Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhớ

Seokjin đang đau lưng chết đi được. Dẫu biết anh luôn là người chăm sóc cơ thể rất tốt nhưng với lịch trình dày đặc kèm theo chế độ ăn uống linh tinh làm cơ thể Seokjin yếu đi trông thấy. Cứ đà này chả mấy chốc bọn trẻ sẽ gọi anh bằng ông chứ chả phải oppa hay hyung nữa. Nghĩ đến cảnh bản thân nhảy trên sân khấu nhưng fan bên dưới fanchant "ông Seokjin" "ajusshi Seokjin ah" anh không khỏi rùng mình.

Seokjin chán nản cầm cái que mát xa mà Taehyung để lại hôm trước gõ bùm bụp lên lưng hy vọng cơn đau nhức sẽ biến mất nhanh chóng. Những lúc này đây mới thấy nhớ bàn tay mạnh mẽ của Taehyung ghê gớm~ thằng bé học được cách mát xa của mấy đại tỉ Thái Lan nếu bây giờ được xoa bóp kiểu Thái chả phải quá tuyệt vời ư.

Nhắc đến Taehyung, thằng bé về Daegu mấy hôm rồi, để lại Seokjin ở nhà một mình côi cút cùng đàn sóc chuột và cún Tannie. Thực ra cũng không phải ở một mình vì nhà vẫn còn Jungguk và Jimin. Nhưng mà hai cái đứa đấy mà dính với nhau thì Seokjin cũng chả khác gì bị bỏ lại một mình.

Ui chà Seokjin nhức lưng quá đi. Nếu không phải vì quen ngủ với Taehyung quá nên khi thiếu hình bóng ai đấy ôm rịt lấy mình ở bên trái hàng đêm mà bị mất ngủ thì Seokjin đã không bị cơn đau lưng hành hạ như này. Đau lưng vì tuổi già sức yếu là một phần, đau lưng vì nhớ người yêu chính là nhiều phần còn lại

"Jin hyung chúng em đi ra ngoài mua chút đồ, hyung muốn đi cùng không?"

"Với tấm lưng mỏi mềm này, hyung quyết định sẽ nằm ở đây dùng cây mát xa này làm thân thể hyung thoải mái"

"Hyung không có Taehyung ở bên cực khổ ghê ta" Jimin bụm miệng cười tủm tỉm còn Jungguk thì chẹp mồm đưa ánh mắt thương hại nhìn Seokjin.

"Ụa hai thằng nhóc này nghĩ gì trong đầu vậy" sao chúng nó có thể nghĩ hành động trong sáng của Seokjin thành như vậy cơ chứ. Nếu lưng mà không đau, thì Seokjin sẽ lao ngay lên mà gõ vào đầu mỗi đứa một cái. Và nếu Taehyung ở đây thì chúng nó đừng mơ mà bắt nạt Seokjin như này.

"Xem hyung ấy nhớ Taehyung hyung đến nỗi hoá điên rồi kìa" Jungguk tròn mắt nhìn Seokjin lăn vòng tròn trên ghế sofa. Người hyung mà nhóc luôn ngưỡng mộ có ngày nằm một góc mà tương tư vì yêu đến độ nhìn nhầm cây mát xa thành người yêu mình rồi cứ ra sức nắm chặt ôm rịt lấy. Thật là tội nghiệp, đến ăn hyung ấy cũng chả thèm luôn. Jungguk chớp mắt thương xót cho người anh của mình, thầm nghĩ tý sẽ mua gì đó ngon về cho anh ăn giải sầu. Nhóc giơ máy ảnh chớp lấy khoảnh khắc Seokjin ôm trọn cây mát xa, khuôn mặt bộc lộ vẻ buồn thiu phụng phịu rồi ấn nút gửi cho Taehyung kèm theo caption "Có người nhớ hyung đến độ tưởng cây mát xa thành hyung luôn rồi"

————————————————————
*Ding dong cuộc gọi video từ Kim Bwi 🐯*

"Nhớ em không?" Hình ảnh Taehyung với chiếc băng đô Tata hiện lên màn hình

"Không nhớ gì hết, em có thèm gọi cho hyung đâu"

"Hôm qua em bận quá, đi uống với bạn xong ngủ quên mất, nhưng mà em có nhắn tin cho hyung mà" từ đầu dây bên này Seokjin vẫn nghe rõ tiếng cười khúc khích của Taehyung

"..."

