Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. Chẳng quan trọng. (H)

Warn: Có H nhưng nhẹ màaaa Thôi mệt quá lần sau mình khỏi warn có được ko nhỉ :< 

------------------

Dường như, chính Kim TaeHyung cũng nhận ra sự bài xích ấy. Cũng không ngạc nhiên đến như thế, vì tôi cũng chẳng ngần ngại mà thể hiện với cậu ta.

"Em làm gì sai sao... để anh ghét em đến như thế?"

Nhưng chuyện tôi không ngờ tới, chính là cậu ta không đi tìm người khác.

Tại sao nhỉ? Là tôi đã đoán sai sao?

Phòng sinh hoạt chung của câu lạc bộ chẳng còn ai ở lại, chỉ còn tôi có việc cần sắp xếp, và Kim TaeHyung, tôi đoán là vì cậu ta muốn tìm cơ hội nói chuyện với tôi.

"Ở đây chẳng có ai, không nhất thiết phải như thế đâu."

Kim TaeHyung lộ rõ vẻ kinh ngạc, khuôn miệng há hốc ngạc nhiên nhìn tôi.

"Mấy cái kế hoạch đó, chỉ nên dành cho các em gái thôi." Kim TaeHyung rũ mi, vẻ mặt tội nghiệp ban nãy hoàn toàn chẳng còn lại chút gì. "Và vụ cá cược đó, nếu cậu cần tiền đến vậy, tôi cho cậu nhé?"

Sắc mặt Kim TaeHyung lạnh hẳn đi, nét nồng ấm trong đôi mắt ấy cũng chẳng còn. Vậy hẳn là những gì tôi nói đều đúng, có đúng không?

Và bạn đang thắc mắc vì sao tôi có thể nhìn thấu cậu ta ư?

Đơn giản thôi, vì...

"Vậy tại sao không nhỉ?" Kim TaeHyung cất tiếng, không còn tông giọng giả tạo rợn người cậu ta thường dùng. Như thế này hẳn dễ chịu hơn nhiều đấy. "Chúng ta..."

"Giống nhau mà?"

Đúng. Tôi có thể nhìn thấu cậu ta, vì tôi giống cậu ta. Vì chúng tôi giống nhau.

Đều là những kẻ giả tạo trong cái vỏ bọc hoàn hảo và hòa nhã.

Tôi không phủ nhận còn khẽ nhếch môi cười, khiến cho Kim TaeHyung nhếch mép, hoàn toàn thản nhiên lộ rõ bộ mặt thật của cậu ta. Cậu ta tiến lại gần, hạ một nụ hôn xuống môi tôi.

Ấm nóng và ướt át, một cảm giác cũng đã lâu chưa trải qua. Kể từ lần cuối với kẻ năm 17 tuổi ấy. Và bản thân tôi, cũng thấy không quá tệ.

Sân trường im lìm, xung quanh cũng chẳng còn phòng nào sáng đèn. Và cả tôi lẫn Kim TaeHyung đều không phải loại ngây thơ hay dưới 18 tuổi gì cả. Cậu ta bắt đầu lần mò tới những nơi khác, luồn tay vào trong chiếc áo phông đơn giản tôi mặc tới sinh hoạt tại câu lạc bộ.

"Nào!"

"Sao chứ?" Kim TaeHyung hạ nụ hôn xuống cần cổ tôi, nhột và ướt nước, khiến bản thân không kiểm soát mà thoáng chốc rùng mình. "Anh thích mà, nhỉ?"

Bàn tay to lớn hư hỏng vạch áo tôi lên, dằn vặt cắn mút đầu nhũ không ngừng. Chết tiệt, tôi có phản ứng.

Kim TaeHyung cũng chẳng thèm nhìn tôi đang ra làm sao, đè nghiến tôi ra bàn, bản thân thì trèo đè lên người tôi, tay chân thoăn thoắt cởi quần áo. Đúng là tôi đoán chẳng sai mà nhỉ, cậu ta chính là loại sở khanh thường xuyên qua đêm, lên giường cùng người khác.

Thật rất đáng ghét.

Kẻ phía trên bắt đầu lột quần tôi xuống, nắm lấy nơi nhạy cảm mà không ngừng vuốt ve. Khoái cảm lạ lùng được người khác thủ dâm giúp xộc thẳng lên đại não khiến tôi run cả người, vô lực ngã xuống.

"Nhạy cảm thế?"

Tôi khẽ nhếch mép. Đáng lẽ phải tỏ ra không muốn đôi chút, hẳn là sẽ giữ giá hơn, cậu ta cũng sẽ yêu thích mà giữ lại bên mình lâu hơn.

Nhưng tiếc là cái tôi muốn, là ngược lại.

"Nhanh tay một chút."

Quả nhiên Kim TaeHyung nghiến răng ken két, tròng mắt chuyển đỏ ngầu, bàn tay to lớn tăng tốc khiến tôi chỉ biết ngửa cổ mà rên lên vài tiếng. Thứ kia không mất quá lâu để ra, Kim TaeHyung hẳn là không có bôi trơn, lấy thẳng thứ đó trên tay nhét vào phía sau của tôi.

"AHH"

Lần đầu tiên, gấp gáp đến như thế, chính là đau đớn đến không tưởng. Tôi chỉ biết nghiến răng chịu đựng, bàn tay siết chặt cạnh bàn, thậm chí còn vô thức cào một đường dài.

"Chặt thế? Lâu chưa làm à?" Kim TaeHyung một cái nhíu mày cũng chẳng bỏ ra vì sự đau đớn của tôi, còn lỗ mãng đưa tiếp ngón tay khác vào bên trong tiếp tục gấp gáp nới rộng.

Hẳn là tôi đã thành công chọc cho cậu ta tức giận rồi.

