjin ngồi gần đó cũng không khỏi phấn khích thay cô
Nhưng khi vui vẻ chưa được bao lâu thì bỗng nụ cười trên môi Ami chợt tắt hẳn, Yoonjin thấy thế thì không khỏi thắc mắc
Yoonjin : Sao thế ?
Ami : Tao quên béng mất là hôm qua trước mặt thư kí của anh ta tao đã lỡ nói sẽ rút hồ sơ xin việc lại và sẽ không bao giờ làm việc ở những cái công ty thối nát thuộc quyền sở hữu của tập đoàn T-H
Yoonjin nghe đến đây liền đi đến cốc đầu cô một cái thở dài
Yoonjin : Sao mày thông minh thế hả? Rồi bây giờ mạnh miệng vậy chắc người ta trả hồ sơ mày về rồi cũng nên đấy
Ami nghe đến đây liền hoảng hốt mà cầm điện thoại lên điện cho bên khu phỏng vấn hôm qua hỏi tới tấp
Ami : Alo có phải khu phỏng vấn của công ty thời trang TO không ạ?
Đầu dây bên kia cất lên giọng một người phụ nữ :
" Xin hỏi có việc gì ? "
Ami : À vâng tôi là Kang Ami, số báo danh 367, không biết là bên công ty có trả hồ sơ về lại bên em không ạ?
" Kang Ami đúng không ạ? "
Ami : Đúng rồi ạ
" À vâng không có ạ, hồ sơ những người trúng tuyển vẫn ở đây không có trường hợp nào bị trả hồ sơ lại ạ "
Lúc này Ami mới thở phào nhẹ nhỏm
" Vào sáng ngày mai, những người trúng tuyển quay lại công ty và lên tầng 30 ngay tổ thiết kế tiếp tục phỏng vấn để thử việc nhé ạ! "
Ami : Vâng ạ, em cảm ơn
Nói xong thì đầu dây bên kia ngắt máy
Tui mỏi tay ùi, mai viết tiếp nha, bùn ngủ lắm ời:>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com