"Hyung ăn gì chưa?"

Seokjin lắc đầu mấy hồi, màn hình tự nhiên mờ quá Taehyung không nhìn rõ biểu cảm của Seokjin

"Hyung phải ăn chứ! Quay eatjin cho em xem nào?"

"Không muốn..."

"Jungguk nói hyung bị đau lưng, mai ngày kia em về em xoa lưng cho người yêu em được không"

"Không thích..."

"Em vừa nhận được ảnh ai đấy ôm cây mát xa dễ thương lắm"

"..."

"Giận em à?"

"..."

"Seokjinie hyung"

"Hyung không có giận em"

"Nói em nghe hyung bị sao nào"

"Nhưng mà hyung đau lưng..."

"Em hiểu mà..."

"Jungguk vs Jimin nói hyung già nên bị đau..."

"..."

"Nhưng không phải, là tại em, là tại Taehyung không có ở đây ôm hyung lúc ngủ"

"..."

"Nên lưng hyung đau"

"Seokjinie..."

"Em hay nằm ở bên trái này, xong chặn con ma cho hyung nữa, không có em hyung không ngủ được"

Lúc này Taehyung mới thấy rõ biểu cảm trên mặt Seokjin. Anh phụng phịu bĩu đôi môi dày mọng của mình, đôi mắt ươn ướt nhìn Taehyung tỏ vẻ nũng nịu. Xem ra Seokjin muốn khóc lắm rồi.

"Hồi xưa hyung không có bị như này đâu, nằm ngủ một mình riết có làm sao đâu"

"..."

"Giờ hyung như đứa ngốc cứ ôm cây mát xa của em mà ngủ, hôm nay Jungguk đã nhìn anh bằng ánh mắt nó hay dùng để nhìn lúc Yeontan chạy nhanh quá mà đâm vào cửa kính ấy... Khi em về em phải mắng bọn nhóc cho hyung"

"..."

"Đã vậy còn không thèm gọi cho hyung lấy một lần, không gặp nhau tận 2 ngày rồi cơ mà"

Taehyung ngắm anh người yêu cứ cằn nhằn cậu qua camera mà bật cười. Nếu mà cậu ở ngay bên cạnh anh ngay bây giờ thì cái miệng xinh chúm chím cứ chu ra rồi lại vểnh mỏ kia sẽ không thoát khỏi cậu đâu.

Dễ thương quá~

"Seokjinie~"

"Kính ngữ ở đâu rồi, hyung không bỏ qua lỗi gì của em đâuu nhá"

"Hyung~ Em cũng nhớ hyung lắm"

"Hyung không có nhớ em, bảo mà không hiểu à, hyung chỉ bị đau lưng thôi"

"Em sẽ về sớm với hyung mà, nên cố gắng nhớ em thêm một chút nhé"

"..."

"..."

"... lâu không... còn chờ lâu không...?"

Có phải con người vừa khẳng định chắc nịch là không nhớ cậu đây không?

"Em sẽ cố gắng về với anh thật nhanh nhé! Đêm nay đừng tắt cam, em sẽ hát ru đến khi hyung ngủ được chứ?"

Taehyung đưa tay chạm khẽ lên màn hình nơi có đôi má ửng đỏ của người yêu cậu.

"Ừm, em không được tắt trước nhé"

"Không đâu, Seokjin ngoan nào, để em ru hyung ngủ"

Seokjin khệ nệ bê laptop cùng cây mát xa của Taehyung vào phòng, để camera chiếu hình ảnh của anh rõ nhất có thể, rồi vớ chiếc gối ôm Tata mà lắng nghe cậu hát. Giọng Taehyung ấm lắm, và Seokjin cứ muốn nghe mãi thôi nếu anh không ngủ ngay một lúc lâu sau đó.