Nhỉ?

Rồi cậu ta một nhịp vào cả cây.

Ừ, tôi đúng rồi đấy.

"Mẹ nó, chặt đ** chịu được. Không phải anh bị đàn ông làm qua nhiều rồi chứ nhỉ?"

17 tuổi, tôi có mối tình đầu, đến giờ này cũng chưa có thêm ai. 17 tuổi, tôi đã mất đi nụ hôn đầu, nhưng lần đầu thì chưa. Phải, và tôi đang mất đi lần đầu của bản thân, cùng một kẻ chẳng ra gì, tại một nơi cực kì không thích hợp.

Nhưng kệ đi, có quan trọng sao?

"Dâm đãng, muốn cắn đứt tôi à?" Kim TaeHyung nói, bàn tay to lớn hạ một cái đánh xuống mông tôi.

Câu ta là S à? Kệ, cũng không quan trọng, cái chuyện tôi phải làm bây giờ là thả lỏng ra, nếu không chính bản thân cũng sẽ bị đau chết. Kim TaeHyung cũng chẳng chờ tôi thích ứng, cứ thế đẩy đưa chầm chậm.

Đau đớn dần dần giảm bớt, hòa cùng với một cảm giác lạ lùng đến cực điểm. Ồ, khi tự thủ dâm phía trước cũng không phát hiện, bị làm từ phía sau có thể cảm thấy khoái cảm lạ đến thế này.

Thì ra, đây là làm tình.

Và tôi, thành thật mà nói, cũng khá thích nó đấy.

Thứ to lớn nóng hổi chôn trong người cứ ma sát không ngừng, cả thân người đều tan chảy, chỉ biết nằm đó hưởng thụ tất cả. Và đúng là kĩ thuật là Kim TaeHyung thật tốt, rất thoải mái.

"Ah... urggg TaeHyung..."

Một cảm giác còn sung sướng hơn ập đến, à, chắc là điểm ấy rồi. Trước đây tôi có từng đọc qua.

Và một kẻ đầy kinh nghiệm như Kim TaeHyung hẳn là biết, cậu ta cứ nhắm tới điểm đấy mà nghiến tới, miệng rảnh rang còn tới hôn tôi, một tay thì day nghiến điểm trước ngực, một tay thì giúp tôi thủ dâm.

Kích thích thật sự.

Và tôi, cũng vì thế mà phóng túng theo, há miệng nói ngắt quãng giữa những tiếng rên rỉ. "Nhanh lên... ưm..."

Nhưng Kim TaeHyung, có lẽ thật sự là S, nghe thế lập tức túm lấy vật của tôi, ép không cho tôi ra, khiêu khích nói. "Thích không? Có to không?" Dirty talk có lẽ không hẳn quá là gu của tôi, nhưng tôi vẫn nhếch mép chiều theo. "To... ah, to lắm."

"Hơn đám đàn ông trước đây chơi anh không?"

Không có ai.

Nhưng tôi không muốn giải thích với cậu ta, càng chẳng có trách nhiệm phải nói. "Hơn... ư hơn..."

"Vậy từ nay về sau chỉ để tôi chơi anh, được không?"

Lời hứa lúc làm tình, không có nghĩa lí gì cả. Tôi thừa biết điều này, vậy thì nói ra để cậu ta hứng hơn, làm nhanh hơn một chút cũng tốt, nhỉ?

"Được. Chỉ cho... urg mình cậu..."

Quả nhiên là có hiệu quả, cậu ta tăng tốc thúc vào trong, vừa nhanh vừa nóng khủng khiếp, khiến cả người tôi đều phải vặn vẹo tránh bớt, nhưng chẳng có chút hiệu quả nào. Cũng may mắn, Kim TaeHyung thả tay giữ tinh khí tôi lại khiến nó bắn đầy lên bụng cậu ta, rồi chính cậu ta cũng bắn vào bên trong.

Thì ra đây là cảm giác bị đàn ông làm. Đau, mệt, nhưng cũng khá sung sướng.

"Tại sao không đeo bao?"

Mệt thì mệt, nhưng chuyện quan trọng vẫn phải nói. Cũng may mà Kim TaeHyung cũng không phải kẻ quá mức tệ bạc. Cậu ta ôm tôi lên, nhẹ nhàng khều ra giúp tôi, cái cảm giác chất dịch ấy đang chôn sâu bên trong bị ngón tay khéo léo lấy ra khiến tôi rùng mình, vô lực gục xuống vai cậu ta.

Kim TaeHyung lấy giấy, từ từ lau hết cho tôi.

"Thế là anh đồng ý trở thành người yêu của em?"

Đánh trống lảng? Tôi biết, nhưng cũng chẳng quan trọng, bắn thì cũng bắn vào rồi, dù sao cũng không dính được mà?

"Không, làm tình thì được, người yêu thì không."

Không hiểu sao, tôi lại đọc được thất vọng từ đáy mắt cậu ta. Nhưng thật tiếc rằng, tôi không phải thiên thần săn sóc gì cả. Thất vọng? Đó là chuyện của cậu ta.

Một món đồ chơi mới mẻ, khó chinh phục thì càng tốt đấy.

Nhưng như thế là đã hết sức của tôi rồi. Làm tình thì có thể, nhưng yêu thì không bao giờ.

Người yêu của tôi, phải là người tôi yêu.

"Số tiền đặt cược ấy, tôi có thể giúp cậu lấy. Thế là được, đúng không?"

Kim TaeHyung lần này im lặng, cũng không giương cái đôi mắt nâu ấy lên nhìn tôi thêm nữa, chỉ lần mò quần áo dưới đất rồi cần mẫn khoác áo vào người tôi, xong xuôi thì tự mình mặc đồ vào.

"Về thôi, em đưa anh về."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com