—————————————————————————

"Người đẹp ơi"

"Ưm"

Seokjin nheo mắt để quen dần với ánh sáng trong phòng. Ai trông giống Taehyung thế này! Seokjin nhớ quá thành quáng gà mất rồi. Nhưng mùi hương này, sự đụng chạm này nó quá thật đi. Seokjin khịt mũi để hít thêm mùi hương quen thuộc này. Taehyung không thích dùng nước hoa, cậu có mùi của sữa dưỡng thể và cả mùi nắng.

"Người đẹp ơi, em về rồi này"

Hàng loạt nụ hôn được rải rác lên tóc, lên má, lên môi, lên tay, cổ Seokjin. Mãi đến lúc sau Seokjin mới tỉnh táo lên một chút để nhận ra nụ cười hình hộp quen thuộc của Taehyung.

"Taehyung à~"

*chớp chớp*

Seokjin ngoạm một ngụm thật to lên vai Taehyung để kiểm tra cậu có thật sự là Taehyung của anh không

"Đau em"

"Là thật này~"

"Hôm qua hyung ngủ ngon chứ? Còn đau lưng không?"

Seokjin lắc nhẹ đầu ra chiều làm nũng

"Em nhớ Seokjin lắm! Lần sau có đi đâu em sẽ mang Seokjin đi theo được không?"

"Không thít, em chỉ toàn muốn hyung thành đứa hư hỏng thôi. Hyung còn định đánh Jungguk với Jimin thật vì tội trêu hyung đấy"

"Để em ôm hyung một chút nào, nhớ quá, sao mà vẫn thơm thế này" Taehyung vùi đầu vào hõm cổ Seokjin hít hà mùi hương của cỏ trên cơ thể người yêu

"Lần sau có đi đâu, không được quên hyung:( phải gọi hoặc gửi ảnh cho hyung"

"Em nhớ rồi lần sau sẽ không vậy nữa"

Taehyung khúc khích cười, hôn nhẹ lên tóc Seokjin rồi định chuyển nụ hôn lên môi Seokjin nhưng anh vội đẩy cậu ra, lấy che che miệng xinh

"Miệng hyung chưa có đánh răng, hôi lắm"

"Hôi em cũng yêu, nào lại đây để Taehyung này hôn miếng nào"

"Hông, hyung không thể để em nhớ hình ảnh hôi hám này sau thời gian xa cách được"

Seokjin nhất định không bỏ tay ra, vội đẩy Taehyung rồi chạy vào phòng tắm. Biểu cảm đáng yêu đấy làm Taehyung bật cười. Cậu yêu lắm Seokjin của cậu luôn luôn dễ thương như vậy. Dù cậu có hôn đến nghìn lần thì anh vẫn luôn đỏ mặt như lần đầu tiên, có ôm đến trăm lần vẫn thấy bờ vai anh run rẩy chờ đợi cậu chạm nhiều hơn vào anh. Và đêm qua, khi cậu ngẫm tưởng Seokjin ngủ say rồi, anh trong chiếc áo thùng thình của Taehyung, tay ôm gấu bông Tata mà lẩm nhẩm gọi tên Taehyung. Chính vì lí do ấy mà đêm qua cậu phải bắt vội chuyến xe để kịp về với anh sớm hơn dự định.

"Hyung xong rồi" Seokjin ló đầu qua cửa phòng nhìn Taehyung chớp chớp mắt. Anh chậm chậm tiến đến bên Taehyung, tay dang ra hai bên như chờ đợi điều gì đó "Ôm..."

Taehyung khúc khích, kéo Seokjin vào lòng hít hít mùi hương của người mà cậu yêu thương rồi lại bật cười giòn tan khi thấy Seokjin nhắm tịt mắt, chu chu đôi môi xinh xắn của mình lên đòi được chăm sóc

Ngày mai Taehyung sẽ đi mua nhẫn cưới, chắc chắn luôn!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com